Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1328 chữ

Ăn cơm trưa cũng mệt mỏi, ôm bình sữa, uống nước cũng có thể uống ngủ. Đợi đến buổi chiều tỉnh lại mới nhớ tới cả ngày đều không thấy mẹ đâu, ba đứa nhỏ đồng loạt ngước mặt ngồi chờ ở cửa lớn, chơi đồ chơi một lát lại nhìn ra cửa một cái, biểu cảm đáng thương trên mặt khiến Lâm Xuân Hoa nhìn cũng mềm lòng.

Hôm nay Cố Uyển đi học, cũng không vô tâm đến mức hoàn toàn không nhớ thương con cái trong nhà, ngày đầu tiên cũng không có đi học chính thức, chủ yếu vẫn là nộp học phí sau đó mở một buổi học làm quen với bạn học một chút, đến buổi chiều không còn việc gì nữa nên cô về nhà sớm.

Vì biết trong nhà chắc chắn có người, quê cũng không lấy chìa khóa mở cửa mà bấm chuông cửa.

Ba đứa bé vốn đều chú ý đến tiếng động, chuông cửa vừa vang lên, lỗ tai đều dựng thẳng lên, đôi mắt to tròn nhìn ra cửa, Điềm Bảo phản ứng lớn nhất, đỡ sô pha cọ một cái đứng lên, dọc theo mép sô pha muốn đi về phía cửa.

Lâm Xuân Hoa thấy cô bé đang đi tới, cẩn thận ở bên cạnh trông chừng sợ cô bé ngã, Hiểu Muội đứng dậy đi ra mở cửa. Bình An và Đa Đa là cọ cọ bò ra cửa, trong chốc lát và Đa Đa là cọ cọ bò ra cửa, trong chốc lát đã vượt qua Điềm Bảo đang cố gắng đi bộ, Điềm Bảo sốt ruột, quyết đoán đặt mông ngồi xuống sau đó nhanh chóng chuyển sang bò.

Cho nên chờ Cố Uyển vừa vào cửa thì nhìn thấy chính là ba anh em cọ cọ bò về phía cô. Không nhìn thấy Cố Uyển còn tốt, vừa nhìn thấy Cố Uyển, miệng của Điềm Bảo mếu máo bị bỏ rơi ở phía sau hai anh trai, hốc mắt lập tức bắt đầu ngập nước, mắt thấy như muốn khóc lớn.

Cố Uyển thấy Điềm Bảo như vậy trong lòng cô cũng khó chịu, cô lướt qua đám nhóc mập mạp bế cô nhóc này lên rồi cọ cọ khuôn mặt của cô bé, lại hôn lên trán cô bé và dịu dàng nói: “Điềm Bảo nhớ mẹ không?

Điềm Bảo gật đầu, giọng nói như ngậm sữa.

Phải, chữ đầu tiên nói rõ ràng nhất không phải là ba mẹ ông bà hay gì đó, mà là nhớ.

Phát âm nghe có vẻ cực kỳ chuẩn, Lâm Xuân Hoa đi theo phía sau yo một tiếng, nói: “Điềm Bảo nhà chúng ta vừa mới nói nhớ nhỉ, nói giỏi quá.”

Cố Uyển cười cùng Lâm Xuân Hoa khen Điềm Bảo, Điềm Bảo vốn còn tủi thân chuẩn bị khóc lóc với mẹ, trong hốc mắt đều ngấn nước mắt, bị khen đến ngùng cũng không khóc.

Bình An và Đa Đa đã trèo trên đùi Cố Uyển, bảo Lâm Xuân Hoa và Hiểu Muội bế lên và nói: “Bọn trẻ nhớ mẹ cả ngày nay, sáng này còn đi một vòng khắp phòng tìm con, lúc đầu còn tưởng là con chơi trốn tìm với bọn nhỏ, chờ buổi trưa ăn cơm xong thấy con vẫn chưa về, Điềm Bảo lập tức khóc lên, Bình An và Đa Đa ra dáng làm anh trai nên chỉ bĩu môi chứ không khóc.”

Mấy người đến bên sô pha buông đứa nhỏ xuống, Cố Uyển lại ngồi thẳng xuống đất, ba đứa nhỏ đồng loạt đi qua ôm lấy Cố Uyển không chịu thả. Lâm Xuân Hoa nhìn ba món đồ trang sức nhỏ trên người con dâu, vừa đau lòng vừa buồn cười.

