Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 27 : Công việc mới.

Tiểu thuyết gốc · 1844 chữ

Chương 27 : Công việc mới.

Bụp !!

Đây không phải tiếng mã tấu chém vào thịt, tên Lâm Phong cầm mã tấu vừa nãy đang nằm sấp bên cạnh Dũng, công nhận tên này nằm còn thẳng hơn cả hắn.

Dũng vẫn trợn to mắt nên hắn biết mọi chuyện sảy ra như nào.

Lúc Lâm Phong định ra tay giết hắn , một nắm đấm từ đâu giã thẳng vào đầu hắn,cú đấm khiến tên này không kịp ngáp đã nằm luôn.

_Haha ! Thằng rẻ rách .

Một bóng người xuất hiện trước mặt hắn Dũng .

Tưởng ai hóa ra là ông anh Phi báo ,người quen, bảo sao hắn với Lâm Phong đập nhau chán chê không phát hiện.

Cũng may mà có Phi báo chứ nếu không chắc hắn chết quá.

Phi báo đưa tay ra trước mặt hắn.

_Này , chú em có sao không?!

Dũng kéo tay Phi báo đứng dậy , đầu hắn đã bớt choáng hơn .

_Em không sao , cám ơn anh !!

Thực ra hắn đang đau hết cả người ,giờ chỉ muốn về ngủ một giấc , lúc nãy đánh nhau không sao giờ hơi cựa chút đã thấm tái mặt.

Phi báo nhìn Dũng.

_ Anh thấy chú quen lắm, hình như gặp ở đâu rồi nhỉ?

Trời đất ,đã quên rồi , mới gặp hôm qua , kia chứ đâu, chính ông anh đánh tôi ngất còn gì.

Dũng lấy tay phủi bụi bám ở trôn quần , tiện thể giới thiệu lại luôn.

_Em tên Dũng, anh em mình gặp nhau hai lần rồi , lần ở công viên với lần anh đánh ngất em , thêm lần này nữa là ba.

_Hahaha , thế à bảo sao anh thấy chú quen quen, anh tên Phi hahaha.

Bảo sáo hắn thấy quen , thì ra đã đập người ta một lần , nhưng quen kiểu này thì ngại quá.

Vãi luôn, đánh người ta ngất ra đấy mà còn không nhớ mặt thì chịu ông rồi, may mà lần này ông anh cứu tôi nên tôi bỏ qua đấy.

Đấy là Dũng nói thầm vậy thôi, chứ hắn giám nói vậy thật chác được nằm song song với Lâm Phong quá.

Phi báo chỉ tên Lâm Phong dưới đất rồi hỏi Dũng.

_Làm sao mà em gặp được thằng này thế ?

Dũng kể lại đầu đuôi sự việc cho Phi báo , tất nhiên hắn giấu nhẹm vụ M10 đi , Dũng bảo là tình cờ gặp tên tội phám giống trên tivi nên ra tay chặn lại.

Phi báo nghe xong thì “À” một tiếng , hắn nhặt cây mã tấu lên, cảm giác thuận tay vờ lờ, vung chém một phát thật mạnh vào tấm bia phía trước.

Lộp cộp !!

Tấm bia bị cắt một góc nhẵn mịn rơi xuống đất, hắn gật gật đầu.

_Thanh mã tấu ngon đấy, nhưng chú em có biết mang thứ này là phải lên phường không ?

Dũng trố mắt nhìn tấm bia bị Phi báo cát mất một góc.

Võ công cao vậy anh trai !!

Không hiểu sao hắn lại tưởng tượng ra cảnh Phi báo cầm thanh mã tấu chém vào người mình, sợ vái đái.

Nhưng mà… Ông anh hết chỗ thử hàng rồi à ? Tự dưng đi chém vào mộ ngươi ta.

Nguyễn Thị Bé

Sinh năm :1920-2006

Hưởng dương 86 tuổi.

Không sợ bà Bé đêm hiện về bóp cổ à.

Hắn lại nhìn lên vết cắt trên tấm bia….

