Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bản vẽ súng cho tu tiên giả

Tiểu thuyết gốc · 3608 chữ

"Khụ khụ,ở dưới đất thật lạnh. Các phu nhân vác ta lên a." La Thái Thiên không đứng lên được đành nhìn các phu nhân của mình rồi ấp úng cầu cứu. Hắn lúc đầu còn sợ họ biết mình giả bộ,nhưng thấy không ai có ý định nâng hắn lên nên đành lên tiếng.

Chỉ thấy ba cánh tay ngọc luồn vào hông La Thái Thiên mà nâng lên,sau đó cũng không quên bóp vào khối thịt mềm của hắn. Hiển nhiên là các nàng rất khó chịu khi hắn làm như vậy,không ngần ngại "thưởng nóng" một chút.

"A..a,ta là bệnh nhân đó,các nàng định mưu sát thân phu của mình sao." La Thái Thiên dù bị bóp không đau không ngứa,thế nhưng hắn vẫn cố gắng diễn một chút cho các nàng đỡ giận~~.

"Hừ,đau chết huynh đi." Ba người đồng thanh nói,thế nhưng cả ba lại xoa xoa chỗ mình vừa bóp,sợ mình bóp đúng chỗ hắn bị thương.

Sát Vô Cơ nhìn bốn người cười đùa vui vẻ thì có chút mơ tưởng mình cũng được đứng ở bên kia,cười đùa cùng hắn. Nàng càng nghĩ lại càng loạn,mím môi vào tự nhủ cần phải làm tốt lần này,để lấy lại ấn tượng với hắn.

Tất cả mọi người được dồn vào một phòng,La Thái Thiên lấy từ trong không gian giới chỉ của mình ra cái đan đỉnh,đặt ở giữa phòng. Lấy một hộp chứa đầy dược liệu ra,để ở bên cạnh lò.

Sát Vô Cơ cầm một quyển sách đi vào,đây chính là quyển sách nàng dùng để học luyện đan. Quyển sách này chính là do La Thái Thiên tổng hợp các kiến thức cơ bản về đan dược cũng như linh dược rồi chép ra. La Thái Thiên vốn dĩ định cho Sát Vô Hối học,thế nhưng hắn căn bản đọc không hiểu gì rồi vứt cho tỷ tỷ hắn.

Nhìn nàng cầm quyển sách,La Thái Thiên liền biết đó là sách của mình,hơi trừng mắt sang Sát Vô Hối. Đợi nàng ngồi xuống trước đan lô,hắn mới gọi Sát Vô Hối đến rồi nói thầm cái gì đó.

Sát Vô Cơ ngồi xuống,trong lòng không khỏi bồn chồn hồi hộp,dù sao đây là lần đầu tiên nàng luyện đan. Nhưng Sát Vô Cơ rất nhanh ổn định lại tâm thần, định mở sách để làm theo nhưng Sát Vô Hối đã đi đến và giật lấy quyển sách trong tay nàng và nói:

"Sư phụ nói,người luyện đan cấm kị nhất là vừa luyện vừa đọc sách,nó sẽ làm ảnh hưởng đến kết quả của luyện đan sư. Hắn còn bảo là tỷ cứ luyện rồi hắn sẽ nhắc người."

Thấy tên đệ đệ mình lại dám giật lấy sách của mình, nàng thật muốn đi lên cốc đầu hắn một phát. Thế nhưng nghe hắn nói, Sát Vô Cơ mới vui mừng,đây chính là sư phụ gián tiếp dậy nàng luyện đan a. Đã quá lâu rồi từ khi La Thái Thiên chưa dậy nàng một cái gì cả. Lần này đã cho thấy được phần nào sư phụ hắn đã không còn giận mình chuyện hồi trước nữa.

Nàng quay lại nhìn La Thái Thiên thì thấy hắn bất động thanh sắc nhìn mình,miệng mấp máy nói:

"Bắt đầu đi."

