Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trung Kết Sát Hạch Thiên Lôi Tử Chiến

Tiểu thuyết gốc · 2875 chữ

Gần đến ngày thi khảo hạch, các đệ tử đều dốc sức luyện tập để mong dành được vị trí đứng đầu trong kì thi lần này. Trên con đường nhỏ những bông hoa mẫu đơn rực rỡ khoe sắc trong nắng sớm, Mẫn Nhu vui vẻ, đi tìm Họa Y để luyện kiếm chuẩn bị cho kì thi khảo hạch ngày mai, trong không gian yên tĩnh, một giọng nói ôn nhu của nữ nhân từ xa truyền lại:

-Lãnh ca ca, cảm ơn huynh đã cùng ta luyện kiếm, ngày mai là thi khảo hạch rồi, ta có chút lo lắng.

Lãnh Nguyệt Hàn nghe vậy thì ân cần đáp lại:

-Diễm An, nàng không cần lo lắng trong các đệ tử tham gia khảo hạch lần này tu vi của nàng vượt trội so với bọn họ…

Lãnh Nguyệt Hàn hơi ngập ngừng một chút nửa muốn nói, lại nửa không. Thấy vậy Diễm An nét mặt khó hiểu hỏi hắn:

-Lãnh ca ca còn có điều gì không tiện nói với ta?

Lãnh Nguyệt Hàn khẽ nhếch khóe môi để lộ ra nụ cười nửa miệng nói:

-Chỉ là ta có vài phần khó hiểu về muội muội của nàng, dạo gần đây cô ta tiến bộ rất nhanh, nhưng nàng yên tâm ta sẽ giúp nàng xử cô ta trong kì thi ngày mai.

Diễm An ánh mắt dao động có chút lo lắng:

-Cảm ơn huynh. Nhưng huynh có thể nhẹ tay, tránh làm muội ấy tổn thương được không?

Lãnh Nguyệt Hàn mỉn cười gật đầu:

-Được. Nàng cứ yên tâm. Hôm nay luyện kiếm đến đây thôi. Nàng hãy về nghỉ chuẩn bị cho ngày mai.

Dưới gốc cây anh đào tán lá tỏa rộng xanh mướt, Họa Y đang múa kiếm, thân ảnh nàng di chuyển linh động, ánh kiếm loang loáng như sao rơi giữa trời khuya, đường kiếm sắc lạnh như xé tan không gian tĩnh mịch. Mẫn Nhu đi đến cất giọng gọi nàng:

-Họa Y, cô vẫn còn ở đây luyện kiếm được sao?

Họa Y ngừng lại, khuôn mặt ngơ ngác hỏi:

-Sao vậy? Không luyện kiếm thì làm gì? Ta muốn chuẩn bị kĩ một chút để ngày mai thi khảo hạch.

Mẫn Nhu nhìn Họa Y thở dài nói:

- Vốn ta không có ý định nghe lén hai người bọn họ nói chuyện, nhưng vô tình nghe bọn họ nhắc đến cô, ta mới nán lại, ta không ngờ Lãnh Nguyệt Hàn lại ở sau lưng cùng Diễm An tính kế cô đó. Lãnh Nguyệt Hàn hứa với Diễm An giúp nàng ta xử lí cô trong trận đấu khảo hạch ngày mai, để nàng ta thuận lợi trở thành đệ tử của chiến thần.

Họa Y nghe Mẫn Nhu kể có chút thất thần, vì trong số đệ tử ngày mai tham gia khảo hạch hắn ta là người mạnh nhất, như vậy nàng khó lòng mà dành được vị trí đứng đầu. Nàng cũng đang tính đến chuyện đi tìm hắn để thương lượng, nhưng giờ kế hoạch này chắc không thể thực hiện được rồi.

Mẫn Nhu kéo tay Họa Y hỏi:

-Cô đang nghĩ gì vậy? Sao không nói gì? Tên Lãnh Nguyệt Hàn đó thật là đáng ghét. Họa Y cô tính sao? Ta biết cuộc thi lần này rất quan trọng với cô.

