Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đào sâu nguồn gốc của Cựu Thuật

Phiên bản Dịch · 1003 chữ

Chương 133: Đào sâu nguồn gốc của Cựu Thuật

Lão Trần thở dài, ông ta hiểu đối phương đã biết được căn nguyên sinh bệnh của thân thể ông ta, hôm nay muốn khiến vấn đề trong ngũ tạng của ông ta nổ tung hoàn toàn, tiễn ông ta lên đường!

Sắc mặt Thanh Mộc trắng bệch, hai Đại Tông Sư tới, sư phụ của anh ta chỉ có một người, có thể ngăn được sao? Anh ta còn không biết thân thể sư phụ mình có vấn đề.

Vương Huyên nhận ra rằng tình hình không ổn, đối phương bình tĩnh như vậy, dường như nắm rõ đối thủ trong lòng bàn tay, lão Trần chỉ sợ phải lâm vào nguy hiểm.

"Không đánh nữa, lão Trần quay lại đây đi, chúng ta cùng nhau trở về!" Một số lão giả theo con đường Cựu Thuật hô lớn, hơn nữa không ít người định xông về trước, muốn ngăn cản va chạm của các tông sư.

Thực lực của bọn họ tuy rằng không thể so sánh với lão Trần, nhưng bọn họ có kinh nghiệm vô cùng dày dặn, cảm giác được nguy hiểm cực lớn đang tới gần.

Từ doanh trại của Tân Thuật, cùng có không ít người đi ra, nhanh chóng ngăn cản những lão nhân này.

Lão Trần khoát tay, ngăn cản bọn họ tiến lên.

"Trần tiên sinh, ngưỡng mộ đã lâu, hôm nay muốn cùng ông giao chiến cho thoải mái!" Người đàn ông trung niên mặc quần áo trắng như tuyết, không nhiễm bụi trần mở miệng, cách đây không lâu, chính ông ta là người đã nói chuyện với phụ trách bộ phận liên quan của Cựu Thổ, muốn tiếp quản tổ chức thám hiểm, từ đó đạt được những gì bọn họ mong muốn!

"Trần tiên sinh, tôi rất chờ mong được cùng ông so tài!" Nữ tông sư mặc áo giáp hợp kim kia cất lời, nhìn qua mới chỉ ngoài ba mươi tuổi, nhưng tuổi thật đã ngoài năm mươi, nên nhìn không già chút nào.

Những người biết rõ nội tình đều biết, hai vị Đại Tông Sư liên thủ với nhau để giữ chân lão Trần, kích phát bệnh cũ trong ngũ tạng ông ta, sẽ không để cho ông ta còn sống mà rời đi!

Đây là nhận thức chung của một số người trong doanh trại Tân Thuật, họ không tiếc đánh đổi, bởi vì có người linh cảm rằng, nếu lão Trần tiếp tục đột phá, vấn đề ngũ tạng sẽ hoàn toàn được giải quyết!

Lão Trần đeo mặt nạ màu bạc lạnh như băng, trường kiếm đen kịt cắm trên mặt đất bị đóng băng trước mặt, khí chất ông ta lạnh lùng, khác hoàn toàn so với ngày thường.

Hai Đại Tông Sư chậm rãi tới gần, những tảng đá bị ngọn gió vô hình thổi lên xoay tròn, lại bị sức mạnh không thể giải thích được xé rách, cảnh tượng vô cùng đáng sợ.

Người bình thường hoàn toàn không tiếp cận được trước mặt họ, sẽ bị trường lực vô hình cắt nát!

"Hai người các ngươi từng người một lên, hay là cùng lên một lượt?" Lão Trần lạnh lùng mở miệng, mặc dù đang đối mặt với hai Đại Tông Sư, sắc mặt ông ta vẫn không thay đổi.

Người đàn ông trung niên áo trắng tên là Mạc Hải, lúc này ông ta vẫn một thân áo trắng, không dính một hạt bụi, mặc cho đá xung quanh trôi nổi, cát sỏi bay lên, góc áo ông ta cũng không nhúc nhích một chút.

Hơn nữa, trên người ông ta bắt đầu tràn ra ánh sáng trắng, khiến ông ta càng trở nên thần thánh, xuất thần, làm cho người ta có một loại cảm giác không thể với tới, chỉ có thể ngước nhìn.

Đây không phải là ảo giác, bên cạnh có không ít người sởn gai ốc, ông ta còn có thể ảnh hưởng đến tâm tình của người khác? Nếu không tại sao mình muốn đến gần, thậm chí còn muốn cầu nguyện?

"Là tà ma sao?" Có người trực tiếp thấp giọng đánh giá như vậy, bất luận là người luyện Cựu Thuật, hay là đi theo đường Tân Thuật, đều có ý chí mạnh mẽ, không thể nào dễ dàng "Thần phục"!

"Trần tiên sinh cứ nghỉ ngơi đi, lát nữa tôi sẽ lĩnh giáo Cựu Thuật của ông." Nam tử áo trắng Mạc Hải ôn hòa nói.

Mặc dù có người bởi vì kinh hãi mà xì xào bàn tán nói ông ta là ma quỷ, nhưng không thể không thừa nhận, bộ dáng áo trắng xuất trần của ông ta thật sự rất trong sạch, có một loại khí chất trời sinh.

"Người này không lập tức ra tay, còn rất có phong độ, xem ra tình huống của lão Trần không ác liệt như trong tưởng tượng." Một người đàn ông trung niên theo con đường Cựu Thuật mở miệng.

Trên thực tế, bọn họ cũng đã chuẩn bị cùng nhau ra trận, nếu thật sự hai Đại Tông Sư đồng thời ra tay, thì cũng không còn gì để nói, chỉ có thể mọi người cùng nhau liều mạng để chiến đấu.

Ngay cả Vương Huyên cũng đang tập trung tinh thần, sẵn sàng giải cứu lão Trần bất cứ lúc nào, nhưng hắn cảm thấy lão Trần bình tĩnh như vậy, hẳn là có thể chống lại một trong hai Đại Tông Sư nhỉ?

Vương Huyên cũng không biết thân thể lão Trần có vấn đề. Năm đó lão Trần tuổi trẻ sung sức, cảm thấy mình có thể thành công nên đã luyện tuyệt học bí mật của Đạo giáo Tổ Đình.

Sau đó, cuối cùng hắn vẫn để lại một mối nguy tiềm ẩn.

Không biết vì sao, bắt đầu từ giây phút này, Vương Huyên lại cảm thấy vô cùng bất an.

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn(Bản Dịch) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.