Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí mật của núi Vĩnh Xương.

Tiểu thuyết gốc · 1012 chữ

"Được, vậy thì tốt quá, bởi vì nghe nói đó là núi ma hầu hết đều không ai dám đi vào núi Vĩnh Xương đó." Trác Tiểu Linh trầm giọng nói, cô cũng không ngờ là Mạc Tuấn muốn đi vào đó, bèn đồng ý ngay.

Bởi vì trước đó có rất nhiều người không tin nên đều vào đó tìm hiểu, nhưng không ngờ nơi đó lại làm cho rất nhiều người mất tích một cách bí ẩn.(phàm lập đức, tory pham)

Núi Vĩnh Xương là nơi có cỏ cây xanh um tươi tốt nhưng có vẻ âm trầm.

Mạc Tuấn đi vài chuyến xe mới tới núi này, cảm nhận đầu tiên của Mạc Tuấn vừa tới là có chút âm trầm khủng bố, xem ra nơi này hẳn là có âm hồn nếu không làm sao có thể làm cho cả núi đều âm trầm như thế, xem ra lời đồn không có lửa làm sao có khói đây, nhất định phải thăm dò kĩ càng xem ở chỗ này.(tory pham)

Mạc Tuấn vừa xuống xe thì thấy một đạo cô trẻ và một đạo cô già đi vào núi.

Mạc Tuấn cũng rất nghi hoặc rõ ràng là nghe đồn có ma mà hai người không chút do dự đi vào không lẽ bọn họ không sợ ma.

Mạc Tuấn cũng mặc kệ vậy, sau đó bước đi tới núi Vĩnh Xương.

Sau khi vào núi mới biết được chỗ này linh khí cũng có xem ra chỗ này thích hợp tu luyện, rất có khả năng có một số kẻ muốn chiếm núi này để tu luyện nên dùng tới một số thủ đoạn nuôi âm hồn.

Những kẻ này xem ra cũng biết lựa chỗ tu luyện, không biết chỗ này có gặp được quỷ tu không.

Mạc Tuấn bước đi nhanh chóng dùng thần thức quét tới quét lui nhưng lại không thấy dược thảo nào cả, chỉ cảm thấy có chút lạnh lẽo.

Một cảm giác nguy hiểm ập tới, Mạc Tuấn đành phải lui về phía sau một luồng gió quét qua, làm cho Mạc Tuấn chảy cả mồ hôi lạnh, xém tý nữa là đã thành hai khúc rồi, nguy hiểm thật, Mạc Tuấn cố dùng thần thức quét tới chỗ đánh ra đao gió, nhưng không thấy gì hắn biết có lẽ thực lực còn thấp nên không nhìn thấy mình, Mạc Tuấn đứng tại chỗ tìm kiếm một hồi nhưng lại không thu được kết quả, sau đó cận thận đi lên, hắn cũng không ngờ vừa lên chưa được bao lâu đã bị đánh lén.

Sau nửa giờ lên gần tới đỉnh núi thì thấy đạo cô già và đạo cô trẻ kia đi vào một động phủ, Mạc Tuấn thấy hiếu kì liền đi theo.

Đạo cô già kia đưa tay ấn vào một cái cây cổ thụ, không ngờ nó lại là một cơ quan, mặt đất lại mở ra một lối đi u ám, nhìn thấy hai người đi vào rồi cửa tự động đóng lại.(tory pham)

Mạc Tuấn vô cùng hiếu kì và cận thận đi theo tới, hắn không ngờ một ngọn núi còn có cả cơ quan xem ra rất không tầm thường.

Quan trọng hơn là chuyện ở ngọn núi này vô cùng quỷ dị, những hồn ma ở đây có thể sống sót được, ở đây linh khí cũng nồng đậm hơn so với chỗ khác vô cùng thích hợp để tu luyện.

Mạc Tuấn chờ chốc lát thì sau đó theo sau mở cơ quan đi xuống dưới tầng hầm, sau khi xuống tầng hầm thì cửa tự động đóng lại, không ngờ ở trong hang này lại có một chút ánh sáng âm u, cũng may hắn là kẻ tu chân nên hắn có khả năng nhìn ở trong bóng tối tốt hơn so với người thường, với lại hắn có thần thức để có thể nhìn rõ mọi thứ, nắm rõ trong lòng bàn tay.

Mạc Tuấn tiếp tục bước đi tới, vào được hai phút thì thấy trước mắt có một đại sảnh vô cùng lớn, hai bên có hai hàng lính bằng đá cuối đại sảnh còn có hai lối đi, xem ra hai người kia là đi vào một trong hai lối này, Mạc Tuấn tiếp tục đi tới.

Đi tới một nửa thì các binh lính bằng đá nhúc nhích, sau đó xông tới tấn công Mạc Tuấn.

Mạc Tuấn cũng vô cùng kinh ngạc không ngờ ở đây lại có cả khôi lỗi thuật tự động thế này, xem ra người tạo ra động phủ này không hề đơn giản, cũng may những khôi lỗi này chỉ mạnh hơn so với người bình thường, có thể so với võ sĩ cấp trung.

Mạc Tuấn cũng không hề dây dưa mà vượt qua các, khôi lỗi bằng đá này với tốc độ nhanh nhất vừa chạy tới lối ra bên kia thấy hai tấm bảng của hai lối đi, sinh và tử, xem ra cái người chế tạo ra cái động phủ này rất thích nhìn xem người khác lựa chọn sống hoặc chết, Mạc Tuấn đành chọn bừa của sinh mà đi.

khi đi vào cửa sinh thì kích hoạt rất nhiều cơ quan, các cơ quan này hầu hết tốc độ đều đạt tới cấp võ sư sơ cấp, cửa này cũng là cửu tử nhất sinh với người khác nhưng đối với Mạc Tuấn thì đó chỉ là trò chơi trẻ con. Mạc Tuấn né hết các cơ quan ra đi tới với tốc độ khá nhanh, sau mười phút thì tới một cái vườn có trong thảo dược, ở đây có cả các thảo dược hắn cần tìm kiếm, bên cạnh có một hồ nước tỏa ra linh khí, nhưng hồ nước đã sắp cạn rồi.

Hóa ra những linh dược này sống tới bây giờ là nhờ có linh tuyền, bây giờ linh tuyền gần cạn rồi, linh dược chỉ có thể sống được thêm vài năm mà thôi.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.