Sát Vô Cơ có chút thất vọng, thế nhưng nàng vẫn nghe theo bắt đầu mới mở hộp đựng thảo dược ra,theo nàng nhớ thì các nguyên liệu chính để tạo thành Hồi Thương đan đó là một vài nhánh cần tây,nhân xâm cùng với hoa cúc. Sát Vô Cơ liền ghim chặt những thảo dược này lại rồi bắt đầu nhóm lửa.

"Điều hoà nhiệt lửa lên 500 độ rồi cho nhân xâm vào trước."

Sát Vô Cơ nghe vậy thì lấy linh lực trong cơ thể,ức chế ngọn lửa ở 500 độ. Sau đó nàng cầm một gốc nhân xâm ném đi vào.

"Đợi một phút năm rồi từ từ cho vài nhánh cần tây vào rồi tăng nhiệt độ lửa lên chín trăm độ." Giọng nói bình thản của La Thái Thiên từ đàng sau tiếp tục vang lên.

"Sau đó cho 50mg đường,cho thêm gừng và đợi năm phút."

La Thái Thiên ở đằng sau chỉ đạo,Sát Vô Cơ thì vừa nghe hắn lại vừa chăm chú làm theo. Nàng cố gắng áp xuống nối lo lắng trong lòng,sợ nếu mình bỏ lỡ hay làm sai một bước thì không tốt.

"Khống chế lửa lên nhiệt độ 1500 độ,sau đó cho nốt số nguyên liệu còn lại vào."

"Cuối cùng,tập trung linh lực,cố gắng loại bỏ tạp chất ra khỏi hỗn hợp rồi ép tất cả những tinh tuý đó thành đan dược,tách ra mỗi viên to bằng đầu đốt ngón tay cái."

Sát Vô Cơ nghe hắn nói vậy thì đổ mồ hôi,cố gắng khống chế linh lực thật tốt. Nàng đọc qua sách được biết đây là bước quan trọng nhất,nếu không tập trung thì tỉ lệ thất bại là rất cao. Tất cả luyện đan sư từ bé đến lớn đại đa số là tại bước này mà thất bại.

Tất cả mọi người thấy khuôn mặt nghiêm túc của nàng liền im lặng,đến thở nặng cũng không giám. Chỉ riêng La Thái Thiên vẫn một mặt cương nghị ngồi xem,hắn cũng không quan tâm tới kết quả lần này,bởi vì trong lòng hắn đã định trước là sẽ thất bại,hắn cũng sẽ không trách nàng.

Chỉ thấy năm phút sau,đan đỉnh đang rung rung bỗng dưng an tĩnh lại,khói không bốc lên nữa. La Thái Thiên thấy vậy liền trợn tròn mắt,hắn thật sự không nghĩ nữ đệ tử của mình vậy mà có thể làm được.

Ôi lão thiên,ngươi còn có thiên lí hay không a!

Phải biết tốt xấu gì ngày xưa cho dù hắn được truyền thừa của một bậc tuyệt thế luyện đan sư,thế nhưng mà cũng phải mất đến ba ngày hì hục mới tạo ra một viên đan dược đầu tiên. Trước đó chính là đã thất bại qua hàng chục lần,lúc đó người khác thường hay nói La Thái Thiên là thiên tài,hắn đắc ý lắm chứ. Thế nhưng bây giờ mới thấy được hoá ra mình là ếch ngồi đáy giếng,nhìn người ta đi,một lần luyện là được a.

Mọi người xung quanh thì không có như hắn kinh ngạc như vậy,cũng bởi vì bọn họ không biết luyện đan này khó như thế nào. Còn về phần Sát Vô Cơ,nàng vẫn không biết là mình đã thành công,vẫn cố tập trung tâm thần tiếp tục thúc dục đan lô.

"Xong rồi,mở đan lô ra,lấy thành phẩm cho ta xem." La Thái Thiên vẫn một mặt bình phàm tiếng nói,nhưng lần này lại ẩn hàm thêm một tia kích động. Hắn đúng là nhặt được bảo,đây chính là một tuyệt thế luyện đan thiên tài a.

Sát Vô Cơ nghe vậy thì mới mở ra lò luyện đan,một cỗ mùi hương thoang thoảng nhưng lại thấm đến tận tim gan lưu truyền đến. Tâm tình nàng lúc này lên xuống thất thường,không biết là vui mừng hay là hoảng sợ nữa.

