Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỉnh lại

Phiên bản Dịch · 1531 chữ

Khi mọi người nghe đến 50 triệu, biểu cảm của họ thay đổi hoàn toàn!

người điên!

Một kẻ mất trí hoàn toàn!

nếu ko có 50 triệu sẽ mất một mạng người?

Tất nhiên là không ăn thua!

Nhưng cái này thì phải chữa mới khỏi được!

Đây là một căn bệnh ung thư giai đoạn cuối, một căn bệnh nan y được cả thế giới công nhận!

Diệp Trần hai tay đút vào túi quần: "Cho ngươi ba giây suy nghĩ. Thời gian của ta rất quý giá. Nếu người hết thời gian, ta liền đi. Ba ... hai..."

" Tôi đồng ya!" Mẹ cô gần như hét lên.

Bà không có lối thoát, cho dù đứa nhỏ trước mặt là kẻ nói dối, bà cũng sẽ thừa nhận.

“Được.” Diệp Trần trực tiếp bước vào thư phòng, “Đi chuẩn bị mười triệu. Ta sẽ tiến hành xử lý đầu tiên để đánh thức hắn. Trong khoảng thời gian này, không ai được phép bước vào nơi này!

Nói xong trực tiếp đóng cửa lại, để lại cho mọi người vẻ mặt ngơ ngác.

Sau vài giây, mọi người tỉnh dậy.

“Anh ta này thật sự có thể giải cứu bố sao?” cô không thể tin được.

"Hừ, ông ấy đã được kiểm tra, và điện tâm đồ ( máy do nhịp tim được gọi là điện tâm đồ )không nhảy nữa. Bố chết rồi không thể chết được nữa. Con tin ông ấy đã là ma, con muốn xem con thú nhỏ này làm cách nào có thể khiến bố tỉnh lại, nếu ko thể làm điều đó., Tôi sẽ báo cáo với anh ta để cảnh báo anh ta lừa đảo! "Mạnh Long đứng dậy và nói một cách tức giận.

Bác sĩ Khưa cũng giải thích: "Tôi đã kiểm tra tình trạng của bệnh nhân một giờ trước. Không có sự sống, và nó được coi là chết trong y học. Tôi nghĩ mọi người nên ngừng mong đợi và chuẩn bị cho tang lễ."

Mẹ cô nhìn cửa đóng, không nói, tay run run, bà khao khát một điều kỳ diệu!

Trong căn phòng.

Diệp Trần nhìn Thẩm Hải Hoa gần như đã chết, lẩm bẩm: " Lúc trước, ta gặp lão. Lão đã dạy ta y thuật Thông Thiên, đủ để kéo ngươi trở về từ cổng ma! "

Sau khi những lời này rơi xuống, Diệp Trần chạy "Cửu Thiên", và một luồng khí màu vàng nhạt tràn ra từ trong đạo tràng của hắn! Nó từ từ tập trung vào các ngón tay của anh ấy!

Trong giây tiếp theo, ngón tay của hắn thay đổi nhanh chóng, tạo thành một thủ ấn cuối cùng!

"Cửu Thiên, Quỷ và Ma, Âm quỷ trở về hình thành Dương!"

Năng lượng chân chính của Diệp Trần nhanh chóng rút đi, toàn thân hình thành một vầng sáng màu vàng kim!

Mảng mang không ngừng co rút lại, cuối cùng bị Diệp Trần trực tiếp nắm trong lòng bàn tay!

"Đi cho ta!"

Diệp Trần trực tiếp đánh nát mảng sáng trên người Thẩm Hải Hoa!

Trong giây tiếp theo, một điều kỳ lạ đã xảy ra ở cơ thể của ông !

Vô số kí tự cổ ở xung quanh ông ấy!

"Giải trừ!"

Diệp Trần trực tiếp lấy kim bạc từ trong túi ra, những kim bạc đó trực tiếp rơi vào trong cơ thể Thần Hải Hoa giống như đánh nốt!

Cơ thể con người có mười hai kinh tuyến, tám kinh mạch lẻ, mười hai kinh tuyến và các kênh Thận và Du được gọi là mười bốn kinh mạch.

Những gì Diệp Trần phải làm là kết nối mạch của Thần Hải Hoa bằng kim bạc và đội hình!

Không bao lâu sau

Chẳng mấy chốc, sự vô hồn trong lồng ngực của ông ấy đã biến mất!

Nó giống như một tác phẩm kỳ diệu!

Và thời gian chậm rãi trôi qua, khuôn mặt vốn dĩ tái nhợt của ông ấy đã trở nên hồng hào, thậm chí còn có thể nghe thấy một tiếng thở yếu ớt!

Ngay cả điện tâm đồ , nằm trên một đường thẳng cạnh giường, cũng phản hồi!

Lúc này, trên trán Diệp Trần đã chảy ra mồ hôi, cả bộ quần áo cũng ướt đẫm!

Thiết lập đội hình đồng thời sử dụng kim châm tiêu hao năng lượng và sức lực của hắn.

"Xem ra cần phải luyện chế nhiều hơn, có tiền thì có thể mua những dược liệu đó, tốc độ tu luyện cũng nên tăng nhanh."

