Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1

Phiên bản Dịch · 2503 chữ

Một tiếng pháo trúc vang phía chân trời.

Vạn trượng hồng lăng phủ kín màn.

Đỏ thẫm đèn lồng cao cao quải.

Nhan gia nữ nhi muốn xuất giá.

Ở Thịnh Kinh, từ đầu đường cho tới cuối ngõ, từ người già cho tới trẻ con, ai cũng biết hôm nay hai nữ nhi của Nhan phủ cùng nhau xuất giá, còn gả về cùng một nhà chồng.

Tam tiểu thư Nhan gia là Nhan Hoan là con vợ cả, đã có hôn ước từ trước, từ nhỏ nàng đã ái mộ Đại hoàng tử, đến tuổi cập kê, thuận lý thành chương được tứ hôn với Đại hoàng tử.

Trưởng nữ của Nhan gia là Nhan Dao, từ nhỏ đã tri thư đạt lý, dịu dàng xinh đẹp động lòng người, là tài nữ nổi danh ở Thịnh Kinh, ngoài việc là con vợ lẽ ra thì xứng đáng được gọi là hoàn mỹ.

Vì giành được vị trí hoa khôi trong hội hoa đăng, nên đã chiếm được trái tim của Tam hoàng tử. Ngày hôm sau, hoàng đế liền hạ một đạo thánh chỉ tứ hôn, để chuyện vui đôi càng thêm đôi mà yêu cầu hai vị hoàng tử cử hành hôn lễ trong cùng một ngày.

Hai nữ nhi nhà họ Nhan cùng xuất giá, tỷ muội biến thành chị em dâu, vốn nên là một câu chuyện mọi người ca tụng, nhưng bởi vì thanh danh của Nhan Hoan và Tam hoàng tử ở Thịnh Kinh quá vang dội, cho nên ngoài cửa tướng phủ lúc này chồng chất dân chúng, đến xem náo nhiệt là chính còn thật tâm chúc phúc lại chẳng có mấy người……

“Tới đây tới đây, ai chọn Đại hoàng tử đón dâu thanh thế lớn hơn thì đặt bên phải, còn chọn Tam hoàng tử thì đặt bên trái, mua bán sòng phẳng, không lừa già dối trẻ! Mọi người đến xem rồi chọn một bên đi nào.”

Ngoài cửa Tướng phủ, luôn có những người chờ xem náo nhiệt không cho đây là chuyện gì lớn, thế nhưng khi có người vừa bầy một cái bàn ra không khí liền bắt đầu nhộn nhịp, mọi người bị lời nói của hắn hấp dẫn liền đi qua xem thử, hết nhìn sang bên trái, lại nhìn sang bên phải, lấy bạc ra thì lại không biết nên lựa chọn bên nào,đúng lúc này, có người lên tiếng.

“Ta chọn Tam hoàng tử! Mọi người đều biết, hoàng đế bệ hạ của chúng ta thương yêu nhất chính là Tam hoàng tử, mà Nhan đại tiểu thư lại là người trong lòng Tam hoàng tử, tuy chỉ là nạp trắc phi, nhưng sính lễ thì chắc hẳn mọi người đều đã nhìn thấy rồi chứ, còn nhiều hơn hẳn Đại hoàng tử nạp chính phi! Sính lễ còn như thế, huống chi là đón dâu? Mọi người theo ta chọn Tam hoàng tử đi, không sai đâu!”

Mọi người nghe thấy có lý, nhất thời có người còn nói: “Đúng vậy, tính cách Tam hoàng tử này không coi ai ra gì, chắc cũng không nể nang mặt mũi của Đại hoàng tử đâu, nói rất có lý, ta đặt cho Tam hoàng tử.”

Ngay khi một đám người muốn đem tiền đặt sang bên trái thì bị ngăn lại: “Này này này, các ngươi đều chọn Tam hoàng tử, mà quên mất người hôm nay Đại hoàng tử cưới là ai sao? Đó chính là Nhan tam tiểu thư, từ nhỏ đến lớn đều vô pháp vô thiên, ở Thịnh Kinh không ai dám chọc vào, các ngươi không biết sao?