Theo nàng biết được,trong sách có ghi rằng,phàm là những luyện đan sư hiếm có trên đại lục,những lần đầu tiên luyện đan thì luôn luôn phải chịu số phận thất bại chống chất. Nhưng họ không được nản lòng,mà phải từ những thất bại đó rút ra kinh nghiệm,tiếp tục cố gắng thì họ mới có thể đi lên thành công,đi lên bậc cao của luyện đan sư sau này.

Sát Vô Cơ nhớ được như vậy cũng đã chuẩn bị tâm lí,dù sao thảo dược cũng nhiều,luyện thêm vài lần cũng không có sao. Lỡ đâu La Thái Thiên thấy nàng có ý chí quyết tâm,không quản ngại khó khăn rồi khen thưởng nàng thì sao?

Thế nhưng bây giờ đây,có vẻ không đúng kịch bản lắm a. Đáng lẽ mở ra thì phải thấy mùi khét,những viên đan dược phải có màu đen chứ?

Nàng từ lấy ra từ trong lò đan năm viên đan dược màu xanh lá,màu của những viên đan này không phải đều đồng đều mà phân ra từng phần đậm nhạt khác biệt. Nàng đặt hết chúng lên một cái đĩa rồi mang đến chỗ La Thái Thiên.

La Thái Thiên cầm một viên lên,cảm nhận được hơi nòng của viên đan dược,liền chắc chắn đúng là đan dược mới ra lò. Nhìn màu của nó thì có thể thấy,viên đan dược này trộn lẫn tinh hoa không quá đồng đều,lại còn nhiễm nhiều tạp chất. Đây đúng là lỗi thường gặp của các luyện đan sư mới vào nghề.

"Hồi Thương đan,chất lượng năm thành,miễn cưỡng chấp nhận. Dù đã làm rất tốt,sau này vẫn phải rèn luyện nhiều." La Thái Thiên dù rất hài lòng nhưng vẫn không nói ra miệng, vẫn một mặt bình đạm nói. La Thái Thiên câu cuối chính là muốn đốc thúc Sát Vô Cơ tiếp tục cố gắng,không vì chút thành quả này mà kiêu ngạo.

Thế nhưng thật sự hắn vẫn rất là kinh hãi,ngày xưa lúc mới luyện hắn chỉ mới có thể luyện ra bốn thành đan dược mà chỉ luyện dược duy nhất một viên. Đệ tử hắn thì sao, mới lần đầu tiên luyện đã thành công,phẩm chất năm thành lại còn liên tiếp được năm viên.

Con mẹ nó,người với người so nhau thật tức chết mà!

"Vâng,con sẽ tiếp tục cố gắng,không phụ lòng kì vọng của người." Sát Vô Cơ khiêm nhường nói. Nàng bây giờ đang rất vui,dù La Thái Thiên nói vậy nhưng nàng thừa biết hắn là sinh vật ngoài lạnh trong nóng,cộng thêm với ánh mắt sáng dực của hắn khi cầm viên đan dược thì nàng biết được hắn rất là hài lòng với kết quả của mình.

"Làm cách nào mà con có thể luyện một lần mà thành công vậy. Khụ khụ,ý ta là con nói cho ta bí quyết rồi ta sẽ chỉnh sửa các lỗi sai trong cách làm của con." La Thái Thiên cuối cùng không nhịn được mà dịu dàng hỏi. Nhưng rồi hắn chợt nhận ra lời nói của mình có hơi chút không thích hợp liền cố gắng sửa lại.

Sát Vô Cơ thấy hắn dùng dọng dịu dàng với mình,không khỏi có chút vui vẻ xen lẫn thẹn thùng. Khoảng sau hơn một phút sau khi được La Thái Thiên nhắc thì nàng mới tỉnh lại từ ảo tưởng,đỏ mặt nói:

"Không,con không...biết. À đúng rồi,lúc con nhập thần vào trong đan lô,trong phút chốc con như bị lâm vào vũ trụ bên ngoài. Ở đó có một người bay bổng,tay hắn lấy tinh cầu làm dược liệu,thái dương làm hoả còn đan đỉnh là hố đen. Luyện thành một ciên đan dược nhỏ bằng đầu ngón út,sau đó thì con trở về hiện thực và đã thấy mình luyện xong. Đó không phải là điều bình thường sao,sư phụ?"

