Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Điện Hổ và Tử Lôi Thụ.

Tiểu thuyết gốc · 2024 chữ

Lúc này, ở phía đông đã xuất hiện vài tia sáng vàng. Sắc trời lung linh một màu sáng bàng bàng huyền ảo. Thiên Đức và Vũ đã quay lại phạm vi ngoại vi Ma Lâm Sơn mạch.

" Còn khoảng 300m nữa là đến nơi ở của Hắc Điện Hổ rồi." Vũ xem xét tấm bản đồ Ma Lâm sơn mạch rồi chỉ về phía một hang đá phía trước nói.

" Được. bây giờ ngươi hãy đến cửa hang dụ nó ra rồi quay đầu chạy thật nhanh nhé. Mọi chuyện còn lại cứ để ta lo." Thiên Đức quan sát địa thế rồi phân phó.

Nghe vậy. Vũ hơi lo lắng nhìn nhìn Thiên Đức, thấy Thiên Đức thần tình rất nghiêm túc gật gật đầu. Hắn hít sâu một hơi rồi cắn răng đi đến cửa động. Hắn triệu hồi ra Chấn Thiên Chùy, vận sức bổ một phát cực mạnh vào cửa động.

" Ầm...ầm. Cửa động bị đánh toác ra thành một cái lỗ to như căn phòng. Ngay giây phút này, một tiến GẦM kinh thiên động địa vang lên, một mùi tanh hôi xộc thẳng từ trong hang ra ngoài. Vũ lập tức thu hồi Chấn Thiên Chùy quay đầu co cẳng lên tới cổ chạy bằng hết sức bình sinh về phía Thiên Đức đã mai phục sẵn.

" Trần huynh. Mau lên... mau lên, cứu ta. Nó đang đuổi theo ta kìa!" Vũ vừa chạy vừa hét lên thất thanh, khuôn mặt trắng bệch không còn giọt máu. Chỉ thấy phía sau Vũ là một con Hổ có màu tím cao tầm 4m đang giận dữ gầm thét đuổi theo.

Trên bộ lông của nó thỉnh thoảng còn xẹt lên vài tia điện mang nổ lép bép. Mỗi một bước chạy của nó đều tao nên cuồng phong cuồn cuộn 2 bên đường, cây cối bị tróc hết vỏ ra vì tia điện trên người nó bắn ra.

" Chạy thêm một lúc nữa đi, cố lên. Gần đến rồi. Ngay bây giờ, nhảy lên , nhảy lên. Mau!" Thiên Đức đang ẩn nấp cách đó thấy Vũ đã đến chỗ mai phục thì hét lên.

Ngay lập tức Vũ vận sức nhảy bật lên. Vừa kịp lúc này, Hắc Điện Hổ vồ tới táp hụt một phát vào hư không, sau đó nó rơi xuống đất. " Phụp" một tiếng. Chỉ thấy mặt đất ngay phía dưới Hắc Điện Hổ sụt xuống thành 1 cái hố sâu hơn 6 mét. Hắc Điện Hổ vừa đúng lúc rớt xuống lấp đầy cái hố. Ngay lập tức, trên miệng hố có 6 lá cờ được cắm xung quanh tạo nên một kết giới khiến Hắc Điện Hổ không thể nhảy lên.

Lúc này Vũ cũng đã rớt xuống nhưng bị chặn lại bởi kết giới. Hắn hoảng sợ vội vàng nhảy lên 1 lần nữa, suýt chút nữa thì bị một trảo của Hắc Điện Hộ chụp vào người.

"Phù! Hú hồn chim én. " Vũ đứng trên miệng hố nhìn con Hắc Điện Hổ đang lồng lộn ở dưới vuốt vuốt ngực nói.

Hắc Điện Hổ thân cao 4m. Mà cái hố thì cũng chỉ tầm 6m. Không khó để nó leo lên. Nhưng cứ mỗi lần nó định leo lên thì lại bị tầng kết giới ngăn cản.

Vốn tưởng sau một lúc thì Hắc Điện Hổ sẽ bỏ cuộc. Nhưng không hiểu sao, nó như uống thuốc lắc cứ mãi gầm thét rồi cố gắng leo lên. Đến nỗi trên đầu nó đã sưng lên một cục u to tướng do đập đầu vào kết giới quá nhiều.

" Vũ! Ngươi xem, con hổ này đực hay cái vậy." Thiên Đức vuốt cằm suy tư hỏi

Vũ cũng quan sát nãy giờ, suy nghĩ xem nên bắt sống nó hay giết lấy xác. Nghe Thiên Đức nói vậy thì định thần nhìn kỹ lại.

