Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thầy giáo bất đắc dĩ

Phiên bản Dịch · 1117 chữ

Yan được mọi người trong công ty đánh giá cao hơn.

Điều này là hiển nhiên vì dự án hợp tác với AAA lần này khó ai ngờ được lại là RJ- công ty vừa trải qua cuộc khủng hoảng trầm trọng.


Phía bên công ty Moo, khi biết được việc ký kết giữa hai công ty nọ, chủ tịch Nguyễn đã rất bực tức...

-Bốp!!!

Một cái tát văng vào mặt Moo..

- Thằng bất tài, dự án lần này cũng để lọt lưới sang bên đó!

-Bố.. Vẫn còn 2 tháng cơ hội nữa.

-Chẳng phải vì cái thứ vô dụng như mày gây ra sao! Đáng ra không cần đến hai tháng này. Nếu không phải tại con nhỏ đó!!!

-Bố đừng lôi cô ấy ra. Lỗi do con hết! Con sẽ không làm lỡ bất cứ điều gì nữa!

-Mày liệu đấy mà làm...

Ông chủ AAAA ký kết và đều thử hợp tác với 2 công ty trong 2 tháng. Trên thực tế, nếu công ty nào thể hiện tốt hơn ông ta sẽ lựa chọn...


Tầm 5 giờ chiều hôm đó..

Yan đi từ công ty đến thẳng khu biệt thự vị giám đốc nọ để dạy học cho cô con gái của ông ta.

Ngôi biệt thự sa hoa hiện ngay trước mắt. Đã có người chờ sẵn cậu đến, đón tiếp cậu rất cẩn thận.

Cậu từ từ bước vào trong và tiến đến phòng vị tiểu thư nọ...

Không khí thật yên tĩnh và khá lạnh lẽo...

Cốc.. Cốc ... cốc!

-Cô chủ! Cậu Yan đến rồi..

Quản gia nhà đó gõ cửa và gọi hộ cậu... Cảm giác của cậu có hơi chút lo lắng. Dù sao cũng là lần đầu làm thấy giáo bất đắc dĩ.

Cô bé từ từ mở cửa bước ra...

O.O

-Chào anh!!! ^^

Cô gái đưa 2 ngón tay lên chào một cách rất cute, mặc kệ sự ngạc nhiên của Yan...

-Em.. ???

-Em tên là Linh Trang ạ! Từ nay em là học sinh của anh. hihihi

Hóa ra cô bé Linh Trang mà cậu gặp mấy lần chính là cô con gái của giám đốc.

-Chúng mình xuống phòng học thôi anh!

-Uhm...

Cậu trả lời rồi hai người cùng xuống phòng học của Linh Trang..

Người nhà giàu có thể gọi đây là phòng học, nhưng thực tế nhìn nó chẳng khác gì một thư viện... Chỉ khác một điều nó ít chỗ ngồi và sang trọng hơn...

Xung quanh chỗ họ ngồi là những kệ sách lớn được sắp xếp gọn gàng tượng trưng cho nhiều lĩnh vực.

-Phòng này dành riêng cho em học đấy ạ!

-Em có đọc hết chừng này không?

Yan tò mò ngạc nhiên hỏi Linh Trang.

-Anh nghĩ em là siêu nhân chắc. Em chả bao giờ chạm vào chúng!

-Vậy sao nhiều sách đến thế?

-Bố em thích xây vậy thôi.

=.='

-Chúng ta bắt đầu học nhé!

Yan mở lời, rồi hai người cũng ngồi vào bàn học..


20 phút sau..

-ax+by =.... Sao em cứ nhìn tôi thế?

Đang say sưa giảng bài thì Yan thấy Linh Trang cứ ngẩn ngơ nhìn vào mình.

-Em đang học bài mà, phải tập trung nhìn vào thầy giáo chứ ạ!

o.O

-Thế thì thử làm bài này đi. Chăm chú nghe giảng thế mà..

