Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 21 - 24

Phiên bản Dịch · 2247 chữ

21- Thất nghiệp,đợi gã,cô là người lỗ vốn

Nguyễn Miên Miên giận điên lên,trong lòng vô cùng bực mình cô chạy nhanh đi…..

“Lam Dạ Hiên đáng ghét a…mỗi ngày đều mắng ta,đáng ghét,ta sau này không hầu hạ ngươi nữa……”Cô vừa chạy nhanh trên đường vừa nhớ lại chửi thầm,sau đó đột nhiên nghĩ lại cảm thấy nhục chí…

“Thất nghiệp cô ăn gì a ?Xong đời, về nhà thế nàocũng bị mẹ cô ăn tại chỗ……”Nguyễn Miên Miên lớn tiếng gào thét lớn,mẹ cô lửa giận rất lớn a….

Nếu biết cô thất nghiệp,đợi gả,lỗ vốn ban đầu…..Mẹ cô nhất định tức phát điên !!

Nghĩ tới đây Nguyễn Miên Miên lập tức sợ run cả người,sau đó lại hối hận tại sao cô ngốc thế chỉ nổi giận chút xíu lại đánh mất công việc của mình ?

A……

Điện thoại vang lên,cô cảnh giác liếc mắt một cái thấy trên màn hình ghi tên An Tiểu Mễ mới dám nghe..

Cô không muốn nghe điện thoại của mẹ và Lam Dạ Hiên,còn có tên Lam Dạ Ảnh xuất quỷ nhập thần kiêm biến thái nữa ?

“Tiểu Mễ……..”Nguyên Miên Miên nghiêm mặt hô lên một tiếng.

Nghe thấy giọng nói không còn khí lực,sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười nói “ Làm sao vậy? Lại bị mẹ của cô mắng nửa sao?Tại sao dáng vẻ lại thế này?”

“Tiểu Mễ hu hu hu…….” Nguyễn Miên Miên khóc to,đau khổ khóc lóc kể : “Hôm nay đã xảy ra rất nhiều việc a, thất nghiệp rồi thất thân,giờ chỉ có hai bàn tay trắng……”

_-|||

An Tiểu Mễ cắn một miếng táo thiếu chút nữa nghẹn ở cổ họng,cô vội vàng ho khan hai tiếng,kinh ngạc nói: “Bạn nói cái gì?”

Nguyễn Miên Miên thở dài nói “Chuyện xảy ra đêm qua….hu hu….”

An Tiểu Mễ sửng sốt, lập lức cười nghiêng ngửa “Rốt cuộc là thần thánh phương nào cường bạo bạn a?Nhưng,bạn cũng nên nếm thử mùi vị đàn ông rồi, ha ha……….”

“An Tiểu Mễ,bạn cũng cười cợt mình a………”Nguyễn Miên Miên chán nản gầm nhẹ.

An Tiểu Mễ cười đủ rồi,muốn nhịn lại nhịn không được chế nhạo cô “ Thời đại bị bỏ rơi của Miên Miên đã qua….mọi chuyện rất tốt nha……..”

Cô nàng cười khanh khách,Nguyễn Miên Miên một đầu hắc tuyến, thậm chí có thể tưởng tượng dáng vẻ cô ta cười run rẩy cả người ngửa tới ngửa lui.

“Nhưng thôi…..”An Tiểu Mễ cười hơ hớ,định ngừng một chút lại không nhịn được nở nụ cười nói “Bất quá thì,khi mở cửa lập tức liền tiến vào nơi hổ sói nha, ha ha Miên Miên hưởng thụ tốt nha…cố lên…..”

“An Tiểu Mễ……..”Nguyễn Miên Miên nghiến răng nghiếng lợi.

Mẹ ơi, tuổi nàng cách năm hổ còn rất xa nha?Nha đầu chết tiệt kia,chỉ biết trêu ghẹo nàng…..

22- Bạn vậy mà….dụ dỗ cấp trên,còn gào khóc nữa sao?

