Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1754 chữ

Nguyệt Dao vừa đi rửa tay thì bắt gặp cảnh tượng này, cô vội vàng chạy đến chỗ Hiểu Lam hỏi cung hai người còn lại “Mấy người thấy Tiểu Lam nhà tôi hiền lành quá nên ngồi đây khi dễ nó hả? Nói trước mấy cậu mà đụng đến nó là không xong với tôi đâu đấy nhé.”

_”Haha…Dao Dao này, cậu nên nhớ đại tỷ còn có tinh thần thép hơn cả cậu đấy, sao bọn tớ có thể khi dễ được, khéo lại bị cô ấy bắt nạt lại cho giận đến đỏ mặt ấy chứ” Khiết Phong vừa trả lời Nguyệt Dao lại đồng thời liếc xéo về phía Cao Lãng “Sao cậu không lau mà cứ đứng trân ra đó thế, sắp hết giờ rồi đấy.”

_”Ông đây chán rồi, cậu đi mà lau.” Cao Lãng ném chiếc khăn về phía Khiết Phong rồi hậm hực đi xuỗng chỗ ngồi của mình. Lúc đi qua thân thể sáng bóng bên cạnh còn không quên nhắc nhẹ một câu “Lần sau không phải chuyện của cậu thì đừng có mà xen vào.”

_”Đồ điên !!”

Hiểu Lam và Nguyệt Dao thấy vậy cũng đi ra chỗ khác dọn dẹp, ngay lúc này bỗng có tiếng chuông trường vang lên báo hiệu giờ học sắp bắt đầu, toàn bộ học sinh trong trường cũng nhanh chóng thu dọn mọi thứ rồi về chỗ ngồi của mình. Liếc nhìn về phía bộ bàn ghế bị bỏ trống phía cuối lớp, Hiểu Lam thắc mắc hỏi cậu bạn bên cạch:

_”Tiểu huỳnh, lớp ta có 34 học sinh thôi, tại sao lại để thừa một chỗ ngồi thế?” Bình thường trong lớp cô sẽ có 17 bộ bàn ghế để cho 2 người sẽ ngồi cùng một bàn, duy chỉ có bộ bàn ghế đó là dành cho một người ngồi. Đặc biệt là chỗ ngồi đấy từ đầu năm học tới tận bây giờ vẫn chưa có ai đụng đến khiến cô có chút khó hiểu.

_”À, tại cậu không biết đó thôi. Chỗ ngồi đó có sẵn từ năm ngoái, nó dành cho một cậu học sinh vì không thích tiếp xúc với người khác mấy đặc biệt là con gái nên nhà trường đã sắp xếp cho cậu ấy một “lãnh địa riêng”. Chắc là hai tháng nay cậu ta đang bận lo cho cuộc thi nào đó nên không đến trường được.”

_”Ra vậy”Gia đình của cậu ấy phải có điều kiện đến mức nào mới được nhà trường ưu ái đến thế nhỉ.Cô nghĩ thầm. Ngay cả Khiết Phong và Cao Lãng cũng cần phải ngồi chung với học sinh cơ mà…Tuy nhiên, câu hỏi của cô đã được giải đáp không lâu sau đó. (Còn câu trả lời là gì thì từ từ mới tiết lộ được )

------------ta là giải phân cách---------------

“Tuần sắp tới trường chúng ta sẽ tổ chức một buổi đại hội chúc mừng ngày nhà giáo. Vì muốn làm sôi động thêm bầu không khí nên nhà trường sẽ tổ chức linh đình hơn một chút……” Vào giờ ngoại ngữ, cô Kim- chủ nhiệm lớp 11a2, cũng là giáo viên bộ môn anh đến thông báo tin vui cho cả lớp.

_”Linh đình như thế nào vậy cô?” Một học sinh không chịu nổi sự tò mò của bản thân nên đã vội vàng hỏi lại.

