Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Câu đố hoàng kim (1)

Phiên bản Dịch · 1870 chữ

Màn 27: Câu đố hoàng kim (1)

Khi mọi người nhìn thấy gốc cây cô độc kia thì đều giật mình, Burlando vừa mới nói đến cây táo vàng, họ tự nhiên nghĩ theo hướng đó. Các lính đánh thuê lập tức liên tưởng tới những điều Burlando đã nói. Nữ vương yêu tinh trong truyền thuyết ngụ dưới gốc táo vàng, mà người thường nhìn thấy nàng thì nhất định cả đời không thể ra khỏi thung lũng. Vừa nghĩ tới đây, họ không kìm được rùng mình một cái.

Những người này theo bản năng lập tức liếc nhìn xung quanh, sinh ra tâm lý sợ bị vây nhốt vĩnh viễn ở trong này. Họ phải vất vả lắm mới thoát khỏi tay quân đội vong linh Madala, không muốn ở đây đến già.

Nhưng họ không đoán được là Burlando vốn chẳng lo lắng táo vàng táo xanh gì. Ở kiếp trước, người chơi như hắn đã sớm lật tung cả cái thung lũng này lên một lượt. Vùng thung lũng thần bí khó lường trong mắt người ngoài này chẳng có bí mật gì đáng nói với hắn. Từ nơi này đi mãi về hướng bắc sẽ tới lối ra thung lũng, ngoại trừ mặt đất trụi lủi và sương mù thì ngay cả cọng lông cũng chẳng có.

Không có quái vật, không có bảo tàng, không có vật sống, cũng chẳng hề có một chút sinh khí. Về phần cây táo vàng và nữ vương yêu tinh trong truyền thuyết càng là thứ hư vô mờ mịt gì đó, chỉ được truyền miệng qua các câu chuyện thần thoại của NPC mà thôi, cho tới giờ chưa có người chơi nào từng thấy.

Có điều, khiến hắn giật mình chính là gốc cây cô độc kia. Hắn nhiều lần xác nhận, chắc chắn trí nhớ trong trò chơi không hề tồn tại một cái cây như thế.

Hắn đã từng đi tới đi lui thung lũng này nhiều lần nên sẽ không nhớ nhầm, bởi vì mọi cảnh vật trong thung lũng này đều là hiển hóa từ lý tưởng của vị vua, cho dù ban ngày thay đổi, đến ban đêm sẽ lại khôi phục nguyên trạng — Burlando nhớ rất rõ, trừ khi tình tiết của chính thung lũng hoặc dòng thời gian xảy ra biến hóa thì cảnh vật mới thay đổi theo.

Nhưng thung lũng này hẳn là không hề có bất kỳ nhiệm vụ nào mới phải. Chẳng lẽ Xứ sở yêu tinh đang hiện ra trước mắt mọi người lúc này lại khác với trong trò chơi? Burlando lập tức phỏng đoán, trừ khi có người chơi che giấu kinh nghiệm của bản thân, nếu không thì Xứ sở yêu tinh đã thay đổi trước khi người chơi tiến vào.

Rốt cuộc là loại nào?

Trường hợp trước xem ra có khả năng, nhưng nghĩ cẩn thận lại thì phát hiện có điểm đáng ngờ. Đối với người chơi mà nói, thường thì một người rất khó phát hiện ra bí mật của một nơi, bởi vậy dù người đầu tiên có giấu giếm, thì tỉ lệ mà người khác đều có cùng suy nghĩ cũng không quá lớn. Chẳng qua Burlando chợt nghĩ tới trường hợp một người lặp đi lặp lại tới đây nhiều lần. Tuy rằng trường hợp này có vẻ hơi lý tưởng hóa, nhưng cũng không phải không có khả năng.

Hắn thử nhớ lại một chút, thì người đầu tiên phát hiện thung lũng này hẳn là nghị viên Nhà thần học của công hội Sao Trời, một người chơi tên là "Kelemvor". Người thứ hai tiến vào là một kỵ sĩ. Người thứ ba tới đây là một người chơi nữ thuộc công hội KOK. Thế nhưng khoảng cách thời gian giữa ba người chỉ chênh lệch có mấy ngày thôi, khả năng giấu giếm không quá lớn.

