Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Q1 phần 4:Tỉnh dậy

Tiểu thuyết gốc · 1240 chữ

Mở mắt ra là một vùng tăm tối ,nhìn xung quanh Thanh thấy tia sáng nơi xa xa.Thanh đi lại gần,càng gần Thanh nhìn thấy 2 người đang ngồi trên một tảng đá bằng phẳng.

Đến khoảng cách nhất định ,Thanh nhận ra là ông nội của hắn đang ngồi đánh cờ với một ông lão.Ông Lão này mặc chiếc áo chằng chịt miếng vá ,râu tóc lồm xồm, mắt sắc bén doạ người. Vừa đánh cờ hai người vừa nói gì đấy,Thanh cố gắng nghe nhưng chữ được chữ mất:

-Sáu chỗ còn lại đang vào tình trạng bạo động không giữ được lâu... còn Thập tộc tranh đấu...

-haizz thôi được đến đâu hay đến đó... ta và thằng Sinh cố gắng giữ ... Aiiiiii

Tiếng quát của ông Thanh vang lên khiến Thanh giật mình tỉnh giâc,người Thanh ướt đẫm mồ hôi ,thở hổn hển,nhận ra đó chỉ là mơ.

Thanh hỏi tại sao giấc mơ lại chân thực vậy.Có cảm giác Thanh vô thức sờ lên ngực thấy chiếc vòng hơi nóng.Thanh cho là mình nhận lầm ,lấy ra xem thì chiếc vòng lóe lên tia sáng rồi biến mất và nhiệt độ cũng trở về nình thường.

-Thanh cháu rồi sao!

Đang cầm chiếc vòng đăm chiêu suy nghĩ Thanh nghe được tiếng bác Xuyên .

Ngẩng đầu lên Thanh thấy bác đang cầm phích nước mở cửa đi vào,bây giờ hắn mới để ý xung quanh thì thấy mình mặc quần áo bệnh nhân nằm trong bệnh viện rồi.

Thanh thẫn thờ nghe bác kể chuyện xảy ra khi hắn vào viện.Hắn bắt xe đi từ 9h sáng đến gần 2 h chiều thì xe gặp chuyện .Đến tối Bác hắn mới nhận được cuộc gọi từ bệnh viện Thiên Am,hắn bị tai nạn xe.

-Cháu làm bác lo gần chết , bác với thằng Phúc ,thằng Nam nửa đêm bắt xe lên đây ngay, may mà cháu không sao ,không thì bác ăn nói thế nào được với bố mẹ cháu nữa.

-Bác bố mẹ cháu , bố mẹ cháu...

Thanh khó khắn để nói về bố mẹ mình,nhớ lại những gì Mai Linh đã kể và những gì chứng kiến trong quá khú Thanh nghĩ hắn không còn là người bình thường được nữa rồi.Lung tung nghĩ về những sức mạnh dời núi lấp biện hắn đau đầu muốn nứt.

Thấy Phúc cầm chiếc cặp lồng vào nhìn hắn cười,hắn tự giễu "là thần hay là tiên mình bây giờ đang đói muốn chết ,thì lo gì bình thường với không bình thường"

Bác Xuyên và Phúc 2 người đã ăn rồi đang ngồi uống trà ,còn Nam thì đang qua trường Thanh đăng kí nhập học và thuê luôn trọ cho hắn.

Vừa ăn hắn vừa hỏi :" anh Phúc xe hôm qua bị làm sao thế anh?"

-Số chú mày may đấy chứ qua xe được công bố là bị thủng lốp , tài xế không làm chủ được tốc độ nên ngã lăn quay hết.

Thanh suy nghĩ có phải thật là thủng lốp không.

-người trên xe có bị gì không anh?

Nghe Thanh hỏi vậy bầu không khí có vẻ hơi trầm xuống,2 người đang uống trà đều dừng lại quay sang nhìn Thanh.Phúc châm điều thuốc vừa hút,vửa kể phá vỡ sự yên tinh ngột ngạt.

-Bảo số chú mày may mà, người trên xe chết hết rồi .11 người cả tài xế và phụ xe đều chết hết,qua thời sự đưa tiên rúng động hết cả lên kìa. Chú mày tí nữa người vào hỏi lấy lời khai đấy .

