Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta, Nhân tộc, phàm nhân Diệp Giang Xuyên tiếp chiến

Phiên bản Dịch · 1315 chữ

Chương 30: Ta, Nhân tộc, phàm nhân Diệp Giang Xuyên tiếp chiến

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Diệp Giang Xuyên biết cha mình là một người có chuyện cũ trong lòng.

Ở đây, Diệp Giang Xuyên phát hiện nếu hắn muốn ăn cơm, hắn phải đến nhà bếp nấu cơm.

Nhưng cũng còn một chỗ tốt. Nơi này linh cốc bao no. Ở nhà, ngày đầu tháng hắn mới được ăn một bữa cháo linh. Còn ở đây, hắn có thể ăn một chén lớn mỗi ngày.

Ngoại trừ cháo linh, cát của vịnh nước cạn đều là cát trong suốt. Diệp Giang Xuyên có thể tùy ý sử dụng, không cần chọn lựa, bớt đi không ít chuyện.

Lão cha lại gọi Diệp Giang Xuyên đến: “Giang Xuyên, con hô hai tiếng theo ta đi.”

Nói xong, ông lại gầm thét, Diệp Giang Xuyên cũng gầm thét theo, nhưng hô được hai tiếng, Diệp Nhược Thủy lại thở dài:

“Thôi quên đi, cuống họng của con không được rồi. Đời này cũng học không được Chiến Hống, quên đi thôi.”

Cứ như vậy ông lại đuổi Diệp Giang Xuyên đi.

Một lát sau, bên ngoài trời lại bắt đầu mưa.

Nơi này thật sự một ngày một trận mưa.

Nghe nói nơi này là do khe hở thiên địa tạo ra, nguyên năng hư không bên ngoài xâm nhập bị cấm chế phòng ngự của Thái Ất Thiên hóa giải, cuối cùng biến thành trời mưa rơi xuống.

Mưa này đối với Diệp Giang Xuyên lại là chuyện tốt.

Mưa tạnh, trong bàn cờ lại xuất hiện thêm một ngư nhân.

Kiểm tra, lão hỏa kế, Hải Thực Giả Khấu tộc. Diệp Giang Xuyên không cần tốn nhiều sức, chỉ lo ám sát, kiếm thêm hai văn tiền kim tinh.

Như vậy, Diệp Giang Xuyên đã có chỗ đặt chân.

Gần như mỗi ngày hắn đều giết một người cá, không phải Hải Thực Giả Khấu tộc thì cũng là Mục Ngư Giả của Đãng tộc, một hơi chiến đấu tám ngày, lúc này mới gặp được một ngày nắng không có người cá xuất hiện.

Nhưng ngày nọ, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng còi, một con cua to lớn hơn một trượng lặng yên lên bờ.

Lão cha dẫn người tấn công. Dưới thiết chùy, rất nhanh ông đã giết chết con cua đó.

Lão cha còn có thuộc hạ của mình, hơn ba mươi người, người nào cũng đều là luyện thể tầng mười viên mãn. Hắn chỉ là luyện thể tầng năm nho nhỏ, hoàn toàn không cách nào so sánh được.

Sau khi giết chết con cua lớn, mọi người ăn được hai bữa.

Diệp Giang Xuyên không xuất lực, không có phần của hắn. Cha của hắn chia phần của mình cho hắn, giúp cho hắn nếm thử đồ ăn ngon.

Bên trong thịt cua ẩn chứa linh khí, Diệp Giang Xuyên thật sự cao hứng. Quá sung sướng, nhưng ít quá, không đủ ăn.

Hôm đó trời nắng một ngày, hôm sau trời lại mưa.

Mưa xong, một người cá rất lạ xuất hiện.

Người cá này cao hơn một nửa so với những người cá trước, làn da màu vàng, cơ thể khôi ngô, cơ bắp phình lên. Nhìn màu sắc, hẳn là Đãng tộc.

Kiểm tra một phen, cuối cùng hắn cũng tìm được lai lịch của người cá.

“Người cá Đãng tộc, người cá lực sĩ, sức mạnh cực lớn, có thể gọi là cu li trong giới người cá, nặng một trăm tám mươi ba cân, trên người có vảy, có lực phòng ngự, lực lớn vô cùng, trí lực khô khan, hơi ngu ngốc…”

Sản phẩm mới! Diệp Giang Xuyên quan sát cả nửa ngày, cẩn thận tiến vào, giao thủ mới biết được đây đích thật là một con cá ngốc, chỉ có khí lực chứ không đủ linh hoạt, một thương giết chết thẳng cẳng.

