Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh ra một địa bàn

Phiên bản Dịch · 1403 chữ

Chương 84: Đánh ra một địa bàn

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Ba con Tử Bái Đức thỉnh thoảng xuất hiện chung quanh Diệp Giang Xuyên. Bọn chúng đang tìm cơ hội.

Cường địch quay chung quanh, lúc nào cũng nguy hiểm, bụng càng lúc càng đói, rất nhiều nguy cơ nhưng Diệp Giang Xuyên vẫn mặc kệ, vẫn liều mạng chế tạo Côn Luân Thổ cường hóa bản thân.

Đột nhiên, cơ thể của hắn lại chấn động. Diệp Giang Xuyên thở ra một hơi. Rốt cuộc hắn đã khôi phục lại thực lực Luyện Thể tầng bốn.

Yên lặng cảm nhận cơ thể bằng bùn đất, hắn phát hiện rốt cuộc hắn đã có thể sử dụng Ngư Tường Thiển Để.

Đạp, bước, dời, động, nhảy, vọt, lật, chuyển, giẫm, lăn, xoay, mượn, nhổ, lội, đụng, trượt!

Vận chuyển một cách tự nhiên.

Ưng Kích Trường Không vẫn chưa sử dụng được, nhưng vẫn đủ rồi.

Diệp Giang Xuyên thở phào một hơi, cầm lấy tam xoa kích của Tạp Trát Y: “Được rồi, đến lúc rồi.”

Hắn rời bờ sông.

Ven rừng mơ hồ có tung tích pháp sư Ma Thực Tra Mỹ Khắc Lạp, bên trong dòng sông có nhân ngư ẩn núp.

Đám Tử Bái Đức tập trung tại ven rừng, không một con nào tốt cả.

Địch ý bọn chúng mạnh nhất, hận không thể ăn hết hắn. Cái đám súc sinh này!

Diệp Giang Xuyên nhẹ giọng nói: “Diệp Giang Xuyên, tu sĩ Nhân tộc, đến đây, ta phải dũng cảm.”

Tạp Trát Y ở sau lưng hắn dùng sức kêu a ô.

Diệp Giang Xuyên lại nói: “Đám chó hoang đáng chết!”

“Ta là kẻ ngu, ta sợ ai chứ, giết.”

“Mệnh của ta…”

Hắn đột nhiên dừng lại.

Hắn đang động viên chính mình.

Trên người hắn, đấu chí dạt dào, chiến ý vô tận.

Hắn lao nhanh về phía đám súc sinh, ngươi chết ta sống.

Vô thức, Diệp Giang Xuyên hát lên:

“Ngạo khí đối mặt con sóng lớn, nhiệt huyết giống mặt trời đỏ…”

Tạp Trát Y sau lưng hắn cũng tràn ngập dũng khí.

Nhìn thấy Diệp Giang Xuyên xuất hiện, rất nhiều sinh linh đều nhìn hắn chằm chằm, không biết hắn muốn làm gì.

Diệp Giang Xuyên đột nhiên hô to:

“Ta, tu sĩ Nhân tộc Diệp Giang Xuyên đến chiến.”

“Ta sẽ giết chết đám chó hoang các ngươi.”

“Gia gia sẽ khiến cho các ngươi biết vì sao hoa hồng lại đỏ.”

“Đến đây, đến đây.”

Hắn gầm lên giận dữ.

Lúc này, hắn có thể hiểu được vì sao cha của hắn Diệp Nhược Thủy lại thích rống lớn.

Tiếng gầm thét của hắn chọc giận đám nhện Tử Bái Đức.

Ba con Tử Bái Đức lập tức rút chủy thủ lao thẳng đến Diệp Giang Xuyên.

Đám nhện con đã lao đến trước một bước.

Tốc độ bọn chúng cực nhanh, đánh tới Diệp Giang Xuyên.

Diệp Giang Xuyên cười lạnh, không để ý đến đám nhện con. Tạp Trát Y hét lớn một tiếng, quần nhau với đám nhện con.

Mặc dù Tạp Trát Y không có tam xoa kích, nhưng tay chân vẫn còn. Hắn ta không có vũ khí, nhưng đối diện với mấy con nhện con cũng không bị thiệt.

Diệp Giang Xuyên lóe lên, thẳng đến một con Tử Bái Đức.

Ngư Tường Thiển Để, đụng.

Con nhện Tử Bái Đức đột nhiên nhoáng một cái, giống như cảm nhận được nguy hiểm, né tránh Diệp Giang Xuyên va chạm.

Nhện biết cảm ứng.

Thiên phú chủng tộc Tử Bái Đức chính là có thể cảm giác được nguy hiểm.

Diệp Giang Xuyên cau mày, Ngư Tường Thiển Để đạp, dời, lật, chuyển đến gần đối phương, sau đó một xiên đâm qua mắt.

Nhưng tất cả đều bị đối phương cảm ứng được, nhanh chóng tránh đi.

Ba con Tử Bái Đức đến gần Diệp Giang Xuyên, miệng không ngừng gào thét.

Bọn chúng múa con dao trong tay, tám chân nhện trước sau di chuyển, bộ pháp biến hóa, vây quanh Diệp Giang Xuyên tìm cơ hội.

