Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không có cách ra ngoài.

Tiểu thuyết gốc · 989 chữ

"Ách không gian châu anh cũng chưa nghe nói qua, nhưng pháp bảo thì anh đã nghe nói, chỉ có tiên giới mới có pháp bảo, pháp bảo đều thuộc loại có thể dời núi lấp biển muốn kích hoạt được nó cần phải có pháp lực thông thiên đấy." Mạc Tuấn chỉ biết một chút về pháp bảo nên khi nghe thôn thiên tộc có một pháp bảo không gian, dù la ai cũng sẽ ham muốn, dù sao pháp bảo ở đây không thể nào có được.(phàm lập đức, tory pham /

Cho dù là Mạc Tuấn cũng muốn có pháp bảo đấy, nhưng nghe nói là của tộc Thiên Thiên thì hắn chỉ có thể nhịn không đi cướp mà thôi.

"Đây là viên không gian châu của tộc em." Thiên Thiên chủ động dâng ra, ít nhất nếu trên người Thiên Thiên một khi bị bắt như thế nào đều cũng sẽ chết, dù sao cũng không ra khỏi được nơi này.

"Không gian châu của tộc em em cứ giữ lại đi, vậy em lúc trước làm sao em có thể ra ngoài?" Mạc Tuấn đẩy không gian châu trở về, và định hỏi thăm xem chỗ này cách nào ra ngoài, hắn cũng không biết chỉ có thể thăm dò mà thôi.

"Em cũng không biết, hồi nhỏ trí nhớ của em rất là mơ hồ, không nhớ được bao nhiêu, em chỉ nhớ là trên đường có một cái cây rất là đặc biệt, cái cây đó có ánh sáng màu bạc toát ra ngoài, còn vị trí thì em cũng không nhớ nữa." Thiên Thiên kể lại nó cũng không còn nhớ rõ nữa.

Mạc Tuấn nghe vậy cũng không biết tư vị gì, chỉ có một chút đầu mối xem ra rất khó để tìm kiếm, chỉ còn có thể dựa vào bản thân thôi, không ra được nhất định là gặp phải trận pháp rồi, trận pháp mình đã có trình độ của một tông sư đỉnh cấp không lẽ lại nhìn không ra một trận pháp.(phàm lập đức, tory pham)

Mạc Tuấn cùng Thiên Thiên và một số thôn thiên thử đi tới địa bàn của báo tia chớp sau đó xuyên thẳng qua, vừa đi qua thì Mạc Tuấn thấy địa hình này vô cũng quen thuộc, hình như đây là địa bàn của hoàng kim hổ, tại sao lại như vậy, hắn nhíu mày trầm tư, thần thức quét đi quét lại xung quanh nhưng không có bất kì đầu mối gì.

Mạc Tuấn thử đi tới chỗ sào huyệt của hoàng kim hổ.

Hoàng kim hổ vừa mới đi ra thì thấy cái tên nhân loại lại tới nữa, thì con ngươi co rút một cái làm cho hắn sắc mặt tái mét, hắn bây giờ không muốn gặp nhất nhất định là tên nhân loại này rồi, nhưng hắn không thể không ra đón tiếp nếu không tên này lại kiếm cớ diệt nhà mình cũng không hay, nghe nói tên này đánh với báo tia chớp cấp ba và đã đem chém giết rồi, hắn cũng không muốn trở thành báo tia chớp cấp ba kia đâu.

"Đại ca, anh trở về đây có việc gì dặn dò sao." Hoàng kim hổ cố gắng không thể làm mất lòng Mạc Tuấn liền nói.

"Tôi chỉ muốn hỏi vài câu thôi, từ đây đi qua đó là của thế lực nào vậy, ngươi có phát hiện điều gì lạ không?" Mạc Tuấn chỉ hỏi mấy câu sau đó chỉ vào đằng sau hỏi.

"Từ đây qua đó thì là thế lực của báo tia chớp, còn có gì lạ không thì hình như cũng không có cái gì lạ cả." Hoàng kim hổ thành thật trả lời.

"Vậy tại sao đi hướng này cũng có thể tới thế lực của báo tia chớp vậy." Mạc Tuấn chỉ thẳng đằng trước hỏi.

"A, thì đó phải băng qua khu vực của hùng bì thố mới tới chỗ của báo tia chớp, thì như vậy đúng mà vốn là như thế rồi." Hoàng kim hổ không chút suy nghĩ nói, bởi vì nó lớn lên ở đây cứ nghĩ thế giới chỉ rộng từng đó.

Mạc Tuấn nghe xong cũng không biết tư vị gì, nếu hắn không phải từ trong xa mạc vào đây, hắn cũng hoài nghi là ở đây chỉ rộng từng đấy.

Mạc Tuấn bắt đầu đi xung quanh cố gắng kiểm tra xem có cái gì khả nghi không, đang tiếc là hắn không tra được bất kì manh mối nào, hắn đã đi chung quanh các khu vực mấy ngày rồi nhưng không tìm ra được cái gì có thể hoài nghi được.

Mạc Tuấn thử dùng huyết văn dực bay lên thì, vừa bay ra khỏi khu rừng chỉ nhìn thấy bầu trời chung quanh là cây cối, mà không thấy sa mạc Mạc Tuấn bay thẳng nhưng bay kiểu nào cũng quay về chỗ cũ, quả thật là quá tà môn rồi.

Mạc Tuấn thử công kích lên bầu trời, thì đúng lúc đánh trúng một thứ gì đó, Mạc Tuấn cận thận quan sát, đây quả nhiên là một trận pháp, hơn nữa là một trận pháp tự nhiên cao cấp, thậm trí đã vượt qua trận pháp cấp chín rồi, nó có thể là tiên trận.

Mạc Tuấn sắc mặt ngưng trọng quan sát, hắn lúc nãy đã dùng thương khí đánh lên lớp màng của trận pháp, còn có cả không gian dao động, đây hẳn là một trận pháp khốn trận kết hợp cùng không gian, phải thiên tài cỡ nào mới có thể tạo ra được một trận pháp kết hợp hoàn mỹ như vậy, hắn tự nhận mình trận pháp rất lợi hại nhưng gặp phải trận pháp này cũng bó tay, hắn cần tìm hiểu quy luật của trận pháp này.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.