Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu Phương Thành

Phiên bản Dịch · 1186 chữ

Năm Khánh Lịch thứ chín, mùa xuân.

Cơn mưa xuân nhẹ nhàng và mát rượi rả rích suốt đêm.

Phương Chu bước ra khỏi căn nhà đổ nát, vất vả vặn chặt chiếc khóa sắt gỉ.

Bước ra khỏi con hẻm hôi hám, tiến vào khu phố ổ chuột bẩn thỉu, đầy nước thải và chuột kiếm ăn khắp nơi, những người bán hàng nhỏ chen chúc hai bên, tiếng rao hàng vang vọng không ngớt.

"Gào!"

Âm thanh điếc tai nhức óc vang dội ở bên tai.

Phương Chu ngửa đầu nhìn lên, toàn bộ màn trời đều tối xuống, đó là một đầu lao vùn vụt to lớn cự thú, đen như mực lân phiến, chi tiết bao trùm lấy cái kia cực lớn khiến người ta sinh ra sợ hãi thân thể, mỗi một tấc máu thịt đều tản ra để cho người ta linh hồn run rẩy sợ hãi.

Nó giương cánh, ước chừng vài trăm mét, che khuất bầu trời.

Ở trên lưng con cự long này, là những cung điện và tháp lộng lẫy với ánh đèn rực rỡ được xây trên đó.

Nó lướt qua tầng trời thấp Cửu Phương Thành, mang đến một hồi tiếng rồng gầm, lúc thấp nhất, thậm chí chỉ cách đỉnh nhà cao tầng không tới trăm mét, nếu đứng trên tòa nhà, phảng phất như chạm tay có thể sờ.

Phương Chu căn cứ vào trí nhớ của cỗ thân thể này biết được, tồn tại khủng bố bực này, được gọi là Phi Long, là phương tiện giao thông được sử dụng bởi các cường quốc bao gồm tộc Thần, Ma, Yêu, Tiên sau khi đánh vỡ cánh cửa Giới Vực của Nhân Tộc.

Phi Long đi xa, tiếng rồng gầm biến mất.

Nhân Tộc trong thành bị long uy chấn nhiếp, lúc này mới dằn sự sợ hãi xuống đáy lòng, trở nên ồn ào trở lại, bôn ba vì cuộc sống.

Phương Chu nhìn xung quanh, không khỏi xuất thần, xuyên qua đến cái thế giới này một tháng, hắn vẫn như cũ khó có thể thích ứng.

Đây là một cái thế giới đầy màu sắc.

Nhân, Thần, Tiên, Yêu, Ma và các chủng tộc khác đều có Giới Vực sinh sống của riêng mình.

Nhân Tộc sinh sống ở bên trong Giới Vực Nhân Tộc, được thống nhất hoàng triều Nhân Tộc - Đại Khánh hoàng triều.

Đại Khánh, dùng võ lập triều đến nay đã được 900 năm, bởi vì vết xe đổ hủy diệt của tiền triều, biết rõ sự đáng sợ của võ giả, sợ hãi lại bị võ lực lật đổ một lần nữa, cho nên Hoàng Đế khai triều thi hành chính sách đốt sách diệt võ.

Đốt rụi vô số bí tịch võ học, Hoàng Đế khai triều càng là suất lĩnh đại quân, tiêu diệt rất nhiều tông môn võ đạo.

Sau đó, các đời Hoàng Đế Đại Khánh liên tiếp ban bố luật cấm võ, ngoại trừ hoàng tộc, những người khác tập võ là phạm pháp. Đồng thời quảng bá văn học, phát triển thương nghiệp.

Luật cấm võ kéo dài tám trăm năm, võ đạo dân gian không còn, võ giả hiếm thấy.

Bởi vì cấm võ, sự tình dùng võ vi phạm lệnh cấm ít đi rất nhiều, hoàng triều cai quản thiên hạ, quốc thái dân an.

Nhưng mà, thẳng đến một trăm năm trước......

Ở bên ngoài Giới Vực Nhân Tộc.

