Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sói đồng cỏ 2

Phiên bản Dịch · 1050 chữ

Chương 23: Sói đồng cỏ 2

Cậu bé biết mình còn nhỏ tuổi, độ dũng cảm không bằng người lớn, nhưng không muốn bị xem như trẻ con, không muốn thực sự yếu hơn người lớn, càng không muốn để đàn gia súc bị tổn hại, nên cậu nhóc rất cẩn thận và chú ý.

Cậu nhóc bắt đầu đi lùa bò, cừu đi xa trở lại, cố ý đuổi đàn ngựa để đưa đàn bò, đàn cừu đi xa khỏi khu vực có kền kền bay lượn.

Quay đầu lại nhìn thấy Lâm Tuyết Quân vẫn chậm rãi cưỡi ngựa ở phía sau, không tăng tốc để thu hẹp đàn gia súc, trong lòng cậu ta có chút lo lắng.

Cậu nhóc căng thẳng biểu hiện trên khuôn mặt, mắt không ngừng tuần tra bốn phía, thỉnh thoảng quay đầu lại để ý đến Lâm Tuyết Quân.

Một mình chăn thả gia súc quả nhiên quá vất vả, thanh niên tri thức hoàn toàn không có tác dụng.

Chẳng thà xin một con chó ngao Mông Cổ tốt.

A Mộc Cổ Lăng đang lo lắng và sốt ruột xem xét việc cưỡi ngựa vòng quanh, bỗng thấy mấy con cừu ngốc nghếch bên cạnh Lâm Tuyết Quân cùng một con dê lớn lắc lư đi ra khỏi đàn gia súc.

Chúng chỉ lo cúi đầu ăn cỏ, càng đi càng tản ra.

Cậu nhóc nghiến răng, vừa lo vừa giận nhìn Lâm Tuyết Quân dường như không nhìn thấy đàn cừu tách ra, định thúc bụng ngựa vòng qua để đuổi cừu.

Chân cậu nhóc vừa nhấc lên, còn chưa kịp thúc vào bụng ngựa, bỗng thấy Lâm Tuyết Quân thẳng lưng, giơ tay lấy một vật gì đó trong giỏ mà cô ấy mang theo.

Sau đó, Lâm Tuyết Quân tháo dây bắn đá đeo trên cổ, nhét vật gì đó từ trong giỏ vào túi vải ở đầu dây bắn đá, tay nắm đầu dây, ngay sau đó cánh tay xoay một vòng, túi vải chứa vật nặng trên đầu thành vòng tròn.

Vòng tròn quay hai lần, cổ tay cô lại xoay một lần nữa, vật trong túi vải liập rức bay ra ngoài.

A Mộc Cổ Lăng lúc này mới nhìn rõ, hóa ra đó là những viên đá nhỏ Lâm Tuyết Quân luôn nhặt suốt thời gian qua, và vật được túi vải phóng ra là những viên đá nhỏ đó.

Viên đá bay chính xác về phía con dê tách đàn, rơi xuống tuyết trước đầu con dê, tung lên một màn tuyết mù.

Những viên đá không quá lớn, không đến mức làm dê hoảng sợ hay làm kinh động những con ngựa nhạy cảm ở xa, hiệu quả cảnh báo vừa đủ.

Con dê tách đàn bị dọa, ngẩng đầu và lùi lại vài bước rồi cảnh giác nhìn quanh. Sau đó, nó nhìn xa xa về phía cánh đồng tuyết trắng xóa, lại nhìn về phía đàn vật nuôi, kêu "meeee" một tiếng, rồi quay đầu trở lại đàn.

Những con cừu chạy theo nó cũng kêu "meee meee" và quay trở lại.

Đồng tử A Mộc Cổ Lăng hơi co lại, ánh mắt rời khỏi con dê tách đàn rồi chuyển sang Lâm Tuyết Quân, đôi chân nâng lên chậm rãi đặt lại vào bụng ngựa. Cậu ta mím chặt môi, đôi lông mày nhăn nhó từ nãy giờ cũng dần giãn ra.

Lúc này, cô thanh niên tri thức luôn quay mặt về phía đàn cừu bỗng nhiên quay đầu lại, một tay nắm dây cương, tay kia buông thõng dây ném đá, ánh mắt sáng rực nhìn về phía cậu ta.

A Mộc Cổ Lăng thoáng chốc như bị nhìn thấu hết tâm tư, mặt đỏ bừng, vội cúi đầu tránh ánh mắt của cô.

Xung quanh thỉnh thoảng có những làn sương mù dưới lớp tuyết trắng xóa bay lên, như thể thảo nguyên rộng lớn đang thở dưới lớp tuyết vậy.

Lâm Tuyết Quân đưa tay kéo kéo khăn quàng cổ, nhìn vào mông ngựa của A Mộc Cổ Lăng và cười rạng rỡ.

Đàn vật nuôi giống như một đám mây lớn phủ trên cánh đồng tuyết, di chuyển chậm rãi theo gió, dần dần tiến về phía nơi kền kền đang xoay vòng.

Lâm Tuyết Quân ngẩng đầu nhìn những con chim lớn mà người Đông Bắc gọi là ‘toạ sơn điêu’, rồi nheo mắt nhìn về phía dốc tuyết không xa.

Hai bóng xám xanh đứng trên đỉnh dốc trắng, Lâm Tuyết Quân lập tức nhận ra đó là hai con sói thám thính.

Lúc này, sói thảo nguyên chưa bị săn bắt hàng loạt, cũng chưa lai với những con chó săn mà mọi người yêu thích, con nào con nấy đều to lớn và hoang dã.

Sói thảo nguyên thông thạo chiến thuật, nếu đang trong trạng thái đói khát, ngay cả mục dân có súng cũng khó đảm bảo đàn vật nuôi không bị thiệt hại khi gặp bầy sói.

Dựa vào tình hình kền kền xoay vòng, có thể phán đoán rằng phía bên kia dốc tuyết bầy sói đang ăn.

Chỉ cần không trong trạng thái đói, bầy sói thông minh thường sẽ không tấn công con người và đàn vật nuôi của con người.

Lâm Tuyết Quân lại nhặt một viên đá nhỏ đặt vào dây ném đá, giơ cao tay phải và quay dây ném đá ngày càng nhanh hơn. Dây ném đá xoay nhanh trên đầu, dần dần phát ra tiếng vo vo trong không khí.

A Mộc Cổ Lăng vừa liếc qua đàn gia súc, nghe thấy tiếng động liền quay đầu mặt lạnh nhìn về phía Lâm Tuyết Quân, rồi theo ánh mắt cô nhìn về phía sườn dốc tuyết.

Trong hai con sói xanh, một con nhìn Lâm Tuyết Quân một lúc rồi quay lại biến mất, chỉ còn một con tiếp tục theo dõi.

Đông tử A Mộc Cổ Lăng thu nhỏ lại, nhanh chóng rút cung lớn trên lưng.

【Tiểu cảnh】

Lâm Tuyết Quân âu yếm vuốt ve mặt Tô Mộc: “Chúng ta không cần chạy đi chạy lại để đuổi cừu, như vậy mày sẽ không mệt nữa. Tao dùng dây ném đá đuổi cừu cũng được mà.”

Bạn đang đọc Thập Niên 60: Thảo Nguyên Mục Y của Khinh Hầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mayphan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.