Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử noãn

Tiểu thuyết gốc · 1568 chữ

Hắn vội vàng điểm chỉ hư không huớng về đại xà. Một luồng chỉ phong tốc độ nhanh như lôi điện liền bắn ra.

Bất quá đã muộn. Đại xà đã phóng tới, tốc độ vô cùng nhanh, miệng đớp trúng chim mẹ ngậm trong miệng, hai hàm răng nanh hung hăng cắn một cái, tức thì một tiếng kêu thảm thiết lập tức phát ra, kèm theo âm thanh rộp rộp của xương gãy.

Máu tươi của chim mẹ cuồng phún bắn ra, ào ào vẩy xuống mặt đất, kèm theo vô số những sợi lông vũ thê lương lướt theo không khí rơi xuống. Tựa như cơn mưa huyết vũ nhỏ, thông tri với thiên địa rằng, số phận lang bạt khổ cực của một sinh mạng nhỏ bé đã kết thúc.

Cùng lúc đó, chỉ phong vạch phá không khí, mang theo những gợn sóng trong suốt bắn đến. Vô cùng chính xác đâm vào cổ đại xà, xuyên qua cổ nó phóng ra phía đối diện, tạo thành một lỗ máu lớn.

Một vòi máu tươi mãnh liệt phun ra. Trong không khí nhất thời dâng lên một cỗ mùi vị tanh tưởi khiến người ta ngửi vào sẽ cảm thấy buồn nôn.

Phía dưới mặt đất, vẻ mặt Trương Tống tiếc nuối, không kịp! Chim mẹ vẫn bị đớp trúng.

Con rắn xấu xí bất ngờ trúng đòn, miệng liền nhả xác chim mẹ ra mà rên rỉ khè khè đau đớn. Xác chim mẹ vô lực rơi xuống mặt đất, liền được Trương Tống kịp thời đỡ được.

Thân hình to lớn của đại xà vặn vẹo đau đớn, thân thể như mất hết sức lực không còn đu bám được trên cành cây, sau đó liền rơi xuống phía dưới.

"Bịch", một âm thanh vang lên, thân thể to lớn dài vài trượng của nó nặng nề va chạm với mặt đất, hất tung lá khô cỏ dại xung quanh, dấy lên một đám bụi mù.

Thời điểm đại xà rơi xuống, Trương Tống đã nhanh chóng tránh xa mặt đất phía dưới. Hắn đứng gần đấy, vì để cho chắc ăn, nên chỉ tay bắn ra một loạt chỉ phong Mạch Kiếm.

Giữa khu rừng vắng vẻ liên tục vang lên âm thanh khè khè rên rỉ dữ dội, động vật xung quanh gần đấy nghe thấy, đều hoảng hốt nháo nhác tìm chỗ chạy trốn.

Không qua bao lâu, trước mặt Trương Tống, thân thể đại xà đã nằm co quắp không còn cử động, chìm trong vũng máu tươi đỏ sẫm tanh hôi.

Lúc này lượng pháp lực Trương Tống đã tiêu hao chỉ còn lại một nửa. Tu vi hắn đã là Tam Phẩm, pháp lực so với lúc tu vi Nhất Phẩm ước chừng nhiều hơn gấp ba lần. Chính vì vậy có thể thi triển phóng ra chỉ phong Mạch Kiếm nhiều lần hơn.

Vừa rồi hắn phóng ra Mạch Kiếm không dưới mười lần. Khi xác nhận đại xà đã chết rồi, hắn còn bồi thêm vài lần nữa cho chắc ăn.

Không thể trách. Cẩn thận mới là vương đạo!

Mặc dù hắn là người tu hành, nhưng thân thể cũng không thể kháng độc nha!

Vạn nhất, ta nói vạn nhất, bị đại xà này cắn trúng một cái, nó có độc tính khủng bố không thể chữa trị, chẳng phải Lý Thiên Lộ sau này phải làm goá phụ thủ tiết cả đời?

Vì để làm một lão công tốt, ta phải thật cẩn trọng.

Bỗng nhiên lúc này bụng Trương Tống vang lên rột rột. Cơn đói đột nhiên truyền đến mãnh liệt. Lúc này có lẽ nên phải nhanh trở về kinh thành ăn chút điểm tâm.

Cẩn thận xem xét chim mẹ trong tay, thấy sinh cơ nó đã tắt, tim đã ngừng đập từ lúc nào không hay. Trương Tống khẽ thở dài một hơi.

Hắn phóng ra Mạch Kiếm đào ra một hốc đất lớn dưới mặt đất cách đấy không xa, cẩn thận đặt chim mẹ vào trong rồi lấp đất lại.

"Quác" Một âm thanh đê tiện của con chim nào đó bỗng vang lên phía trên cao.

Trương Tống ngước đầu nhìn lên thì thấy con chim đực hèn hạ kia đã bay trở lại tổ, ung dung thoải mái cúi đầu rỉa lông rỉa cánh.

Trương Tống: ". . ."

Ta thật sự chưa từng thấy qua con chim nào đê tiện, hèn hạ, thối tha như ngươi. Ngươi là nam nhân đáng xấu hổ nhất trong giới ưng điểu.

"Dường như trong tổ có trứng" Nhớ đến bộ dáng thủ hộ tổ của chim mẹ, Trương Tống chợt nghĩ.