Diệp Giang Xuyên mặc kệ, bước chân vẫn di chuyển, tìm cơ hội đâm bọn chúng một xiên.

Đáng tiếc, Ưng Kích Trường Không không thể khôi phục, nếu không hắn đã sớm giết chết bọn chúng rồi.

Hai bên di chuyển nhanh chóng. Dù là ai cũng không cách nào đến gần đối phương, bắt không được đối phương.

Có con nhện cảm ứng được ba con Tử Bái Đức, chợt phát hiện, ba con nhện nói cho bọn chúng biết, chỉ cần đến gần Nhân tộc, chúng nhất định sẽ chết.

Không có bất kỳ biện pháp nào. Đối phương đâm một đâm, chúng sẽ chết.

Bọn chúng nhìn nhau. Thật ra, bọn chúng không sợ chết. Ở thế giới chư thiên Hư Ám này, bọn chúng có thể phục sinh lại.

Trong ba con Tử Bái Đức có thể hy sinh một con, lấy mạng đổi mạng, sau đó tranh thủ hồn thể đối phương khôi phục mà chiếm thượng phong, đánh bại đối phương.

Nhưng vừa chết, con nhện đó sẽ phải tổn thất một phần năm hồn thể.

Ai sẽ chịu tổn thất này? Ba con Tử Bái Đức nhìn nhau, không con nào chịu đứng ra.

Tử Bái Đức giảo hoạt, gian trá, đồng thời cũng là loại vì tư lợi nhất. Không có ai vì thắng lợi của người khác mà bỏ ra một phần năm hồn thể.

Bằng không, tại sao bọn chúng cứ nhìn Diệp Giang Xuyên tu luyện, chỉ thăm dò mà không dám tập kích hắn?

Nói cho cùng, đây chỉ là một đám nhút nhát.

Bọn chúng nhìn đám nhện con, hậu duệ của bọn chúng, pháo hôi tốt nhất.

Nhưng đám nhện con đang bị người cá Tạp Trát Y đuổi đánh, không cách nào hỗ trợ.

Bọn chúng xem ra, sau khi đám nhện con biết được tâm tư của trưởng bối, lập tức trốn xa, giảo hoạt gian trá y như trưởng bối của chúng.

Đám nhện con còn lâu mới đi chịu chết.

Vậy phải làm sao bây giờ?

Trong lúc bọn họ đang suy nghĩ, đột nhiên Diệp Giang Xuyên rống to, vọt mạnh vào con Tử Bái Đức ở giữa.

Con Tử Bái Đức cảm nhận được nguy cơ, vội lui lại, tránh được một kích.

Nhưng Diệp Giang Xuyên không quan tâm, chỉ vọt mạnh, nhìn nó chằm chằm, liều mạng dồn sức.

Liều mạng, một mạng đổi một mạng.

Con nhện Tử Bái Đức cảm nhận được nguy cơ, nhưng Diệp Giang Xuyên đã liều mạng, nó không cách nào tránh né.

Hắn hét lên một tiếng, hai cây chủy thủ lập tức phản kích.

Phốc! Tam xoa kích đâm thẳng vào tim.

Nhưng con dao găm của Tử Bái Đức cũng đâm vào ngực Diệp Giang Xuyên, nhưng nhờ bộ pháp chuyển của Ngư Tường Thiển Để, cú đâm cũng không sâu.

Diệp Giang Xuyên giết chết một con Tử Bái Đức, lập tức lui lại. Hai con Tử Bái Đức còn lại phát hiện được cơ hội, tiền hậu giáp kích, bắt đầu tấn công mạnh Diệp Giang Xuyên.

Nhưng dưới chân Diệp Giang Xuyên khẽ động. Ngư Tường Thiển Để lăn, xoay, mượn, nhổ, lội, đụng, trượt.

Liên hoàn không dứt, động tác vô số.

Hắn liều mạng né tránh công kích của hai con Tử Bái Đức. Trong quá trình này, cơ thể hai bên đều khôi phục nhanh chóng.

Diệp Giang Xuyên bị chủy thủ đâm nhiều nhát nhưng không bị trọng thương, hồn thể tổn thất mười phần trăm.

Bên trên tam xoa kích truyền đến một dòng nước ấm. Máu của con Tử Bái Đức cung cấp cho hắn một phần năm hồn thể của đối phương.

Hồn thể nhập thể, Diệp Giang Xuyên đột nhiên phát hiện hắn không còn đói bụng nữa.

Lòng tin Diệp Giang Xuyên lại tràn đầy, lại hét lớn một tiếng.

Tới đi, đám súc sinh hèn nhát.

Ngươi muốn chiến, vậy thì chiến.

Lấy mạng đổi mạng, hắn không lỗ. Cứ tiếp tục như thế, hắn thắng chắc.

Dựa vào tam xoa kích trong tay, hắn ở đây khoác bụi gai, trảm dã thú, hắn hoàn toàn có thể đánh ra một địa bàn thuộc về hắn.

Bạn đang đọc Thái Ất (Dịch) của Vụ Ngoại Giang Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.