Mười phút sau, thân thể của ông ấy từ từ đi xuống, ánh sáng trong toàn bộ căn phòng hoàn toàn tiêu tán.

Diệp Trần thở dài, màn đầu tiên hẳn là gần kết thúc, Thẩm Hải Hoa tỉnh lại chỉ là vấn đề thời gian.

Nhưng cái này chỉ có thể duy trì tuổi thọ của hắn ba ngày, muốn sống như người bình thường vẫn phải uống một viên thuốc.

"Đã biết phí như vậy, đáng ra phải gọi trăm triệu! Quên đi, tên này là khách hàng đầu tiên của ta, vậy coi như giảm giá đi."

Diệp Trần mở cửa, nhìn đám người đang nếm thử trước mặt, trực tiếp nói: "Diễn biến tốt rồi, người bên trong sắp tỉnh lại . Ta làm xong rồi thù lao của ta đâu "

Tất cả mọi người đều vô cùng sửng sốt khi nhìn thấy khuôn mặt mệt mỏi khắp người của cậu.

Anh có cần phải mệt mỏi đến thế khi điều trị một căn bệnh

Anh cảm thấy thế này khi chạy

" Tật sao? Ý của ngươi là ống ấy sẽ sớm tỉnh lại "

Mẹ cô có chút khó tin.

Diệp Trần gật đầu.

"Cảm ơn ... cảm ơn cậu , đây là thẻ ngân hàng, và mật khẩu là sáu số không."

Ngay khi mẹ cô định đưa thẻ ngân hàng trong tay cho cậu , Mạnh Long lại giật lấy !

"Mẹ ơi, nhìn vào trong đi. Bố đã tỉnh đâu ? Mẹ tin cái kiểu dối trá này à? Tên này cố tình tắm trong đó, trông có vẻ mệt lả, chỉ để lấy lòng thông cảm!"

Bác sĩ Khưu cũng lạnh lùng khịt mũi: "Anh vẫn là bác sĩ mà lừa người . Tôi thật xấu hổ với anh."

Mặc dù cô ở bên muốn nói thay cho Diệp Trần, nhưng cô cũng biết rằng cha cô không thể tỉnh lại trừ khi có phép màu.

Có lẽ anh thực sự là một kẻ nói dối.

Diệp Trần hờ hững liếc nhìn đám người, lạnh lùng nói: "Không tin ta? Các ngươi chắc chứ?"

Không ai có mặt để phát biểu.

Diệp Trần tự giễu cười cười, giây tiếp theo vừa động, trực tiếp tát vào mặt Mạnh long 1 cái

Mạnh Long Không ngờ rằng anh sẽ ra tay, anh ta ngã xuống đất , thẻ ngân hàng bay ra ngoài.

Không quan tâm đến phản ứng của mọi người xung quanh, Diệp Trần vươn tay lấy thẻ ngân hàng, sau đó bình tĩnh bước xuống lầu.

"Đây là phí mà tôi đáng được nhận. Ngoài ra, tên đó sẽ tỉnh lại, nhưng hắn chỉ có thể sống được ba ngày. Sau ba ngày, nếu không có thuốc của ta, ta không thể cứu hắn!"

Ngay sau đó, Diệp Trần đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Mạnh Long đứng dậy một cách khó khăn, và khi anh ấy chạm vào khuôn mặt của mình, anh ấy phát hiện ra rằng toàn bộ khuôn mặt của mình thực sự bị sưng lên!

"Mẹ kiếp, con cầm thú này dám đánh mình , giật mười triệu trước mặt nhiều người như vậy. Haha, nhiều nhân chứng như vậy. Ta sẽ gọi cảnh sát! Tôi muốn nó bị bắt "

Bác sĩ Khưu cũng nịnh nọt: " tôi có một người bạn ở đồn cảnh sát Giang Thành. Tôi sẽ gọi cho anh ấy ngay bây giờ."

“Tốt!” Anh ta nghiến răng.

Đúng lúc này, đột nhiên, một tiếng ho vang lên khắp biệt thự!

Mẹ cô đột nhiên chạy vội vào !

Tất cả mọi người đều giật mình, còn tưởng rằng mẹ cô lại định tự sát, nhưng thời điểm bọn họ đã nhìn vào căn phòng!

choáng váng!

Bởi vì, bởi vì - ông ấy , người đã chết trên giường bệnh, đã thực sự ngồi dậy!

Thực sự ngồi dậy!

sao có thể như thế được!

"thật khó tin ông ta là người hay là ma "

Anh ta sợ hãi lùi về phía sau mười bước, trên mặt còn đầy vẻ sợ hãi ngoài sợ hãi!

Thật kinh khủng biết bao khi một người tưởng như đã chết lại nhìn thẳng vào anh như thế này!

Tiểu Mẫn thậm chí còn ngồi bệt xuống đất, hai chân không ngừng run rẩy!

Bác sĩ Khưu càng không chịu nổi, quần dưới áo khoác trắng đã ướt đẫm!

Anh ta sợ hãi đến nổi đái ra quần

Đây là cảnh tượng anh ta chưa từng thấy sau hàng chục năm hành nghề y.

Bạn đang đọc Thần y tốt nhất thành thị của Vien Lam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lamlam1382007
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.