Họa Y đưa ánh mắt nhìn xa xăm nói:

-Cô đừng lo. Cho dù Diễm An không nói gì, thì tên đó vẫn luôn như kiểu có thù với ta vậy. Cô không cần phải để ý tới bọn họ.

Tuy ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng Họa Y vẫn quyết định âm thầm đi gặp Lãnh Nguyệt Hàn để thương lượng, cho dù kết quả có như thế nào thì nàng vẫn phải thử. Cơ hội lần này nếu nàng bỏ lỡ, chỉ e từ nay về sau sẽ không còn chỗ đứng ở thiên cung.

Nàng gửi thư hẹn gặp Lãnh Nguyệt Hàn ở rừng trúc, giờ hẹn đã trôi qua nửa canh giờ nhưng vẫn chưa thấy hắn tới. Họa Y nghi hoặc có khi nào hắn không nhận được thư của nàng? Chuyện này chắc không phải vì nàng đã cẩn thận tự tay đặt thư trên giường của hắn. Cũng có lẽ là hắn đã đọc nhưng lại không muốn gặp nàng. Có lẽ là lí do này. Họa Y không thấy Lãnh Nguyệt Hàn tới, đang định đi tìm hắn để hỏi trực tiếp thì ở sau lưng chợt vang lên tiếng ho khe khẽ, không biết hắn đã có mặt ở đây từ khi nào. Thấy Lãnh Nguyệt Hàn tới Họa Y vẻ mặt lộ chút bối rối nàng không nhìn hắn nói:

-Cuộc thi ngày mai với ta rất quan trọng, ta muốn thắng trong cuộc thi này.

Lãnh Nguyệt Hàn nhếch khóe môi nhẹ cười nhìn Họa Y đầy ẩn ý nói:

-Thì ra cô hẹn ta ra đây vì chuyện này. Nếu cô muốn thắng như vậy, thì hãy tự dùng thực lực của mình để chiến thắng, chứ nói chuyện này với ta để làm gì?

Họa Y đôi mắt lộ sát ý, nhìn Lãnh Nguyệt Hàn, nàng chưa kịp trả lời, ở sau giọng trầm ấm dịu dàng chợt vang lên:

-Hai người làm gì ở đây?

Lăng Nhất tiên quân từ phía sau bước tới.Vẻ mặt hiền từ bao dung nhìn hai người trước mặt.

Lãnh Nguyệt Hàn nói:

-Dạ chỉ vô tình đi dạo gặp nhau ở đây, thưa tiên trưởng.

Lăng Nhất tiên quân nhìn Lãnh Nguyệt Hàn nói:

-Các ngươi hay về nghỉ ngơi, chuẩn bị cho thi đấu ngày mai. Họa Y con ở lại.

Đợi Lãnh Nguyệt Hàn đi khuất Lăng Nhất tiên quân nhẹ giọng nói với nàng:

-Nếu ngày mai con không thể đứng thứ nhất trong cuộc thi sát hạch, không thể trở thành đệ tử của chiến thần thì con có muốn trở thành đệ tử của ta không? Tuy ta không thể bằng chiến thần nhưng ta sẽ bảo vệ cho con, cho con những thứ tốt nhất ta có, dậy con những điều đúng đắn nhất. Họa Y, con nghĩ sao về chuyện này?

Quả thật trước giờ nàng chưa từng nghĩ đến vấn đề này, nhưng khi nghe Lăng Nhất thượng tiên nói như vậy, bàn tay cầm ngân trâm trong áo của nàng khẽ nắm chặt hơn, nàng có chút bối rối ấp úng không nói lên lời:

-Con… con…,tiên quân… con…

Lăng Nhất tiên quân cười hiền từ xoa đầu Họa Y nói:

-Con không muốn sao?

Họa Y lúc này cảm thấy không biết nói gì cho đúng, trái tim nàng dường như có một ngọn lửa thắp lên, nhen nhóm, cảm giác ấm áp từ từ lan tỏa, cảm giác như vậy đã lâu nàng chưa được cảm nhận, nàng vô thức gật đầu:

-Dạ, muốn ạ. Lăng Nhất tiên quân người nói thật chứ?