“Sắp đến năm hổ rồi mà bạn còn muốn đùa giỡn nửa sao……”

Nguyễn Miên Miên cắn răng nói:“Mình già như vậy sao?!Nếu mà mình mà đến năm hổ, thì cậu cũng vậy……”

An Tiểu Mễ nhíu lông mày,hít lỗ mũi không dám lại ăn tiếp quả táo,vội vàng đem quả táo quăng qua một bên,cười nhẹ nói:“Đừng nóng giận nha, nói giỡn,nói giỡn thôi…… Hì hì……”

An Tiểu Mễ cười xấu xa“Nhưng mà người đàn ông kia là ai? Dáng người thế nào? Nguyễn Miên Miên!cậu tốt nhất tỉnh táo hơn tranh thủ đem gã đàn ông đó lại bên mình,nhân lúc coi như còn trẻ hưởng thụ một chút bằng không già đi…..có thể bị ……hắc…hắc…..”

“An Tiểu Mễ……” Nguyễn Miên Miên một giọt hắc tuyến rơi xuống dưới,cô chỉ là một con sói con làm sao có thể..“A!Chuyện đó nói sau giờ mình gác điện thoại a……”

Nha đầu chết tiệt,cô đang rất thương tâm vậy mà nha đầu chết tiệt kia còn thêm mắm thêm muối kích thích cô.

“Đừng, đừng a……” An Tiểu Mễ hắng cổ họng một cái,nhỏ giọng nói:“Tốt lắm,không đùa nữa,nói đi,bạn còn chưa nói tại sao mình thất nghiệp nha?”

Vẻ mặt cô cười thật xấu xa,đương nhiên đối với chuyện thất thân của Nguyễn Miên Miên cũng rất hứng thú,cô hỏi chuyện nàng vì sao thất nghiệp là xuất phát từ lòng quan tâm một người bạn mà thôi.

Tích cách đặc biệt của đàn bà là tò mò mà…

Cho nên ,vẻ mặt cô lóe lên ánh sáng chói lóa muốn thăm dò mọi chuyện để tiêu khiển một chút.

Nguyễn Miên Miên thở dài nói: “Người đàn ông xuất quỷ nhập thần kia……Là tổng giám đốc mới của công ty chúng ta…….”Cô dừng một chút, vẻ mặt đau khổ nói: “Mình bỏ chạy một mạch……..từ chức……..”

“……”

An Tểu Mễ không nói gì,đầu toàn mồ hôi lạnh rơi xuống.

“Bạn vậy mà….dụ dỗ cấp trên,rồi còn gào khóc ……”An Tiểu Mễ đầu đầy hắc tuyến “Bạn có biết hay không tình cảm lưu luyến trong văn phòng rất đau thương a,hơn nửa còn là cấp trên?Bạn muốn làm người thứ ba sao?Dù có cô đơn đi nữa cũng không được đi dụ dỗ cấp trên a….”

“……” Lần này đến phiên Nguyễn Miên Miên hết chỗ nói.

Hoặc là,Tiểu Mễ nghĩ đến tổng giám đốc mới đã có vợ rồi a?

Cô đột nhiên hoảng sợ,cô sẽ không làm người thứ ba đâu nha,cái tên Lam Dạ Ảnh không phải là kết hôn rồi đó chứ?”

Nếu đúng là như vậy!Thì ông trời ơi,cho nàng chết đi….

Cô toát ra một trận mồ hôi lạnh,An Tiểu Mễ dĩ nhiên cũng nóng nảy không kém: “Miên Miên !Bạn phải nhớ kỷ,dù sao đi nữa cũng không làm người thứ ba,bạn không cần lấy tuổi thanh xuân của mình đi đánh cược…đến lúcđó trả giá rất lớn a……Miên Miên,bạn trăm ngàn lần phải nhớ đấy….”

Lời nói đầy ẩn ý của cô ta làm cho Nguyễn Miên Miên vốn đang vui vẻ bị dọa đến người run rẩy.

Đang muốn nói cái gì, đột nhiên trên vai của cô xuất hiện một bàn tay,Nguyễn Miên Miên bị bàn tay đó hù dọa mở mắt to nhìn chằm chằm người đàn ông đứng phía sau, đầu óc trống rỗng……

“Anh,anh… anh……” Nguyễn Miên Miên cứng họng nhìn thấy Lam Dạ Ảnh đột nhiên xuất hiện phía sau cô, không thể nào, không thể nào, ban ngày mà thấy ma a….

23-Anh…anh muốn làm gì?