_”Chúng ta sẽ được đi cắm trại hai ngày!!!”

_”Yayyyy..” Cả lớp đồng loạt hét lên trong niềm vui sướng tột cùng. Tuy nhiên niềm vui sướng ấy chưa được bao lâu đã bị dội lên một gáo nước lạnh không thương tiếc ”Bên canh đó, mỗi lớp cần chuẩn bị một vài tiết mục biểu diễn và ôn luyện một số kiến thức nâng cao để tham gia cuộc thi hái hoa diên vĩ*. Điểm tổng kết mỗi cuộc chơi sẽ được tính là điểm kiểm tra thường xuyên cho các em.”

_”Sao chứ…  ..” Toàn bộ học sinh trong lớp ngay lập tức ỉu xìu “Không tham gia có được không cô…?”

_”Không tham gia cũng không sao, miễn là các em làm bài kiểm tra tổng quan nhiều hơn các bạn khác một lần là được.”

_”Thế thà đi thi còn hơn”

_”nếu như muốn đi thi được điểm cao thì trong tuần này các em nhớ cố gắng mà học cho tốt. Bắt đầu với môn của cô trước nhỉ. Ok please open page 28 of your student book, now we are going to learn about the relative clause.” (ngữ pháp TA hơi nông cạn, có j bỏ qua )

Nhìn vẻ mặt buồn chán của các bạn học sinh trong lớp, Hiểu Lam có chút không rõ liền hỏi Nguyệt Dao “Cuộc thi hái hoa diên vĩ là gì vậy??”

_”Ban tổ chứ sẽ treo các câu hỏi được dán vào các bông hoa lên trên các cành cây và mỗi học sinh cần dựa theo gợi ý đã cho để đi tìm những bông hoa đấy. Ai trả lời đúng nhiều câu hỏi nhất sẽ là người chiến thắng và đương nhiên là sẽ nhận được điểm tối đa trong sổ học bạ theo từng tháng.Nghe nói cuộc thi này chỉ dành cho nhưng học sinh cuối cấp thôi nhưng có vẻ chúng ta được tham gia sớm hơn dự định.”

_”Nó là các câu hỏi kiểm tra liên quan đến tất cả các môn học à?”

_”đúng vậy, nhưng cậu có thể đăng kí muôn học mình giỏi nhất thì số câu hỏi đến môn đó sẽ nhiều hơn những môn khác.”

_”À..ừ. Thế cậu chọn một nào?” “Chắc tớ sẽ chọn môn lịch sử và văn học” Nguyệt Dao rất có thiên phú ở hai môn này, cô đã nhiều lần dành các giải thưởng lớn về văn học chữ hán và lịch sử quốc gia, là một con người có trí nhớ đặc biệt tốt về các sự kiện lịch sử nên sự lựa chọn này vô cùng có lợi cho cô.” Còn cậu thì sao?” “Tớ cũng chưa biết nữa.”Lần này Hiểu Lam thực lo lắng về cuộc thi sắp tới, một phần cũng vì cô không nổi trội thật sự ở bộ môn nào cả. Có lẽ cô nên tập trung học một cái gì đó trong tuần này- cô tự nhủ.

----------hậu trường của ad-------------

T/g : Cậu cảm thấy như thế nào về cuộc thi lần này?

Hiểu Lam: Lo lắng có, Mong chờ có nhưng hồi hộp là chủ yếu.

T/g: Các học sinh đều có sở trường của riêng mình, còn cậu thì sao?

Hiểu Lam: Sở trường của mình là học đều các môn. Ờm….thực ra mình vẫn chưa tìm được môn học gây cho mình sự hứng thú vô tận để tìm hiểu chuyên sâu.

T/g: Thế sao cậu không thử tham khảo ý kiến của người khác?

Hiểu Lam: Ý kiến hay đấy, mình cũng đang tìm đối tượng để học hỏi.

T/g: Khiết Phong và Nguyệt Dao thế nào?

