Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuốn sách ma thuật rác rưởi nhất từ trước tới nay?

Phiên bản Dịch · 2291 chữ

Chương2 Cuốn sách ma thuật rác rưởi nhất từ trước tới nay?

Trong bóng đêm của đường phố, có một đám người mặc trường bào màu đen trong bóng đêm quan sát trận đấu của Thụy Khẳng và Diệp Thùy.

Khi nhìn đến Thụy Khẳng xuất ra [hỏa diệm chi xà] ma chú, những người này đều dự cảm những gì hiện ra trước mặt họ, sẽ là hình ảnh Diệp Thùy bị đốt cháy thành than, lúc [hỏa diệm chi xà] vừa quét tới thân thể của Diệp Thùy, thế nhưng nằm ngoài dự đoán của mọi người, Diệp Thùy như cũ vẫn đứng ở chỗ đó, hơn nữa hắn triệu hồi ra chính là Ma Đạo Thư.

Hắn có thể triệu hồi được Ma Đạo Thư?

Nói như vậy hắn không phải là thức tỉnh thất bại, chỉ là….

Sao lại là một quyển Ma Đạo Thư xấu xí như vậy!

Đầu tiên nó là màu trắng---mọi người đều biết, một quyển Ma Đạo Thư mặt bìa màu trắng, là loại Ma Đạo Thư trung cấp thấp nhất.

Tiếp theo, xem ra nó rất nhỏ cũng rất mỏng.

Tuy rằng lớn nhỏ không thể quyết định sức mạnh của Ma Đạo Thư, nhưng Ma Đạo Thư càng dày càng lớn, vậy thì ma thuật được ghi lại trong đó càng nhiều càng mạnh, đây là thường thức, những nhóm Đại Ma Đạo Sư thanh danh hiển hách, Ma Đạo Thư mà họ nắm trong tay trên cơ bản đều là những tác phẩm vĩ đại, nghe nói nhóm Ma Đạo mạnh nhất ‘Tinh tượng thập nhị vương’ , Ma Đạo Thư của mỗi người bọn họ đều có một người cao cường như vậy!

Lại nhìn Ma Đạo Thư của Diệp Thùy, thoạt nhìn độ dày chưa tới nửa ngón tay, tổng cộng được mấy trang?

Cuối cùng, Ma Đạo Thư của Diệp Thùy dường như là không hoàn chỉnh.

Bìa ngoài của Ma Đạo Thư bao gồm trang đầu và trang cuối, hơn nữa tranh đầu và cuối trang luôn cùng màu sắc, thập chí quyển sách này thoạt nhìn căn bản không thể lật trang, cũng chính là nói đây là quyển Đạo Thư màu trắng bị hỏng.

Chỉ có người sở hữu mới có thể nhìn thấy rõ ràng nhất tất cả của Ma Đạo Thư, mà ở trong mắt người khác chỉ có thể nhìn thấy hình dáng đại khái của Ma Đạo Thư, cũng chính vì vậy làm bọn họ sinh ra hiểu lầm, xem ipad của Diệp Thùy thành một quyển sách vừa mỏng vừa nát.

Ma Đạo Thư như vậy, phẩm chất thấp hèn quả thật không thể tưởng tượng!

‘hóa ra hắn đã thức tỉnh rồi, bất quá là cố ý che giấu việc này’. Âm thanh của một người nam nhân trung niên ẩn nấp trong bóng đêm vang lên ‘a, đổi lại thành ta, thức tỉnh một quyển Ma Đạo Thư như vậy, chỉ sợ ta cũng sẽ dấu diếm nó đi, loại Ma Đạo Thư xấu xí như thế này còn không bằng không thức tỉnh!’

‘Loại Ma Đạo Thư này, chỉ sự chẳng ghi lại được mấy cái ma chú đi?’ thanh âm của một nữ nhân kiều mị phụ họa, ‘Quả thực quá mất mặt!’