Đầu bên kia điện thoại An Tiểu Mễ còn nói lời khuyên giải,bên đây Nguyễn Miên Miên cái gì cũng không nghe lọt tai chỉ là trên trán toát mồ hôi lạnh,trong lúc bối rối cúp điện thoại,cô nhìn về phía Lam Dạ ảnh đang cười xấu xa nói“Anh tại sao lại xuất hiện ở đây ?!”

Một ngày xuất hiện bốn lần,tần số rất cao a ?

Cô ngẩn cổ lên, theo ánh mặt trời nhìn từ đỉnh đầu hắn rơi xuống dưới chỉ cảm thấy không cách nào hình dung người đàn ông đẹp trai này…… Rối tinh rối mù..a….

Anh sao lại cao như thế? Cổ cô đau quá……TT_TT

Mấu chốt không phải thời điểm này mà là hắn vì sao lại đột nhiên xuất hiện ?! A a…… Gặp quỷ a……

Mặt của cô trắng bệch, lại lộ ra một hai điểm ngượng ngùng đỏ hồng.

Lam Dạ Ảnh cười nhẹ “Bởi vì chơi rất vui……”

[⊙o⊙] a!

Rất vui sao?Chơi cô rất vui a?!vui cái gì mà vui?

Nguyễn Miên Miên trong lòng lập tức cảnh giác, hắn sẽ không nghĩ là kết hợp rồi muốn kết hôn luôn hay là ngoại tình kích thích hơn?

Cô lập tức hỏi hắn“Anh không phải là muốn kết hôn chứ ? Mau thành thật khai báo……”

Lam Dạ Ảnh sửng sốt,khuôn mặt dễ nhìn lập tức nở nụ cười,nhíu mày hỏi“Cô cảm thấy thế nào? Tôi còn chưa tính đến như vậy……”

Nguyễn Miên Miên lập tức nhẹ nhàng thở ra, làm cho Lam Dạ Ảnh cảm thấy buồn cười.

Hắn nắm tay cô nói:“Đi……”

Nguyễn Miên Miên ngẩn ngơ,không cam lòng bị hắn kéo lên xe,bất giác hỏi:“Đi chỗ nào?!”

Lam Dạ Ảnh ném cho cô một cái nháy mắt phong tình vạn chủng,làm cho cả người như Nguyễn Miên Miên bị điện giật, gã đàn ông này…… rất nguy hiểm, rất nguy hiểm ……

“Đi đến nơi cần đến……” Lam Dạ Ảnh ít lời mà nhiều ý,đạp lên chân ga chạy thẳng đến bờ biển.

Gío thổi đến mang theo ấm áp cùng mùi tanh của biển thổi đến tóc của cô,tim nàng đập mạnh,quay đầu lại nhìn thấy Lam Dạ Ảnh hai mắt sáng ngời nhìn cô,tim nàng tiếp tục đập mạnh hơn….

“Việc đó……” Cô nuốt nuốt nước miếng nói:“Đúng lúc tôi muốn nói chuyện hôm qua của chúng ta…..”

Lam Dạ Ảnh nhíu mày,không trả lời chỉ là nhìn cô.

“Ngày hôm qua là chuyện ngoài ý muốn thôi…… Hơn nữa,tôi không biết anh là tổng giám đốc mới nhậm chức……” Nguyễn Miên Miên yếu ớt nói:“Tôi đã từ chức , cho nên…… Ngày hôm qua xem như không có xảy ra chuyện gì, sau này nước sông không phạm nước giếng được không?! Ách……”

Thần kinh yếu ớt của cô nhảy dựng,sau lưng truyền đến ngưa ngứa làm cho cả người cô run rẩy,thì ra là bàn tay tà ác của hắn dọc theo sóng lưng của cô nhẹ nhàng trêu trọc,chậm rãi đi lên trên,đi xuống, lại luồng vào quần áo đi đến phía sau lưng cô….

“Anh……” Cô quay đầu lại, nhìn Lam Dạ Ảnh đang thích thú nhìn cô, rồi thản nhiên đưa tay vào thân thể cô miệng hắn còn hừ nhẹ “Ừ!”

Ngay cả một tiếng hừ nhẹ đều cảm thấy mị hoặc,có cảm giác dục vọng dâng trào làm người khác bối rối ……

Thần kinh của Nguyễn Miên Miên “phịch” một tiếng nứt ra rồi……

Cơ thể cô run rẩy co lại, yếu ớt nói:“Anh,anh muốn làm gì……”

24 – Xe chấn,dã chiến đều giống nhau a !