Lần hạ sính lễ đó, Tam hoàng tử làm mất mặt Đại hoàng tử, sau khi Tam tiểu thư biết chuyện, liền dẫn theo một đám người trực tiếp thiêu cháy biệt viện ở ngoài cung của Tam hoàng tử, với tính cách không sợ trời không sợ đất này của Tam tiểu thư,các ngươi nói xem hôm nay nàng có thể chịu đựng được việc Tam hoàng tử phô trương lớn hơn nàng không?”

Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, lại sôi nổi gật đầu: “Có lý có lý, huống hồ Tam tiểu thư gả cho Đại hoàng tử làm chính phi, từ xưa đến nay, có ai gặp qua chuyện nạp trắc phi phô trương hơn cưới chính phi đây? Cho dù bệ hạ của chúng ta có yêu thương Tam hoàng tử đi nữa, thì cũng không thể vượt qua tổ huấn được.”

Sau một hồi ríu rít thảo luận qua lại, nhấc lên đặt xuống, ngân lượng ở hai bên trái phải thế mà lại bằng nhau, nhất thời cũng không thể nhìn ra ai sẽ thắng.

Ngay khi mọi người đang thảo luận xem ai sẽ thắng ai sẽ thua, thì có một thân ảnh nhỏ xinh từ trong đám người chui ra, sau khi nhìn quanh bốn phía, thì lặng lẽ đi vào cửa hông của tướng phủ.

“Tiểu thư tiểu thư, Đại hoàng tử còn chưa tới, nhưng mà…… Bên ngoài mọi người đang đánh cược Đại hoàng tử và Tam hoàng tử xem ai sẽ đón dâu phô trương hơn, ta thấy mọi người đặt hai bên bằng nhau——”

Vừa rồi chính là Hồng Hương lặng lẽ lẻn vào qua cửa hông, trên người là bộ quần áo hồng nhạt, thở hổn hển, mặt đỏ bừng, vẻ mặt hưng phấn nói với nữ tử đang trang điểm chải chuốt trước mặt.

Nghe vậy, Nhan Hoan đang ngồi trước gương cho nha hoàn chải đầu búi tóc, vẻ mặt không thể tin nhìn Hồng Hương: “Cái gì? Ngươi nói hai người ngang nhau?”

Nữ tử có làn da trắng như tuyết, trên khuân mặt trái xoan nho nhỏ là mắt hạnh trong veo, chóp mũi hơi nhếch lên, khi nói đôi môi anh đào lúc đóng lúc mở, xinh đẹp cực kỳ, giống như một con búp bê sứ tinh xảo vậy, thậm chí là khi giận dữ cũng rất quyến rũ..

“Đúng vậy…… Làm sao vậy…… Sao?” Hồng Hương khó hiểu, không biết tiểu thư tức giận cái gì.

Nhan Hoan mím môi, lập tức đi đến trước giường, lấy ra một cái tráp, từ bên trong tùy tiện rút ra mấy tờ ngân phiếu, “Hồng Hương, lập tức đem số tiền này đi đặt cược cho ta, nói thế nào cũng không thể thua tên Mộ Dung Kỳ kia, đã biết chưa?”

“Nhưng mà tiểu thư……” Hồng Hương nghi hoặc: “Trò này là dân chúng chơi cho vui thôi mà, chuyện này Tướng gia và Nhị thiếu gia đã bàn bạc với Đại hoàng tử rồi, trận chiến hôn sự hôm nay tuyệt đối không thể thua, chắc chắn cho tiểu thư phong quang đại gả, sẽ không bị đại tiểu thư đoạt nổi bật.”

Nhan Hoan cầm ngân phiếu nhét vào tay Hồng Hương, nhẹ nhàng nói: “Đó là điều đương nhiên! Nhưng mà tiểu thư nhà ngươi không thiếu chút tiền này, mà ta cũng không muốn mình và tên cặn bã Mộ Dung Kỳ kia bằng nhau! Cầm đi, hung hăng đàn áp hắn!”

Nàng vừa nói, vừa rút ra thêm mấy tờ ngân phiếu nữa nhét vào tay đối phương, Hồng Hương lúng ta lúng túng nhìn Nhan Hoan, chỉ thấy từng xấp từng xấp ngân phiếu bị dúi vào tay mình, nhịn không được lên tiếng: “Tiểu thư, đủ rồi, đủ rồi, quá…… Quá nhiều rồi…… Nhưng mà……”

“Không có nhưng nhị gì cả!” Nhan Hoan đóng tráp lại, ngẩng đầu lên, vẻ mặt tự tin, “Bổn tiểu thư, không thiếu tiền.” Nói xong, liền đưa cả tráp cho Hồng Hương, trước khi đi còn không quên dặn dò: “Nếu không đủ thì tới tìm ta.”