Trở về từ rừng trúc, Họa Y từ bỏ ý định hạ độc Lãnh Nguyệt Hàn, nàng chỉ lấy cớ gặp hắn chứ nàng biết hắn ghét nàng như vậy, nên không đời nào chấp thuận việc nhường nàng thắng, trong cuộc thi ngày mai. Vì vậy nàng quyết định sẽ dùng Độc Phù Xuân, để hạ độc hắn. Độc Phù Xuân là loại độc nhẹ, sẽ làm giảm sút tu vi của người bị trúng độc. Sau khi cuộc thi kết thúc, nàng sẽ giải độc cho hắn. Nhưng những lời Lăng Nhất tiên quân nói với nàng khiến nàng từ bỏ không muốn hạ độc hắn nữa. Cho dù ngày mai kết quả có như thế nào? cho dù ngày mai nàng có thua cuộc thì người ấy vẫn sẽ nhận nàng làm đệ tử. Nàng sẽ không còn thân cô thế cô trên thế giới này nữa. Lăng Nhất thượng tiên người thật tốt. Từ mai nàng sẽ có sư phụ yêu thương.

Ngày thi khảo hạch cuối cùng đã tới, các đệ tử bốc thăm lần lượt chọn người thi đấu với mình. Hôm nay Hạ Hiểu Tinh cũng theo đế quân đến Tĩnh An cung để cổ vũ cho Họa Y. Hạ Hiểu Tinh ngồi khán đài thấy nó một nữ đệ tử đang tranh cãi với Họa Y, rồi thình lình dùng ám khí đả thương nàng, Họa Y tức giận vung trưởng đánh ngã nàng ta rồi bỏ đi.

Họa Y đấu trận đầu với đệ tử đến từ ngọn ngúi tiên, dưới địa giới do tiên tộc cai quản tên Tư Vũ.Tư Vũ là địa tiên duy nhất có thể thông qua khảo hạch của Tĩnh An cung, nên thực lực khá tốt, cận chiến cũng suất sắc khiến cho Họa Y gặp phải khó khăn ngay từ cửa đầu tiên. Họa Y vung trường kiếm như bão táp mưa sa, dồn épTư Vũ phải khó khăn chống đỡ nhưng hắn rất nhanh, cũng đã lấy lại thế cân bằng. Hạ Hiểu Tinh lúc này đang ngồi ngoài theo dõi trận chiến, khả năng cận chiến của Tư Vũ rất xuất sắc, hắn đánh ngang ngửa với Họa Y nhưng tuổi còn nhỏ nên kinh nghiệm thực chiến chưa nhiều. Mấy lần bị Họa Y dụ vào thế khó nhưng do ứng biến linh hoạt mới miễn cưỡng có thể thoát được.

Càng kéo dài trận chiến thì Tư Vũ sẽ càng lộ ra nhiều sơ hở, nhưng không hiểu sao nhóc con kia lại trở nên nóng vội, ra đòn càng lúc càng nhanh, muốn mau mau kết thúc trận đấu. Hai vị thường thần cai quản lục giới, lúc này, cũng có vài phần kinh ngạc, nhưng cũng không đánh giá cao Họa Y, vì đối thủ của nàng chỉ là địa tiên, tuy thân thủ nhanh nhẹn, kiếm pháp uyển chuyển, chiêu thức linh hoạt nhưng linh lực lại có phần yếu kém.

