Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 19: Những tên hề.

Tiểu thuyết gốc · 1067 chữ

Chương 19: Những tên hề.

23h30’ đem , ngày 6 tháng 7 , một nhà kho gần vùng ngoại ô Hà Nội.

Một chiếc xe tải chở hàng phá vỡ sự yên lặng của màn đêm , ngay khi chiếc xe vừa dừng lại ở cổng thì có một người bước ra xác minh thân phận tài xế ,một người khác người khác kiểm tra hàng hóa phía sau chiếc xe, sau khi xác nhận tất cả đều ổn thì chiếc xe mới được phép đi vào.

Quy trình rất nghiêm ngặt giống như đang cố bảo vệ một thứ gì đó rất quan trọng, hai của trước sau của nhà kho đều có người bố trí canh gác không để kẻ khả nghi đột nhập vào.

Nghiêm ngặt là thế nhưng lại không biết rằng cả nhà kho cũng đang bị rơi vào tầm theo dõi.

Trên sân thượng của một tòa nhà cách đó không xa, chú Tân đang cầm một chiếc ống nhòm quân dụng , mọi việc xảy ra đều được ông nhìn thấy hết ,đứng bên cạnh ông chính là Phi báo.

Chú Tân vẫn cầm chiêc sống nhòm theo dõi nhà kho , không quay đầu lại hỏi Phi báo.

_Thấy thế nào ?

Phi báo nhếch môi.

_Nếu chú thích thì trong vòng hai phút cháu có thể giúp chú tóm hết bọn này .

Tuy biết với khả năng của Phi báo thì điều cậu vừa nói không Phải là bóc phét , nhưng cứ nhìn vẻ mặt của hắn lúc này là chú Tân lại muốn sút cho hắn một cái.

_ Cái đấy thì lính đặc công cũng làm được.

Phi báo nhún vai .

_Vậy đây là chỗ mà bọn nó cất dấu vũ khí đúng không ?

Chú Tân gặt đầu.

_160kg bộc phá , hai quả bom hen giờ , một số súng ống và bom mini đặc chế.

Phi báo gật gù.

_Bọn này định chơi lớn đấy.

Sau đó hắn tấm tắc.

_Chậc! Xem ra chú đã cho người vào điều tra hết rồi phải không ?

Chú Tân không phủ nhận ,ông nói với giọng khinh thường.

_Một lũ oắt con thôi.

Với tư cách là một người thâm niên trong quân đội , ông hoàn toàn có đủ tư cách nói câu đó.

Nhìn đám người này canh gác hai cánh của rất nghiêm ngặt , nhưng chỉ được có hai cánh của thôi, chúng thậm chí còn không biết cách đặt trạm gác ngầm, những bên tường thì canh gác rất lỏng lẻo, thâm chí chú Tân đã bốn lần cử đội đặc công vào đột nhập điều tra nhưng không bị chúng phát hiện.

Nhà kho này đã bị Chú Tân cho người bao vây và theo dõi được hơn một tháng, cái đám bên trong vẫn nghĩ là mình đã làm rất tốt và bí mật.

Ông cũng không hiểu được cái thằng chỉ huy kế hoạch này trong đầu nó nhét cái gì mà lại cho cái đám lom zom này đi canh giữ một nơi quan trọng như thế, ban đầu còn làm ông sợ bóng sợ gió , cứ tưởng bọn nó ủ mưu.

Thực ra cái này cũng không trách Lâm Phong được, hắn cũng chỉ là đặc công bên tình báo thôi, mấy tên canh giữ này là hắn lệnh cho cấp dưới như Hải xăm tìm người canh gác , chứ giờ bảo hắn tìm người chuyên nghiệp thì hắn bới đâu ra.

Phải nói rằng Lâm Phong là một thằng rất thông minh và lươn lẹo , nếu như kế hoạch của hắn không bị phát hiện thì mọi chuyện đã khác, đen thôi, nhưng trên đời không có chữ “nếu”.

Sau bao năm ở Việt Nam thì hắn vẫn không khôn ra được mấy , vẫn mắc vào cái tư duy khinh thường Viết Nam mà cha ông hắn để lại, thằng này nó nghĩ trinh sát và thám báo bị mù chắc.

Phi báo gật đầu đồng ý với đánh giá của chú Tân .

_Đúng là một lũ rẻ rách thật.

Sau đó hắn hỏi ông.

_Có cần cháu giúp một tay luôn không.

Chú tân biết hắn hỏi ông có cần hắn giúp bắt lại bọn này không, nhưng ông lắc đầu,.

_Không cần , giờ chưa phải lúc.

_Chú có kế hoạch gì à ?

Chú Tân gật đầu.

_Cá chưa vào đủ .

Phi báo không phải kẻ ngốc , hắn hiểu được ý nghĩa câu nói của chú Tân , nếu không có sự tiếp tay trong nước thì cho kẹo hắn cũng không tin cái đống vũ khí đấy có thể vào Việt Nam mà không bị phát hiện , ấy mà chúng vẫn qua được biên giới, vậy là đủ hiểu có kẻ đang ăn máng ngoài.

Thậm chí mấy hôm trước bọn chúng còn giám vận chuyển một nhóm vũ khí vào bằng đường biển nữa chứ , đã thế chú Tân cũng chơi lớn với bọn chúng luôn, ông dàn dựng một sự cố mất điện đến hơn 3 tiếng ở bến cảng rồi cho người vào điều tra số hàng chúng vận chuyên, nhân tiện cũng tìm thêm được một đống chứng cứ đủ để cho vài tên đi ăn cơm nhà nước.

Mọi chuyện đã nằm trong tầm tay , giờ chỉ cần đợi xem có bao nhiêu kẻ lòi mặt ra để bắt một thể, có câu nói thế nào ấy nhỉ?

Những thằng tự cho mình là thông minh , luôn là những thằng ngu.

Một đám hề mà thôi.

Bỗng dung chú Tân “Ồ” lên.

Sao vậy chú.

Chú Tân chỉ tay bề một hướng của nhà kho , có một kẻ vừa mới leo tường từ phía bên trong chạy ra.

_ Hình như chúng ta không phải là những người duy nhất để ý đến bọn này.

Phi báo không cần ống nhòm , hắn hơi nheo mắt lại là có thể nhìn thấy một người đang men theo bức tường định tẩu thoát.

_Cần cháu giúp không ?

Chú Tân lắc đầu.

_Mày xem là được rồi, binh lính không phải chỉ biết cầm súng đâu.

Phi báo nhún vai, dù gì thì hắn vẫn ở đây , dù là ai cũng đừng mong thoát được ,cứ để ông chú mặc sức thể hiện thôi.

Bạn đang đọc Thanh Niên Cứng Ở Thành Thị. sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 85

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.