Ba tộc Thần, Tiên, Ma dẫn đầu các tộc trải qua mấy chục năm thăm dò, cuối cùng sử dụng lý do phát triển mậu dịch chủng tộc, dùng lực lượng đáng sợ cưỡng ép mở ra cánh cửa Giới Vực Nhân Tộc, xâm nhập vào lãnh thổ Nhân Tộc.

Võ giả của Đại Khánh hoàng tộc, tan tác như núi đổ.

Hết thảy phồn hoa, đều là bọt nước.

......

Cửu Phương Thành chia thành nội thành và ngoại thành.

Ngoại thành là khu dân nghèo, còn nội thành là nơi ở của người giàu có, dị tộc.

Phương Chu đi xuyên qua khu dân nghèo ngoại thành, đặt chân lên một con đường lát đá xanh sạch sẽ.

Sau khi vượt qua các chốt gác ở nội thành và ngoại thành, xác minh thân phận, liền đi về hướng nội thành.

Rất nhanh, Phương Chu đi đến một tòa nhà to lớn hình vành khuyên, tòa nhà to lớn và tinh xảo, tường sơn màu đỏ, lan can chạm trổ, ốp gạch đen, mái cong vểnh như sừng.

Nhìn xuống ttừ trên cao, giống như một sân vận động.

Đương nhiên, nếu mô tả một cách sinh động hơn, thì cùng loại với đấu trường thời trung cổ.

Đại Khánh hoàng triều đối mặt với sự xâm nhập của các dị tộc Thần Ma yêu Tiên, quân đội tổ kiến từ võ giả hoàng tộc Đại Khánh liên tục chiến bại, cuối cùng lựa chọn giải trừ luật cấm võ, khôi phục quyền tự do tập võ.

Sau khi quyền tự do tập võ được khôi phục, Đấu Võ Tràng đã mọc lên ở nhiều châu và thành khác nhau như măng mọc sau mưa.

Ý định ban đầu là để võ đạo Nhân Tộc nhanh chóng phát triển. Tuy nhiên, bởi vì triều đình liên tiếp ban bố chính sách liên quan đến võ, lại thêm cường quốc dị tộc nhúng tay ngăn chặn và can thiệp, Đấu Võ Tràng phát triển chệch hướng, cuối cùng thật đáng buồn biến thành sòng bạc mà quan lớn quyền quý, thương khách dị tộc cược võ vơ vét của cải.

Mà thân phận của Phương Chu, chính là một gã sai vặt ở bên trong Đấu Võ Tràng.

Phụ trách những việc vặt vãnh như bưng trà đổ nước, chườm đá bôi thuốc cho đám võ giả, có đôi khi còn tham gia công việc vứt xác, có thể nhận thêm tiền vất vả ngoài định mức.

Về phần thi thể vứt đi, một số là võ giả chết trên võ đài, một số dân cờ bạc thiếu nợ đào vong bị đánh chết, thậm chí còn có người nghiện thuốc chết bởi hút quá liều trong Đấu Võ Tràng

Sau khi đi qua lối đi sáng choang khảm nạm từng khối tinh thạch phát sáng và tầng tầng tra xét, liền tiến vào bên trong Đấu Võ Tràng của Cửu Phương Thành.

Bên trong Đấu Võ Tràng có nhiều võ đài cấp độ khác nhau, dưới võ đài có một đám đông bao quanh.

Tiếng la hét ầm ĩ, còn có mùi thuốc lá và rượu nồng nặc khiến người ta đau đầu.

Tuy nhiên, sau khi làm việc trong Đấu Võ Tràng này một tháng, Phương Chu đã dần thích nghi với môi trường tồi tệ này.

......

......

Võ đài chữ Kim số 89.

Dưới võ đài, Phương Chu vô cùng khẩn trương, trên bờ vai khoác khăn trắng, trên tay cầm một cái xô gỗ đựng đầy đá, đồng tử căng cứng, cơ bắp căng thẳng, luôn duy trì tư thế công kích.

Bạn đang đọc Thần Giao Võ Đạo (Bản Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kinhreached
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.