Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Q1 phần 7:Quyển sách

Tiểu thuyết gốc · 1425 chữ

Chỗ trọ Thanh cách 50m là khu chợ Phùng Khoang ,tiện thể cho việc mua đồ của 3 anh em.

Sau 2 tiếng chọn lựa cuối cùng cũng mua xong ,không có gì nhiều chỉ chăn ga gối ,giá sách,bàn học ... cũng tầm 3tr.

Với tính cách phóng khoáng của Phúc không cần biết giá tiền thấy đồ là mua ,trong suốt cuộc mua bán Thanh chỉ biết cười trừ.

Bà chủ quán niềm nở,giới thiệu tất cả những đồ dùng trong quán xem mấy vị khách quý này có thể mua thêm gì nữa không,trong đầu nghĩ thầm " chặt được mấy con lợn"

-Cô tí chở cho cháu đến số nhà 12,ngõ 32 ngay bên kia nhé .

Bà cô nhìn Phúc tươi cười đáp:

-Tí tầm 6h chồng cô về cô bảo lão chở qua, số cháu bao nhiêu tí đến nơi cô gọi.

-09** số cháu đấy cô nháy máy cho cháu xem.

"Ing ing.."

-Nhận được rồi cô ơi.

Thanh vừa nói vừa nhìn vào điện thoại của Phúc ,Thanh vẫn cầm từ hôm qua .

-Các cháu muốn mua đồ gì thì qua chỗ cô mua nhé , sinh viên mấy trường gần đây đến chỗ cô nhiều lắm.

-Có mua gì cháu sẽ qua.

Thanh vui vẻ đáp lại nhưng nghĩ trong lòng "quỷ có mà quay lại lần nữa ,chắc hôm nay bà ăn đủ ".

-"Bây giờ cũng gần 5h rồi hay kiếm chỗ nào ăn đi".Nam chản nản nói ,từ nãy đến giờ Nam đi theo sau chỉ đủ quân số chứ việc mua bán chủ yếu là Phúc xem ,chọn hàng.

-T cũng thấy đói đói rồi ,kiếm chỗ nào ăn vậy.

-Em thấy chỗ ngõ trọ có quán cơm rang rưa bò đấy hay vào đấy ăn.

3 anh em ngồi nhìn nhau có chút mệt mỏi đi lại từ hôm qua đến nay ăn ở nơi đất khách quê người cảm giác bùi ngùi.

Mấy suất cơm sau 15p đợi đã ra.1 suất gồm 1 đía cơm chiên,1 đĩa thịt bò xào riêng vs 1 bát nước phở và 1 đĩa dưa chuối ngâm muối ớt nước lọc thì miến phí.

-Mời 2 anh ăn cơm .

Thanh lấy chai tương ớt xịt đẫm lên đĩa cơm chộn ăn.

5h15 3 anh em ngồi quán nước bên lề đường,nhâm nhi cuốc trà đá đĩa hướng dương nói chuyện phiếm giết thời gian.Gần 6h thì thấy bà chủ quán gọi lại .

Chuyển đồ kê dọn đến 7r là xong. Nhìn phòng Thanh có cảm giác ấm áp rồi.Sau một ngày dài 3 anh em chia nhau tắm rửa, thằng nào thằng nấy cũng mệt lả,chưa đến 9h tối đã tắt đèn đi ngủ .

Số 2,phường A,huyện ss, là phòng đang giữ đồ của Thanh.

-Biết thế hôm qua tao với mày đi qua đây trước không đi ,giờ mất công quá.

Phúc than, phòng giữ đồ tai nạn cách chỗ bệnh viện Thiên Am Thanh nằm hơn 3km. Do không tìm hiểu trước,hôm nay 3 anh em sáng sớm đã lọ mọ dậy sớm bắt xe qua đây.

ách túi quần áo Nam đáp "thôi có gì đâu ,vào làm nhanh còn về".Nam với Phúc tính làm xong sẽ về Lào Cai luôn.

Ngoài cổng có 2 người bảo vệ đứng nói chuyện với nhau,Phúc tiền lên hỏi thăm.

Phòng 109 "cốc.. cốc.."

-Mời vào

Bên trong có một bàn làm việc được chắn lớp nhựa,2 bên là 2 hàng ghê,sau lưng là một tấm cửa gỗ.

"Mấy anh đến đây có việc gì ?" Ông chú 40 tuổi trả lời

-Chào anh , nay tôi đến đây nhận đồ của em tôi bị tai nan xe nên tạm giữ ở đây.

-Có phải Văn Thanh

Giọng nói ngạc nhiên của ông chú.

-Vâng vâng là Thanh.

Ông chú nhìn ba người dừng lại ở Thanh" số cháu may thật đấy , vụ tai nạn ấy mà chỉ bị thương nhẹ nay đã đi lại đường rồi quả là kì tích "

Chưa đợi ba người trả lời thì ông kia đã tiếp lời luôn " cháu không biết hiện trường như nào đâu, xe tanh bành hết cả , đường như bị con gì cào ra nhìn giống vết móng của con thú vậy."