‘Đổi lại là ta, ta tình nguyện trực tiếp đi tìm cái chết!’ đây là thanh âm hơi thở bén nhọn, tràn ngập cuồng vọng, ‘Hội trưởng thế nhưng đối với tiểu tử này kí thác hy vọng, xem ra ánh mắt của hắn thực sự chẳng ra gì, ha ha ha-----‘

Diệp Thùy nghe được tiếng cười, hắn thoáng nhìn qua mấy người góc đường, hơi hơi nhíu mày, tiếp theo hắn tiếp tục đánh giá ipad đang lơ lửng trước mặt lòng đầy ngạc nhiên, chỉ cảm thấy không có chuyện gì kỳ lạ hơn chuyện này—tuy rằng chuyện xuyên qua vốn dĩ đã rất quỷ dị rồi.

Ngón tay hắn xoẹt qua trên màn hình, cảm xúc giống hệt một cái ipad chân chính, trên thực tế giao diện của nó cũng cùng ipad không có gì khác nhau, trên thực tế giao diện của nó cùng ipad cực kỳ tương tự, phảng phất như ma pháp được trang bị cùng ipad giống nhau, những icon đó thoạt nhìn cùng icon kỹ năng trò chơi không khác nhau lắm.

Diệp Thùy trong lòng vừa động, chẳng lẽ trang bị ứng dụng của ipad đều biến thành ma chú? Giống như là Thụy Khẳng phóng thích [hỏa diệm chi xà], những cái ma chú này đều có thể bị hắn phóng ra được?

Ý tưởng này làm Diệp Thùy trở nên kích động.

Mới vừa rồi hắn chống cự được [hỏa diệm chi xà] nguyên nhân chính là hắn kích hoạt ma chú nào đó đi, không biết hắn có thể sử dụng ma chú khác không, đang lúc Diệp Thùy chuẩn bị thử một chút, trên giao diện đột nhiên xuất hiện một hàng chữ nhắc nhở: ’Ma lực không đủ, còn 1% ma lực.’

‘Ách…’ được rồi xem ra vẫn không nên tùy ý thử ma chú, Diệp Thùy nâng tầm mắt nhìn về Thụy Khẳng đứng cách đó không xa.

Thụy Khẳng lộ ra biểu tình kinh ngạc, nhiều hơn là phẫn nộ, đối diện với biểu cảm của Diệp Thùy, hắn hừ lạnh một tiếng, trên mặt một lần nữa lộ ra thần sắc trào phúng: ’Bạch đạo thư? Lại còn vừa nhỏ vừa mỏng? ha ha, không nghĩ tới ngươi đã thức tỉnh thành công rồi, chỉ là loại thức tỉnh này thật đúng là xấu xí, tạo hình còn cổ quái như vậy, ha ha ha, quả thực làm ta cười chết…’

Trong tiếng cười của hắn, Diệp Thùy đột nhiên đi tới trước mặt hắn.

‘ Ngươi làm gì!?’ Thụy Khẳng sắc mặt lạnh lùng, vội vàng di chuyển Ma Đạo Thư, ‘ Ngươi tìm chết, bằng Ma Đạo Thư này của ngươi sao có thể là đối thủ của ta, ta…’

Vẻ mặt hắn đột nhiên ngây dại.

‘ Nếu ta nhớ không nhầm, ngươi vừa mới nói, ngươi phóng thích [hỏa diệm chi xà] đã hao phí tất cả ma lực đúng không?’ Diệp Thùy cười tủm tỉm nói.

‘ Ngươi, ngươi……’ biểu tình của Thụy Khẳng nhất thời trở nên vô cùng vội vàng, hắn nhanh chóng đem Ma Đạo Thư lật tới một trang nào đó, hình chiếu lên phóng thích [hỏa diệm] ma chú đơn giản nhất, Ma Đạo Thư của hắn chỉ là bốc lên vài tia ngọn lửa liền hoàn toàn dập tắt, Ma Đạo Thư cung bởi vì ma lực hao hết trở nên mờ nhạt, sắp biến mất.

‘ Ma lực của ta—‘ hắn sợ hãi kêu lên.