" Nó là con cái, hình như nó mới sinh thì phải. Đúng rồi! Là con cái, ngươi nhìn dưới bụng nó kìa. Đó là sữa đấy. Hèn gì nãy giờ ta còn đang nghĩ sao Hắc Điện hổ lại có thể sập bẫy một cách đơn giản như vậy. Chắc là nó vẫn còn yếu."

Thiên Đức đột nhiên nghĩ tới cái gì nói." Vũ. Ngươi quay về hang động xem có con non không. Bắt ra đây".

Vũ nhận lệnh quay trở lại hang động.

Bỗng nhiên Hắc Điện Hổ như phát điên. Điên cuồng dùng sức nhảy lên khỏi miệng hố, mặc kệ kết giới như đá tảng đập vào đầu, 2 chân trước ra sức cào cấu.

" Ngươi hiểu tiếng người sao. Đã vậy thì nằm im đi. Ngươi mà còn lộn xộn là ta giết cả ngươi lẫn con non đấy. Không tin ngươi cứ nhảy lên lần nữa xem." Thấy mình vừa bảo Vũ đi tìm con non, Hắc Điện Hổ liền cuồng bạo. Thiên Đức biết nó hiêủ tiếng người nên quát lớn hăm doạ.

Ngay lập tức. Hắc Điện Hổ trở nên ngoan ngoãn nằm im, chỉ có đôi mắt đang lập loè tia điện nhìn chằm chằm Thiên Đức.

Một lúc sau, Vũ quay trở lại. Trên tay còn ôm thêm một con hổ con màu trắng trông hết sức đáng yêu.

" Thật sự có con non. Mà con này lạ lắm. Lông nó màu trắng chứ không phải màu tím." Vũ vuốt ve bộ lông trắng muốt của hổ còn nói.

"Graoooooo" Hắc Điện Hổ gầm lên giận dữ. Muốn nhảy ra khỏi hố. Nhưng còn hơi chần chừ, nhìn Thiên Đức rồi nhìn qua Vũ đang ôm con của nó bằng ánh mắt lo lắng.

" Ngươi có thể leo lên. Nhưng nhớ là đừng làm loạn. Nếu không. Hừ... Hừ." Thiên Đức nói với Hắc Điện Hổ rồi thu hồi trận kỳ( 6 lá cờ)

Phốc một tiếng. Hắc Điện Hổ nhanh chóng nhảy lên tiến tới trước mặt Vũ. Chỉ thấy lúc này Vũ trợn muốn lòi con mắt ra nhìn Thiên Đức rồi lại nhìn Hắc Điện Hổ đang đứng trước mặt. Mồ hôi chảy ròng ròng, hai chân run lẩy bẩy.

" Trần huynh. ...." Vũ không dám nói tiếp, sợ Hắc Điện Hổ nổi điên táp một phát.

" Yên tâm đi. Ngươi đang ôm con của nó mà sợ cái gì". Thiên Đức trấn an.

Nói xong, hắn nhận lấy hổ con từ tay Vũ rồi đi đến bên cạnh Hắc Điện Hổ.

" Ngươi yên tâm. Ta sẽ không làm hại nó đâu. Vốn ban đầu ta định giết ngươi, nhưng giờ ta nghĩ lại rồi. Ta sẽ thả ngươi đi. Đồng thời ta sẽ cho ngươi một cọc cơ duyên coi như đền bù việc phá hang ổ của ngươi" Nói rồi từ trong nhẫn trữ vật. Thiên Đức lấy ra một bình đan dược có tên Cố Huyết Đan.

Một cỗ dược hương mùi máu nồng đậm nhưng không tanh tưởi bốc lên. Ngay lập tức. Hổ con và Hổ mẹ đều nhìn chằm chằm bình đan dược với ánh mắt nóng bỏng. Thậm chí Hắc Điện Hổ mẹ còn quên cả gầm gừ.

Thiên Đức lấy ra 2 viên dược hoàn màu đỏ to cỡ quả trứng cút. Một viên cho Hắc Điện Hổ và một viên cho Hổ con.

Hắc Điện Hổ vui mừng nuốt Cố Huyết Đan vào bụng. Chợt nó khụy 2 chân trước xuống. Cúi đầu với Thiên Đức. Còn Hắc Điện Hổ con thì liếm láp bàn tay Thiên Đức như làm nũng.

" Được rồi. Các ngươi đi thôi. Đi sâu sâu vào rừng ấy. Vẫn còn nhiều người muốn bắt ngươi đem về chế thuốc lắm đấy." Thiên Đức trả Hắc Điện Hổ con lại rồi phất phất tay nói.

Vũ một mặt mộng bức nhìn Thiên Đức.

" Khó hiểu hả? Để ta giải thích cho.

Thứ nhất, chúng ta không thù không oán

Thứ 2 , nó mới sinh con. Mà ta lại không cha không mẹ nên ta không muốn nhìn thâý Hắc Điện Hổ con cũng giống ta." Nhìn ra nghi hoặc của Vũ, Thiên Đức một bộ cao nhân giải thích.

