Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộn Da

Phiên bản Dịch · 1047 chữ

Chương 2: Cuộn Da

Đinh Hoan tăng tốc độ Tàu Số Năm lên tới cực đại, các điểm sáng trên màn hình radar ngày càng lớn, những điểm sáng đó là chiến hạm đang truy sát hắn.

Cảm giác tuyệt vọng dân lên trong lòng, hắn vuốt ve mặt đồng hồ của Tàu Số Năm, giờ khắc này hắn thậm chí còn ngửi được mùi khét do linh kiện ma sát vì tốc độ quá nhanh bốc lên.

Hắn đã lang thang trong vũ trụ gần hai trăm năm, chỉ khi ngồi trong khoang điều khiển của Tàu Số Năm mới có thể khiến hắn yên tâm lại.

Nếu hiện tại là lúc bình thường, chỉ cần Tàu Số Năm bị xước một chút cũng khiến hắn đau lòng vài ngày. Vậy mà bây giờ, hắn chỉ có thể liều mạng tàn phá con tàu, thậm chí dù có vậy, hắn cũng chẳng thể chạy thoát.

Hắn hiểu rõ, con tàu làm bạn cùng hắn mấy trăm nay nay sẽ tận diệt cùng một chỗ với hắn.

Hắn đặt một tấm da lên bảng điều khiển, bền mặt tấm da chi chít chữ, đây là Thương Vũ Văn.

Cuộn da này đã đi cùng hắn vài năm, sau vài năm này, hắn đã thuộc từng chữ trên đây, đáng tiếc hắn không hiểu nghĩa của tấm da này.

Vì tấm da này mà hắn đã dày công đi học ngôn ngữ Thương Vũ Văn, dù hắn đã học xong, tách từng chữ thì hiểu nhưng gộp lại lại cứ như ngôn ngữ mới.

Chẳng khác nào khi học tiếng Anh hồi nhỏ, từng chữ thì biết, gộp lại thì thôi xong, đa phần hắn đều chẳng hiểu nghĩa.

Đinh Hoan luôn cảm thấy cuốn da này không phải vật bình thường, nhưng hắn nghiên cứu nhiều năm như vậy vẫn như cũ không thu hoạch được gì.

Đinh Hoan cảm nhận được kẻ thù đã đuổi tới sát phía sau thì tức giận vô cùng.

Độc Gia, hắn liều mạng vì Độc Gia nhiều năm như vậy, nhiều lần bán mạng vì Độc Gia, nhưng khi nổi lên sát ý, Độc Gia vẫn quyết tâm dồn người từng vào sinh ra tử với họ vào chỗ chết.

Lý do mà Độc Gia nổi sát tâm với hắn chính là vài cuộn da này.

Đinh Hoan biết rõ, dù hắn có đưa tấm da này cho Độc Gia, họ cũng không tìm ra được gì, nhưng dù thế, hắn vẫn không muốn giao thứ này cho cái thứ tàn nhẫn vô nhân tính như thế.

Đáng tiếc hắn đã sắp không xong, bằng không thì dù hắn chẳng làm gì được Độc Gia nhưng cũng sẽ nghĩ mọi cách khiến chúng sống không yên.

"Xuy. . ."

Đinh Hoan thở dài một hơi, hắn không có gia thế, thực lực lại không bằng người, tức giận cũng chẳng được gì.

Khát khao sống trong mắt Đinh Hoan dần tiêu tán, Đinh Hoan hắn sinh ra là để bị phản bội và sống khổ sở thế này à? Khi còn ở trái đất thì bị áp bức, cha hắn mất tích, quyền kế thừa bị đoạt đi, hia chân bị đánh gãy, hai mắt bị khoét mất. . .

Khi hắn rời khỏi trái đất, tiến vào một hành tinh khác, hắn vẫn bị khi dễ như cũ. . .

Trừ hắn ra, ngoài vũ trụ này còn có nhân loại nào khác có được cuộc sống tốt hơn không?

Mà bây giờ, có phải hay không cũng chẳng còn quan trọn?

Kết cục của hắn đã định.

Tiếng cảnh báo không ngừng của Tàu Số Năm khiến Đinh Hoan giật mình tỉnh lại, trên màn hình giám sát của Tàu Số Năm là hình ảnh một tinh cầu màu vàng, Tàu Số Năm đang nhắc hắn sắp tới một hành tinh, cần dừng lại kiểm tra và tu sửa tày.

Đinh Hoan nhìn mấy cái điểm sáng truy đuổi mình thì thì thào nói:

"Vậy chọn nơi này là nơi an nghỉ của chúng ta đi, đã nhiều năm như vậy rồi, cả ta và ngươi đều đã mệt …”

Hắn vui vì ít nhất cũng được ra đi trên một hành tinh, ngày bị ép phải rời khỏi trái đất, khát vọng quay về của hắn chưa ngui đêm nào.

Gần hai trăm năm đã qua, hắn không thể trở lại Địa Cầu được nữa, nhưng may mà trong thời khắc cuối cùng của cuộc đời, ông trời đã ban cho hắn một chút ân huệ, để hắn nhập thổ vi an, không đến mức chỉ có thể tiêu biến trong hư không cuồn cuộn.

Hắn ra đời từ một gia đình truyền thống ở trái đất, dù chết cũng không phải bản thân vất vưởng không nơi về.

Đinh Hoan vò cuộn da thành một hình cầu nhỏ rồi nhét vào miệng nhưng không nuốt xuống, tiếp đó, hắn cài đặt quá trình tự hủy cho Tàu Số năm, sau đó kích hoạt bằng vân tay.

Đại trượng phu chết thì chết, từ lúc rời khỏi trái đất tới nay hắn đã sống thêm gần hai trăm năm, cái gì mà hắn chưa từng thấy?

Hiện tại hắn và Tàu Số Năm cùng an nghỉ một chỗ cũng không có gì quá đáng sợ.

Thế nhưng thời điểm Đinh Hoan đã chấp nhận sự ra đi của mình thì cuộn da trong miệng hắn lại bỗng bóc cháy, sức nóng chớp mắt xông lên đại não khiến Đinh Hoan như bị sét đánh cứng đời, vô số thông tin xuất hiện trong đầu hắn, cứ như nước lũ tuồn vào một căn phòng nhỏ, lại như có người nhét vào nơi sâu thẳm trong đầu hắn vô số thứ,

“Thì ra cuộn da này không dùng để xem a. . .”

“Nhân loại tại tinh cầu của chúng ta sắp đi tới nơi tận cùng, nền văn minh và truyền thừa Tiên đạo trong ngàn vạn năm của chúng ta sẽ biến mất hoàn toàn. Nhưng ta biết, thế giới này chỉ là một trong vô số thế giới của luân hồi, mãi sẽ tới một ngày nhân loại chúng ta cũng sẽ biến mất trong vũ trụ cuồn cuộn mênh mông. . . .

Bạn đang đọc Thần Thoại Chi Hậu của Ta Là Lão Ngũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 696

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.