Bản tính tò mò trỗi dậy, hắn liền bắt đầu leo lên cây. Dường như do nguyên cớ là người tu hành, thân thể cường kiện, linh hoạt hơn người bình thường nhiều. Nên dù thân đại thụ này có nhiều cành lá, gai góc lởm chởm, nhưng Trương Tống hướng tổ chim leo lên vô cùng dễ dàng nhanh chóng, không chút chật vật.

Con chim đực thối tha kia nhìn thấy Trương Tống leo đến nơi, ánh mắt hoảng sợ, không chút do dự, liền phủi mông vỗ cánh bay đi.

Trương Tống: ". . ."

Chẳng lẽ ngươi không có chút khí khái nam nhân? Nhìn nữ nhi chim vừa nãy vỗ cánh liều chết bảo vệ tổ, nhìn qua đầu chim thối này... thật xấu hổ. Chí ít cũng nên làm bộ giả trang một chút nha.

Trương Tống leo đến cành cây kia, nhìn vào tổ chim, thần sắc vẻ quả không ngoài dự tính. Bên trong tổ vậy mà có bốn quả trứng.

Bất quá, dường như có chút kỳ lạ. Có ba quả trứng xám lớn cỡ trứng gà, hình dáng tầm thường vô cùng giống hệt nhau. Một quả còn lại kích thước lớn hơn một chút, bề mặt nổi lên màu tím nhàn nhạt.

Thần sắc Trương Tống nghi hoặc. Chẳng lẽ là trứng chim biến dị?

Suy nghĩ một chút. Hắn liền khéo léo lấy quả trứng tím đó ra. Quả trứng này có vẻ kỳ lạ, sau này mang ra thử bán, có thể sẽ kiếm được một ít.

Ý niệm trong đầu vừa động, quả trứng trên tay hắn liền biến mất.

Trong hệ thống có phần túi trữ vật, sao hắn không tận dụng để mang đồ nha. Đỡ phải phí công phu mua túi trữ vật bên ngoài.

Giá túi trữ vật rất đắt. Không tốn vài ngàn nguyên thạch là không mua được. Có điều, đấy chỉ là tạm thời ước lượng đại khái. Thời điểm mua thực tế, giá cả thậm chí sẽ cao hơn nhiều lần.

Cùng với đó, thông thường thể tích túi trữ vật lưu hành trong giang hồ cũng rất nhỏ, kích thước lớn nhất cũng chỉ khoảng ba thước. Căn bản chỉ đủ chứa những vật dụng nhỏ bé. Nếu để chứa vũ khí lớn, các loại đồ vật lớn hơn khác, căn bản là không được.

Túi trữ vật là một loại pháp khí đặc biệt. Bên trong tự mở ra không gian riêng. Tách biệt với không gian bên ngoài. Những thứ có liên quan đến hai từ "không gian" thì rất mơ hồ, luyện chế đồ vật có đặc tính này sẽ vô cùng khó khăn. Càng đừng nói là tạo ra túi trữ vật có không gian thật lớn.

Nếu có thể chiếm tiện nghi túi trữ vật hệ thống thì thật tốt.

Bất chợt, quả trứng tím vốn biến mất bỗng dưng lại bất ngờ xuất hiện trở lại trên tay Trương Tống, điều này khiến hắn không kịp phản ứng, hai tay luống cuống giữ lấy quả trứng, suýt chút nữa để rơi xuống đất.

Tại khoảng cách cách mặt đất vài trượng này, quả trứng rơi xuống mà không vỡ tan tành dịch trắng đỏ văng khắp nơi thì thật thần kỳ.

Trương Tống nghi hoặc quan sát hệ thống. Sau khi hắn thử lại vài lần, quả trứng sau khi đặt vào túi trữ vật hệ thống đều bị trục xuất ra.

Tư thế bám trên cành cây có chút không thoải mái. Trương Tống mang quả trứng tím leo xuống. Số trứng bình thường còn lại hắn không lấy làm gì. Hắn cũng không phải chim mẹ.

Con chim đực ti tiện kia thấy Trương Tống leo xuống, vẫn có chút đề phòng chưa bay về tổ, sau một lúc, không hiểu nó nghĩ gì, liền vỗ cánh quay mông bay đi mất hút trong rừng sâu.

Đối với hành động của nó Trương Tống lười nhác quản. Lúc đói bụng, hắn cũng đã nhìn lên con chim này. Bất quá vẫn là nghĩ lại, cuối cùng cũng không động thủ bắt xuống nướng ăn. Con chim này tính tình bội tình bạc nghĩa, hắn ăn thịt nó nói không chừng sẽ bị lây nhiễm.

Sau khi Trương Tống leo xuống, hắn nhặt vài hòn đá thử nghiệm đặt vào túi trữ vật hệ thống, kết quả vẫn giống như quả trứng tím, liền bị trục xuất ra.

Lúc này hắn đã có khẳng định rõ ràng, túi trữ vật của hệ thống chỉ có thể đặt vào vật phẩm của hệ thống xuất ra, vật phẩm ngoại lai thì không được chấp nhận.

Bạn đang đọc Thẩm Tống Đường Tạ Chu Tiên sáng tác bởi uongton
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi uongton
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.