Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thú triều tới.

Tiểu thuyết gốc · 972 chữ

Khi tên trấn chủ tập hợp xong thú triều đã bắt đầu đánh tới tuyến ngoài, các tuyến ngoài đa số là bẫy, nên những yêu thú này biết là đụng trúng bẫy nhưng vẫn gáng xông tới, Mạc tuấn nhìn cảnh này là biết họ chống lại thú triều thường xuyên, nhưng Mạc Tuấn rất kì quái là hắn đi từ ngoài vào trong cũng không thấy yêu thú cấp hai nào, mà thú triều đợt này có đến mấy trăm con yêu thú cấp hai, đây quả thật làm người ta nghe rơn cả người.(phàm lập đức, tory pham)

Mạc Tuấn cũng cười khổ không thôi, hóa ra nhiều yêu thú cấp hai như vậy hèn gì hắn để cho minh làm quân tiên phong, nếu có mấy trăm yêu thú cấp hai xem ra nhất định có cả yêu thú cấp ba ở đây nữa.

Mạc Tuấn mặc dù không nhìn thấy con yêu thú cấp ba kia, nhưng hắn cũng có thể đoán ra chỉ huy thú triều hẳn là yêu thú cấp ba, yêu thú cũng là thực lực vi tôn, kẻ nào mạnh thì nó theo thôi, Thien Thiên ở trong ngực rục rịch, vô cùng kích động, Mạc Tuấn vuốt ve trấn an nó.

Thiên Thiên kích động tất nhiên không phải sợ hãi mà là nó gặp được khí tức quen thuộc, chỉ có điều Mạc Tuấn tưởng là Thiên Thiên gặp thú triều sợ hãi nên mới có chuyện thế này.

"Nhóm tiên phong mau chóng có mặt tấn công nào" Trấn chủ ra lệnh cho quân tiên phong, Mạc Tuấn nằm trong nhóm này, nhóm này ít nhất cũng hơn ngàn người, ở trong rừng rậm này vũ khí đa số đều là gỗ, những vũ khí được chế tạo ra sắc bén như kiếm chỉ có trúc cơ mới có, luyện khí kì trong tay chỉ có thể cầm cây thương gỗ làm thành.

Tất cả luyện khí đều cầm thương bằng gỗ, những loại gỗ này vô cùng cứng cần phải có luyện khí sư mới có thể làm ra nó.

Nhưng Mạc Tuấn thấy mỗi người cầm một cây thương là biết tất cả mọi người vì sinh tồn cần phải đồng tâm hiệp lực chống lại thú triều, chỉ có đoàn kết mới có hi vọng.

Tất cả nghe trấn chú kêu tiên phong đi đầu tất cả đều bất đắc dĩ.

"Anh bạn, có phải anh đã đắc tội với phủ của trấn chủ không vậy." Một người ở cạnh Mạc Tuấn tu vi luyện khí tầng ba hỏi.

"Tại sao anh lại nói như thế?" Mạc Tuấn nghi hoặc hỏi.

"Anh khuông biết sao nhưng người tiên phong đều là những người có cơ hội sống sót ít nhất, hầu hết đều là nhừng người đã đắc tội với người trong phú trấn chủ hoặc là bị ghét nên mới đưa tới quan tiên phong đấy." Tên kia nói nhỏ tiếng với Mạc Tuấn.(phàm lập đức, tory pham)

"Hóa ra là thế." Mạc Tuấn cũng biết là không phải hắn đắc tội, mà là tên kia chỉ muốn giết người diệt khẩu không muốn hắn vẽ ra bản đồ khác cho kẻ khác đi ra ngoài, thế mới biết kẻ này ích kỷ tới cỡ nào.

"Ngươi, ngươi...." Tên trúc cơ hậu kì kia chỉ vào hơn hai trăm người trong đó có cả Mạc Tuấn và tên hồi này nói nhỏ với hắn.

"Tất cả cùng xong lên chia nhau canh giữ ở phòng tuyến đầu tiên, nhanh lên nào!" Tên trúc cơ kia quát những người được hắn chỉ mặt.

Tất cả hơn hai trăm người cầm vũ khí gỗ xông lên chỉ có Mạc Tuấn là không có gì cả, bởi vì trấn chủ Kim Chung Bảo hắn cố ý không đưa cho Mạc Tuấn vũ khí.

Mạc Tuấn cũng xông lên giống những người khác hắn đang tìm cơ hội để chạy trốn, bởi vì tên trấn chủ này đã có sát ý với hắn, hắn càng không dám ở lại.

Mạc Tuấn cùng hai trăm người xông lên các yêu thú sập bẫy xong thì vẫn tiếp tục xông, vừa phá tan bẫy thì tới phòng tuyến đầu tiên, Mạc Tuấn bắt đầu sử dụng càn khôn bộ đi vào trung tâm yêu thú, bởi vì ở đằng sau có cây cung gỗ nữa hắn không dám đánh cược, dù sao trúc cơ có cung tên khác so với luyện khí, chỉ cần đi tới một khoảng cách nhất định là hắn có thể bay lên rồi, đây chỉ là ý nghĩ của hắn trong chốc lát mà thôi.

Mà hắn còn chuẩn bị kế hoạch bay thì nghe thấy đám chim bay tới, Mạc Tuấn khóe miệng giật giật, thật sự bay lên chưa chắc đã trốn thoát được, xem ra chỉ có thể liều chạy trốn thôi, ít nhất bay sẽ có nhiễu chỗ trống chạy trốn.

Mạc Tuấn vừa xông tới thì hàng thú không tấn công Mạc Tuấn rẻ ngang hắn sau đó tiếp tục tấn công.

"Ảo giác sao bọn yêu thú này không tấn công mình." Mạc Tuấn nghi ngờ nhưng vẫn tiến tới quả thật những yêu thú kia không tấn công mình, nhưng lại tấn công kẻ khác, Mạc Tuấn nghi ngờ nhân sinh luôn.

Trong khi Mạc Tuấn đang nghi ngờ thì Thiên Thiên hưng phấn nhảy ra khỏi người của Mạc Tuấn nó bảo rằng Mạc Tuấn đi theo nó.

Mạc Tuấn đi theo Thiên Thiên, đi tới chỗ nào thì yêu thú tránh chỗ đó ra, đây cảm thấy không thể tưởng tưởng được, nếu không phải nó luôn ở với Mạc Tuấn thì hắn đã nghi ngờ có phải con hàng này phát động thú triều hay không rồi.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.