Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2128 chữ

Tôi mặc dù là một thằng lười học đến vô tận nhưng những thông tin vớ vẩn hay những kiến thức trên mạng mà vô tình đọc được lại có thể lưu trong trí nhớ rất lâu, đặc biệt là văn học, sinh vật học và vũ trụ học.

Các bạn có nghĩ mấy cái kiến thức đó là vô bổ hay không, bản thân tôi cũng nghĩ vậy, tôi chỉ đọc chúng đa phần là cho vui nhưng không thể ngờ tới sẽ có lần lại phải dùng đến.

Năm đó như thường lệ tỉnh tôi tổ chức một cuộc thi dành cho các học sinh khối 10 và 11, cuộc thi trí tuệ này được nhà trường rất quan tâm, mỗi trường chọn ra 3 người ưu tú nhất để tạo thành 1 đội siêu cấp sau đó giữa các trường mà tranh tài với nhau.

Ở khối 11 Mục Vô Thần và Liễu Tương Tây là 2 vị trí bất khả xâm phạm, là hiển nhiên có mặt chỉ còn 1 nhận vật nữa lẽ ra phải tổ chức 1 cuộc thi nhỏ để tuyển chọn nhưng Mục Vô Thần đã đề nghị với ban giám hiệu gọi tôi vào đội hình siêu cấp đó.

Điều này khiến tất cả dù là ai cũng phải bất ngờ, tôi vốn dĩ chỉ học ở mức khá, thành tích không có gì nổi bật mà Mục Vô Thần lại đề nghị như vậy, nhưng dù sao cũng là siêu cấp quái thú đề bạt nên hiệu trưởng chấp nhận lời đề nghị đó ngay.

Hôm đó tôi với đám anh em đang đứng ngoài hành lang thì Liễu Tương Tây với dáng bộ hằm hằm mà đi thẳng tới

-Mục Vô Thần sao lại chọn Mạc Thanh Phong

Khi đó tôi cũng ái ngại chỉ biết gãi đầu đứng im re không dám nói lời nào, Mục Vô Thần không trả lời mà hỏi ngược lại Tương Tây

-Vậy tại sao lại không phải cậu ấy

Tương Tây nói

-Mạc Thanh Phong chỉ là một học sinh bình thường không có gì xuất chúng, không phải trường ta còn nhiều nhân tài hay sao

Mục Vô Thần cười nói

-Những vấn đề về kiến thức trên lớp cậu còn lo tớ với cậu không gánh nổi hay sao

Tương Tây có vẻ không hiểu câu trả lời đó, ấp úng nói

-Ý cậu là thế nào

Mục Vô Thần vỗ vai tôi một cái thật mạnh

- Những câu hỏi liên quan đến kiến thức trên lớp sẽ do cậu và tớ đảm nhiệm, còn lại những câu hỏi xã hội thì do Thanh Phong đảm nhiệm

Liễu Tương Tây vẫn là không phục

- Nhưng...

Tương Tây còn chưa biết phản bác thế nào thì Mục Vô Thần ngắt lời

-Nếu cuộc thi này chỉ là những câu hỏi về kiến thức trong sách thì tớ nói thật chỉ mình tớ là đủ rồi

Câu nói ngạo mạn đó của Mục Vô Thần đã khiến Tương Tây ngây ra một hồi rồi lủi thủi đi vào trong lớp. Vậy là không còn bàn cãi gì nữa tôi được tham gia một cuộc thi cấp tỉnh.

Mẹ tôi chính là không thể tin vào mắt mình khi thấy tôi được như vậy, thế là từ đó tôi đã được ăn một chế độ ăn trong mơ như của chị tôi. Bản thân tôi thì khá áp lực, bởi vì cuộc thi này có ghi hình và phát sóng trên TV, nếu mà tôi không trả lời được câu nào không phải là xấu hổ lắm hay sao.

Bởi stress như vậy nên tôi quyết định chơi game thường xuyên hơn cho bớt áp lực. Năm nay có 9 trường tham dự chia làm 3 bảng, mỗi bảng 3 đội rồi chọn ra đội về nhất trong 3 bảng, sau đó 3 đội mạnh nhất sẽ thi chung kết.

