Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thị trấn kỳ lạ.

Tiểu thuyết gốc · 966 chữ

Hạ gia đang chuẩn bị tới nhìn Mạc Tuấn xem sao thì một luồng gió mạnh ập tới, bão cát đã bắt đầu tới rồi.

Bão cát đã tới tồi, Mạc Tuấn giờ mới bắt đầu nhìn kỹ đây nhất định là một đại năng đem một không gian phong ấn vào bão cát, đợt trước hắn chỉ vội đi vào nên cũng không quan sát kĩ như bây giờ, thực lực của đại năng này vô cùng mạnh mới có thể làm cho không gian trong bão cát này ổn định, đây là phải thực lực cỡ nào a.(phàm lập đức, tory pham)

Cho dù là kiếp trước của hắn, cũng không có thực lực như thế này, không lẽ đại năng này tới từ tiên giới sao.

Hắn càng nghĩ càng cảm thấy không đùng bởi vì cho dù là đại năng cũng không thể nào rãnh rỗi đi tạo một cái không gian rồi đem phong ấn vào bão cát chứ, nhất định có ẩn tình nào đó không được biết.

Mạc Tuấn đứng dậy bước vào trong đây là lần thứ hai hắn bước vào trong này, cảm thụ hoàn toàn khác nhau so với lần đầu tiên, lần này vào hắn cảm thấy có một chút khác thường, đó là không gian dao động, đây giống như là từ một giới diện này sang một giới diện khác vậy, đây là loại cảm giác đấy, bởi vì kiếp trước hắn cũng đã đi xuyên qua giới diện rồi, cảm giác này vô cùng đúng, nhưng chỉ khác một chút là xuyên giới diện của trái đất lực tác động cực kém, giống như không có vạch ngăn vậy, có lẽ là do đại năng đó làm, lần này vào cô thành đi tìm hiểu một số chuyện mới được.

Mạc Tuấn vừa vào xong thì không gian thay đổi.

"Hả đây không phải là không gian lúc trước mình vào, không lẽ sa mạc có đến mấy cái bão cát có không gian được phong ấn hay sao?" Mạc Tuấn nghi hoặc.

Mạc Tuấn nhìn xung quanh lại không thấy mấy tên Hạ gia đâu, đây là một điều bất thường, không lẽ đây là một loại không gian truyền tống ngẫu nhiên.

Mạc Tuấn càng nghĩ càng không thấu, nên vứt bỏ các tạp niệm đi, sau đó dùng thần thức quét đi, chỉ thấy phía trước là một vùng rừng rậm, trước đó cũng chưa từng thấy tại sao trong sa mạc có một cánh rừng rậm được, quá quỷ dị, nhưng hắn vẫn bước vào cánh rừng đó.

Mạc Tuấn vừa vào thì cảm nhận được linh khí ở trong này vô cùng khác biết với bên ngoài, mặc dù không thể so sánh với tu chân giới nhưng nó tốt hơn nhiều so với trái đất, cánh rừng này lớn vô cùng thần thức của hắn không thể nào quét hết được Mạc Tuấn bắt đầu vào sâu trong rừng.(phàm lập đức, tory pham)

Càng đi vào sâu linh khí càng dày hơn, Mạc Tuấn vừa đi không bao lâu thì xuất hiện các loài yêu thú, thậm chí có mấy cây linh dược cấp một, Mạc Tuấn dựa vào tốc độ nhanh để cướp đi linh dược, ít nhất hiện tại hắn không muốn đánh với các yêu thú, hiện tại chủ yếu là thu thập linh dược, nhưng nếu có yêu thú nào dám đuổi theo sát quá hắn cũng tiện tay đánh chết yêu thú đó.

Mạc Tuấn vừa đánh chết yêu thú đó thì các yêu thú xung quanh mắt trở nên đỏ hơn sau đó không quản sống chết lao tới, thề không giết Mạc Tuấn là sẽ không bỏ qua.

Mạc Tuấn da đầu tê dại không thôi ai mà biết cánh rừng này chỉ giết một con yêu thú mà đưa tới cả đàn yêu thú tấn công thế kia.

Mạc Tuấn không chút do dự chạy ra phá vòng vây, bởi vì nhiều yêu thú xông tới quá, hắn cũng không biết giết được bao nhiêu con nữa, Mạc Tuấn vừa đánh vừa lui, nhưng lui lại càng khủng bố hơn thậm chí có cả đàn thực nghĩ(kiến ăn thịt) đang tới.

Mạc Tuấn cảm giác da đầu tê dại, đây quả thực là một rừng rậm chết chóc mà, Mạc Tuấn phóng ra huyết văn dực bay lên, cũng may các loại yêu thú đó không thể bay được, Mạc Tuấn bay xong thì ẩn thân vào một cái cây, đợi thú triều vài tiếng đồng hồ đi qua thì hắn bắt đầu đi chỗ khác tìm kiếm các loại linh dược, cũng may hắn có cánh biết bay nếu không mấy yêu thú đấy dùng số lượng ngàn vạn đè chết hắn mất.

Mạc Tuấn vừa bay vừa thu thập các loại linh thảo, hắn cũng công nhận rừng rậm này linh thảo quá nhiều, nhưng đều là linh thảo cấp một.

Mạc Tuấn sau một ngày thu thập linh dược thì phía trước xuất hiện một thị trấn, thị trấn treo cái tên khá là kì dị là trấn sống còn, ai lại đi đặt cái tên kì dị như vậy cơ chứ, Mạc Tuấn có nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra đấy.

Mạc Tuấn bắt đầu đi vào trấn, bởi vì trong trấn Mạc Tuấn trong thần thức của Mạc Tuấn có cả tu sĩ đây quả thật là kì lạ nhất định ở đây là một cái giới diện khác rồi, bởi vì trái đất không có tu sĩ, chỉ có người luyện võ thôi, nội khí của họ khác xa hoàn toàn với chân khí của tu sĩ.

Cho nên Mạc Tuấn nhìn thấy tu sĩ ở đây vô cùng ngạc nhiên.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.