Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên huyết văng khắp nơi (4) (chap bị lặp)

Phiên bản Dịch · 1146 chữ

Coong!

Tỏa Hồn chung rất nghịch thiên, liên tiếp vang vọng, trong mảnh địa giới này phù văn ảm đạm đi khá nhiều, Chu Xung trốn ở trong chuông lớn, khống chế nó, thế mà trốn về phương xa.

Thân thể người máy số 5 tan chảy, chui vào trong lớp đất, nó tổn thất nặng nề, hỏa chủng tinh thần gần như dập tắt, một nửa hoạt tính kim loại thân thể bị tiêu hao.

Tiên cốt nổ tung, xá lợi vỡ nát, có hư ảnh đi xa, cũng có hư ảnh tiêu tán ở hiện trường.

Về phần Siêu Phàm giả khác càng là lần lượt hóa thành mưa máu, khu vực này rất nhanh trở nên yên tĩnh.

Chỉ có số ít người thoát đi, chủ yếu là bây giờ siêu vật chất Tân Tinh khô kiệt, năm đó tế luyện nhân tố Siêu Phàm trong thông đạo tiếp dẫn có hạn.

"Tới phiên ngươi, kỳ tích chân chính, đường tiếp dẫn!" Hoàng Côn mở miệng, hắn ta bay đến núi Kim Đỉnh, kích hoạt pháp trận đặc thù sau cùng.

Sau đó, hắn ta bắt đầu ngóng nhìn xa xăm lên bầu trời, chờ đợi gì đó.

Chung gia, trên thân Vương Huyên xuất hiện ký hiệu này đến ký hiệu khác, nở rộ rực rỡ và cuối cùng hình thành ba quầng sáng gợn sóng khóa chặt hắn ta.

"Anh sao vậy?!" Chung Thành kinh hô.

Vèo một tiếng, Vương Huyên biến mất tại chỗ, đây mới thực là thủ đoạn pháp trận tiên gia, cách không bắt lấy người sống.

Sau đó không lâu, Vương Huyên xuất hiện ở núi Kim Đỉnh, nhìn khắp chốn vùng núi hoang tàn, vết máu loang lổ, thậm chí có tiên cốt mảnh vỡ, hắn cảm khái nói: "Thủ đoạn thật ác độc!"

Hắn nhìn thấy đại mạc mông lung phía trước, còn có cái gì không rõ?

"Chết không ít Siêu Phàm giả, lại có tiên cốt, xá lợi hủy ở nơi này, ông không sợ kết xuống nhân quả lớn?" Vương Huyên nhìn về phía Hoàng Côn, cái này thật đúng chó sủa là chó không cắn.

"Người tự mình tới chỗ này, khẳng định không phải nhân vật lớn, chúng ta có thể tiếp nhận loại nhân quả kia." Hoàng Côn bình thản nói ra, sau đó hắn ta ra hiệu, để Vương Huyên huy động lưỡi câu, tiếp dẫn Liệt Tiên sau đại mạc trở về.

Vương Huyên nói: "Bắt tôi tới, bức bách tôi lấy tính mạng tiếp dẫn cường giả sau đại mạc tiến vào hiện thế, ông cho là tôi sẽ phối hợp sao?"

Hắn dường như đang áp chế lửa giận trong lòng, thần sắc lạnh nhạt, Hoàng Côn này quả nhiên không phải người lương thiện!

Trên người Vương Huyên có ba gợn sóng giống như vòng ánh sáng, trói buộc hắn, rất khó liều mạng tranh đấu với đối phương.

Hoàng Côn cười cười, nói: "Ta không có bức bách ngươi, ta là đang cầu xin ngươi vận dụng nội cảnh địa, tiếp dẫn cường giả tuyệt thế trở về, chúng ta cam đoan ngươi có thể sống sót."

Vương Huyên cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, đối phương dám bố trí, như thế khẳng định là vì biết bí mật lớn nhất trên người hắn, tại giai đoạn Phàm Nhân đã mở ra nội cảnh địa đặc thù, cho nên mới có động tác lớn kịch liệt như vậy.