Burlando lắc lắc đầu, không phải nguyên nhân này. Như vậy chính là nguyên nhân thứ hai, thung lũng đã xảy ra biến hóa trước khi người chơi tiến vào. Điều này không phải không có khả năng xảy ra trong trò chơi — về phương diện này cũng có hai nhân tố ảnh hưởng.

Một là tình tiết có biến, hai là do NPC thăm dò. Burlando nhíu mày, không có người chơi tham dự thì những gì hắn biết về nhiệm vụ này sẽ không được nhiều lắm. Không biết — đây chính là một phiền toái lớn đối với anh.

Nhưng Burlando nhìn chằm chằm gốc cây kia, cảm giác hứng thú vẫn không nén được trào dâng trong lòng. Giống như khi còn là người chơi, việc mày mò nhiệm vụ bí mật chính là hứng thú bẩm sinh, giống như sự hấp dẫn không thể tự chủ của bảo tàng chưa được biết đến đối với mỗi một người tầm bảo vậy.

Đã là nhiệm vụ dính đến tri thức thái cổ, nhất định sẽ không tầm thường đi?

Hắn lập tức ra hiệu cho những người khác, bảo họ thông báo cho dân chạy nạn dừng lại. Dù sao thì buổi tối trong thung lũng này có thời gian đứng yên so với bên ngoài. Một đêm trong này sẽ kéo dài liên tục ba ngày ba đêm, trước khi thức ăn của mọi người cạn kiệt, hắn vẫn còn có đủ thời gian thăm dò thung lũng này.

Trên thực tế, thung lũng này tới tới lui lui cũng chỉ có bấy nhiêu, thúc ngựa chạy hết một vòng cũng chỉ mất có mấy giờ, không cần tới ba ngày.

Hắn thấy Reto nghi ngờ nhìn mình, mới chỉ cái cây đáp: "Dường như có chút vấn đề, tôi muốn đi tới trước kiểm tra một lát."

"Cần thêm người không?" Ông chủ quán rượu Reto dù là lão binh của Cuộc chiến tháng 11, nhưng cũng bó tay toàn tập trước mấy vụ thần bí, chỉ đành hỏi dựa vào kinh nghiệm bản thân.

Burlando quả thật cần người.

Có điều hắn nhìn sang những lính đánh thuê, không quá tin tưởng vào họ. Dù sao thì việc này có thể dính tới một số bảo vật trong truyền thuyết, so với nguy hiểm, hắn không hi vọng chia sẻ bí mật với những người này, hắn muốn tìm một nhân tài có thể tin được. Burlando nhìn sang Shire trước, vốn vị phù thủy tùy tùng trẻ tuổi này là lựa chọn tốt nhất của hắn — là sinh vật triệu hồi, hắn và người thanh niên này gần như có thể chia sẻ mọi bí mật — đáng tiếc Shire đã tiêu hao sạch ma lực sau một đêm chiến đấu, hiện tại anh ta chỉ mạnh hơn người thường một chút mà thôi.

Hắn lại nhìn Roman, cô tiểu thư thương nhân cũng không đủ tư cách. Tuy rằng nàng có năng lực cảm giác sâu sắc, nhưng thực lực bản thân lại quá yếu, không thích hợp theo hắn mạo hiểm.

Roman nhìn hắn, nhu thuận chớp chớp mắt.

Burlando biết cô tiểu thư thương nhân này đang giả bộ ngoan ngoãn đó thôi, để mình đưa nàng theo mạo hiểm, chẳng qua Burlando sẽ không mắc mưu. Cuối cùng hắn quay đầu lại, ánh mắt dừng trên Freya đang không yên lòng.

"Freya?"

"Hả? A —!" Freya ngẩng đầu lên nhìn hắn, sửng sốt thoáng cái, mặt đỏ bừng.

"Cô sao thế?"

Burlando trông thấy nàng như vậy liền sửng sốt. Freya trong ấn tượng vốn có của hắn là một cô gái tự chủ, có chính kiến của mình, thế nhưng làm sao từ khi qua đường núi Xavier tới nay, nàng vẫn luôn khiến người ta cảm thấy có chút là lạ.

