Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tín Đồ Đầu Tiên 2

Tiểu thuyết gốc · 1628 chữ

Sử trầm ngâm một lúc rồi nhìn cậu, Sử hỏi

- Tín đồ ? Là gì ạ ?

    Trần Lạc nghe câu hỏi cũng bắt đầu phải động não, cậu không biết phải giải thích cho đứa bé này thế nào. Thế giới này đặc thù, khác biệt với thế giới cũ, nơi Thần chỉ là truyền thuyết và thần thoại, chỗ dựa tinh thần vững chắc của đa số người, và tin vào một vị thần, cầu nguyện với họ, đó là tín đồ. Nơi đây, Thần cũng như vậy, nhưng họ có thật, họ có thể hô phong hoán vũ, phù hộ mọi người, tác động đến tự nhiên, là hiện thân của ân trạch thiên địa với chúng sinh. Theo một mức độ nào đó, có thể nói họ là người đại diện cho " thiên " ở thế gian.

- Hmm ta nói này, tín đồ như kiểu đệ tin vào một vị thần nào đó, cầu nguyện với họ hay sống theo giáo lý của họ, thì đệ sẽ là tín đồ của vị thần đó

- Nhưng nếu muốn cháu..ta làm tín đồ cho ngài thì ngài phải thực hiện thần tích hay phép màu gì đó đi chứ, không thấy thì làm sao tin đây

    Trần Lạc cũng cảm thấy có lí, nhưng mà...biển hoa này và cây dao nhỏ kia đã là một phép màu chứ còn gì nữa!! Rõ ràng đứa bé này muốn mình biểu diễn pháp thuật đây mà.

- Haiz làm thần thật khổ nha, được thôi xem đây, đệ sẽ phải bất ngờ 

     Trần Lạc đưa hai tay lên trời, Cường Linh Công vận chuyển, phối hợp Thanh Mộc Quyết tập trung thiên địa linh khí khắp nơi. Biển hoa yên ắng nổi lên từng tầng gợn sóng, vô số cánh hoa bay khắp trời. 

- Xem kĩ năng ta mới nghĩ ra đây, Bách Hoa Thiên 

      Từng cánh hoa trên không trung bỗng dừng lại, mỗi cánh hoa đều ở một vị trí nhất định. Chúng sinh ra một liên kết nối với nhau, lúc này thiên địa diễn hóa, trong mắt Sử, mọi vật xung quanh bị xóa nhòa, chỉ còn lại một đồng hoa bao la rộng lớn kéo dài đến chân trời, khắp nơi đều là hoa. Một ảo cảnh xuất hiện trước mặt cậu, làm cậu thơ thẩn cả nửa giờ.

- Hết linh lực rồi, tan!

     Một cái búng tay, Bách Hoa ảo cảnh tan thành mây khói, xung quang cậu lại xuất hiện biển hoa và ngôi đền cũ.

      Lúc này cậu có thể nhìn rõ đôi mắt long lanh của Sử đang kinh ngạc vì điều mới xảy ra trước mắt. Tay cậu bé bỗng nắm chặt, nhìn về phía cậu mà nói

- Đẹp...thật đẹp, A Lan chắc chắn sẽ thích lắm, đệ có thể dẫn cô ấy lên chơi không ? Sau đó ta sẽ khuyên nàng làm tín đồ tiếp theo của ngài...nha

( Chà, mua một được hai nha, thật là một đứa bé tốt )

- Được thôi, giờ thì...

     Cậu quay sang hướng Sử, đưa ngón tay chỉ thiên, lớn giọng nói

- Tân thần Bách Diệp, ta nhân danh ta, thiên địa làm chứng, ngươi trở thành Tín Đồ đầu tiên của Bách Diệp Sơn Thần Trần Lạc

- Hỏi : Ngươi có đồng ý không ? 

      Lúc này linh khí nhạo động, ý chí của Trần Lạc và Bách Diệp Sơn kết hợp, giáng lâm nơi này. Chẳng cần suy nghĩ, Sử nhanh chóng chấp nhận ngay lập tức

- .....đồng ý

    Trần Lạc thở phào nhẹ nhõm, quả là trẻ con dễ bảo. Lúc này sâu trong u minh, một sợi dây liên kết xuất hiện kết nối cậu và Sử. Đó là giá trị của chín tín đồ đầu tiên, những tín đồ trung thành được thần chấp nhận và chỉ định làm tín đồ trong giáo dân. Sự phát triển của họ sẽ được gắn liền với cậu, cậu phất triển càng cao thì tương lai của họ sẽ càng rực rỡ, và họ phát triển càng cao thì cậu cũng sẽ nhận được ích lợi tương ứng. Số mệnh họ ràng buộc với cậu nhưng số mệnh cậu không bị ràng buộc bởi họ. Nên lời tuyên thệ là việc cần thiết khi xác lập mối liên kết này. Việc lừa một đứa trẻ như vậy làm cậu cảm thấy có chút xấu xa. 

- Được rồi, cuối cùng cũng có tín đồ đầu tiênnnnnn!!

    Trần Lạc sung sướng, vui mừng bay múa khắp nơi, còn Sử thì lộ vẻ mờ mịt, cậu đứng yên không cử động. Cậu cảm giác, trong cơ thể có một lực lượng khó hiểu đang được phát triển một cách nhanh chóng, cậu cảm nhận được trong môi trường xung quanh có một loại năng lượng khó hiểu, vô hình duy trì vạn vật, cứ như mọi vật đều đang dưới sự uẩn dưỡng của nó mà phát triển, mọi vật đều ở bên trong, vận hành bởi lực lượng thần bí đó, phát triển bởi lực lượng đó, mà biến mất cũng bởi nó. 

