Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị cướp công

Phiên bản Dịch · 1045 chữ

Chương 136: Bị cướp công

Thông Lĩnh từ xa xưa đã là một nơi lạnh lẽo, quanh năm yên ắng, hôm nay lại có nhiều tổ chức đến, trong đó có một số người thân phận không đơn giản.

Trong một chiếc phi thuyền vũ trụ, người ngồi không nhiều, nhưng đều là nhân vật quan trọng, đang cùng bàn bạc, giao dịch, cò kè mặc cả.

"Mạc Hải thua rồi." Có người gõ bàn, ra hiệu những người khác nhìn về phía màn hình lớn.

Người phát ngôn của Tân Thuật sắc mặt bình tĩnh, nói: "Tân Thuật vừa mới bắt đầu, còn Cựu Thuật thì đã kết thúc. Một như mặt trời mới mọc, một như mặt trời lúc hoàng hôn. Tiềm năng của Tân Thuật là vô cùng, tất cả đều có khả năng. Cựu Thuật chỉ còn lại mình lão Trần, nhưng ông ta cũng sắp chết. Con đường cũ gập ghềnh, đến thời đại này đã sắp sửa kết thúc."

Thật đáng tiếc, lĩnh vực Cựu Thuật lại không còn ai có thể có được tư cách ngồi đây.

Có người ngắt lời người phát ngôn của Tân Thuật, lạnh lùng nhắc tới việc mấy năm nay đã dành cho Tân Thuật rất nhiều tài nguyên.

Những người ngồi ở đây đều có lai lịch rất lớn, từng khai quật được những thứ khó lường dưới lòng đất, có thể nối tiếp một đoạn đường cũ bị đứt đoạn.

Vốn dĩ bọn họ có một kế hoạch sắp triển khai, nhưng vừa bắt đầu lại thay đổi.

"Lần trước, bí dược vốn định cung cấp cho các khu thí nghiệm Cựu Thuật ở các nơi, lại tạm thời được điều phối đưa đến bên Tân Thuật."

Lời này vừa nói ra, bầu không khí nhất thời có chút lạnh lẽo, bởi vì đây là một khoản đầu tư và quyết định chung của các bên.

Chủ yếu là vì lĩnh vực Tân Thuật lúc ấy truyền đến những tin tức đáng kinh ngạc, yêu cầu tài nguyên nghiêng về phía bọn họ, và loại "thành tựu mới" đó đã thay đổi tất cả nghị quyết vốn có của các bên trong nháy mắt.

Có thể nói, Cựu Thuật đã từng bị chặn đường!

Trong một chiến hạm siêu cấp khác, Đại Tông Sư Trần Khải của lĩnh vực Tân Thuật đang phải cúi thấp đầu, chủ yếu là vì muốn nhìn Kim Sắc Trúc Giản.

Cho đến bây giờ, Kim Sắc Trúc Giản được khai quật hoàn chỉnh tổng cộng cũng chỉ có hai bộ!

Mà một bộ trong số đó, đang nằm trong tay tài phiệt họ Chung trước mặt.

Nhưng lão giả Chung Dung thật sự quá khó đối phó, quả thực là ăn thịt không nhả xương, đã nhận được không ít thứ tốt từ chỗ Trần Khải, nhưng vẫn không chịu nhả ra.

Trần Khải thầm thở dài, nếu như đổi địa điểm khác hay đổi thành người khác, ông ta đã sớm ra tay, đáng tiếc đây là một tài phiệt siêu cấp, nếu như ông ta hành động thiếu suy nghĩ, thì ông ta cùng với tổ chức đứng sau chắc chắn sẽ bị nhổ tận gốc.

Không nói đến chuyện khác, chỉ riêng một chiến hạm siêu cấp xuất hiện là đã đủ, bồi dưỡng ra bao nhiêu tông sư đều vô dụng, một khi bị khóa chặt, bọn họ rất nhanh sẽ bị diệt sạch!

Cho nên, Đại Tông Sư luôn khát vọng trở nên ngày càng mạnh, mong muốn tiến vào cảnh giới thần thoại.

"Chúng tôi rút gân rút xương, thật sự đã từng lấy máu, nấu tủy của chính mình, mới gom góp ra được một phương thuốc kéo dài sinh mệnh cho ngài, bây giờ chỉ có thể làm được như vậy. Vẫn cần thêm thời gian, khi chúng tôi trở nên mạnh hơn, thăm dò ra càng nhiều bí mật ở đó, thì tất nhiên sẽ có thể kéo dài tính mạng của ngài. Đừng nói là hai mươi năm, về sau nếu chúng tôi có thể tiến thêm một bước, vì ngài hái được Địa Tiên Thảo, thì có thể sống thêm hai trăm năm, thậm chí lâu hơn nữa. Hiện tại, Kim Sắc Trúc Giản trong tay ngài Chung giữ lại cũng chỉ để phủ bụi, không bằng giao cho chúng tôi nghiên cứu, nói không chừng có thể phân tích ý nghĩa sâu xa trong đó."

Chung Dung vén thảm da Thụy Thú trên đùi lên, đứng trên mặt đất, hoạt động gân cốt, lúc này mới nhìn về phía Đại Tông Sư Trần Khải, bộ dạng nghiêm túc, nói: "Ta là vì muốn tốt cho các người nên mới không cho các người xem, các người đi con đường Tân Thuật, vì sao lại đào sâu được gốc rễ của Cựu Thuật?"

Trần Khải nói: "Lấy lịch sử làm gương, có thể biết được thăng trầm. Lấy Cựu Thuật làm gương, có thể thấy tương lai Tân Thuật. Hơn nữa, chúng tôi cũng thừa nhận rằng Cựu Thuật thời kỳ Tiên Tần vô cùng rực rỡ, chỉ là đến những thế hệ sau, một đoạn đường lớn giữa con đường hướng đến Liệt Tiên hoàn toàn đứt đoạn. Chúng tôi muốn xác minh rõ ràng, biết đâu tương lai có thể giúp Cựu Thuật hồi sinh."

Lão giả Chung Dung lắc đầu, nói: "Vô dụng thôi, đám người đi theo con đường Tân Thuật các người không thể hiểu được những hình khắc trên Trúc Giản. Về phần chữ viết thì càng không cần phải nói. Ta đã dùng một số tiền lớn mời được một nhóm học giả, giáo sư có danh tiếng nhất cùng nhau giải mã, cũng không phân tích được chữ nào. Cho các người xem, liệu các người có hiểu được không? Ta cho rằng, khả năng giải mã ngôn ngữ chữ viết và trình độ của các người vẫn kém xa so với bọn họ."

Đại Tông Sư lĩnh vực Tân Thuật im lặng, trong lòng lại thầm mắng lão gia hỏa này thật xấu xa, sống chết ôm Kim Sắc Trúc Giản không buông, còn chế nhạo văn hóa cổ của bọn họ nghèo nàn.

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn(Bản Dịch) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.