Người cá lực sĩ, có thịt, bán được bốn văn tiền kim tinh. Đến lúc này, Diệp Giang Xuyên đã kiếm được bốn mươi chín văn tiền kim tinh, gần năm mươi.

Mỗi ngày kiểm tra số tiền kim tinh, ngày tháng trôi qua thật đắc ý.

Mùng một tháng mười, quán rượu thay đổi, lão Hắc quen thuộc đột nhiên quay lại, Diệp Giang Xuyên cao hứng vô cùng.

Thẻ bài sáng cũng thay đổi, từ Băng Sương Sơn Miêu biến thành Thái Dương Chi Tử.

Thái Dương Chi Tử, hình vẽ thẻ bài là một cậu thiếu niên mình trần, trên người phát ra ánh sáng vô tận, bên trong cơ thể ẩn chứa sức mạnh.

Cấp bậc: Phổ thông.

Thuộc loại: Huyết mạch.

Sử dụng tấm thẻ bài này, bên trong cơ thể sẽ có huyết mạch thần Thái Dương, trở thành con của mặt trời.

Nhận xét: Cửu dương chí cao, thái dương chi tử.

Giải thích rất đơn giản, nhưng Diệp Giang Xuyên từ một nơi sâu xa biết được, chỉ cần hắn sử dụng tấm thẻ bài này, hắn sẽ nhận được thiên phú tiên cốt Cửu Dương. Đây chính là thiên phú người mầm mà lão cha đã nói.

Một trăm linh thạch sẽ có được thiên phú người mầm. Diệp Giang Xuyên khẽ cắn môi. Bây giờ hắn đã có bốn mươi chín cái, có lẽ thẻ bài này không còn là vấn đề.

Trời tiếp tục mưa, hắn tiếp tục giết cá.

Diệp Giang Xuyên lại càng để bụng hơn so với trước kia. Hắn giết một người cá lực sĩ Đãng tộc, một người cá trinh sát Mạt tộc, kiếm được sáu văn tiền kim tinh.

Mộng tưởng tiến thêm một bước.

Cảm giác đến gần mộng tưởng thật sự quá tốt.

Nhưng người cá tiếp theo, Diệp Giang Xuyên đã gặp phải vấn đề khó khăn không nhỏ.

Người cá này hẳn là người cá Ảm tộc, nhưng không giống người cá lần trước, trong tay còn cầm theo một cái xiên.

Cái xiên này chính là Tam Xoa Kích, sáng chói, nhưng nó không phải là loại cốt khí như cốt đao, mà chính là binh khí kim tinh.

“Người cá Ảm tộc, võ sĩ kích xiên, người cá nhất giai, chiến sĩ người cá, khống chế Khống Nộ Hải Triều Kích Thứ, mệnh khí Hải Vương Tam Xoa Kích, có chiến lực điêu luyện, nặng một trăm hai mươi cân, thiện chiến.”

Diệp Giang Xuyên đã từng nhìn thấy qua thẻ bài thuộc về võ sĩ người cá.

Diệp Giang Xuyên có thể cảm nhận được sự cường hãn của người cá. Hắn quan sát cả nửa ngày, cuối cùng khẽ cắn môi, cầm thương tiến vào.

Nhìn thấy Diệp Giang Xuyên tiến vào, võ sĩ kích xiên người cá một chút cũng không hoảng hốt. Hắn ta nhìn Diệp Giang Xuyên:

“Nhân tộc, ngươi đã giết rất nhiều tộc nhân của ta.”

Ngôn ngữ của loài người, trong lời nói mang theo sự tự tin không nói ra được.

Giết quá nhiều người cá, trên người Diệp Giang Xuyên tất có sát khí. Mặc dù hắn có thể sử dụng cách của lão cha để tẩy đi, nhưng người cá vẫn có thể cảm nhận được.

Diệp Giang Xuyên gật đầu nói: “Ảm tộc? Ta đã giết qua một Ám Lân Tiên Tri.”

Người cá võ sĩ lắc đầu: “Ám Lân Tiên Tri không có hộ vệ chẳng khác nào cá mập già rụng răng, ngươi giết ông ta cũng chẳng có bản lãnh gì.”

“Ta, người cá Ảm tộc, võ sĩ kích xiên Nguyệt Cách Lạp Đặc sẽ khiêu chiến ngươi.”

Người cá này hoàn toàn khác với người cá lúc trước, có tín niệm và linh hồn của mình.

Diệp Giang Xuyên thở dài, trịnh trọng đáp lại: “Ta, Nhân tộc, phàm nhân Diệp Giang Xuyên tiếp chiến.”

Bạn đang đọc Thái Ất (Dịch) của Vụ Ngoại Giang Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.