Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thẻ bài: Côn Luân Thổ

Phiên bản Dịch · 1394 chữ

Chương 60: Thẻ bài: Côn Luân Thổ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Diệp Nhược Thủy rời đi, Diệp Giang Xuyên vẫn ngồi im không nhúc nhích.

Mặt trời lặn mặt trăng lên.

Thẳng đến canh ba, Diệp Giang Xuyên đột nhiên mỉm cười.

Cười ha hả.

Hắn đứng dậy, nhìn về phía xa, nhẹ giọng nói: “Cha, người yên tâm đi, con sẽ tham gia Đăng Thiên Thê.”

“Hơn nữa, con sẽ còn thông qua Đăng Thiên Thê, gia nhập Thái Ất Tông, hoàn thành tâm nguyện của người, nhìn thấy toàn bộ cảnh sắc mà người còn chưa nhìn thấy. Cha, cứ giao cho con đi.”

“Xin lỗi, Mộ Tuyết, ta nhất định phải tham gia Đăng Thiên Thê. Ta là một tên cặn bã, cho dù phải rời bỏ ngươi, ta cũng muốn tham gia.”

Đột nhiên, Diệp Giang Xuyên rống to một tiếng.

Nửa đêm gầm thét, thiếu chút nữa đánh thức toàn bộ người Diệp gia.

Nhưng nhìn thấy Diệp Giang Xuyên, tất cả đều không nói gì.

Tin tức truyền đến, Đăng Thiên Thê sắp sửa bắt đầu, Diệp Giang Xuyên tham gia hay không tham gia Đăng Thiên Thê, đối với Diệp gia mà nói là cực kỳ quan trọng.

Sắp chết người, hô hai tiếng thì thế nào?

Lúc này, cho dù Diệp Giang Xuyên phá hủy Diệp gia cũng không có người quản, lại còn đi theo lớn tiếng khen hay.

Lòng tin kiên định, Diệp Giang Xuyên không do dự nữa, ngủ một giấc thật ngon.

Tỉnh lại, Diệp Giang Xuyên không nói hai lời, lại đi gặp Triệu Mộ Tuyết.

Bất kể như thế nào, hắn cũng muốn gặp nàng một lần để nói cho rõ.

Lần này đến Triệu gia, cầu cả nửa ngày, cuối cùng hắn cũng được vào, vẫn là Thải Phượng Hiên. Diệp Giang Xuyên đợi một chút, rốt cuộc cũng đã gặp được Triệu Mộ Tuyết.

Triệu Mộ Tuyết ngồi trên ghế bành, gương mặt băng lãnh.

Sau khi tiến vào, Diệp Giang Xuyên có thiên ngôn vạn ngữ cần nói.

Nhưng hai người nhìn thấy nhau, cũng không cần nói cái gì, ôm chầm lấy nhau mà hôn.

Một lúc lâu sau mới tách ra.

Triệu Mộ Tuyết nhìn Diệp Giang Xuyên, mặt như hoa đào, cao hứng nói: “Bây giờ ngươi đã biết ta tốt rồi sao? Ngươi quyết định rồi chứ? Yên tâm đi, ta đã sắp xếp cho ngươi ổn thỏa.”

Nàng nhìn Diệp Giang Xuyên, nhìn gương mặt anh tuấn của hắn. Thời gian trôi qua, nàng đã hiểu.

Triệu Mộ Tuyết một chữ cũng không nói, bởi vì nàng đã hiểu tâm ý của Diệp Giang Xuyên.

Diệp Giang Xuyên một chữ cũng không cần nói, bởi vì nàng hiểu hắn.

Hai người cứ như vậy mà ôm nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, thời gian trôi qua giữa bọn họ giống như cách xa vạn dặm.

Yêu một người lại không cách nào ở chung một chỗ.

Bởi vì bọn họ đã…

Duyên tận.

Triệu Mộ Tuyết từng bước một lui lại, nước mắt rơi xuống. Nàng nhìn Diệp Giang Xuyên một chút, sau đó xoay người bước vào buồng trong Thải Phượng Hiên.

Diệp Giang Xuyên thở dài, quay người rời đi.

Lần này hắn biết làm sao mình có thể quay về Diệp gia.

Bởi vì hắn đã yên lặng khóc cả một đường.

Ban đêm, Ngư Hải Diệp có thể hút nước. Diệp Giang Xuyên cho nó hút rất nhiều nước, một người cá xuất hiện.

Người cá Triệu Triều.

Tạp Trát Y vô cùng cao hứng. Tiểu đội người cá của hắn ta đã đủ thành viên.

Hắn ta lập tức đến chiêu hàng. Đến lúc này, võ sĩ kích xiên, võ sĩ man ngư, Triệu Triều Giả, cộng thêm Tạp Trát Y đã tạo thành một đội.

Người cá Triệu Triều Giả gia nhập bàn cờ, cơ thể của hắn lại thay đổi một chút, đồng thời mang đến một thay đổi cho bộ pháp Ngư Tường Thiển Để.

Trượt.

Đến lúc này, Ngư Tường Thiển Để đã biến thành mười sáu chữ.