Hôm đó nhà trường thuê một chiếc xe lớn đưa chúng tôi, thầy cô giáo và cổ động viên đến đài truyền hình. Mọi thứ với tôi khá xa lạ nên có chút rụt rè, Mục Vô Thần thấy tôi đổ mồ hôi bèn cười nói

-làm gì mà lo lắng như vậy, tự tin lên, dù gì cũng có quái vật siêu cấp là tao chống lưng cho mày

Tôi cười 1 cái lấy lại khí thế rồi bước vào trong trường quay. Đầu tiên chúng tôi được hướng dẫn cách trả lời câu hỏi bằng máy tính và những thứ thiết yếu khác. Sau đó mọi người vào vị trí và chọn ra những người sẽ phát biểu trong ngày hôm đó, hầu như đều có kịch bản sẵn không giống như những gì tôi thấy trên TV.

Trước mặt chúng tôi lúc nào cũng là một ông cameramen chĩa cái máy quay vào làm tôi có chút gì đó hơi ái ngại. Trong lúc đó thầy hiệu trưởng đang học thuộc 1 bài phát biểu đã chuẩn bị từ trước phòng khi chúng tôi chiến thắng.

Phải mất đến hơn 2 tiếng mới chuẩn bị xong xuôi, lúc này tôi đã đói lả nhưng vẫn phải quay cho hết. Bắt đầu vào chương trình một chị MC xinh đẹp giới thiệu qua về các đội chơi. Thú thực bà chị đó nói gì tôi cũng chả nhớ đại khái có nhắc đến trường Thanh Hà chúng tôi có lịch sử học bá lâu đời các kiểu con đà điểu rồi nói đến Mục Vô Thần từng dành bao nhiêu danh hiệu là ứng cử viên sáng giá này kia.

Trong khi mọi người đang say mê nghe chị MC nói thì tôi đang nghĩ đến mấy thức linh tinh nếu con khủng long dài nhất thế giới Amphicoelias ngồi trong trường quay này thì sẽ đè chết bao nhiêu người.

Khoảng 5 phút sau thì MC phổ biến luật chơi

Vòng đầu tiên có 10 câu hỏi ai trả lời, đội nào bấm chuông nhanh nhất sẽ có quyền trở lời, nếu trả lời sai không được phép trả lời lại, sau 5s không đội nào trả lời thì sẽ để 1 khán giả trả lời.

“Câu hỏi thứ nhất, Napoleon Bonapate đăng quang ngôi vị hoàng đến nước Pháp năm nào”.

Lúc đó không hiểu vì sao mà tôi đập mạnh tay vào cái chuông trước sự ngỡ ngàng của tất cả, thực ra tôi có đọc cái này rồi nhưng cũng quên mất rồi, tôi nói nhỏ với Mục Vô Thần

-Ê mày có biết câu trả lời không

Mục Vô Thần hỏi Liễu Tương Tây

-Ê cậu có biết câu trả lời không

cả 3 người đều không biết, MC bắt đầu đến lùi từ 5, cuối cùng cơ hội đã trao cho các đội khác. Ngay lập tức một đội khác cướp lấy và 1804 là đáp án đúng. Tôi thật là không biết chúi mặt đi đâu khi mà câu đầu tiên đã gây ấn tượng xấu như vậy, tôi có cảm giác dưới khán đài mọi người đang cười vào mặt tôi vậy.

Tôi rất dễ bị mất tinh thần, câu đầu tiên đã sai thì đúng là tụt dốc không phanh, những câu hỏi tiếp theo đều như gió thoảng qua tai, tôi giống như bị đóng băng ở đó vậy, chính là không hề lay động. 9 câu tiếp theo hầu như là đều kiên quan đến kiến thức trong sách nên Mục Vô Thần và Liễu Tương Tây đã trả lời hết 7 câu.

Kết thúc phần thi đầu tiên chúng tôi có 7 điểm, đội đứng thứ 2 có 2 điểm và đôi cuối cùng có 1 điểm. Liễu Tương Tây nói với tôi

-Sau này nếu muốn nhấn chuông thì nên bàn với bọn tớ trước

Tôi vẫn ngây ra đó, câu nói của Tương Tây khác nào dội thêm vào đâu tôi một gáo nước lạnh nữa đâu.

Mục Vô Thần thấy tôi đờ đẫn bèn trấn an

-này có gì đâu mà phải sợ, mày phải tin tưởng bọn tao chứ, mấy vòng thi sau sẽ cần đến mày đó

Tôi cười hờ hờ cho xong chuyện mà bản thân thì vẫn không khá khẩm hơn chút nào.

Vòng thi thứ 2 có 10 câu, mỗi câu này là 1 clip dài 20 giây, đoạn clip đó bao gồm những dữ kiện liên quan đền 1 người hay 1 thực thể nào đó mà chúng tôi phải đoán ra, các đội vẫn là có quyền nhấn chuông liên tiếp trong 20 giây đó, khi nào hết 20 giây mà không ai trả lời được thì mới dành cho khán giả.