‘Phanh’

Diệp Thùy một chân đá tới bụng Thụy Khẳng, ma lực hao hết, tựa hồ cũng làm cho sức mạnh thân thể Ma Đạo Sư yếu dần, Thụy Khẳng lăn ngã xuống đất, Ma Đạo Thư cũng hoàn toàn biến mất, Diệp Thùy nghĩ tới lúc trước Thụy Khẳng công kích chính mình, trong lòng rất là phẫn nộ, lại lần nữa đá vào người Thụy Khẳng, nếu không phải hắn khẩn cấp triệu hồi ra ipad Ma Đạo Thư, ma chú [hỏa diệm chi xà]kia chỉ sợ sẽ trực tiếp đốt hắn thành tro bụi?

Là ngươi muốn dồn ta vào chỗ chết trước, vậy đừng trách ta tàn nhẫn muốn mạng ngươi, hắn vốn dĩ ở trên núi du ngoạn, lại bị một cái ipad trực tiếp đem tới thế giới này, vừa mới xuyên qua chưa kịp phân trần đã bị công kích trí mạng.

Đi chết đi, không đánh cho ngươi tàn phế thì ta thua.

Mấy người trong bóng đêm đang sôi nổi chợt ngây dại, thanh âm cuồng tiếu kia cũng đột nhiên im bặt—Diệp Thùy này năng lực cũng mạnh nha.

‘A---a a----‘ Thân thể Thụy Khẳng vốn dĩ có chút gầy yếu, sau khi thức tỉnh Ma Đạo Thư lại càng ỷ lại ma lực cường đại, hiện tại ma lực hao hết lại bị Diệp Thùy ấn trên mặt đát đấm đá một hồi, căn bản không có năng lực trở tay, trong miệng liên tiếp phát ra tiếng kêu đau.

‘ Đủ rồi!’ Một tiếng quát nhẹ đột nhiên vang lên.

Cùng lúc đó Diệp Thùy cảm giác một trận gió quỷ dị thổi tới người hắn, trong lòng vừa mới có cảm giác không ổn, mặt trên ipad một cái icon liền sáng, đó là một icon tấm chắn, phía dưới icon viết ‘ An toàn vệ sĩ’, tấm chắn lúc trước giúp Diệp Thùy ngăn cản[hỏa diệm chi xà] lại lần nữa hiện lên ---- thực hiển nhiên, ứng dụng ‘An toàn vệ sĩ’ ở trong ipad Ma Đạo Thư biến thành ma chú phòng hộ.

Trận gió quỷ dị kia thổi tới trên tấm chắn, thân thể Diệp Thùy chao đảo, ngả sang một bên.

Mà trải qua lần công kích này, ipad Ma Đạo Thư cũng hoàn toàn hao hết, biến mất trên tay Diệp Thùy, đồng thời Diệp Thùy cũng cảm giác được một trận suy yếu, bất quá hắn có thể cảm giác được chờ ma lực khôi phục, hắn có thể tùy thời một lần nữa đem ipad MA Đạo Thư triệu hồi ra.

Hắn cảnh giác nhìn về phía người ra tay, đó là một nam nhân trung niên mặc trường bào đen, trên trường bào thêu một cái đầu trâu, trong tay bày ra một quyển lục đạo thư, từ ký ức của Vi Đức, Diệp Thùy nhận ra người này là người của ngưu đầu ma pháp hiếp hội, tên gọi Tố Lai Nhân, hắn từng đi tìm Vi Đức, hy vọng Vi Đức sau khi thức tỉnh gia nhập ngưu đầu ma pháp hiếp hội.

Xem bộ dáng hiện tại, hắn hiển nhiên đã đối với ‘Vi Đức’ hoàn toàn không còn hứng thú, Thụy Khẳng công kích Diệp Thùy, nói không chừng chính hắn chỉ thị--- ngưu đầu ma pháp hiệp hội từ trước tới nay nổi danh lãnh khốc quyết đoán, bởi vì thất vọng mà sinh ra hận ý, cũng đủ làm cho bọn họ sinh ra sát ý với Diệp Thùy.

‘Ngươi làm ta thực kinh ngạc, nằm ngoài dự kiến của ta.’ Lai Ân vừa từ bóng đêm đi ra, vừa nói, đây là một nam nhân trung niên có một đầu tóc trắng, khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt nheo lại giống rắn độc làm cho người ta có cảm giác âm lãnh.