La Thái Thiên nghe vậy thì khoé miệng co giật,có một loại xúc động muốn đi lên đánh người.

Muội muội ngưoi a,thằng nào luyện đan cũng có dị tượng như này thì con mẹ nó tên nào cũng tự mình học thành danh rồi,cần sư phụ làm gì nữa.

Dù rất muốn chửi bậy,thế nhưng đây chính là đồ đệ của mình,nhìn hai mắt trong sáng vô tội kia không thể nào là cố ý được. La Thái Thiên mới nhẹ giọng nói:

"Đưa tay con ra đây ta xem nào."

Sát Vô Cơ thấy vậy khuôn mặt đã đỏ lại càng nóng lên,nhưng nàng vẫn e thẹn đưa ngọc thủ ra. Nàng trong giờ phút này cứ như là người con gái được người mình thích cầu hôn vậy.

La Thái Thiên đương nhiên là không biết ý nghĩ của nàng,chỉ nghĩ là do nàng luyện đan xong có chút điểm mệt mỏi mới như vậy. Nhẹ nhàng cầm lấy bạch thủ mềm mại rồi bắt mạch:

"Ta kháo,vậy mà đúng là Thiên Tinh Đan Thể,đúng là nhặt được bảo a."

La Thái Thiên không nhịn được mà kinh hô,nắm chặt tay Sát Vô Cơ quên mất luôn cả hình tượng.

Thiên Tinh Đan Thể là một loại thể chất trời sinh ở thời thượng cổ. Người có thể chất này sẽ có được khả năng đó chính là lĩnh hội các loại thảo dược cùng khả năng luyện đan xuất thần. Trong sách còn ghi,tu luyện đến một cái đỉnh cấp tu vi,có thể lấy thiên địa làm lò,lôi kiếp dẫn lửa cùng với vạn vật ngũ hành vi dược liệu.

Chỉ là loại thể chất này đã sớm tuyệt tích từ thời thượng cổ,ít nhất là cho đến trước khi La Thái Thiên gặp Sát Vô Cơ thì chưa thấy ai có thể chất này.

"Thiên Tinh Đan Thể..là cái gì a?" Sát Vô Cơ thấy một mặt kinh hãi La Thái Thiên thì không nhịn được mà hỏi. Những người xung quanh thấy vậy cũng dỏng tai lên nghe,bọn họ chưa bao giờ thấy được bản mặt thất thố như vậy của La Thái Thiên,nhất thời có chút tò mò.

La Thái Thiên nghe vậy thì mới bình thường trở lại,một bộ mặt đạm bạc hiện ra như cũ. Hắn bắt đầu kể ra những gì mình biết,đương nhiên là kể qua loa thôi,nếu kể quá nhiều thì bọn họ sẽ hỏi vì sao hắn lại biết nhiều như vậy. Dù sao cũng không thể nói việc mình chết xong trùng sinh qua a.

"Thôi được rồi,giải tán đi. Vô Cơ,tối nay đến phòng ta." La Thái Thiên vứt lại một câu cho Sát Vô Cơ rồi bảo các phu nhân đỡ hắn lên lầu trị thương.

Nghe được câu nói đó Sát Vô Cơ một mặt ngờ vực,sau đó bắt đầu nghĩ về những chuyện không đứng đắn. Nàng cũng đã hơn hai mốt tuổi,đã không còn là thiếu nữ không hiểu chuyện nữa,câu nói của La Thái Thiên không thể không khiến nàng hiểu lầm.

Liễu Ngọc Như ba nàng vác hắn lên trên lầu rồi cho hắn ngồi xuống giường. Liễu Ngọc Như vợ cả bép xép miệng u oán lên tiếng:

"Phu quân,ngươi vết thương chưa khỏi hẳn,không nên quá nóng lòng thử mùi vị mới. Đợi ngươi khỏi hẳn rồi,ba bọn ta sẽ hầu hạ ngưoi mà."