Yan xoáy Linh Trang. Thực tế cậu biết rõ là cô bé chẳng có chữ nào trong đầu.

-Hic. Em không biết làm! Anh giảng bài tiếp đi.

Linh Trang trả lời một cách tự nhiên. Yan cũng bất dắc dĩ nghe lời.

-Thôi được. Bây giờ chú ý đây. Bài này phải làm như thế này này...abcdxyz...#%%--+$$#$&

...

-Anh ơi. Anh dạy toán buồn ngủ quá. Dạy văn đi ạ!

>-Nhưng mà việc của tôi là dạy toán cơ mà?

-Em ứ biết. Giảng văn cho em đi ạ!

Yan thấy bực mình "cốc" cho Linh Trang một cái vào đầu.

-A. Anh làm gì vậy!!!! Em mách....

Yan lấy tay bịt miệng cô...

(Cũng đành chiều nó thôi, nó mà mách lẻo sai sự thật thì cậu cũng toi đời.)

-Haizzz. Thôi được. Thế em muốn giảng bài nào?

-"Tôi yêu em" của Puskin ạ...

-Đọc lên xem...

"

Tôi yêu em đến nay chừng có thể

Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;

Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,

Hay hồn em phải gợn sóng u hoài.

Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,

Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,

Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm,

Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em."

Khi nghe xong những câu thơ này, Yan bỗng lặng đi một lúc.. Có lẽ cậu nhớ tới nó.

-Sao anh lại im lặng thế ạ?

-Không có gì... Mà giảng cái gì vậy em?

-À.. thì... Cảm nhận của anh về bài thơ ạ!

-Nhạt...

Nhẽo...!

Cảm nhận của tôi đấy! Bây giờ thì hết học văn được chưa?

-Hic. Em không chịu. Anh phải giảng cho em...

+.+

-(Giảng .. giảng cái con khỉ)

Nghe đây, bài thơ diễn tả một tình yêu vô vọng, thấm đẫm một sắc điệu buồn, nhưng hơn hết vẫn là sự mãnh liệt và cao thượng của trái tim con người với một mối tình không đơm hoa kết trái. Ngôn ngữ thơ giản dị, trong sáng, không có biện pháp tu từ nào ngoài điệp ngữ “tôi yêu em’. Chất thơ của bài thơ toát ra từ những cảm xúc chân thành, ghìm nén, từ những lời nói giản dị nưhng đầy thiết tha, tế nhị mà mãnh liệt, đằm thắm mà cao thượng... bla..bla...Giờ thì được rồi chứ?

-Ai lại đưa điện thoại ra đọc theo thế bao giờ!

!!!

Đầu Yan như bốc khói...

-Thôi được rồi ạ! Anh cứ tiếp tục đi... hì hì

@#$%&*

-Anh ơi. Anh có người yêu chưa?

-Đang học sao hỏi lạc chủ đề thế?

-Chắc là có rồi. Chị ấy xinh không ạ?

-Này!!!

-Hỏi thừa rồi. Xinh thì mới được anh thích chứ!

-Hôm nay nghỉ ở đây nhá!

-Ấy ấy!!! Thầy gì mà giận dỗi suốt vậy! Kiểu này chắc hai người chia tay rồi! :))))

-!!!

....

Sau 3 tiếng làm thầy bất đắc dĩ cuối cùng cũng được tha...


Những ngày sau....

Hoạt động ở công ty Yan vô cũng tốt đẹp. Chiều hôm nay cậu ấy và Trang sẽ cùng đi ăn tối với giám đốc AAA...

Họ hẹn gặp nhau ở nhà hàng nọ. Yan và Linh Trang đi cùng nhau...

Hóa ra khách mời không chỉ có họ.mà còn cả hai người đó...

Moo và Jun....

Bạn đang đọc Thầm Yêu Cậu của Teamiri
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.