Mc “câu hỏi thứ nhất đây là ai?”

đoạn clip bắt đầu phát, hình ảnh đầu tiên hiện ra chính là sao Thái Bạch, lúc đó cũng không hiểu vì sao mà tôi lại nhấn chuông, đám bạn ngồi dưới khán đài thì cười ồ lên vì nghĩ tôi lặp lại trường hợp ban nãy.

MC “ câu trả lời của bạn là gì”

Tôi đặt tay phải lên gáy xoa xoa

-nhà thơ Lý Bạch

MC “ sao bạn lại nghĩ đó là nhà thơ Lý Bạch”.

Tôi cũng muốn giải thích là do lúc mang thai Lý Bạch thì mẹ của ông mơ thấy có sao Thái Bạch rơi xuống rồi sau đó hạ sinh ra ông đặt tên là Lý Thái Bạch, thế nhưng vốn ngại nói nhiều nên tôi trả lời

-do em đoán bừa vậy

cả đám người dưới khán đài lại được 1 trận cười nữa. MC đợi đến khi đám đông đã nguôi ngoai mới nói

-mặc dù là đoán bừa nhưng câu trả lời lại hoàn toàn chính xác

Tôi mừng thầm trong lòng nhưng bề ngoài vẫn làm ra vẻ ngơ ngác không ngờ nói lại đúng, Mục Vô Thần vỗ vào lưng tôi cái đét làm tôi đau nhói

-Cứ như thế mà phát huy, đừng để tâm đến ai cả

Câu thứ 2, MC “ bạn hãy cho biết đây là quần thể kiến trúc nào”.

Clip bắt đầu chạy, hình ảnh đầu tiên là diễn viên Trần Lệ Phong, tôi chợt nghĩ đến Nghi Lâm sư muội mà diễn viên này thủ vai, mà Nghi Lâm chính là đệ tử phái Hằng Sơn, mà ở Hằng Sơn có Huyền Không tự vô cùng nổi tiếng. Nói thì dài như vậy nhưng lúc đó trong suy nghĩ của tôi mới chỉ trôi qua chưa đến 1 giây. Tôi lập tức bấm chuông, Liễu Tương Tây quay sang nhíu mày

-Không phải chứ, ban nãy tớ có nói nếu bấm chuông phải bàn trước còn gì

Tôi chưa kịp đáp lại thì MC thúc dục

- Câu trả lời của bạn là

- Theo em đó là Huyền Không tự

MC vẫn hỏi tôi câu ban nãy

-Tại sao em lại nghĩ là Huyền Không tự, clip mới chạy được 1 giây, không phải quá vội vàng hay sao

Tôi lại lười giải thích

-Dạ em đoán vậy

MC thở dài

-nếu mà có thể đoán như em thì tôi không còn ở đây làm MC mà quay sang làm đại vé số rồi bởi vì câu trả lời của em hoàn toàn chính xác

Mục Vô Thần cười toe toét đưa tay đập với tôi rồi nói

-lần sau cứ nhấn nhanh vào không cần phải bàn đâu

Liễu Tương Tây có vẻ hơi khó chịu

-Các cậu không được như vậy, đây là trò chơi đồng đội phải bàn bạc chứ

Mục Vô Thần lắc đầu phản bác

-Không không, tuy là chơi đồng đôin nhưng chính là chơi cá nhân bởi vì vốn dĩ chúng ta phải khai thác điểm mạnh của mỗi người

Liễu Tương Tây hậm hực nhưng chẳng cãi được vì Mục Vô Thần nói toàn đạo lí không hề sai chút nào.

Vòng thứ 2 chúng tôi áp đảo với 8 câu trả lời đúng và 5 trong số đó đến từ tôi. Tôi đã thấy tự tin hơn rất nhiều khi biết mình không hề vô dụng và những thứ người khác cho là vô bổ thì tôi đang sử dụng nó rất hiệu quả. Kết quả sau 2 vòng trường Thanh Hà được 15 điểm, 2 trường còn lại là 4 điểm và 1 điểm.

Chúng tôi lại được nghỉ ngơi 1 lúc, đám bạn tôi ùa xuống đấm huỳnh huỵch vào lưng tôi mà tán dương

-giỏi lắm con mẹ mày, tao còn tưởng mày chết đứng như vòng 1 chứ

với ai thì tôi khiêm tốn chứ với bọn này tôi cứ vỗ ngực mà tự cao rằng

-Chúng mày biết tao là ai rồi đấy

Bạn đang đọc Thanh Xuân Tản Mạn sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.