- Cảm giác này....

      Sau khi hỏi hệ thống một tí cũng hiểu. Sử đã liên kết với cậu, đứa bé hiện tại đang nhận lực lượng ban phúc và cộng hưởng đến từ cậu. Cải biến tư chất, gia tăng ngộ tính, thể chất, toàn diện được nâng lên. 

[ Đối với các Thần khác, đây là chuyện không thể xảy ra, xác lập mười tín đồ đầu tiên cũng không nhận được tăng phúc lớn như vậy, tín đồ cùng lắm chỉ được tăng khả năng cảm ngộ đối với linh lực hay thiên địa xung quanh thêm một ít thôi, còn Hệ Thống sẽ đưa ra tăng phúc hợp lí nhất cho mười tín đồ đầu tiên, không phải chỉ một chút, mà chỉ sợ là cả một khoảng lớn ] 

[ Đó chính là một trong những khác biệt của ngài đối với các thần khác ]

    Từ đầu đến giờ cậu cũng quan sát và nhận thấy không ít, cái hệ thống này đích thật vô cùng mạnh mẽ, đa số các tiểu thuyết giả tưởng cậu hay đọc cũng ít có cái nào sinh ra linh trí, và giao tiếp thoải mái như này. Đã vậy còn quà rất nhiều, cậu cảm thấy đây là một hệ thống rất có tiền đồ. 

- Vậy ta nhận tín đồ đầu tiên hẳn cũng có gì đó đúng không ? 

[ Đúng, một trăm điểm tín ngưỡng đến tay! ] 

- Keo kiệt...

[ ... ] 

       Quá trình tăng phúc kết thúc, Sử cảm thấy mình dường như có gì đó thay đổi rất lớn, một số động tác khó Gia Minh dạy cậu trước kia giờ đã có thể thực hiện, những dược lí Huân dạy cũng dần được hiểu rõ. Cảm giác rất kì diệu.

- Đây là sức mạnh của tín đồ sao... vậy mỗi ngày điều ta cần làm là gì ?

- Cầu nguyện, tin vào ta! Bất cứ cảm xúc gì cũng được, hướng đến ta mà cầu nguyện, bất cứ chuyện gì cũng được, nói với ta, tin tưởng ta, là được

- Cầu nguyện ? Giống như việc quỳ lại ấy ạ ?

- Không hẳn, cậu tin vào ta, tin vào tín niệm của ta là đủ, chỉ cần cậu thể hiện lòng tin tưởng, hi vọng đạt thành ước muốn đến ta là cậu đã cầu nguyện. Những động tác kia chỉ là dáng vẻ bên ngoài, không quan trọng lắm đâu.

- Tín niệm là niềm tin của ta, con đường ta sẽ bước đi, ta hướng đến chân lí mà riêng ta tạo nên, tín niệm cường đại có thể thay đổi đất trời.

    Sử vẫn chưa rõ một điều, cậu hỏi tiếp, có điều câu hỏi lần này. Khó

- Tín niệm của ngài là gì ? 

      Cả một không gian im lặng chụp xuống nơi đây. Trần Lạc im lặng không biết nói gì, cậu cũng tự hỏi. Tín niệm của mình là gì ?

- Ta...ta...

[ Trở nên mạnh nhất ]

-...không phải....

- Ta chưa biết, trước hết mỗi ngày ngưoi cứ tin vào ta là được, sau này ta sẽ tiết lộ cho ngươi sau. 

    Đúng vậy, cậu tiếp xúc với thế giới này được vài ngày, một thế giới hoàn toàn mới, tư tưởng có nhiều phần mâu thuẫn với thế giới cũ của cậu. Huống chi cậu chỉ ở vòng quanh núi, không đi đâu. Muốn ở đây, một chàng trai trẻ thế kỉ 21, xã hội hiện đại, đặt ra tín niệm ở một nền văn minh hoàn toàn khác lạ, chủ một thế lực, đánh trận là điều không thể. Cậu chỉ biết một số bố cục nơi đây, chưa trải  nghiệm điều gì, vậy nếu đặt tín niệm bây giờ thì nó quá buồn cười và vô lí. Cậu không làm được. Nếu đặt và bắt Sử tuân theo một tín niệm vô lí như vạn vật công bằng, hòa bình thế giới thì đó là điều đúng đối với Sử, và điều không thể với tính cách của cậu.

     Sử gật đầu một tí, chuyện này cậu không biết cũng không sao, cậu chỉ đơn giản là muốn hỏi vậy. Sự tò mò của một đứa trẻ.

- Nhưng không sao, ta tin ngài! 

     Quả là trẻ nhỏ, niềm tin rất dễ đặt lên. Nhanh chóng điểm tín ngưỡng tăng lên 20 điểm ròng. 

[ Khởi đầu khá tốt, lừa gạt được niềm tin từ đứa trẻ, để nó tin vào không gì cả, có tố chất và tiền đồ lắm. Bản hệ thống sẽ xem xét nha]

- Trẻ con ở thế giới này thật đáng sợ huhuhu, sao chúng nó không ăn kẹo mút mà lại hỏi ta về tín niệm cơ chứ!

Bạn đang đọc Thánh Linh sáng tác bởi NhấtKýBáchĐồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhấtKýBáchĐồ
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.