Mùi vị mới? Hầu hạ?

La Thái Thiên chợt hiểu ra,nguyên lai câu nói của hắn còn một tầng nghĩa khác a. Hắn thề là hắn thật sự không biết,vậy mà mấy xú bà nương này đã ba hoa rồi.

"Các nàng hiểu lầm,ta chỉ là muốn đưa cho nàng quyển sách luyện đan để nàng học hỏi thêm kinh nghiệm a." La Thái Thiên kêu oan.

"A. Ta xin lỗi,cứ tưởng.." Liễu Ngọc Như ba nàng nghe vậy thì xấu hổ,nàng cứ tưởng hắn muốn chơi cầm đuốc soi dạ đàm,không nghĩ cái người tưởng bậy duy nhất lại là các nàng. Bây giờ thật sự nàng chỉ muốn tìm cái lỗ nẻ để chui xuống.

Nhìn nàng một bộ thẹn thùng như vậy,La Thái Thiên có chút buồn cười. Hắn làm bộ nghiêm mặt lại rồi nói:

"Thôi các nàng đi ra ngoài đi,để ta còn chữa thương."

"Vâng." Các nàng nghe được lệnh thì lập tức chuồn đi như nai thấy sư tử.

La Thái Thiên thấy các nàng đi ra rồi thì mới bắt đầu lấy đan dược ra rồi nuốt vào nhắm mắt toạ thiền.

Qua một hai giờ đồng hồ,La Thái Thiên ở mắt ra,cảm nhận được vết thương có xu hướng tiến triển tốt. Nếu như vậy thì ước chừng mười ngày là hắn liền khỏi hẳn,nhưng như vậy thì vẫn không kịp thời gian,xem ra cần phải đổi mới kế hoạch.

Suy nghĩ một lúc,La Thái Thiên dẹp bỏ chuyện này qua một bên nhớ ra mình còn có cái hòm mà hầu vương đã tặng cho lúc trước. La Thái Thiên lấy từ trong không gian giới chỉ ra một cái hòm gỗ to,mở ra thì trong đấy đầy áp là những viên tinh hạch của thú. Đáng tiếc chính là nó có quá nhiều hung khí,không thể hấp thu được.

Nhưng mà cái La Thái Thiên quan tâm lại không phải là cái này mà chính là hai quận giấy mầu trắng được quận vào được đặt ở trên đó. Lúc đầu ở hang động của đám khỉ kia,hắn nhìn lướt qua tưởng chỉ có một tờ,không ngờ bây giờ lại có hai.

La Thái Thiên cầm lấy một cuộn rồi gỡ nó ra,ngay lập tức nó biến thành một khổ giấy A3.

"Bản vẽ cùng cách chế tạo Colt Python E3516."

Bản vẽ súng?

Theo La Thái Thiên hiểu biết thì Colt Python chính là một loại súng lục ổ xoay,được giới thiệu lần đầu vào năm 1955,thuộc vào loại súng cổ.

Nhưng mà điều kì lạ ở chỗ là nó có thêm chữ "E3516",rõ ràng dòng Colt Python đâu có tên này. Với cả bản vẽ súng đâu cần phải viết theo một cách như vậy?

Rất nhiều câu hỏi đặt ra cho La Thái Thiên khiến hắn không nhịn được nhìn xuống một chút. Càng đọc ở dưới hắn lại càng kinh ngạc,khi đọc hết đã không biết từ khi nào há to mồm.

Nguyên bản,đây đúng là dòng súng lục Colt Python,bất quá khác nhau một điểm là Python E3516 chính là khẩu súng do một nền văn minh khác chế tạo. Khẩu súng này dù bề ngoài giống bình thường thế nhưng nó chính là chuyên dùng để cho tu tiên giả sử dụng.

Với cơ chế lấy linh lực cơ thể tạo thành đạn,chỉ cần người lính luôn luôn trong tình trạng đầy đủ linh lực thì sẽ không bao giờ phải sợ hết đạn. Cũng vì vậy nên uy lực của khẩu súng này lên được một tầm cao mới,có thể bắn được xa đến hơn 3000m,cũng như là độ chính xác được tăng cao.