Nếu không phải bảo kiếm tinh linh không có phản ứng với nàng, Burlando cũng hoài nghi liệu nàng có phải đã bị vong linh Madala thay thế.

"Không, không có gì, Burlando, có chuyện gì sao?" Freya mới vừa vặn nghĩ đến yêu cầu lạ thường trước đó của Burlando, tâm tình đang hoảng loạn, sợ bị đối phương nhìn thấu tâm tư.

"Tôi muốn đi tới nhìn một chút, cô đi theo tôi."

Freya giật mình một cái, lập tức gật đầu: "Ừ, được."

"Tôi cũng muốn đi." Tiểu thư thương nhân xoay qua xoay lại trên lưng ngựa.

"Cô ngoan ngoãn ở chỗ này cho tôi. Cô muốn học cưỡi ngựa thì tôi bảo Shire dạy cho, nhưng nếu lúc tôi về còn nhìn thấy cô buộc mình vào lưng ngựa nữa thì tôi lập tức buộc ngang cô vào sau lưng ngựa của tôi đấy." Burlando nhìn nàng một cái, hung tợn đáp.

"Nhưng tôi học không nổi." Roman cao giọng đáp.

Cô không thể khiêm nhường tí được à? Burlando lắc lắc đầu: "Không liên quan, thời gian còn nhiều, cưỡi ngựa là một chuyện đơn giản. Cô luôn muốn đi mạo hiểm với tôi, không biết cưỡi ngựa thì không thể được."

"Không sao, Burlando, tôi có thể cột mình vào lưng ngựa, tôi không cảm thấy có gì không thoái mái hết." Tiểu thư thương nhân suy nghĩ, nghiêm trang đáp.

"Rất có sao đấy, chẳng liên quan gì đến việc cô có thoải mái hay không cả." Burlando tức giận trừng mắt với nàng một cái. Mặc kệ cho cô tiểu thư thương nhân bực tức, chạy thẳng tới cạnh Reto dặn dò vài chuyện cần chú ý, lại cầm theo một chiếc cung chữ thập dự phòng, sau đó kêu Freya xuất phát.

Trong trí nhớ của Burlando, tình tiết câu chuyện có khả năng tồn tại nhất trong thung lũng này chính là ở đường rẽ phía tây kia. Thế nhưng, càng là chỗ bí mật thì số lần được người chơi tìm tòi lại càng nhiều. Trên thực tế thì Burlando cũng đã từng qua đó một hai lượt, chỉ là cuối cùng cũng chẳng thu hoạch được gì.

Trừ việc tới giờ hắn vẫn còn nhớ rõ từng cành cây ngọn cỏ ở nơi đó.

Hai người rời đội ngũ. Burlando luôn chú ý một chút cảnh vật chung quanh. Khi ngựa chạy được khoảng mười phút, cuối cùng hắn cũng xác nhận suy đoán của mình — giờ phút này Xứ sở yêu tinh tuyệt đối không giống trong trò chơi. Sau mấy tháng, nhất định tại đây đã xảy ra biến hóa nào đó mà không muốn người nào biết.

Khi nhìn thấy hắn đi lòng vòng quanh một tảng đá, Freya ở phía sau bắt đầu nghi ngờ, không nhịn được đuổi lên hỏi: "Burlando, rốt cuộc thì anh đang tìm cái gì?"

"Tôi tìm lối vào." Burlando đang quay đầu ngựa xem đến xem đi trước một tảng đá gồ ghề màu trắng. Dường như hắn tìm được gì, bỗng xoay người xuống ngựa, đi vào trong tảng đá.

"Lối vào?" Freya xuống ngựa, đuổi theo hỏi.

"Ừ. Chính là nơi này, đi theo tôi —" Burlando vừa trả lời vừa rút kiếm "Keng" một tiếng, từng bước đi trong khe hẹp giữa hai tảng đá góc cạnh sắc nhọn.

Bạn đang đọc Thanh Gươm Hổ Phách (Bản Dịch) của Phi Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi starwalker
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.