Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị phát hiện.

Tiểu thuyết gốc · 1003 chữ

"Lần này khó mà ăn nói đây." Tên chỉ huy sợ hãi nói.

"Với lại hôm nay còn có cả cấp trên tới kiểm tra nhất định phải tìm biện pháp nào đó." Tên chỉ huy kia đang suy nghĩ biện pháp.

"Phạm Hùng huynh đệ đây là một trong những căn cứ nghiên cứu của chúng tôi, bây giờ tôi mời huynh đệ vào xem cách bố trí." Lưu Cách nói.

"Lưu Cách huynh đệ nếu vụ này có thể làm tốt chúng tôi nhất định sẽ ủng hộ tây phương, chúng tôi chỉ thiếu những loại dược tăng sức mạnh trong thời gian ngắn mà thôi, nếu hợp tác được vụ này thực lực của đôi bên chúng ta đều trở nên mạnh hơn." Phạm Hùng mỉm cười nói.

"Tốt, mong gia tộc cậu có thể toàn lực ủng hộ tây phương chúng tôi hơn." Lưu Cách cười nịnh nọt nói.

"Yên tâm đi gia tộc chúng tôi thuộc về gia tộc cấp cao nhất của nước A, chỉ cần chúng ta hợp tác đôi bên cùng có lợi gia tộc tôi tăng thêm thực lực, các anh nhất định sẽ có được sự ủng hộ của gia tộc chúng tôi." Phạm Hùng cười nói.(phàm lập đức, tory pham)

Cả đoàn người có sáu người vừa mới đi vào căn cứ thì thấy căn cứ đóng cửa cũng sững sờ, cũng may Lưu Cách là một tên thống lĩnh có đặc cách chìa khóa riêng mở cửa, sau khi mở cửa thì thấy đèn báo hiệu thì biết nhất định xảy ra chuyện nên cũng đóng cửa lại.

"Hẳn là căn cứ đã xảy ra vấn đề xin Phạm Hùng huynh đệ lượng thứ cho." Lưu Cách sắc mặt nghiêm trọng nói.

"Đây là một chiếc ra đa mới, tôi có thể cho anh mượn dùng có khi nó lại hữu ích đấy." Phạm Hùng đưa cho Lưu Cách cái ra đa kiểu mới.

"Đây là một loại thiết bị tinh tiến ra đa của quân đội sao." Lưu Cách kinh ngạc nói.

"Đúng vậy, nó là một loại thiết bị ra đa tối cao của quan đội." Phạm Hùng đắc ý nói.

"Tốt, vậy tôi sẽ tạm mượn trước vậy." Lưu Cách nói.

Sau đó đến chỗ tập hợp của căn cứ, nhìn thấy một đống người đang đứng xếp hàng, có cả các nhà nghiên cứu.

"Chỉ huy của căn cứ này đang ở đâu?" Lưu Cách nghiêm túc hỏi.

"Dạ, chỉ huy đang ở phòng điều khiển." Một tên lính nói.

Lưu Cách cũng chưa biết chuyện gì xảy ra nên hắn ta cũng âm trầm, đi tới phòng điều khiển.

Lưu Cách vừa vào tới thấy có một điểm khá nhấp nháy trên ra đa, hắn vô cùng nghi ngờ cầm súng lên bắn vào chỗ đang nhấp nháy.

Mạc Tuấn chỉ tò mò xem camera có phát hiện mình không đang định đi thì đột nhiên cảm nhận được nguy hiểm, liền né qua một bên nhưng đã chậm một bước bị súng laser bắn trúng vai trái, máu tươi phún ra làm cho tên chỉ huy đứng bên cạnh giật mình không thôi.(phàm lập đức, tory pham)

phản ứng theo bản năng cầm súng, nhưng nhìn lại đó là thống lĩnh của căn cứ, liền giật mình không lẽ đã bị thông lĩnh biết những chuyện dược thảo đã bị trộm, nhưng hắn đột nhiên khựng lại vì máu ở đằng sau văng tới đây là điều y không ngờ tới, không ngờ có người đứng ở sau lưng mình mà mình không biết.

Mạc Tuấn vừa né xong cũng may chỉ trúng vai trái, nhưng không ngờ uy lực của súng laser ghê gớm như vậy, chính hắn cũng không né kịp, hắn vừa né xong từ trong nhẫn xuất ra một cây thương ném tới tên thống lĩnh Lưu Cách.

Lưu Cách bắn hắn không chết định bắn thêm một phát nữa thì thấy cây thương xuất hiện hắn liền bắn.

"Bạo." Mạc Tuấn hét lớn sau đó nhân lúc bọn họ chưa kịp phản ứng lấy cây thương thượng phẩm vận chuyển linh lực trảm tường để đi ra, hắn cũng không ngờ chỉ vì trễ một chút mà bị thương, lần này hắn chạy ra với tốc độ nhanh nhất, người bình thường thì chỉ thấy được tàn ảnh của hắn.

Tên chỉ huy cầm loa thông báo: " Có kẻ địch đột nhập mau mau bắt hắn lại, đội một đội hai mau mau đi tới cửa gác, còn các đội còn lại mau lục soát từ cửa ra tới phòng điều khiển."

Những người lính được tập hợp cầm súng lên sau đó đi chia theo tên chỉ huy đang nói, còn các giáo sư nghiên cứu thì sợ hãi ở một bên run cầm cập, vì bọn họ cũng không biết làm gì nên có lính chỉ cho bọn họ tập hợp ở một bên.

Mạc Tuấn vừa trảm xong thì chỉ xuất hiện một lỗ đủ một người đi qua nhảy vào đó, hắn cũng không ngờ được là thép ở đây dày tới mức trảm chỉ thủng một hình người, nếu chỉ là sắt thường thì đã bị chém thành hai nửa rồi.

Mạc Tuấn vừa chảy ra thì nghe thông báo của tên chỉ huy nói, thần thức của Mạc Tuấn do lúc nãy quét qua bên cạnh tên thống lĩnh có hai kẻ thuộc tông sư và một người còn mạnh hơn cả tông sư, còn có hai người có một loại dao động quỷ dị nữa, điều đó làm cho hắn không dám liều với bọn chúng.(phàm lập đức, tory pham)

Mạc Tuấn vừa đi ra chạy chưa tới cửa thì có một đội vừa thấy hắn liền bắn, hắn chỉ kịp cảm nhận được nguy hiểm rồi né sang một bên, những loại súng laser này nguy hiểm quá, đây là loại súng làm cho Mạc Tuấn cảm nhận được nguy hiểm.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.