Thanh run lên một hồi " chết hết ,sao lại chết hết " Thanh sởn hết cả gai ốc "'mẹ nó một mình còn sống có phải phi lý không" sực nhớ Thanh hỏi

-Anh có công bố nạn nhân trong vụ tai nạn đấy không?

-chú mày hỏi thế làm gì? Có trên mạng rồi đấy.

Thanh lục túi không thấy điện thoại đâu cả

-Đồ em trên xe bây giờ đâu rồi hả anh ?

-Đại khái là ở trên đồn rồi , mấy hôm nữa mày khoẻ anh dẫn mày đi lên lấy về.

-Vâng! anh cho em mượn điên thoại với?

Phúc lục túi vứt cho Thanh.Thanh bấm ngay vào google bấm vụ tai nạn xe.

Hiện lên trang báo nào cũng đăng .bấm đại vào một trang " tai nạn thảm khốc tại địa bàn huyện SS 11 người thiệt mạng..." Thanh đọc một lượt không thấy tên Linh đâu thở phào.

Nhưng khi đọc đến cả xe có 17 người mua vé xe may mắn 8 người xuống trước và một nam sinh viên bị xây xát nhẹ.

Điều hoang đường là Thanh có một thú vui là hay thích đếm số lượng học sinh,hay số lượng người trong một khoảng không gian.

Thời điểm Thanh đếm số người cao nhất trên xe là 20 người trừ đi 2 người tài xế và phụ xe là còn 18 người.Thanh tính phải mua 18 vé mới đúng chứ không phải 17.

Thanh dựng hết cả lông tơ lên ,"mẹ nó chứ gặp quỷ rồi" ,"quỷ còn nói chuyện với mình sao" "mẹ nó quái dị quá" "mình không bình thường được nữa rồi"

Trong lúc hắn còn trong suy nghĩ sỡ hãi ,đồng hồ điểm 12h "tinh...tinh..."

-Mày ăn xong chưa, để anh cất cho m đi nghỉ ngơi cho khoẻ đi . Không phải lo nghĩ nhiều sống chết có số , ai mà không chết nên đừng nghĩ làm gì cả

-Vâng em biết rồi ,anh cho e mượn điên thoại tí em trả sau.

"Ừ" "bác cũng đi nhé Thanh có gì gọi y tá ngoài phòng hoặc alo cho bác , bác qua bên kia ngả lưng cái cả đêm chưa ngủ rồi"

-Vâng bác với anh cứ đi ngủ đi cháu không sao rồi , có gì cháu gọi.

Đợi hai người đi Thanh vào ngay fb.Vừa vào hiện hàng loạt tin nhắn ,thông báo kêu liên tiếp khiến Thanh hơi choáng.Bấm vào messenger hiện hàng chục tin nhắn chủ yếu là quan tâm hỏi han , thông báo thì cũng vậy cũng tag vào bài viết chúc hắn tai qua nạn khỏi.

Thanh cũng trả lời từng người một thông báo mình không sao .Mấy đứa con gái thì không sao, đến mấy đứa bạn thân thì cứ " ông bà gánh còng lưng" ,"ông bà chắc tập gym mới gánh được mày".. chủ yếunội dung là ông bà phù hộ.

Sờ lên ngực Thanh tự hỏi " Sợi vòng cổ đây chắc hẳn đây là nó cứu mình chứ ,đây là ông nôi cho mình thì là ông gánh mình sao".

Không suy nghĩ gì nữa thanh cất vào ngực ,sợi vòng cổ loé lên một tia rồi biến mất ngay mà Thanh không phát hiện được.

Nay là thời đại 4.0 nên Thanh đc rất nhiều CĐM hỏi thăm chủ yếu là thấy rất khó tin là Thanh là người sống sót trong vụ tai nạn thảm khốc chỉ bị thương nhẹ.

Thanh cũng đang một bài lên chủ yếu là cảm thấy may mắn và chia buồn cùng gia đình các nạn nhân không may qua khỏi.

Ngồi xem điện thoại Thanh cũng hơi có chút mệt mỏi nên ngủ một giấc để buổi chiều có người lên lấy lời khai về vụ tai nạn.

Bạn đang đọc Thân thế sáng tác bởi long201220
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi long201220
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.