Hiểu Lam: Môn lịch sử của Nguyệt Dao đối với mình thực rất nhàm chán và dễ gây buồn ngủ, còn mình vẫn không thành thạo môn tin học như Khiết Phong (có lẽ là không bao giờ), cậu ấy là hacker nổi tiếng đó.

T/g: Vậy Cao Lãng?

Hiểu Lam: (khó hiểu nhìn lại) Cậu nghĩ một đứa tốt về thể chất nhưng kém về trí não (chỉ về việc học thôi đừng hiểu lầm) có thể giúp được gì hả?

T/g: maybe……….

----------kết thúc hậu trường---------------

Do Hiểu Lam không cần học thêm môn lịch sử cuối giờ nên cô được về sớm hơn một chút, những lúc tự đi bộ về một mình như thế này, cô thường chọn đi qua con đường vắng vẻ ít người qua lại nhất. Và hôm nay cũng vậy, vì bây giờ đã là cuối thu, thời tiết trở lạnh, những chiếc là vàng rải rác xung quanh. Con đường mà cô đang đi phảng phất mùi hương tự nhiên của các loài hoa trà trộn là với nhau hòa quyện với sự thanh mát, trong lành của bầu không khí làm cho cô rất thích nơi này. Con đường này ngoài kết hợp giữa không khí dịu êm, âm trầm và sự sinh sôi nảy nở của thiên nhiên, nó còn đem lại cho cô cảm giác thân thuộc đến khó tả, tưởng chừng như cô gắn bó với nó từ lâu rồi vậy……..

Trong lúc dạo bước qua những tán cây bang xay mắt, Hiểu lam bỗng nhận thấy có một vật gì đó có long đang rục rịch trong bụi cây phía trước. Cô nheo mắt tiến lại dò xét thì phát hiện đó là một chú chó Pomeranian* với bộ lông trắng muốt như cục bông trông vô cùng đáng yêu.

_”Woa, chú chó này dễ thương quá đi mất”Cô xúc động thốt lên, bàn tay không tự chủ vuốt lên bộ lông mượt mà đó. Và có vẻ nó cũng không bài xích sự nâng niu của cô, tận lực cọ vào bàn tay ấm áp bị hồng lên do thời tiết. “Chủ của mi đâu mà để mi chạy ra đây vậy?” Cô ngắm nghía vẻ ngoài sạch sẽ được trông nom cẩn thận của nó, một con chó đáng yêu như vậy chắc chắn không phải chó hoang rồi. Ngay lúc này, cách đó không xa có một âm thanh nhẹ nhàng cất lên, cô dóng tai lên nghe kĩ thì phát hiện đó là tiếng nhạc piano. “Có người sao?!!”

*hoa diên vĩ (hay còn gọi là hoa Iris) : một loài hoa mang trên mình khá nhiều màu sắc khác nhau: tím, xanh dương, hồng, đỏ đến các màu độc đáo như đen, xanh đen.....Nó mang nhiều ý nghĩa khác nhau với những đặc trưng tiêu biểu như tính trung thành, niềm tin mãnh liệt, sự khôn ngoan, sự mong đợi và khao khát chinh phục. (Các bạn có thể serch trên gg để tìm hiểu thêm nếu như bạn có hứng thú nhé. Vì mình vẫn chưa biết cách chèn hình ảnh vào nên hơi khó để giúp các bạn hình dung được vẻ đẹp của nó)

*chó Pomeranian (hay còn gọi là chó Phốc Sóc): Một loài chó cực kì cực kì đáng yêu, phi thường xinh đẹp. Eo ui cute lắm luôn á. Bạn nào chưa biết thì có thế lên search trên gg nha 

Bạn đang đọc Thanh xuân của chúng ta thật đáng quý sáng tác bởi Thưnlườibiếng

Truyện Thanh xuân của chúng ta thật đáng quý tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thưnlườibiếng
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.