Lam Dạ Ảnh truyền giọng nói khô ráp đến tai cô “Không có gì, xe chấn, dã chiến…… cô cũng biết chơi thật nha,chọn một loại đi……”

“Anh……” Nguyễn Miên Miên mặt ửng hồng,hắn có ý gì đây?

Rõ ràng nếu ở đây xảy ra chuyện giống tối hôm qua,như vậy thì xe chấn, dã chiến…… Tuy khác nhau nhưng cũng là chiếm tất cả thôi……

Cô không cần a……

“A……” Nguyễn Miên Miên co lại thân thể nói:“Anh bình tĩnh một chút mà…… Vù vù…… Tôi vừa mới nói,cả đời không qua lại với nhau ……”

“Ừ!” Lam Dạ Ảnh cười nhẹ,bàn tay xấu xa vòng qua lưng nàng,sau đó úp lên trước ngực nàng “Tôi cũng không bằng lòng……”

[⊙o⊙] a!

Điều này làm cho Nguyễn Miên Miên trợn mắt mở to miệng,sói con trong cơ thể nhanh chóng nổi lên……

“Nói……” Lam Dạ Ảnh trầm lắng cười xấu xa“Không phải cô nói là không nhớ chuyện hôm qua sao,không bằng hôm nay chúng ta ôn lại một chút….biết đâu sẽ nhớ lại nhiều hơn……….”

“Không cần……” Nguyễn Miên Miên bắt đầu giãy dụa,gương mặt đỏ hồng hơn,cô phản ứng kịch liệt làm cho Lam Dạ Ảnh phát ra tiếng cười nguy hiểm“Cô làm cái gì? Muốn phản kháng ư?Cô cho rằng dưới sức lực của cô có thể kháng cự được tôi sao?!”

Nguyễn Miên Miên theo dõi ánh mắt và nụ cười xấu xa của hắn,còn có dáng người cao lớn cường tráng nữa,cô cắn môi thở dài,đúng vậy, nàng không muốn như thế..

Nhưng mà,cô vẫn muốn tranh luận,cô không thể cứ mãi làm cừu con ….

Lam Dạ Ảnh đột nhiên nghiêng người ép lên người cô, ghế dựa không hiểu tại sao lại ngã xuống cũng không biết hắn đã gài cơ quan nào,Nguyễn Miên Miên lòng lay động cảm giác được vật nam tính của hắn trên người mình làm tim cô đập loạn nhịp.

Ngón tay xấu xa của hắn đột nhiên bấm một cái lên dâu tây của cô, làm cô phát ra một tiếng xấu hổ muốn chết luôn a.

Con mẹ nó,ngón trỏ của tên đàn ông khốn kiếp này đột nhiên đi đến bên trong ngực nàng….

“Buông!Khốn kiếp……” Nguyễn Miên Miên cắn môi,thẹn quá thành giận cô càng giãy dụa giống như một con cá nằm trên thớt…

“Cô không biết……” Lam Dạ Ảnh nhíu mày cười xấu xa “Cô càng giãy dụa thì đàn ông càng muốn chinh phục sao? Hử?!”

Tiếng nói của hắn thật thô ráp làm Nguyễn Miên Miên hoảng sợ đến hồn cũng mất một nửa…

Xong rồi, xong rồi,nếu còn đi xuống như vậy,cô nhất định sẽ bị hắn ăn hết một chút cũng không chừa,cô tuyệt đối không muốn trêu chọc người hay xuất hiện đột ngột như vậy,rất nguy hiểm a…….

Cô thở hổn hển,tròng mắt quay tròn chuyển động ,trong đầu nghĩ trăm phương ngàn kế bỏ trốn….

“Làm tình nhân của ta đi……..”Lam Dạ Ảnh cười nhẹ ra tiếng “Tôi cũng không phải là người không chịu trách nhiệm nha,nếu hôm qua muốn cô,tôi sẽ không để cô chịu thiệt…”

Hắn cười dụ dỗ “Đi theo tôi,vừa có hoa lại có tiền và quần áo,cô muốn cái gì thì được cái đó?Không phải rất tốt lắm sao!Vì sao còn muốn giãy dụa?Hử?”

Bạn đang đọc Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh của Ánh Mưa Phiêu Linh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.