Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Văn Minh hắn là trẻ mồ côi!

Tiểu thuyết gốc · 1548 chữ

Vừa ra khỏi trường, Văn Minh liền nhận được thêm cuộc gọi của cô Liên, sau một hồi trình bày tình hình cụ thể nội dung Văn Minh cũng hiểu lúc nãy cô tính là nói vấn đề này cho hắn, mà chuyện cũng qua rồi nên Văn Minh cũng tâm trạng thoải mái nhắn lại với cô Liên

Bên kia cô Liên nghe vậy Văn Minh một bộ thong thả như vậy, cũng là thương tiếc lên, cô còn nói lại chắc chắn sẽ đòi lại công bằng cho Văn Minh.

Làm đến Văn Minh là thực sự cảm động, này a không phải là giáo viên nào cũng không nói lý lẽ, ít nhất trước mặt hắn cô Liên là không như vậy.

Nghĩ đến cũng cảm thấy trong lòng hơi tốt lên, Văn Minh cũng bảo lại cô là không cần phải vậy, hắn cũng không nhất thiết cần học, bây giờ hắn cũng có định hướng rồi, cô không cần lo cho hắn nhiều đâu.

Tuy nói là vậy nhưng cô Liên một mực không chấp nhận cứ nhất quyết phải đòi lại công bằng cho Văn Minh.

" Em cứ yên tâm, chuyện này để cô đòi lại công đạo cho em, được rồi lúc sau lại gặp, em giữ sức khỏe cẩn thận"

Cô Liên nói xong liền cúp máy điện thoại, làm đến đang nghe điện của cô Văn Minh đều cười khổ, nhưng là trong lòng hắn rất cảm động là thật.

Được rồi, chuyện đó tính sau, nếu mà bên trường mà lấy lý do của Văn Minh hắn để làm khó cô Liên cũng đừng trách Văn Minh hắn tố cáo rồi.

Thầm quyết định là vậy, Văn Minh bước nhanh lấy xe để về nhà.

Vừa về đến phòng xem lại trên giờ đồng hồ là 10h đúng, Văn Minh liền thông báo lại với hệ thống, cũng không thèm kể khổ mà lao luôn làm nhiệm vụ.

" Hệ thống tiếp tục làm nhiệm vụ chạy bộ 10 km tân thủ, ta muốn nhanh chóng nâng cao thực lực"

Từ chuyện sáng này Văn Minh hắn liền hiểu được rằng bây giờ hắn sức yếu thế cô, dù nói gì cũng không ai thèm nghe, thế thà rằng tự thân nâng cao thực lực đến mức không ai là không chú ý đến sự tồn tại của hắn mới được.

" Tốt, kí chủ, nhìn đến là chuyện sáng này làm kí chủ đau đầu nha, bản hệ thống là hiểu cũng không nói nhiều làm gì”.

Tên nhiệm vụ : Chạy bộ 20 km ( tân thủ bảo hộ kì)/ tiến hành lần 2

Thời gian : không hạn chế trong ngày ( tân thủ bảo hộ kì , người không bị hạn chế thời gian hoàn thành nhiệm vụ miễn sao trong ngày hoàn thành)

Số lần còn lại có thể thực hiện : 1 lần ( tân thủ bảo hộ kì số lần thực hiện +1)

Phần thưởng : 3 điểm tiềm lực, 2 triệu đồng ( tân thủ bảo hộ kì +100% thưởng khi hoàn thành- chỉ lần đầu)

" Bắt đầu tiến hành nhiệm vụ"- Giọng hệ thống vang lên

" Tốt"

Văn Minh không nói nhiều, chỉ nhận nhiệm vụ liền chạy, cũng không thèm quan tâm bây giờ là mấy giờ.

Hắn Văn Minh trong đầu giờ chỉ muốn nhanh chóng nâng cao thực lực, kiếm về danh dự của bản thân.

"Nhìn đến bản kí chủ có vẻ vẫn khó chịu chuyện kia, ảnh hưởng đến tâm tình và có thể làm giảm hiệu suất tinh thần, tập luyện, bổn hệ thống vẫn là cho kí chủ một câu yên tâm là mọi chuyện sẽ nghịch chuyển, kí chủ cứ đợi mà xem hì hì.."

Nghe đến hệ thống một câu vậy Văn Minh là không hiểu ý hệ thống là gì, hắn còn hỏi lại hệ thống .

Nhưng hệ thống một mặt chính là tiện hề hề, không đáp lại lời Văn Minh, ra vẻ thần thần bí bí.

Làm đến Văn Minh đang chạy cũng trợn mắt, miệng cũng đáp lại hệ thống:

" Ta lại quên cái nước tiểu tính của hệ thống ngươi đi, hừ.....tính toán cũng ta cũng mặc kệ, chuyện gì tới thì tới, ta chẳng thèm quan tâm"

Mặc kệ hệ thống một bên, Văn Minh cũng không quan tâm đến, hắn lại tiếp tục chạy.

Nhìn đến một mặt biểu hiện của Văn Minh, hệ thống tỏ ra vẻ thần bí cười cười, liền sau đó cũng biến mất khỏi tầm mắt Văn Minh.

........................................................

Tại một bên khác ở khu vực phòng bệnh của nhóm Hắc Tài.