Thôi !! Cháu nghĩ Bé tốt nhất tha lỗi cho thằng này mà yên nghỉ tiếp ,chứ bà hiện lên cháu sợ nó lại bóp cổ ngược lại bà thì toi.

Hắn ấp úng.

-Dạ .. Cái đó của thầy em cho , sáng nay tập xong thì em bỏ quên trong cặp , đến chỗ làm mới thấy, không phải em cố ý mang theo đâu.

Phi báo lắc đầu.

_KHông biết tặng hay cho gì hết, cứ không có giấy phép là không được dùng , cái này anh tịch thu.

_NHưng …nhưng..

Tay dũng xoán hết lại , thanh mã tấu xịn xò của hắn chứ có phải là mấy cái đồ 2,300k trên mạng đâu, bị tịch thu thì chả tiếc, nhưng hắn đoán Phi báo là người trong ngành nên có quyền thu, thực ra cái hắn sợ là không biết có bị bỏ tù bì tội tàng chữ vũ khí trái phép không nữa ?!

Phi báo nhìn bộ dạng của Dũng thì phá lên cười .

_Hahaha , anh đùa chú thôi , làm người ai làm thế.

Nói rồi đưa trả Thanh mã tấu lại cho Dũng.

Vãi cả đùa đell vui,làm hắn sợ toát cả mồ hôi đ!t.

Bực thì bực nhưng còn may là nó không bắt mình.

Dũng cầm lại Thanh mã tấu.

_Dạ, em cảm ơn !

Nói nậy chứ trong đầu hắn đang nghĩ thằng này có miếng duyên nào chết liền.

Phi báo lắc tay .

_Không có gì , nhớ là không đem ra sài lung tung là được.

Dũng gật đầu , hứa sẽ không nghịch lung tung, .

Phi báo nhìn bộ quần áo bảo vệ trên người Dũng.

_Chú em làm bảo vệ ở đây à ? Lương tháng được nhiều không ?

_Em làm ngay chỗ bãi đỗ xe đằng kia,làm partime tháng cũng được gần 4 triệu.

Phi báo lại hỏi tiếp.

_Nãy anh thấy chú đùng thế đa hình như là Lôi Long đao phải không? Học võ Bình Định à ?

Dũng gật đầu.

_ Vâng , em học được hai năm.

_2 năm chắc khá phết nhỉ.

_Dạ, Cũng thường thôi anh haha.

Trước mặt dân ngành hắn không giám nổ.

Phi báo đưa cho hắn một tờ giấy.

_Anh có chỗ này người ta trả lương 5tr rưỡi tháng, chú em có hứng thú có thể đến.

Trời đất , ông anh này lạ.

Mới gặp lần đầu mà giới thiệu luôn việc cho người ta à ?

Dũng nhận lấy tờ giấy.

_Em cảm ơn !

Phi báo gật đầu, sau đó vác lấy Lâm Phong chuẩn bị rời đi, đem thằng này đi nữa là xong việc.

Dũng nhìn bóng lung Phi báo, lại nhìn tiếp cái thân tàn lấm lem của mình, hắn đã hi sinh rất nhiều.

HÌnh như ông anh quên cái gì thì phải.

Dũng vẫy tay gọi lại Phi báo.

_Anh Phi ơi .

_Sao đấy ?

Dũng ấp úng chỉ vào tên Lâm Phong.

_Ờ …thì..cái đó …tiền thưởng đó anh …

Dù gì hắn cũng có công bắt tội phạm đúng không, thấy trên ti vi bảo làm vậy sẽ có tiền thưởng mà.

Phi báo ngạc nhiên.

_Có à ??

Dũng : Không có à ?? 0_0

Phi báo lắc đầu : Không có !!

Thành phố mới ra quyết định truy nã chứ chưa có công bố múc tiền thưởng của thằng này , bởi nhẽ chú Tân nghĩ có Phi báo cùng lượng lượng công an truy bắt thì Lâm Phong có chạy đằng trời, đằng nào cũng là ngươi quen bắt hộ nên không cần tốn kém , bản thân Phi báo cũng giúp không công thôi.