Đạp, bước, dời, động, nhảy, vọt, lật, chuyển, giẫm, lăn, xoay, mượn, nhổ, lội, đụng, trượt!

Nhưng Diệp Giang Xuyên không vui vẻ cho lắm.

Hắn khẽ cắn môi bước vào quán rượu.

Còn chưa đến tháng Tư, quán rượu vẫn là quán rượu phương Đông cổ xưa, thẻ bài Ngư Nhân Lĩnh Quân Tạp Trát Y đã được Diệp Giang Xuyên mua, vẫn còn một thẻ bài tối.

Thẻ bài tối được một cái bao bao lại, nhìn không rõ là thẻ bài gì bên trong, giá bên dưới là một trăm kim tinh.

Diệp Giang Xuyên không nói hai lời, nói: “Mua thẻ bài.”

Tâm trạng phiền muộn, chi bằng mua sắm một chút.

Lập tức tiền kim tinh giảm bớt.

Chỉ còn lại ba mươi hai văn tiền kim tinh. Cái bao rơi xuống.

Răng rắc một tiếng, cái bao vỡ nát, lộ ra thẻ bài bên trong.

Diệp Giang Xuyên nghe được một tiếng oành.

Hắn nhìn lại, trước mắt xuất hiện một thẻ bài màu vàng.

Màu sắc của những thẻ bài phổ thông trước đó đều là màu sắc rực rỡ, nhưng lúc này lại là một thẻ bài màu vàng.

Bảo vật đã xuất hiện.

Thẻ bài: Côn Luân Thổ.

Cấp bậc: Hi hữu.

Thuộc loại: Tài nguyên.

Côn Luân Thổ trên Côn Luân Sơn, thiên hạ đệ nhất linh thổ, nguồn gốc của vạn thổ, nguồn gốc của vạn giới, có thể biến đổi hàng vạn loại cát, loại đất, loại đá.

Tiêu hao linh khí sử dụng thẻ bài kỳ tích có thể ngưng kết một đấu Côn Luân Thổ.

Nhận xét: Tên tuổi rất lớn, nhưng chỉ là một đấu đất trên Côn Luân Sơn mà thôi, không nên hy vọng quá cao, sẽ khóc đấy.

Nhìn thẻ bài này, Diệp Giang Xuyên cao hứng không thôi. Đây là thẻ bài hi hữu, giá trị một trăm kim tinh.

Hơn nữa, Côn Luân Thổ là đệ nhất linh thổ trong thiên hạ, nguồn gốc của vạn thổ, nguồn gốc của vạn giới, có thể biến đổi hàng vạn loại cát, loại đất, loại đá.

Diệp Giang Xuyên hận không thể lập tức luyện hóa.

Nhưng hắn khẽ cắn môi, giữ lại.

Chỉ cần thẻ bài không kích hoạt, hắn có thể nộp lên tông môn.

Cũng có thể giấu vào trong tay của mình, người khác hoàn toàn không nhìn thấy.

Đến lúc đó hắn tham gia Đăng Thiên Thê, hoàn thành thí luyện, cho dù không chiếm được thẻ bài kỳ tích, cứ nộp thẻ bài này lên, hắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ, Đăng Thiên Thê thành công.

Đáng tiếc, hắn có nhất thiết phải nộp lên thẻ bài hi hữu hay không, vì sao không phải là một thẻ bài bình thường khác?

Chịu đựng, chịu đựng, nhất định phải chịu đựng.

Trừ phi, trước khi hắn Đăng Thiên Thê, hắn lại mua được một thẻ bài nữa. Hắn nhất định phải giữ lại, đây chính là lá bài tẩy của hắn.

Còn lại chính là chờ đợi. Đêm ngày thứ ba, đột nhiên gia chủ mời Diệp Giang Xuyên đến.

Hắn bước vào trong tộc, bên trong đại điện có tám thiếu nữ xinh đẹp.

Những thiếu nữ này đều mười sáu tuổi, người nào cũng mỹ lệ kiều diễm, khiến người ta nhìn không chuyển mắt.

Gia chủ Diệp Tú Phong chậm rãi nói: “Giang Xuyên, lần này ngươi vì gia tộc mà hiệu lực, tham gia Đăng Thiên Thê, gia tộc sẽ không quên nỗ lực của ngươi.”

“Ban đầu chỉ có bốn mỹ thiếp được ban thưởng. Đây là những thiếu nữ tốt nhất mà gia tộc mua được ở ba quận chung quanh. Mặc dù ngươi chưa đủ lớn, nhưng huyết mạch cần phải lưu lại. Bọn họ đều là thê thiếp thuộc về ngươi.”

“Bọn họ uống bí dược trong nhà, bọn họ sẽ mang thai rất dễ. Ngươi tham gia Đăng Thiên Thê, huyết mạch không thể đoạn, phải lưu rễ lại.”

“Yên tâm đi, cho dù ngươi chết trong Đăng Thiên Thê, chúng ta sẽ thay ngươi nuôi lớn con của ngươi. Bên trong gia phả cũng có vị trí của bọn chúng.”

Bạn đang đọc Thái Ất (Dịch) của Vụ Ngoại Giang Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.