Họa Y gương mặt sắc lạnh, vẫn tập trung vào trân đấu. Sau đó nhân hội cơ Tư Vũ để lộ sơ hở nàng lao vào áp sát, sử dụng đường kiếm biến hóa inh hoạt để Tư Vũ phải chú tâm chống đỡ. Tư Vũ thấy Họa Y lao tới, chỉ thấy thân ảnh nàng thoáng động, chiêu này hắn đã thấy nàng dùng khi giao chiến với Lưu Linh, đây là một chiêu thức ghê gớm, mang lực sát thương rất mạnh, kiếm khí xượt qua chém rơi một lọn tóc của hắn, Tư Vũ ngưng thần để cố gắng các đinh phương vị của nàng, đến khi năm bắt được chỉ thấy trên miêng lục ý nữ tử thoáng nở nụ cười, hắn thấy từ trên cao, một luồng tử lôi, từ trên nền trời xanh, lóe lên. Tiếng nổ rung chuyển mặt đất. Hắn chỉ cảm thấy vai phải đau đớn, một luồng sức mạnh, mang theo ánh ngân quang hất hắn ngã xuống đất, thì ra là nàng dùng chú thuật triệu hồi Thiên Lôi Tử đánh cho hắn trọng thương, Tư Vũ miệng phun ra một ngụm máu, nằm lê lết trên sân đấu phải để đồng môn ra dìu đi. Tư Vũ chịu thua khâm phục khẩu phục.

Họa Y lúc này không để ý trên khán đài mọi người đang nhao nhao bàn tán. Không ngờ Thiên Lôi Tử từ lâu không ai sử dụng nay lại được một bán tiên thi triển một cách xuất sắc như vậy.

Thấy người triệu hồi được Thiên Lôi Tử là Họa Y ánh mắt thiên hậu có vài phần khác lạ, không hiểu là đang bàng hoàng, trấn động hay là đang khen ngợi. Thiên Lôi Tử là trú thuật công kích mạnh mẽ, nhưng rất ít người sử dụng vì khi dùng trú thuật này sẽ tiêu hao hết gần hết linh lực, người sử dụng được trú thuật này đạt đến cấp bậc thượng thần. Không biết từ lúc nào, mà đến một một bán tiên cấp thấp như Họa Y lại luyện được. Ngoài cấp bậc thượng cổ thần hiếm ai biết được chú thuật này.Chính Thiên hậu cũng mới chỉ nghe qua.

Họa Y dùng toàn lực thi chú Thiên Lôi Tử khiến nàng chân khí ngưng trệ sắc mặt trắng bệch nhưng ánh mắt vẫn đưa lên khán đài tìm kiếm vị thượng tiên áo trắng. Trên môi nàng khẽ nở nụ cười, khẩu hình miệng như đang nói: “Tiên trưởng , người xem con thắng rồi”. Vị thượng tiên trên đài ánh mắt bàng hoàng xen lẫn đau xót, chàng không nghĩ Họa Y lại liều mạng để chiến thắng như vậy. Ánh mắt Lăng Nhất tiên quân từ đau đớn chuyển sang thất vọng, buồn bã. Họa Y vẫn đứng đó giữa sân đấu, gương mặt nàng trắng nhợt không chút huyết sắc nhưng đôi mắt lại ánh lên niềm vui. Họa Y cảm thấy hơi thở hỗn loạn miệng nàng có một thứ mùi vị tanh, nàng lảo đảo bước ra khỏi sân đấu

Hạ Hiểu Tinh ánh mắt khó hiểu xen lẫn lo lắng nhìn về phía Họa Y. Chàng biết Họa Y lúc này đang bị tổn thương tiên nguyên, hắn thấy nàng lảo đảo đi về khu nhà dành cho đệ tử. Họa Y sắc mặt trắng bệch, hơi thở yêu ớt, bước chân qua bậc cửa thì miệng lại trào thêm một ngụm máu tươi, xem ra bị tổn thương đến tiên nguyên không nhẹ. Tiểu Bạch nhìn nàng tiều tụy như vậy, đôi mặt long lanh của mèo trắng thoáng hiện lên tia lo lắng, nó chạy đến bên Họa Y bỏ đi cái dáng vẻ cao ngạo ngày thường nói:

-Sao ngươi lại đến nông nỗi này?

Họa Y im lặng xoa đầu mèo trắng. Hạ Hiểu Tinh đang định đi qua xem Họa Y bị thương như thế nào thì hắn thấy một vị tiên áo trắng đã từ ngoài đi tới trước mặt Họa giọng nói của chàng không còn mang vẻ bình tĩnh ôn nhu như hắn thường thấy, giọng nói hơi run, Lăng Nhất tiên quân nói:

-Họa Y con không sao chứ? Đua tay đây, để ta xem mạch cho con.