Thấy thằng nhóc vì giúp đỡ mà trông tồi tàn như vậy cũng tội , Phi báo nói với hắn.

_Hay là mai chú mày lên trên phường, anh bảo người ta đưa cho cái bằng khen.

Dũng lắc đầu.

_Dạ thế thôi , em mệt lắm.

Ăn hành cả buổi cuối cùng lại không có tiền thưởng, mệt mỏi các thứ, may mà hắn còn phần thưởng của M10 chứ không có khi nằm ăn vạ ra đây mất.

_ Không mất thời gian lắm đâu , cứ đến mà nhận , tội gì ?

Phi báo vẫn thuyết phục Dũng nhận cái bằng khen , vì nhìn thằng bé trông tội quá , lương thiện nó cắn rứt.

_ Thôi ạ , mấy ngày nay em nhiều việc lắm nên không đi được đâu.

Thực ra là do thằng này nó lười với lại người bình thường chẳng ai thích đi máy chỗ đấy làm gì , Dũng không ham hố mấy cái giấy khen , hồi đi học hắn đầy.

Phi báo thấy hắn từ chối lần hai cũng thôi.

_Thế cũng được , lúc nào rảnh thì cứ đến mà lấy, anh khác bảo họ in trước ra cho.

Sau đó hắn phất tay với dũng.

_Thế nhá , anh đi đây.

_Vâng , anh đi.

Dũng vẫy tay chào Phi báo.

……………………

Không hiểu sao mới nói chuyện lần đầu mà Dũng thấy khá hơp cạ với Phi báo, như thế cũng tốt , còn hơn là bị ông anh này ghét thì chỉ có toang.

Dũng bỏ thanh mã tấu vào trong balo rồi lết cái thân quay lại chỗ làm, dù muốn về nhà lắm nhưng hắn vẫn phải làm nốt ca này .

Khoan ! Từ xa xa thì hình như hắn thấy ông Long.

Đúng thật chứ không phải hình như.

Toang rồi, đang làm mà bỏ vị trí kiểu gì cũng ăn chửi.

Quả cấm có sai , hắn còn chưa kịp chào đã bị ông Long chửi té tát, chửi đến mức mà Phong với Hiếu còn phải xin cho hắn nhứng không được.

Trách hắn đen.

Chả là hôm nay ông Long có hẹn mấy người bạn đi uống bia, thế méo nào các ông ăn uống no say xong lại nổi hứng rủ nhau đi đá phò, Ừ thì 2020 rồi , tôn trọng phò nên cũng không sao , đá văn minh là được.

Nhưng giang hồ hiểm ác, đang ôm phò vào nhà nghỉ thì bắt gặp vợ ổng , không biết thằng thất đức nào chỉ đường cho bả.

Kết quả khỏi cần đoán vì nó lè lè ra luôn , ông Long vừa bị bà vợ chửi đánh giữa phố đông người , con phò khôn nên chạy từ trước.

Vừa mất phò vừa bị vợ đánh , cay quá nên ông Long quyết định đêm nay éo thèm về nhà, đang tức thì gặp thằng Dũng, không chửi nó chửi ai.

Thế là Dũng bị ổng lôi 18 họ tổ tông ra chửi như tát nước vào mặt.

Mẹ nó ! Ông chủ chứ có phải bố đời người ta đâu , hắn cũng bực bên chửi đôi co lại luôn.

Anh em biết không , hắn –Trịnh Văn Dũng, là một thằng vừa mới xách mã tấu đi chém người… bị ổng xách gậy đuổi quanh sân.

Toang thật , hắn bị đuổi việc không lương, mất bà nó gần tháng làm công.

Đã thế không cần kiểng nể gì nữa.

_ Tiên sư nhà ông Long hói không chịu trả tiền cho tôi nhá.

Không có Hiếu với Phong giữ lại chắc ổng chôn sống hắn mất , nhìn ổng tức sắp tăng xông là biết.

Dũng nhân cơ hội xách đít chạy biến.

Bạn đang đọc Thanh Niên Cứng Ở Thành Thị. sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.