Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một con đường cho Cựu Thuật(2)

Phiên bản Dịch · 1364 chữ

Mà ở thời đại trước, người theo con đường Cựu Thuật lần đầu tiên kích hoạt siêu cảm giác, muốn tiến vào nội cảnh địa, còn phải cần phương sĩ Tiên Tần trợ giúp, hoặc phải có người cấp giáo tổ hướng dẫn.

Mà lần đầu tiên Vương Huyên đi vào, không cần có người hướng dẫn, là tự mình bước vào lĩnh vực đó, nếu nói chuyện này ra sẽ khiến cho người hiểu rõ nội tình phải kinh ngạc.

"Ta bởi vì chấp niệm này mà có chút giật mình, vì nội dung trong kinh văn truyền thuyết, không tiếc động sát tâm, muốn giết cậu để đổi bộ kinh văn kia, hiện tại nghĩ lại, người đi con đường Cựu Thuật như chúng ta, quan trọng nhất là nhìn không thấy hi vọng, có chút đáng buồn."

Nam tử áo đen cảm thán, sau đó nhìn chằm chằm Vương Huyên, nói: "Cho nên, tôi mới khuyên cậu không cần điều tra nữa, người kia rất có thể cũng chỉ là nhất thời tức giận nói muốn giết cậu, sau đó chưa chắc có thể để tâm đến chuyện này, cậu cứ coi như chưa từng xảy ra chuyện gì đi, có vài người và thế lực mà không phải người như tôi và cậu có thể dính líu và chống lại, dù sao đây đã không phải là thời đại Tiên Tần mà phương sĩ nở rộ tiên quang Vũ Hoá."

Đột nhiên, khí tức của anh ta thay đổi, hai mắt bắn ra hai luồng ánh sáng, lục phủ ngũ tạng đột nhiên chấn động, truyền đến tiếng vang như sấm, máu trong cơ thể sinh ra ánh sáng nhàn nhạt, cả người anh ta dường như đều có một tầng hào quang, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, tốc độ cực nhanh, lao về phía Vương Huyên.

Vương Huyên mặc dù cảm thấy người này có chấp niệm ở lĩnh vực Cựu Thuật, không phải làm bộ, nhưng cũng không buông lỏng cảnh giác, lòng người phức tạp, người áo đen mặc dù chấp nhất với Cựu Thuật, nhưng chưa chắc đã lương thiện.

Ví như khi hắn làm đầu của Hắc Hống bị thương nặng, gần như sắp chết, anh ta đều không có bất kỳ gợn sóng gì, vừa nhìn là biết trái tim anh ta cứng rắn.

Bùm!

Vương Huyên nhanh chóng tránh né, cải tiến toàn diện Kim Thân Thuật, cùng đối đầu với người này.

Anh ta biến mất tại chỗ, sau đó xuất hiện, rầm một tiếng, hai chân đạp ra một hố to trên mặt đất, sức mạnh thật sự có chút khủng bố, kinh khủng hơn nhiều so với trước đây không lâu.

Người áo đen thở hồng hộc, nội tạng chấn động, từ trong máu phát ra một tia sáng nhàn nhạt, xuyên qua cơ thể anh ta đi ra, khiến cho bên ngoài cơ thể anh ta xuất hiện một quầng sáng mờ nhạt, rất kỳ lạ, làm cho thực lực của anh ta tăng lên một khoảng lớn.

Trong lòng Vương Huyên chấn động mạnh, suy đoán đây rất có thể chính là sức mạnh của trang đầu tiên bộ kinh thư mà nam nhân áo đen khao khát.

Bang bang bang!

Vương Huyên tránh mũi nhọn, sức mạnh ấy sượt qua cánh tay, cơ thể hắn, dù vậy, hắn cũng cảm nhận được lực lượng quá mức cường đại của đối phương.

Giờ khắc này, nam nhân áo đen có chút không thể địch lại, sau tiếp xúc ngắn ngủi, mười móng tay của Vương Huyên đều bị bật ra, máu tươi không ngừng chảy xuống, cánh tay tưởng như sắp gãy, xương ngón tay đau nhức không thôi, Kim Thân Thuật cũng không ngăn được!

Tình huống tương đối nguy cấp, trong những lần va cham liên tiếp, Vương Huyên mấy lần bị đánh bay ra ngoài, miệng ho ra máu, thân thể sắp bị thương nặng toàn bộ.

