Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tân, cựu tranh phong (2)

Phiên bản Dịch · 1074 chữ

“Cậu cũng có nghề đó chứ.” Gã nhìn Vương Huyên chăm chú, nét mặt tỏ vẻ thật sự bị kinh ngạc.

“Anh đang sử dụng chiêu thức của cựu thuật, còn tân thuật đâu, sao không dùng?” Vương Huyên hỏi.

Chu Vân đáp: “Nếu đánh bại cậu bằng cựu thuật thì chẳng phải càng tiện hay sao, tôi cũng không cần phải vận dụng tân thuật.”

Gã vẫn tản ra khí tức nguy hiểm như trước, khiến mọi người cảm bị uy hiếp, gã đột nhiên căng cứng người thủ thế, dường như sẵn sàng tung ra một đợt tất công dữ dội bất cứ lúc nào.

“Thứ tôi vận dụng chỉ mang dáng vẻ của cựu thuật mà thôi, sức mạnh của bản thân tôi không đến từ thu khí thuật hay nội dưỡng pháp gì đó, chúng tôi đã bắt kịp thời đại và vận dụng những thành tựu về gen di truyền từ lâu rồi.”

Chu Vân tiết lộ nguồn gốc của sức mạnh một cách tuỳ ý, bởi vì việc này cũng chỉ nâng cao cường độ thân thể và sức mạnh của gã chứ không dính dáng gì đến nguồn gốc lực lượng của siêu thuật cả.

Những bạn học đến từ Tân Tinh đang quan sát cuộc chiến thì thầm rùng mình, họ đều biết chuyện này nghĩa là gì.

Từ rất lâu trước đây, đã có người trên Tân Tinh nghiên cứu về lĩnh vực này. Tuy nhiên, hầu hết những nghiên cứu về tối ưu hoá và chỉnh sửa gen của trẻ sơ sinh thì lại phải thực hiện trong bí mật để tránh gây ra sự phẫn nộ của công chúng.

Sức lực thân thể mạnh mẽ của Chu Vân không bắt nguồn từ thu khí hay nội dưỡng mà chỉ đơn thuần là thành quả về gen, lực đạo này quả thực đáng sợ, người bình thường không cách nào chống lại nổi.

Vương Huyên hé miệng nói nửa lời, chỉ chủ động tấn công, đối phương đã muốn nhắm vào hắn, vậy thì trực tiếp bung hết sức là được.

Động tác của hai bóng người trên bãi cỏ cực nhanh, quyền cước va chạm nổ vang đùng đùng như sấm sét khiến nhiều người hoảng hốt sợ hãi.

Nếu mà bị loại sức mạnh này đánh người trúng thì chỉ có từ chết đến trọng thương tàn phế mất thôi.

Ầm Ầm Ầm!

Mặt cỏ dưới chân họ bị cày nát. Mỗi khi chân hai người vừa chạm đất thì lực lượng mạnh mẽ đó không chỉ đục ra một cái hố sâu hoắm, mà còn xé nát bãi cỏ xung quanh, khiến nó bắn ra tung toé.

Khi một người luyện cựu thuật đến một trình độ nhất định, người đó sẽ có được lực lượng mạnh mẽ vượt xa người bình thường. Ở thời cổ đại, cựu thuật tượng trưng cho lực sát thương cực mạnh, vì vậy, mới có thể trường thịnh không suy qua rất nhiều năm.

Thế nhưng, vì quá trình tu luyện rất khó khăn, hơn nữa, không biết có phải do môi trường biến đổi hay do khoa học kỹ thuật hiện đại phát triển, khiến con người trở nên nóng vội, dẫn đến việc càng ngày càng có ít người luyện thành cựu thuật.

Vả lại, công dụng của cựu thuật cũng bị thui chột, trình độ thấp thì hiệu quả bình thường, trình độ cao thì lại khó tiến thêm bước nữa.

Thế nên cựu thuật ngày càng xuống dốc, rất khó thấy được cao thủ.

Hiện giờ, mới từng này tuổi mà Vương Huyên đã có biểu hiện vượt trội như vậy, thật khiến người khác phải ngạc nhiên, đến cả người có gen siêu phàm như Chu Vân cũng bị hắn áp chế.

Trong sân, dưới thế tấn công chủ động của Vương Huyên, thân thể của Chu Vân bị chấn động liên tục, gã lảo đảo lùi về phía sau, tê cả da đầu, thân hình cao nghều của đối phương sao có thể bùng nổ ra sức mạnh lớn như thế này?

Ầm!

Vương Huyên đấm Chu Vân một quyền khiến gã xém chút trào máu, phải cấp tốc lui về sau, nuốt xuống ngụm máu tươi trong miệng.

Vương Huyên cũng thừa thế giơ chân quét ngang ra.

Tuy kịp tránh được chỗ hiểm nhưng Chu Vân vẫn bị đá trúng bả vai.

Gã lập tức cảm thấy đau rát, tay áo nát vụn, bả vai chảy máu ròng ròng. Nếu ban nãy không né kịp, gã có thể đã gãy xương rồi.

Đây là một con quái vật! Gã thầm đánh giá, người có thân thể mạnh mẽ và thân hình cao to như mình mà còn không chịu nổi chứ huống hồ gì người khác.

Dù đã được tối ưu hoá gen, gã vẫn không thể đỡ nổi quyền cước có lực đạo đáng sợ của đối phương. Gã đoán chừng, nếu đầu mình mà bị trúng một quyền thì có lẽ sẽ bể nát như quả dưa hấu mất thôi.

“Phù!” Gã thở hắt ra một hơi dài, thân hình nhanh chóng lùi về phía sau, đồng thời, khí chất cả người cũng biến đổi, trở nên mơ hồ.

Bỗng nhiên, có một tầm sương lam nhàn nhạt có vẻ thần bí hiện ra xung quanh rồi bám lên cơ thể gã.

“Chẳng phải cậu muốn mở mang kiến thức về tân thuật sao, tới đi!” Chu Vân gầm nhẹ.

Tất cả mọi người đều hét lên kinh ngạc, trạng thái này của gã rất đặc thù, khiến người khác dù đã đứng rất xa, cũng không khỏi cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, phải lùi lại theo bản năng.

Những bạn học đến từ Tân Tinh hơi lo lắng, bọn họ biết đây là Tân Thuật, thứ đã chạm tới sức mạnh siêu nhiên, một khi nó đã bùng nổ thì không thể coi thường được.

“Vương Huyên, nếu cảm thấy không tiếp tục được thì cứ lên tiếng.” Có người lo lắng nhắc nhở, muốn giảm bớt áp lực cho hắn.

Vương Huyên cũng dừng thế tấn công, đương nhiên hắn cảm ứng được lực lượng kia không tầm thường nên lặng lẽ quan sát.

Chu Vân chủ động lao tới, làn sương lam mỏng manh quanh người lại nổi lên như muốn quang hoá, gã dốc toàn lực công kích Vương Huyên.

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn (Dịch mới) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ImOnMyWay
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.