Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thẳng thắn (2)

Phiên bản Dịch · 1240 chữ

Lỗ Tấn nói:

"Tôi trước nay luôn không ngại dùng ác ý lớn nhất để suy đoán người Trung Quốc."

Người ở đâu cũng như nhau, loại người nào cũng như nhau.

Họ càng nguyện ý tin vào những điều nghe có vẻ bẩn thỉu hơn, những điều có thể mang lại cho họ sự an ủi cực đại về lòng tự tôn và sự tò mò. Mặc dù điều đó nghe có vẻ không hợp lý.

"Tôi lúc đó đã nói quá đáng quá, thật sự quá đáng quá."

Viện trưởng nói:

"Tôi cũng đã khuyên Mã Thạch Lạc từ bỏ, nhưng cô bé không chịu."

"Hừ."

Cảnh sát Diệp nghe kể mà đã vô cùng khắc chế mới không nhảy dựng lên đánh bà ta.

Anh ta vò tóc mình, bao nhiêu năm qua tính tình thực sự đã tốt hơn không ít.

Chết tiệt!

Cảnh sát Diệp nói:

"Xảy ra chuyện, bao che cho kẻ gây tội, ngược lại còn khuyên nạn nhân nuốt nhục vào bụng? Đây chính là đạo đức giáo dục của trường các cô sao? Các cô dùng thứ tố chất bẩn thỉu như vậy để giáo dục thế hệ trẻ của đất nước sao?"

Anh ta cười một cách quái gở:

"Chẳng trách người ta luôn nói xã hội hiện nay quá thực dụng, vì có một nhóm cặn bã đã trèo lên đỉnh của xã hội."

Trữ Huyền Lương ngồi bên cạnh im lặng, ánh mắt lạnh lùng nhìn viện trưởng. Nghe cảnh sát Diệp nói một đoạn cảm thán, bỗng nhiên hỏi:

"Cảnh sát các cậu bình thường cũng có thể mỉa mai nhân chứng như vậy sao?"

Cảnh sát Diệp:

"....."

"Mẹ kiếp, đủ rồi đấy!"

Cảnh sát Diệp nói:

"Cậu có bằng chứng không? Tôi vừa rồi không nói cái mẹ gì hết được chưa?"

Trữ Huyền Lương không để ý đến anh ta:

"Thế còn Ngô Chí Vĩ? Ông ta đã làm gì?"

Viện trưởng nhắm mắt lại, cũng không còn gì để giấu giếm nữa.

Khoảng ưthời gian đó, Mã Thạch Lạc đi trong khuôn viên trường, khắp nơi đều là những lời phỉ báng cô, mọi người nhìn cô bằng ánh mắt khinh miệt và coi thường.

Chuyện này không hề kết thúc khi một khóa sinh viên tốt nghiệp, Lã Manh vẫn còn ở trường, cô ta không ngừng truyền bá câu chuyện này cho các tân sinh viên, đồng thời liên tục nhắc nhở mọi người về sự hiện diện của cô ta.

Mã Thạch Lạc bình thường đã không thích giao tiếp, không để ý đến ánh mắt của người khác, vì vậy thời gian đó trông cô không có gì khác thường.

Ngô Chí Vĩ là thầy giáo hướng dẫn của Mã Thạch Lạc, nhưng vì mối quan hệ với Lã Quyền, ông ta làm ngơ trước mọi chuyện, không làm rõ không phản bác, thậm chí còn đối đãi với thái độ ngầm cho phép, đồng thời từ chối ký tên cho Mã Thạch Lạc.

Trong môi trường như vậy, cô vẫn chọn ở lại, trì hoãn tốt nghiệp.

Lúc đó không ai biết cô đang nghĩ gì, nhưng bây giờ có lẽ cũng hiểu được một điểm, vì để báo thù.

Cảnh sát Diệp hỏi:

"Vậy nguyên nhân thực sự cái chết của Mã Thạch Lạc là gì?"

Vừa làm cho Ngô Chí Vĩ phá sản, nhưng kẻ thù lớn nhất của cô đáng lẽ phải là Lã Quyền, sao có thể trả thù nửa chừng rồi đi?

Viện trưởng nói:

"Việc này tôi thật sự không biết. Trường học cũng không điều tra."

