Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi ra khỏi sa mạc.

Tiểu thuyết gốc · 988 chữ

Mạc Tuấn bắt đầu luyện chế đan dược dùng để tăng tu vi, dù sao kiếp trước tuy không phải luyện đan đại sư nhưng cũng từng là để tử đại tông môn, đều có học thuộc các linh thảo có thuộc tính như thế nào và cách phối chế ra sao, đây cũng là điều cơ bản cần học ở đại tông môn, cho nên Mạc Tuấn bắt đầu ngửi thuốc kiểm tra các loại linh dược có những thuộc tính gì và cần phối trí với dược liệu nào để tăng tu vi, Mạc Tuấn bắt đầu bỏ dược liệu ra để tinh chế, sau hai canh giờ tinh chế xong bắt đầu tinh lọc dược liệu sau đó đốt nóng dược liệu, lại bắt đầu dung hợp tới thành đan rồi thu đan.

Sau vài ngày Mạc Tuấn tinh thần vô cùng mệt mỏi vì luyện chế đan không có một cái luyện đan đỉnh.

Do Mạc Tuấn không có đan đỉnh nên phẩm chất của đan dược cũng không tới đâu, dù là kiếp trước hắn cũng không phải là chuyên luyện đan, do kiếp trước chỉ tăng thực lực nên hắn luyện khí rất lợi hại, nhưng kiếp này không có vật liệu, nếu không hắn chế ra một chiếc chiến thuyền để bay rồi, nhưng hiện tại có huyết văn dực cũng có thể bay tốn cực ít chân khí, Mạc Tuấn bắt đầu luyện chế cây thương do không có lò luyện hắn chỉ có thể chế ra một cây thương thượng phẩm.(phàm lập đức, tory pham)

Lần này biết được tầm quan trọng của lò luyện, hắn âm thầm thề nhất định tìm đủ nguyên liệu luyện chế ra một lò luyện đan, hiện tại hắn không đủ nguyên vật liệu để luyện chế ra một cái lò luyện, một cái lò luyện rất quan trọng đối với luyện khí và luyện đan.

Mạc Tuấn luyện chế hơn mười ngày thức ăn của hắn gần như cạn kiệt, lần này không phải là không thu hoạch được gì có thể tăng lên tu vi và còn có đan dược và cả vũ khí nên hắn ở đây thu hoạch vô cùng lớn rới cướp được kho thằn lằn, tuy chỉ là một cái kho nhỏ nhất định sau này tu vi tăng tiến rồi đi cướp những kho khác hiện tại tu vi quá thấp và ở tòa cổ thành này khá quỷ dị, chính hắn cũng lâu lâu có cảm giác hết hồn như tai vạ tới nơi đây là một loại linh cảm.

Mạc Tuấn bắt đầu sử dụng huyết văn dực bay ra ngoài, những con trùng và bò cạp khắp nơi đều có nhưng không giống như đợt trước hình thành thú triều.

Mạc Tuấn bắt đầu ra thành sau đó tìm kiếm lối ra, ở đây nhất định có một khe nứt để ra ngoài, Mạc Tuấn bắt đầu tìm kiếm lối ra xung quanh nhưng chưa có manh mối sau đó hạ xuống thì thấy có một không gian hiện lên, cho dù là thần thức cũng không có khả năng quét được loại thông đạo này, đây là loại cực kì quỷ dị chính hắn cũng không muốn ở đây lâu.

Mạc Tuấn vừa bước ra ngoài thì tới một chỗ hiện lên những cái cây khô khốc vô cùng quỷ dị, nó yên tĩnh một cách lạ thường làm cho Mạc Tuấn nổi da gà là ở đây không có gió, Mạc Tuấn dùng thần thức quét xung quanh nhưng lại không có gì, chỉ cảm thấy vùng đất ở đây âm khí vô cùng nồng đậm, nhưng lại không thấy có âm hồn nào xung quanh cả, đây cũng là một chuyện khá quỷ dị.(phàm lập đức, tory pham)

Mạc Tuấn định đi thì Thiên Thiên tỉnh dậy sau khi ăn đống đan dược đó Thiên Thiên cuối cùng cũng đã tấn thăng yêu thú cấp một sơ kì.

Mạc Tuấn cũng vui mừng thay nó, nó cũng rất hưng phấn khi vừa tấn cấp, nhưng nó lại hú ý khu vực xung quanh mặt khá ngưng trọng.

Mạc Tuấn cũng nhớ lại hắn hiện tại đang ở một chỗ vô cùng quỷ dị, chỗ này làm cho hắn ớn lạnh.

Thiên Thiên cũng thấy hoàn cảnh xung quanh vô cùng nghiêm trọng nên hú lên chít...chít... sau đó nhảy xuống ngực Mạc Tuấn rồi đi, Mạc Tuấn đi theo nó, nhưng vẫn cảm giác từng đợt lạnh lẽo cho dù hiện tại ở trong sa mạc không phải bạn đêm, bình thường Mạc Tuấn là người tu luyện cho dù là bắc cực cũng chưa chắc làm cho hắn lạnh, nếu hiện ra lạnh lẽo như vậy nhất định ở đây vô cùng quỷ dị, càng quỷ dị hơn là ở đây dùng thần thức quét không thấy âm hồn rất có thể thực lực hắn không đủ để nhìn thấy những âm hồn đó.

Mạc Tuấn đi được một chút thì xuất hiện những cát biết bay chúng tập hợp lại giống như những con người , Thiên Thiên dẫn đường thì không công kích chúng chỉ có thể né sang hướng khác, Mạc Tuấn theo sau cũng không công kích, có lẽ những người cát này chỉ cần không công kích chúng thì sẽ không bị công kích.

Sau nữa tiếng Mạc Tuấn cùng Thiên Thiên cuối cùng cũng đi qua được loại đầm lầy sa mạc trông cực kì quỷ dị này, nó giống như một loại phong ấn vậy.(phàm lập đức, tory pham)

Mạc Tuấn bắt đầu cùng Thiên Thiên đi ra ngoài sa mạc, sau này thực lực tăng lên trúc cơ hắn nhất định sẽ quay lại đây tra xét tình hình, loại tình huống quỷ dị như vậy nhất định phải tìm hiểu cũng rất có thể có các loại cơ duyên khác.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.