" Nhưng... " Vũ muốn nói gì đó nhưng nhớ đến đoạn Thiên Đức cho 2 con Hắc Điện Hổ ăn Cố Huyết Đan lại thôi. Tròng mắt láo liên như suy nghĩ điều gì.

" Phủ Quân! Ta biết lương tâm ngươi trỗi dậy. Ngươi đúng là một người tốt. Ngươi còn thứ gì giúp ích cho tu sĩ không. Cho ta luôn đi. Cả cái Cố Huyết Đan nữa" Vũ đổi cách xưng hô hề hề cười nói.

" Vốn định bắt con Hắc Điện Hổ này cho ngươi, nhưng thôi. Lần đầu xuất đạo nên làm một chút việc tốt. Còn ngươi. Yên tâm, đã là người của ta thì sẽ không thiếu đãi ngộ. Cứ bình tĩnh." Thiên Đức không nhanh không chậm trả lời.

" Graoooo" Hắc Điện Hổ vốn đã đi, bây giờ bất ngờ quay lại gầm nhẹ một tiếng.

" Muốn ta đi theo ngươi" Thiên Đức có chút bất ngờ nhìn Hắc Điện Hổ đang dùng vuốt trước chỉ về hướng sơn động đã bị toác ra thành cái ống cống của mình.

Hắc Điện Hổ gật gật đầu. Hắc Điện Hổ con thì cắn ống quần Thiên Đức kéo kéo như thân thiết lắm.

" Được. Chúng ta đi." Thiên Đức gật đầu đáp ứng.

Hắc Điện Hổ mẹ và con vui vẻ cất bước. Thiên Đức và Vũ đi theo sau.

Chui vào hang động được tầm 50m. Chỉ thấy phía trong càng ngày càng rộng ra và không hề tối tăm như Thiên Đức và Vũ nghĩ. Cảm giác như lạc sang một thế giới khác

Phía trước là một gốc cây cao khoảng nửa mét. Lá cây có hai màu tím và vàng. Thỉnh thoảng còn có tia lôi Điện lẹt xẹt.

Hắc Điện Hổ chỉ vào gốc cây rồi chỉ sang Hắc Điện Hổ con gầm gừ gì đó .

Hắc Điện Hổ con như nhận được mệnh lệnh gì đó. Liền Xù lông ưỡn ngực gầm lên tiếng " ngao ngaooo" như mèo kêu.

Chỉ thấy trên tấm thân trắng muốt của nó hiện lên vô số tia điện màu tím. Hắc Điện Hổ khạc một phát. Chỉ thấy một luồng điện bắn ra từ miệng nó lên vách đá trước mặt.

" Bùm" một tiếng. Vách đá ngay lập tức lõm sâu vào cả thước. Trên vết lõm còn hiện lên từng vết rạn do dòng điện tạo thành.

Thấy cảnh đó. Thiên Đức không có biểu hiện gì còn Vũ thì thốt lên.

" Thần thông. Đây là thần thông thiên phú. Con Hắc Điện Hổ con này là con biến dị."

Vũ giải thích.

Thì ra, Hắc Điện Hổ là yêu thú cấp thấp. Tia điện trên người nó là do cấu tạo cơ thể mà có chứ nó không hề có thần thông. Càng không thể tự tạo ra sét ( tia điện trên người hổ con là sét, phiên bản cao cấp của điện) và phóng ra ngoài như vừa rồi.

" Ý của ngươi là nhờ gốc cây này mà con của ngươi biến dị và có thần thông?" Sau khi nghe giải thích của Vũ. Thiên Đức hỏi Hắc Điện Hổ.

Hắc Điện Hổ gật đầu. Lại chỉ chỉ Hắc Điện Hổ con và gốc cây rồi chỉ vào Thiên Đức.

" Ngươi cho ta gốc cây này và để con của ngưoi đi theo ta." Thiên Đức khó hiểu hỏi.

Hắc Điện Hổ lại gật gật đầu, dùng chân đẩy đẩy Hắc Điện Hổ con đến trước Thiên Đức.

" Ngươi không sợ ta làm hại con ngươi sao?" Thiên Đức hỏi.

Hắc Điện Hổ nhè ra 1 viên đan dược, rõ ràng Cố Huyết Đan lúc nãy Thiên Đức cho nó rồi lắc lắc đầu.

" Haha. Thông minh lắm. Được. Ta sẽ bồi dưỡng và nuôi nó giúp ngươi. Ngươi cứ yên tâm."

Thiên Đức vui vẻ nhận lời.

Bạn đang đọc Thanh Long Phủ sáng tác bởi Annimorps2310

Truyện Thanh Long Phủ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Annimorps2310
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.