Sau khi Hồng Hương đặt cược vài vạn lượng ngân phiếu, thực sự đã làm không ít người sợ hãi, sau khi rất vất vả mới chạy thoát khỏi những dân chúng xem náo nhiệt hỏi đông hỏi tây, đang muốn hồi phủ bẩm báo, chợt nghe thấy tiếng kèn truyền ra từ đường phố bên phải tướng phủ.

Nhìn kĩ lại, đội ngũ đón dâu như một con rồng đang diễn tấu sáo và trống từ chỗ ngoặt đi tới, trăm người đứng thành hàng, kiệu tám người khiêng, rất là náo nhiệt!

Đặc biệt là người đi đầu, lại càng phô trương, cưỡi trên một con hãn huyết bảo mã, trên đầu đội kim quan chín châu, trên người mặc bộ hỉ bào mạ vàng, ngay cả ngọc bội đeo bên hông cũng là một khối huyết ngọc có giá trị xa xỉ.

Với phong cách “Dày nặng” này, nếu là người khác, chắc chắn đã sớm bị người khác cười nhạo là lòe loẹt quê mùa rồi, nhưng mà, bởi vì người này sinh ra đã có khuôn mặt đẹp đến cực điểm, đến nỗi Nhan Hoan cũng không có chỗ để chê bai, phong cách này không những không làm cho người khác cảm thấy thô tục, mà ngược lại càng làm cho người này càng thêm tôn quý phi phàm, phong hoa tuyệt đại!

Người đến chính là Tam hoàng tử Mộ Dung Kỳ.

Mộ Dung Kỳ mặt mày phấn khởi, hận không thể làm tất cả mọi người biết hắn sung sướng đến cỡ nào, tầm mắt nhìn lướt qua phủ Thừa tướng, rồi sau đó rơi trên đám đông tụ tập đối diện Tướng phủ, hai mắt sáng lên.

“Đi, xem có chuyện gì ở đằng kia.” Lời vừa thốt ra, gã sai vặt bên cạnh đã nhanh chóng chen vào đám người.

“Hồi bẩm điện hạ, bọn họ đang đánh cược xem hôm nay ngài và Đại hoàng tử đón dâu ai phô trương hơn.”

“Ồ? Rất thú vị, vậy ai được đặt nhiều hơn?” Mộ Dung Kỳ tràn đầy tự tin, dường như đã đoán được câu trả lời tiếp theo.

Tuy nhiên……

Sao khi nghe xong câu trả lời, nụ cười của Mộ Dung Kỳ đông cứng ở khóe miệng.

“Bổn điện hạ thế mà lại thua Điêu Phụ kia sao?” Một cỗ tức giận dâng lên, chỉ nghe Mộ Dung Kỳ ra lệnh: “Nhanh lấy mười vạn lượng bạc cược vào bổn điện hạ!”

“Ôi? Mười vạn……” Nhị Mao đau lòng…… “Nhưng nếu thua……”

“Thua?” Mộ Dung Kỳ cười nhạo, “Ngươi cảm thấy bổn điện hạ sẽ thua sao? Hay là cảm thấy bổn điện hạ thiếu tiền? Hả?”

“Không có không có không có.” Nhị Mao liền xua tay, nội tâm lại yên lặng thở dài, mười vạn lượng…… Có thừa tiền cũng không cần ném đi như thế.

Đợi đến khi sự tình xong xuôi, Mộ Dung Kỳ mới vừa lòng gật đầu, nhìn lướt qua đội danh dự trăm người phía sau mình, tâm tình rất tốt: “Dao Nhi, ngươi từng nói, kiệu tám người khiêng, thập lí hồng trang, ta đều đã làm được, hôm nay phô trương như vậy, tuyệt đối không thể kém hơn Điêu Phụ muội muội của ngươi, thậm chí là……”

Lời còn chưa nói xong, đã nghe thấy động tĩnh truyền đến từ đường phố khác, cũng giống như bên này, đi đầu là một hàng đại mã, kiệu tám người khiêng, đoàn người rồng rắn……

Thậm chí đi sau đội danh dự trăm người là một đoàn kỵ binh tinh nhuệ cầm thương có tua đỏ, so về khí thế thì đã thắng một phần rồi. Lại nhìn người đi đầu, từ hỉ phục, kim quan đội đầu cho đến biểu hiện đều hợp thời hợp cảnh. So với Mộ Dung Kỳ kiêu ngạo, thì cả người Mộ Dung Tề đều toát ra khí chất tao nhã, hơn nữa còn hoàn hảo tới mức người khác không thể bắt bẻ được câu nào.