Nàng nghe Lăng Nhất tiên quân nói vậy liền ngoan ngoãn chìa cánh tay trắng trẻo về phía vị tiên áo trắng, ánh mắt ngây thơ, vui cười nói:

-Tiên trưởng, con không sao.

Lăng Nhất tiên quân thấy tiên mạch Họa Y lúc này đã suy kiệt, chàng đau lòng nhưng thấy tiểu đệ tử như vậy lại không nỡ trách mắng, chàng chăm chú bắt mạch cho tiểu đệ tử, ánh mắt chàng bất chợt hiện nên vẻ kinh hoàng bảo nàng:

-Họa Y con bị rung độc rôi. Ngồi yên để ta giúp con giải độc.

Họa Y khuôn mặt ngạc nhiên hỏi lại:

-Con trúng độc ư?

Lăng Nhất tiên quân ngưng tụ tiên lực giúp Họa Y hút độc, trị thương.

Hạ Hiểu Tinh lúc này cũng đi tới, chàng thấy Lăng Nhất tiên quân đang giúp Họa Y trị thương nên không tiện xen vào.

Những giọt mồ hôi to như hạt đậu trên chán Họa Y từng giọt nhỏ xuống.

Từ phía hậu viện có tiếng động, Lãnh Nguyệt Hàn vẻ mặt lạnh lùng đang tiến tới. Hạ Hiểu Tinh có từng nghe Họa Y kể qua biết người này không ưa gì nàng, có lẽ đến để gây sự nên chàng chặn lại ngoài cửa, không cho hắn vào.

Lãnh Nguyệt Hàn thấy vậy chỉ gằn giọng nói:

-Ngươi tránh ra, ta có chuyện muốn nói với phế vật ấy.

Hạ Hiểu Tinh gương mặt lạnh lùng nói:

-Nàng ấy đang bị thương, không tiện gặp ngươi. Nếu ngươi muốn gây sự thì không đúng lúc rồi.

Mẫn Nhu từ phía sau Lãnh Nguyệt Hàn hớt hải chạy tới, nhưng bị Hạ Hiểu Tinh ngăn lại ở sân. Mẫn Nhu nhìn Hạ Hiểu Tinh nói:

-Nàng ấy không sao chứ? Ta thấy sắc mặt nàng ấy không được tốt. Hạ Hiểu Tinh ngươi để ta qua. Ta muốn gặp cô ấy.

Hạ Hiểu Tinh nhìn nàng ôn tồn nói:

-Lăng Nhất tiên quân đang giúp nàng ấy giải độc, cô vào chỉ khiến ngài ấy phân tâm tốt nhất hãy ở lại đây chờ đợi đi.

Mẫn Nhu sững sờ hỏi:

-Trúng độc ư? Tại sao tự nhiên lại trúng độc.

Mẫn Nhu suy nghĩ một chút rồi quay về phía Lãnh Nguyệt Hàn hỏi:

-Lãnh Nguyệt Hàn có phải ngươi thông đông với Diễm An hạ độc nàng ấy? Ngươi mau giao thuốc giải ra cho ta.

Lãnh Nguyệt Hàn liếc nhìn Mẫn Nhu cao ngao nói:

-Với tu vi của ta mà phải dùng kế sách hèn hạ đó sao?

Tiêng huyên náo từ ngoài sân vọng vào khiến Lăng Nhất tiên quân bất giác hơi quay người lại, chàng nhíu đôi mày sắc như kiếm, ánh mắt dịu dàng bồng Họa Y lúc này đang mê man lên giường, động tác dịu dàng đặt nàng xuống, chàng đưa ngón tay thon dài khẽ vuốt sợi tóc mái rối loạn trước chán nàng gọn lại.

Bạn đang đọc Thần Cửu Châu sáng tác bởi daoco

Truyện Thần Cửu Châu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daoco
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.