Khẩu súng này cũng được thiết kế rất đều tay,không quá nặng mà không quá nhẹ,âm thanh cùng với tinh lửa bắn ra cũng nhỏ hơn rất nhiều.

Chỉ là nguyên liệu làm nên khẩu súng này thật sự quá đắt đỏ đi,dùng hơn một 500g bột kim cương cùng với hai 2kg vàng ròng để đúc thân súng? Sau đó dùng vi hư thiết để làm ổ xoay,dùng kim vân gỗ để làm tay cầm? Con mẹ nó,toàn là những nguyên liệu đắt đỏ cũng với những nguyên liệu căn bản không hề có trên địa cầu a.

Tâm ý chế tạo thật nhiều khẩu súng như vậy xong chia cho các người lính của hắn đã bị dập tắt. Đừng có nói hắn,kể cả gộp lại cả thế giới cũng chưa chắc đã tìm đủ nguyên liệu cho một khẩu súng như vậy. Cộng thêm với cả những thiết dùng để sản xuất nữa,có cái nào không quý chứ?

Tâm trạng bực tức La Thái Thiên chuyển sang cuộn giấy bên cạnh. Hắn mở ra thì thấy trên tờ giấy có mấy dòng chữ ghi:

"Bản vẽ cùng cách chế tạo Winchester A302"

Ôi trời,lại là một bản vẽ súng cổ.

Đây chính là dòng súng được chế tạo vào cuối thể kỉ mười chín,với bản thành công nhất là Winchester Model 1894. Hồi đó khẩu súng này rất được ưa thích trên toàn nước Mỹ và bán được hơn 7 triệu khẩu cho đến giờ. Khẩu súng được thiết kế bằng thép cũng với gỗ,sử dụng nguyên lí đòn bẩy để nạp đạn cũng với ổ đạn 6 viên.

Mà với khẩu Winchester A302 sau khi thay đổi vẫn giữ được cơ chế nạp đạn đòn bẩy,với ổ đạn đã được nâng lên thành 12 viên và dùng linh lực để làm thành đạn. Khẩu súng này đã giải quyết được khuyết điểm độ chính xác kém khi bắn xa cùng với uy lực tăng lên một đoạn lớn.

Chỉ là khi nhìn đến đoạn nguyên liệu thì mới thầm thở ra. Khẩu súng này cần tới hơn năm loại nguyên liệu để làm thành. Thế nhưng hai loại nguyên liệu chính vẫn là vàng ròng cùng gỗ cẩm lai. May mắn là gỗ cẩm lai dù là một loại gỗ quý nhưng không phải không có ở Việt Nam,còn vàng ròng thì cũng không cần quá phải lo lắng thiếu thốn. Bởi vì chỉ cần đi tìm mấy tiệm trang sức cùng tiệm vàng là sẽ có vàng ròng.

Bất quá quy trình sản xuất lại phải tốn nhiều công phu. Nhất là bước khắc khí văn lên thân súng,đúng vậy,chính là khắc khí văn lên thân súng. Bới vì khẩu súng này chính là một kiện bán bộ Huyền Giai Linh Khí,miễn cưỡng có thể khắc vài bậc khí văn đơn giản.

Thế nhưng việc này yêu cầu người khắc phải là Huyền Phẩm Luyện Khí Sư,tu vi ít nhất cũng phải là trúc cơ cảnh. Mà đã là trúc cơ cảnh trong mạt thế hình như tựa hồ vẫn chưa ai lên được a.

Bất quá La Thái Thiên cũng gạt sang một bên,hắn cần phải có nguyên liệu để chế ra được khẩu súng này đã. Chứ không có tài nguyên phong phú thì lấy cái rắm mà sản xuất.

Nghĩ được thế La Thái Thiên bỏ qua trong lòng tiếc hận,bỏ tất cả vào trong không gian giới chỉ rồi bắt đầu trị thương.

Bạn đang đọc Thánh Đế Trùng Sinh Tại Mạt Thế sáng tác bởi VnDungHoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VnDungHoang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.