“Hơn……” Cắn răng nói nốt từ chưa nói xong ban nãy, Mộ Dung Kỳ chất vấn hỏi: “Nhị Mao, sao lại thế này? Kỵ binh trong doanh sao lại chạy tới đây?”

Nhị Mao căng thẳng bất đắc dĩ đáp: “Chuyện này, chẳng lẽ ngài đã quên rồi sao? Nhan tướng quân là người rất sủng muội muội, đội kỵ binh này chắc là do hắn điều động đến……”

“Nhan Hoa?” Nghe thấy cái tên này, Mộ Dung Kỳ nắm chặt tay, nhưng hắn biết, mình chẳng thể làm gì được, nếu muốn nói ở Thịnh Kinh này có người nào Mộ Dung Kỳ không xử lý được, thì Nhan Hoa chắc chắn đứng thứ ba!

“Hừ, Dao Nhi không phải muội muội của hắn sao? Bất công như thế mà cũng đòi làm huynh trưởng? Rõ ràng lúc phái đi lên núi diệt phỉ còn phải cho người nghĩ kế, làm sao có thể làm thần tử?”

Cũng không biết là do phô trương bị áp chế hay là sợ Nhan Dao đau lòng, mà Mộ Dung Kỳ cảm thấy rất tức giận, ánh mắt khẽ đảo, nhìn thấy đội ngũ đón dâu sắp tới tướng phủ, nảy ra một ý.

“Nhị Mao, ghé tai lại đây.”

Mộ Dung Kỳ cúi người nói gì đó bên tai Nhị Mao, sau khi nghe xong, chỉ thấy sắc mặt của Nhị Mao trở nên quái dị: “Chuyện này…… Chuyện này không tốt lắm đâu…… Tuy rằng Hoàng Thượng thương yêu ngài, nhưng hôm nay……”

“Cứ làm theo những gì ta nói, có chuyện gì sảy ra, đã có bổn điện hạ chịu trách nhiệm rồi? Ngươi sợ cái gì?”

Sau khi Nhị Mao rối rắm xong, hắn vẫn là cam chịu thở dài, vội bắt đầu chia đội ngũ phía sau làm hai hàng, một hàng trong đó cố ý đưa tới bên cạnh tướng phủ , hàng người dài, vừa lúc ngăn cản đội ngũ đón dâu của Đại hoàng tử.

Đội ngũ bị cản, Mộ Dung Tề đành phải dừng lại.

“Hoàng đệ đây là ý gì?” Mộ Dung Tề vẫn mang theo nụ cười dịu dàng, thái độ chưa từng thay đổi vì chút trở ngại này.

Mộ Dung Tề không ghét Mộ Dung Kỳ nhưng cũng không thể nói là thích, cho dù đối phương làm mọi việc vừa phải không tìm ra lỗi lầm thì hắn vẫn cảm thấy có chỗ kì lạ.

“Hoàng huynh không nhìn thấy sao? Hôm nay hoàng đệ đại hôn, người ngựa mang đến thật sự quá nhiều. Mà đến sớm hơn, khiến cho bọn họ tùy tiện đứng, chẳng lẽ ảnh hưởng đến hoàng huynh đón dâu sao?”

Mộ Dung Kỳ giả bộ vô tội, tiếc nuối nói, “Ôi, hoàng huynh thật sự nên tới sớm một chút, tới muộn, không chỉ làm tân nương chẳng ra gì, mà vị trí đón dâu cũng chẳng ra gì.”

Vẻ mặt Mộ Dung Tề không có gì thay đổi, đang muốn mở miệng nói cái gì đó, chợt nghe thấy một giọng nữ đang nổi giận đùng đùng vang lên: “Mộ Dung Kỳ, ngươi đang đánh rắm à!”

Bạn đang đọc Thanh mai sai gả trúc mã sau (Dịch) của Dẫn Hào

Truyện Thanh mai sai gả trúc mã sau (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuyeucute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.