Bởi vì Cố Uyển ra khỏi nhà một ngày không về, đến buổi tối lúc ngủ, ba đứa nhỏ đều không chịu ngủ trong giường trẻ còn mà phải ngủ bên cạnh Cố Uyển. Hai bên trái phái của Cố Uyển thì Điềm Bảo chiếm một bên, bên kia bị Đa Đa nhanh tay lẹ mắt chiếm được, chỉ có Bình An làm anh cả ngồi ở đó trợn tròn mắt, Tần Chí Quân nhìn đứa con mập mạp khỏe mạnh kháu khỉnh nhà mình, một tay ôm cậu bé và nói: “Bình An ngoan nhất, con là anh cả, ba ôm con ngủ được không?”

Bình An còn nhỏ, tuy rằng không biết nói nhưng vẫn giương mắt nhìn Cố Uyển. Trong lòng cậu nhóc biết, ba ba gì đó đâu có giống trên người mẹ vừa thơm vừa mềm mại, em gái cũng thích ba nhưng lúc ngủ phải ngủ bên cạnh mẹ nha.

Nhưng được Tần Chí Quân bên trái khen một câu là anh cả, bên phải khen một câu ngoan nhất, cuối cùng hâm mộ nhìn Đa Đa rồi bị Tần Chí Quân ôm nằm xuống. Giường rộng một mét tám, một nhà năm người chen chúc như vậy thật sự không thoải mái. Cũng may chiếc giường trẻ em mà Tần Chí Hoa làm cũng cao ngang với giường chính của bọn họ, chờ dỗ dành mấy đứa nhỏ này ngủ rồi, Tần Chí Quân đứng dậy cẩn thận di chuyển Đa Đa đến giường trẻ em nối liền với giường lớn, Cố Uyển lại đi ra bên ngoài ngủ bên cạnh Đa Đa, Điềm Bảo và Bình An ngủ ở giữa giường lớn, còn Tần Chí Quân ngủ ở phía ngoài bên kia. Lúc này cuối cùng cũng có thể xoay người, chỉ là Tần Chí Quân muốn ôm cũng không được. VỢ mình

Điềm Bảo đáng yêu, gần đây không biết tại sao lại dưỡng thành một thói quen, ngủ nhất định phải nằm nghiêng sờ mặt Cố Uyển để ngủ, có lúc thì chỉ đặt một tay lên mặt Cố Uyển nhưng có lúc lại lại đưa cả hai tay lên mặt Cố Uyển, tóm lại nhất định phải sờ mặt Cố Uyển mới có thể ngủ.

Có đôi khi cô bé ngủ say rồi, Cố Uyển mới lấy đôi bàn tay nhỏ bé của cô bé xuống, nửa đêm cô bé nhắm mắt mò mẫm trên giường lại có thể nhanh chóng chính xác sờ lên mặt Cố Uyển, ôm lấy mặt cô tiếp tục ngủ. Có một lần hai anh em ngủ trên giường trẻ em, Điềm Bảo ngủ giữa hai vợ chồng, lúc sắc trời hơi sáng, cô bé xoay người sờ soạng lại sờ nhầm cằm của Tần Chí Quân khiến râu đâm vào lòng bàn tay, cô bé giật mình cảm giác không đúng lắm mới mơ màng mở mắt ra nhìn, một cái tát đẩy Tần Chí Quân ra, xoay người nhìn thoáng qua xác định đúng là mẹ mới thỏa mãn ôm lấy mặt cô, nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.

Điềm Bảo nói là thân với anh nhất mà nhưng đến lúc đi ngủ cũng không cần vứt bỏ dứt khoát thế chứ, trái tim của người ba già Tần Chí Quân tổn thương đó.

Mùa hè, lòng bàn tay Điềm Bảo giống như lò sưởi nhỏ, nhưng làn da Tần Chí Quân không đủ mịn màng, muốn giúp vợ mình nhưng đều bị chê.

Ngày mười ba chính là Tết Trung thu, nhưng năm nhất khai giảng lại phải huấn luyện quân sự, Cố Uyển làm gì cũng không giúp được gì cho gia đình, chuyện chuẩn bị quà lễ cho mấy nhà trong trụ sở lớn đều là Lâm Xuân Hoa làm. Nói đến lúc tặng quà lễ cho nhà họ Hạ ở trụ sở lớn không quân, Lâm Xuân Hoa còn ôm một công việc cho con trai thứ ba nhà mình, bởi vì nghe nói Tần Chí Hoa làm ăn rất tốt nên Hạ Mẫn muốn xin anh ta chỉ bảo, hy vọng có thể nghe anh ta đưa ra cho mình một vài sáng kiến.

Bạn đang đọc Thập Niên 70 Quân Tẩu Là Hồ Ly Tinh của nhan tố tố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haclong1698
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.