" Lão đại, lão đại"

Tiếng Trung Dũng vang lên

Nhìn lại từ xa đang chạy tới hồng hộc Trung Dũng, bên hai tay còn cầm lấy một bì hồ sơ còn mới, hẳn là mới được tiến hành thu thập thì Lão Tâm liền là biết thứ hắn cần tới rồi.

Trung Dũng vừa tiến tới gần lão Tâm, còn không đợi hắn báo cáo thì bên cạnh hắn Lão Tâm tay liền chụp lấy hồ sơ trên tay hắn.

Nhìn đến hồ sơ trên tay, lão Tâm hỏi lại Trung Dũng:

" Tiểu Dũng, này thứ cần thiết về tên tiểu tử Văn Minh điều trong này đi, không có sai sót gì chứ?"

" Là yên tâm lão đại, anh cứ phải gọi là tin tưởng vào năng lực của cấp dưới anh đi ạ".

Trung Dũng đáp lại khẳng định, ngực còn ưỡn ra biểu hiện một thân được việc

" Ừm, làm tốt lắm, cho tên nhóc ngươi điểm khen ngợi." - Lão Tâm gật gù.

Xong đó lão Tâm chưa vội xem qua hồ sơ, lại hỏi thêm Trung Dũng:

" Này hồ sơ lý lịch tạm khoan nói, ngươi đều tra qua một lượt thì thấy thế nào, là trong sạch tốt đẹp chứ ?"

" Này tên nhóc này hẳn cũng phải có người hướng dẫn hoặc thầy day dỗ từ nhỏ đi, đánh được 3,4 tên Hắc Tài mà bị thương một bên tay cũng đã tính không tệ rồi." - Lão Tâm cảm khái nói.

Nghe đến đó Trung Dũng liền khó nói mở miệng trả lời lão Tâm:

" Vâng, lão đại, tên nhóc Văn Minh này lý lịch chính là cực kì trong sạch đâu, có là....." - Trung Dũng tỏ vẻ khó nói.

" Có là gì ? nói đi tên nhãi ngươi còn muốn như tiểu cô nương nghập ngùng là thế quái nào hả ? - lão Tâm mộ mặt không vui mắng nhỏ Trung Dũng.

Trung dũng là nghe mắng cũng cảm thấy khó xử, hai tay đưa lên miệng giả ho khan nói ra:

" Khụ, lão đại , chính là tên nhóc này là trẻ mồ côi nha, chính xác là không biết mặt cha, mẹ loại kia..."

Hai mắt lão Tâm nhíu lại, miệng hỏi:

" Lời này là nói thế nào?"

Sau một hôi nghe Trung Dũng trả lời vướng mắt, còn nghe đến Văn Minh hắn là bị bố mẹ bỏ rời từ nhỏ, tự thân kiếm sống năm 15 tuổi nhưng vẫn phụ giúp lại cô nhi viện thanh niên tốt.

Lão Tâm nghe đến liền là cảm khái hô tốt cuộc sống khó khăn tiểu tử, nhưng vẫn là khen Văn Minh còn biết lo cho cô nhi viện, nhìn đến hẳn là người có nghĩa có tình, chưa biết các mặt khác ra sao nhưng chỉ cần một điểm này lão Tâm hắn là nhìn đúng người rồi.

Khi biết đến Văn Minh hắn là một thân kĩ năng chính là tự thân tập luyện, không ai chỉ dạy luyện tập, lão Tâm là lấy tay sờ cằm nghĩ này thông tin có sai không nhỉ?

Có tự thân tự tập luyện có thể khá mạnh như vậy, đều nhanh theo kịp hắn các thành viên tổ chiến đấu rồi đi?

Lão Tâm để chắc ăn còn xác định lại một bên với Trung Dũng, Trung Dũng liên tục gật đầu đảm bảo tin tức là thật 200%.

Làm đến lão Tâm là gật gù tán thưởng, miệng không ngừng bảo:

" Tốt, này nếu tên tiểu tử Văn Minh này đã lợi hại như vậy, đây là trong điều kiện không có người chỉ dạy a, nếu có người chỉ dạy tên nhóc đó hẳn là sẽ càng lợi hại hơn đi?”

“Tốt lão Tâm ta quyết định rồi, phải dẫn nhập thằng nhóc đó vào đội của ta."

Như làm ra quyết định, lão Tâm liền lấy ra điện thoại, chạy đi vào nhà vệ sinh, ngó không thấy người lạ mới gọi báo lại cho cấp trên của lão xin chỉ thị.

Tút... tút....tút....

" Alo, lão đại hả, không, không có chuyện gì đặc biệt quan trọng đâu, chỉ là ta muốn giới thiệu với lão đại hạt giống tốt thôi, có thể gia nhập bên bộ đặc biệt của chúng ta, mọi chuyện chính là như này, như này....."

" Hả, có đảm bảo không ấy hả? lão đại yên tâm, chẳng lẽ không tin ai lại không tin lão Tâm ta, yên tâm chắc chắn không làm lão đại thất vọng"

Bạn đang đọc Thảm Quá Rồi Ta Hệ Thống Điều Xuất Mã Rồi sáng tác bởi toiyeumaicon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi toiyeumaicon
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.