Nhìn trạng thái của người áo đen, Vương Huyên lập tức nghĩ đến loại Thể Thuật nào đó mình cũng từng luyện qua, khi đó Trương Đạo Lăng để lại năm trang kim thư, ở trong nội cảnh hắn từng luyện thành bức tranh đầu tiên, chỉ là bước khởi động, nên lúc ấy không cảm thấy nó có thể có bao nhiêu uy lực.

Hiện tại, hắn nhìn thấy loại sức mạnh này của người áo đen, anh ta ngay lập tức cảm nhận và chạm vào một sức mạnh tương tự, có liên quan đến việc kích thích hoạt động của các cơ quan nội tạng.

Bùm!

Vương Huyên quyết tâm liều mạng, trong miệng chảy đầy máu, dùng toàn lực kích hoạt Thể Thuật được ghi lại trong bức tranh kia, khiến ngũ tạng cộng hưởng kịch liệt, ở thời khắc sinh tử này, hắn cảm giác được có gì đó không tầm thường, đến khi thân thể hắn sắp không chịu nổi, ngũ tạng kịch liệt chấn động đến muốn nứt ra, trong cơ thể hắn xuất hiện một loại lực lượng mới lạ, khuếch tán nhanh chóng trong máu thịt.

Thịch! Thịch! Thịch!

Hắn cảm giác được trái tim đập mạnh trong lồng ngực, máu như dòng sông chảy dài, toả ra kim quang nhàn nhạt, hắn giơ tay ngăn cản công kích mãnh liệt của người áo đen, cánh tay, xương ngón tay đều nguyên vẹn, không bị vỡ nát.

Cuối cùng, người áo đen không chống đỡ được nữa, sau khi ngũ tạng cộng hưởng, miệng ho ra máu, rầm một tiếng, bị Vương Huyên đánh bay ra ngoài chừng hơn mười mét, lồng ngực nát bấy, xuất hiện một lỗ hình bàn tay đáng sợ, xuyên thấu ra sau lưng.

Ngoài ra, ngũ tạng của anh ta vừa rồi cộng hưởng ra năng lực quá mức cường đại, hiện tại lại sắp sụp đổ, từng vết nứt bắt đầu hiện lên, hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu, tựa như sắp chết.

"Không thể tin được, cậu cũng tu luyện kinh văn tương tự." Miệng mũi anh ta không ngừng chảy máu, cuối cùng thở dài: "Cậu còn trẻ như vậy, có lẽ còn có chút hy vọng, sau này có thể tìm ra một con đường cho Cựu Thuật..."

Anh ta nói ngắt quãng, miệng đầy bọt máu, hô hấp khó khăn, nhanh chóng suy yếu.

Vương Huyên cũng rất khó chịu, mặc dù hắn nhanh chóng dừng Thể Thuật được ghi lại trong kim thư kia lại, nhưng vẫn cảm thấy ngũ tạng đau nhức, sức lực hắn tiêu hao quá lớn, có chút mệt mỏi, không muốn động đậy.

Nhưng xung quanh vẫn còn những tay súng bắn tỉa, tồn tại một mối nguy cực lớn.

Quả nhiên, trong nháy mắt hắn cảm giác mình lâm vào tuyệt cảnh, giữa hai lông mày truyền đến một trận đau nhói, giống như sắp bị một vũ khí sắc bén chạm đến đâm thủng.

Có phải hắn bị người ta ngắm trúng, muốn bắn chết hắn?!

Vương Huyên cảm thấy mình cách cái chết không xa, hắn chưa bao giờ cách cái chết gần như vậy. Hắn chịu đựng đau đớn kịch liệt, cố gắng xoay người, gian nan tránh được một đòn chí mạng, viên đạn bay qua, xuyên thủng vị trí vừa rồi.

Trong nháy mắt, nhiều bộ phận trên thân thể hắn đau nhức kịch liệt, lại bị khoá chặt tứ phía.

Tuy nhiên, trạng thái của hắn cực kỳ tồi tệ, rất khó để phản ứng ngay lập tức.

Phải chết ư? Hắn rất không cam lòng, trong cơ thể tự động vận chuyển căn pháp của phương sĩ Tiên Tần, hắn không muốn từ bỏ, vẫn muốn tìm hi vọng.

Bùm!

Đột nhiên, hắn nhận thấy điều bất thường, thời gian dường như trở nên chậm lại, thân thể bị bóng tối tử vong bao trùm, như bị áp bách cực hạn đến hít thở không thông, lại lâm vào trạng thái siêu cảm giác.

Dù vậy, hắn vẫn có thể tránh được một kiếp này sao? Hắn không chắc chắn.

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn(Bản Dịch) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 181

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.