‘Lai Nhân tiên sinh…….’ Thụy Khẳng từ trên đất bò dậy, điên cuồng nhìn về phía Lai Nhân, ‘ ngươi mau thay ta dạy dỗ hắn, giết chết hắn!’

‘Ngu xuẩn!’ Lai Ân đột nhiên giận dữ, hắn vọt tới người Thụy Khẳng đêm hắn đá vào mặt đất, ‘Ngưu đầu ma pháp hiệp hội sẽ không chấp nhận kẻ nhu nhược, giải quyết một tên chỉ được Bạch Đạo Thư thế nhưng ngươi còn muốn ta giúp ngươi?’

‘Không, chỉ là ta….’ Thụy Khẳng từ trên mặt đất bò dậy, mặt đầy gấp gáp.

‘Mười ngày’

Lai Ân đột nhiên nói, hắn quay đầu nhìn về phía Diệp Thùy, dùng đầu lưỡi liếm liếm môi, dưới ánh trăng trong ánh mắt lộ ra hung tàn: ‘ Ta cho ngươi thời gian mười ngày quen thuộc Ma Đạo Thư của ngươi, sau đó cùng Thụy Khẳng tổ chức một trạn đấu sinh tử công bằng, các ngươi ai có thể đạt được chiến thắng, liền có thể gia nhập ngưu đầu ma pháp hiệp hội, ta nghĩ, ngươi hiện tại hẳn là sẽ không cự tuyệt cơ hội này đi? Vi Đức’

‘Thông qua quyết đấu quyết định có thể gia nhập ngưu đầu ma pháp hiệp hội?’ Thụy Khẳng mặt đầy kinh ngạc, hắn hung hăng nhìn về phía Diệp Thùy, ’Ta nhất định sẽ không thua!’

‘Quyết đấu?’ Diệp Thùy sửng sốt một chút, hắn nhìn khuôn mặt cười lạnh của Lai Nhân, biết chính mình không còn sự lựa chọn nào khác, vì thế liền thản nhiên gật đầu: ‘được, ta đáp ứng’

Nếu nói cự tuyệt, bọn họ hẳn là sẽ trực tiếp giết mình ?

‘Như vậy, ta chờ mong mười ngày sau ngươi có thể tiếp tục cho ta kinh hỉ.’ Lai Ân nói xong liền xoay người rời đi.

Thụy Khẳng ánh mắt hung ác liếc nhìn Diệp Thùy, vội vàng đi theo.

‘Không phải chứ Lai Ân, ngươi thế nhưng tiến hành loại quyết đấu này?’ nữ nhân trong bóng đêm nói.

Hắn tuy rằng vừa thắng Thụy Khẳng, nhưng nói đến cùng Ma Đạo Thư của hắn quá kém, đem hắn vào hiệp hội sẽ kéo thấp cấp bậc của ngưu đầu ma pháp hiệp hội của chúng ta!’ một người khác cũng lên tiếng kháng nghị.

‘ Này chỉ là một trò vui, Mai Lệ, Tháp Khắc Khắc.’ Lai Ân đáp lại lời hai người kia, thanh âm hắn vang lên ý cười’Giống như xem con kiến đánh nhau, cũng có chút lạc thú.’

Thân ảnh bọn họ dần dần biến mất ở bóng đêm.

‘Chỉ là một trò vui? Con kiến?’ Diệp Thùy nhẹ nhàng thở ra, đồng thời trên mặt còn mang theo vài phần khó chịu, hắn biết rõ ipad Ma Đạo Thư tuyệt đối không phải là đồ vật rác rưởi, nó chính là thứ chưa từng xuất hiện ở thế giới này!

Thời gian mười ngày cũng đủ để hắn hiểu rõ sự ảo diệu của Ma Đạo Thư, đến lúc đó hắn sẽ cho bọn họ một kinh hỉ!

Bạn đang đọc (Dịch Bàn Tơ Động) Mang Theo Ipad Xuyên Qua Dị Giới của Ly Hỏa Gia Nông Pháo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.