Cảnh sát Diệp:

"Cái bàn trong ký túc xá của cô ấy là các cô dọn dẹp? Sợ cảnh sát tra ra các cô?"

"…..Không biết."

Viện trưởng đáp:

"Dù sao cô bé cũng không phải là sinh viên của tôi. Học viện Quản lý cũng không can thiệp vào chuyện của cô bé. Nhưng tôi nghĩ có lẽ là Ngô Chí Vĩ dọn dẹp. Vì tất cả tài liệu luận văn của Mã Thạch Lạc đều biến mất."

Trữ Huyền Lương kiểm tra lại, Lã Quyền, Lã Manh, Điền Đậu Đậu, còn có tên của mấy lãnh đạo viện cũng đã có manh mối, vậy những người khác trong danh sách là thế nào?

Viện trưởng giải thích:

"Lúc đó, trường học không xử lý, Mã Thạch Lạc đe dọa sẽ kiện ra tòa, để cô bé từ bỏ ý định này, Lã Quyền cho một số sinh viên của ông ta ra làm chứng."

Trữ Huyền Lương:

"Làm chứng cái gì?"

"Làm chứng... từng thấy Mã Thạch Lạc có hành vi không đúng mực trước mặt Lã Quyền."

Viện trưởng nói:

"Nhưng đó là hành vi cá nhân của Lã Quyền! Ông ta đáng chết, liên quan gì đến chúng tôi?"

"Cái con khỉ!"

Cảnh sát Diệp nói:

"Cô tự nghe đi, khi cô nói ra những lời này trong lòng cô không thấy xấu hổ sao? Cô có cảm thấy có một con chó đang gặm nhấm lương tâm của cô không?"

Trữ Huyền Lương thở dài:

"Tính cách này của cậu sao làm được cảnh sát nhân dân? Đến bây giờ vẫn chưa bị ai khiếu nại sao?"

"Vậy tại sao cậu bình tĩnh thế mà không đến làm cảnh sát nhân dân? Tôi đã nói rồi, cảnh sát nhân dân hoan nghênh cậu!"

Cảnh sát Diệp đáp:

"Hơn nữa làm cảnh sát nhân dân, cần nhất là một trái tim đỏ rực, dù nó có cánh hay gắn động cơ đẩy hay lắp bom, nó đều rất đáng yêu, hiểu không?"

Trữ Huyền Lương gật đầu lia lịa:

"Hiểu, hiểu."

Cảnh sát Diệp nói:

"Pháp luật đúng là không thể trừng phạt cô thích đáng, nhưng điều đó không có nghĩa là các cô không phải là hung thủ. Các cô làm thế nào để sau khi giết người, vẫn có thể thản nhiên đối mặt với sinh viên của mình?"

Viện trưởng mím môi, không nói gì.

Thực ra về bản chất, bà ta cảm thấy chuyện này không liên quan đến mình. Bà ta lúc đó chỉ cùng với Lã Quyền bị gọi đến để nghe hỏi mà thôi, người ra quyết định chưa bao giờ là bà ta.

Lạnh lùng có phải là một cái tội không? Nếu vậy thì mọi người trên thế gian này chẳng phải đều có tội sao?

Cảnh sát Diệp dùng tay lớn xoa mặt, đang nghĩ xem việc này nên can thiệp thế nào, viết báo cáo ra sao. Bên cạnh bỗng có một nam sinh xuất hiện.

Nhìn biểu cảm của đối phương, hiển nhiên trước đó vẫn luôn nghe lén.

Nam sinh nhanh chóng bước qua, tốc độ nhanh như chớp, giật lấy cốc cà phê trước mặt cảnh sát Diệp đổ lên đầu viện trưởng.

Ba người ngây ra tại chỗ, không ai cử động.

Nam sinh nhanh chóng lấy cốc cà phê của Trữ Huyền Lương, lại đổ thêm lần nữa.

Viện trưởng bị giật mình nấc một cái.

Nam sinh rõ ràng còn muốn đổ thêm lần nữa, nhưng phát hiện cốc của viện trưởng đã uống gần hết, vậy nên liền úp cả cốc lên đầu bà ta.

Sau khi hoàn thành mọi việc một cách hoàn mĩ, nam sinh liền co giò bỏ chạy, để lại cho mọi người một bóng lưng rực rỡ.

Bạn đang đọc Thần hồn phán quan của Thối Qua
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dattranth
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.