3 anh em kinh ngạc,bây giờ anh em mới biết tình tiết này

Thanh nói"sao cháu không thấy báo chí đưa tin nhỉ?"

Ông chú cũng là người nhanh mồm nhanh miệng trả lời

-Bị cấm đăng chứ gì , mấy ông CA phường mới đến chưa được bao lâu thì có mấy ông đến tự nhận là của chính phủ đến rồi phong toả hiện trường rồi, oai lắm. Mà nhìn cành đấy đến bây giờ vẫn còn hãi , chú thấy cháu nằm một bên đường vẫn còn thở nên đưa vào viện Thiên Am còn mấy người còn lại thê thảm quá.

-"Cháu cảm ơn các chú" Thanh không muốn hỏi nhiều về những người đã mất kia.

Thanh đăm chiều suy nghĩ việc này liên quan quá rộng , chính phủ đến và không biết dấu bí mật gì.

-Đồ của mấy người thì để trong phòng vào xem đồ của cháu đâu chú lấy cho xong làm thủ tục nhận về, từ hôm trước đến giờ nhận đồ của mấy người về tinh thần không được tập chung chắc dính hơi vận đen đây.

Mấy người đi vào của gỗ ,có một dãy tủ bằng nhôm xếp sát tường,chiếc quạt trần vẫn phe phẩy và một đống đồ ở giữa sàn.

Vừa vào phòng Thanh đã ngửi thấy mùi hắc khó chịu có cảm giác chán ghét.

-Anh Phúc,anh Nam 2 anh ngửi thấy mùi gì không?

-Không

-Tao cũng không ngửi thấy mùi gì cả.

Phúc và Nam lần lượt đáp.

Thanh cảm thấy lạ ,lúc này ông chú chỉ chỉ đống đồ nói

-Đồ của cháu đâu?

-Đồ cháu có cái balo đen kia với cái vali xám chú ạ.

Balo và vali đều được niêm phong nên Thanh cũng an tâm.

-Chú ơi ,không biết chú đưa cháu vào thấy điện thoại của cháu không?.

-Điện thoại à ,chú không thấy đưa cháu vào trong người mày trừ cái ví ra không thấy thứ gì.Đây ví mày cũng được niêm phong đây tí xem có thiếu gì không.

Ông chú mở một ngăn tủ ra kiếm kiếm rồi lấy chiếc ví màu xâm đưa ra cho Thanh.

-Đây xem có phải của cháu không?

-Vâng đúng là của cháu rồi,cháu cảm ơn.

-Có gì đâu việc trong nghĩa vụ, thôi bây giờ làm hồ sơ đã.

Thủ tục cần trình bày họ tên , hộ khẩu quê quán,người dám hộ, quá trình di chuyển khi gặp nan... sau 15p thì mới xong.

Thanh kiêm tra vali thấy vẫn y nguyên ,ví không thiếu thứ gì,đến khi mở balo lấy laptop vẫn chạy bình thường ,đang định cất đi thì sờ thấy ngăn nhỏ trước balo có gì đấy cộm lên ,Thanh nghĩ" mình nhớ là không để gì trong này mà" kéo khoá ra thì thấy quyển sách .

Sửng sốt mang quyển sách ra,đập ngay vào mặt là hình mặt hổ dữ tợn có nhiều người đứng ngồi xung quang.Tim Thanh đập liên hồi trong vô thức sờ lên vòng cổ .

Thấy Thanh thẫn thở Nam hỏi

-Mày bị gì đấy Thanh ?

"Không có gì đâu anh" Thanh hoàn hồn đáp nhét vội quyển sách vào lại balo.

-Thế xong rồi chuẩn bị về đi.

Nhìn 3 người rời đi lớp lông dưới cánh tay ông chú thu lại ,khuân mặt loé lên sự dữ tợn rồi biến mất.

-Giờ tao với thằng Nam bắt xe về quê ,mày tự đi về trọ nhé.

-Vâng các anh cứ về đi em tự về được

Tâm trí Thanh đang suy nghĩ về quyển sách ,Phúc hỏi chỉ đáp lại qua loa."Này là ai gửi Mai Linh hay ai , nội dung là gì.." Thanh bây giờ ước mình đang ở ngay trong phòng để xem quyển sách kia.

-Điện thoại mày mua cái mới đi ,có cái gì còn liên lạc nữa,ông chủ đang ở đấy mày qua bảo là em anh Nam là được rồi,anh đưa mày thêm 8tr mà đóng.

-Em được bác cho tiền rồi mà,em không lấy đâu.

-Tiền đấy mà mua điện mà dùng sinh viên không có bất tiện lắm, người nhà cả.

-Vâng thế em xin.

Nhìn 2 anh đi ,Thanh cũng bắt xe về trọ .

Bạn đang đọc Thân thế sáng tác bởi long201220
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi long201220
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.