Hắn hơi trầm mặc, cuối cùng thở dài một tiếng, đi thẳng về phía trước, nhặt lên sợi tơ óng ánh, đột nhiên hất lên, xuyên thủng đại mạc có chút phát sáng.

Đối diện có một đám người, đây là một trận doanh cường đại.

Phía sau cùng có một người đàn ông, mặc áo giáp kim loại đen, mũ giáp che kín cả gương mặt, khí chất của hắn khác biệt với các Tiên khác.

Hắn ta yên tĩnh không tiếng động, cách đại mạc đều khiến người khác kính sợ, Hoàng Côn thân là Tiên Nhân đối mặt hắn ta đều đang run sợ, sông núi vạn vật ở trước mặt hắn ta dường như cũng lộ ra cực kỳ nhỏ bé, trên bầu trời thái dương đều mờ đi.

Liệt Tiên chung quanh hắn ta, thế mà đều bị xem nhẹ, khiến cho người ta dễ dàng quên đi sự tồn tại của những Chân Tiên khác.

"Hiện thế, chúng ta trở về!" Có người kêu to, vô cùng kích động.

Trong nháy mắt lưỡi câu xuyên qua thì có tiếng rống kinh thiên động địa truyền đến.

Vù vù vù!

Liệt Tiên đều động, trong nháy mắt có mấy người dọc theo sợi tơ kia xông ra ngoài.

"Nhanh! Thời gian không nhiều, Cựu Ước khó vi phạm, trân quý thời gian ngắn ngủi này, hiện tại quý giá hơn Thiên Dược, kinh văn tuyệt thế, chạy trốn đi!" Người phía sau thúc giục.

Quang ảnh lấp lóe, bảy người dọc theo sợi tơ óng ánh vọt ra trước tiên!

Sau đó, bọn họ kêu thảm kinh thiên động địa, đều nổ tung. (chia đến đây)

Tiên huyết rơi, có uy lực khó lường, có phù văn kinh khủng, mài mòn nhục thân bọn họ, thậm chí xé rách Nguyên Thần của bọn họ!

"Vì sao lại như vậy?" Tiên Nhân dọc theo sợi tơ xông tới gầm thét, nhìn về phía Vương Huyên, sau đó lại để mắt tới Hoàng Côn, Nguyên Thần của bọn họ đang nhanh chóng tiêu tan.

Cái này không có gì khác biệt với bọn họ trực tiếp xông vào đại mạc!

"Ngươi. . . Đổi sợi tơ, sợi tơ ta đưa cho ngươi đâu?!" Hoàng Côn lao đến, sau khi cẩn thận kiểm tra, cực kỳ tức giận, sợi tơ ban đầu của hắn ta là cường giả tuyệt thế sau đại mạc từng tự mình tế luyện.

Vương Huyên nhìn về phía hắn ta, nói: "Tôi thấy sợi tơ kia của ông có chút mục nát, trên người của tôi có một sợi tơ chất liệu gần giống, cho nên tặng, chỉ sợ sợi tơ của ông không bền."

Hoàng Côn đơn giản muốn điên rồi, chịu không được loại kích thích này.

Bảy vị Tiên Nhân vượt qua đại mạc đi ra đều nổ tung, nhìn thấy mà giật mình!

Ở trong mắt Hoàng Côn, Vương Huyên chỉ là con rối hình người, sau khi mở ra thông đạo tiếp dẫn, trận doanh Liệt Tiên bọn họ sẽ đạp trên xác Vương Huyên trở về.

Lúc trước ở trong Thệ Địa, sinh vật thần bí trên mặt trăng muốn câu Vương Huyên, kết quả bị hắn dùng đoản kiếm cắt bỏ một đoạn dây câu, lần này phát huy được tác dụng.

"Người tốt khó làm thật đấy!" Vương Huyên thở dài.

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn(Bản Dịch) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.