Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 898 chữ

----

“Nếu như đến mức đó, có lẽ bây giờ chúng ta giữ khoảng cách một chút sẽ tốt với em hơn.”

Khóe môi vẫn còn mang theo nhiệt độ của anh, Cố Chi Nghiên ngốc nghếch một lúc mới phản ứng lại.

Hôn lễ của bọn họ quá vội vàng rồi, giữa hai người chưa có sự tin tưởng nào cho nên mới có hiểu lầm như “Cô cảm thấy anh sẽ ghét bỏ mình, mà anh lại cảm thấy cô sẽ hối hận.”

Nhưng mà, anh có chuyện gì sẽ không nói thẳng ra sao?

Vậy mà vẫn nghĩ cô như vậy?

Hai mà của cô sưng lên thấy rõ, tức giận nói:

“An Tĩnh Nguyên, ở trong mắt anh em chính là kiểu người ích kỉ như vậy sao?”

An Tĩnh Nguyên không nói gì, địa vị của nhà họ An không tốt, trong đại đội nhận được không ít những lời bàn tán, khinh bỉ sau lưng, Cố Chi Nghiên chưa từng chịu khổ như vậy, ở lâu với anh có lẽ sẽ không chịu nổi loại oan ức này, cho nên anh cảm thấy sự lo lắng của bản thân cũng không phải là vô căn cứ.

Cố Chi Nghiên nhìn anh không nói gì, tiếp tục tức giận nói:

“Em đã nói là nghiêm túc kết hôn với anh, là bản thân anh không tin tưởng em, hơn nữa nhận giấy chứng nhận kết hôn rồi thì sao có thể nói li hôn liền li hôn?”

Ánh mắt An Tĩnh Nguyên trầm xuống.

“Nếu như em biết được khi kết hôn với anh sẽ ảnh hưởng tới việc xét tuyển đại học, em cũng sẽ không li hôn sao?”

Cố Chi Nghiên kinh ngạc khi thấy anh vậy mà có thể nghĩ xa đến vậy, kiếp trước cô ấy là giấu diếm nhà họ Triệu tham gia thi đại học, chỉ là thi đại học nào có dễ dàng như vậy, hơn nữa rời trường học lâu như vậy, không có thời gian ôn tập, toàn bộ là tạm thời ra trận, kết quả căn bản không khả quan, thậm chí còn bị Lưu Hồng hà mắng nhiếc nặng nề trong vài ngày.

Mà trong kí ức của cô, về sau cạnh tranh trong kì thi đại học đều rất kịch liệt, mà sang năm, thẩm tra chính trị bắt đầu buông lỏng, căn bản không cần lo lắng gì.

Cô ấy hơi giương mắt, âm thanh kiên định:

“An Tĩnh Nguyên, em sẽ không đem hôn nhân ra làm trò đùa, sẽ không nói li hôn liền li hôn, trừ khi hai chúng ta xảy ra chuyện.”

Ngược lại An Tĩnh Nguyên bị câu trả lời kiên định của cô làm cho sửng sốt, anh dừng lại một lúc, nhìn thấy khuôn mặt tức giận của cô, đưa nắm tay đặt lên môi ho nhẹ một tiếng.

“Xin lỗi, là anh nghĩ quá rồi hiểu lầm em.”

Cố Chi Nghiên hung dữ trừng anh một lúc, lập tức từ trên giường đi xuống, An Tĩnh Nguyên vội vươn tay ra giữ lấy cánh tay cô, “Em đi đâu vậy?”

Đáy lòng Cố Chi Nghiên hừ một tiếng, hất bàn tay đang ôm cô ra, “Ngủ trên giường của anh đi.”

Ánh mắt An Tĩnh Nguyên quét nhẹ lên người cô, qua một lúc mới chậm rãi ngập ngừng lên tiếng, “Em tức giận rồi?”

Bị anh hiểu lầm là người ích kỉ, trong lòng Cố Chi Nghiên ít nhiều có chút khó chịu, nhưng mà cũng cảm thấy trong lòng có chút ấm áp, kiếp trước cô ấy nói với Triệu Khang Vân rằng sẽ thi đại học, người nhà không nghĩ ngợi gì liền trực tiếp phản đối, hiện tại An Tĩnh Nguyên lại có thể vì lo lắng cô thất bại trong thẩm tra chính vì mà nghĩ đến việc li hôn.

Mặc dù cảm thấy kì quái, nhưng mà ít nhất mạnh mẽ hơn cẩu nam nhân họ Triệu.

“Không có.”

Cô ấy nói xong, đi tới bên giường ngồi xuống.

“Em tắt đèn pin trong tay đi, anh muốn đi ngủ rồi, ngày mai còn phải đi cấy lúa.”

Mặc dù ban đầu cô ấy nói không tức giận, nhưng An Tĩnh Nguyên có thể nhận được tâm tình của cô không đúng, đặt mình vào vị trí của người khác, nếu như hắn bị hiểu lầm như vậy, có lẽ cũng sẽ có chút nóng nảy.

Anh họ nhẹ vài tiếng, đi lên hỏi: “Thật sự không tức giận?”

Cố Chi Nghiên nhẹ nhàng ừ một tiếng, quay người nằm xuống, nhưng giây tiếp theo, người đàn ông cũng đã ngồi xuống và nắm lấy tay cô.

An Tĩnh Nguyên nhìn cô, “Cố Chi Nghiên, đây là vấn đề của anh, em không cần tức giận, muốn trừng phạt anh như nào anh đều nhận, không đáng để em tức giận.”

Cố Chi Nghiên hung dữ hất tay anh ra, nhưng mà sức lực của người đàn ông quá mạnh mẽ, sức lực này của cô giống như gãi ngứa, căn bản không thoát nổi.

Cô ấy hít một hơi, nhìn người đàn ông, cười cười, “Anh thật sự chịu phạt sao?”

“Ừm”. Giọng nói khàn khàn của người đàn ông vang lên, “Làm sai thì phải chịu phạt.”

“Được.” Cố Chi Nghiên hít một hơi.

Bạn đang đọc Thập Niên 70: Người Vợ Ngọt Ngào của Hạ Vãn Ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LapCola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 165

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.