Vương tỷ tỷ
- Tỷ tỷ là ....
Sơn vò đầu bứt tai , cảm giác như đã từng gặp người này ở đâu rồi
- Tên khốn này , bị đánh đến hỏng não rồi hay sao , đến ta mà người cũng không nhận ra
Cô gái đứng một bên vẻ mặt phụng phịu , toát lên một vẻ dễ thương khác hẳn với dáng vẻ mạnh mẽ như vừa nãy . Sơn chợt tỉnh , hóa ra là cô nàng vẫn luôn chăm sóc đến cỗ thân thể này từ trước giờ , là Vương cô nương mà tiểu tử kia đã nhờ vả. Sơn lúc này hết sức bối rối , bèn nở một nụ cười thân thiện :
- Hóa ra là Vương tỷ tỷ , mới ngủ dậy đệ còn chưa mở mắt , à nhầm chưa tỉnh ngủ :V
Cô nàng lúc này cũng không còn vẻ nũng nịu , thay vào đó là một dáng vẻ ôn nhu , dịu dàng . Nghe tin báo thấy sơn xảy ra chuyện , cô vội vàng tới Nguyễn gia , lại thấy tên tiểu tử này dáng vẻ thoải mái , sinh long hoạt hổ như vậy , trong lòng không khỏi có một tia lửa giận , bèn ra tay trừng trị tên tiểu tử này cho bõ tức , không ngờ lại bị hắn vạch trần .
- Ngươi không sao chứ , thấy gia nhân nói ngươi mất tích từ hôm qua tới giờ , lại trốn đi chơi ở đâu không rủ ta , mau nói
- Nào có , tiểu đệ ra ngoài hít thở không khí , nào ngờ bị lạc vào rừng cọ
Sơn tỏ vẻ bối rối nói dối cho qua chuyện , nào ngờ cô nàng như rất hiểu sơn , bày ra vẻ mặt khó tin :
- ngươi lại còn lừa ta , giữa chúng ta có chuyện gì mà phải dấu diếm , ngươi không nói thì đừng nhìn mặt tỷ tỷ này nữa .
Lúc này , sơn cũng không biết có nên tin tưởng cô nàng không , nhưng khi trò chuyện , lại có cảm giác thân thuộc khó tả , hắn cũng bèn nói thật , hắn từ trước tới giờ không để được cái gì trong lòng :
- Tỷ tỷ , ta , ta thực ra chỉ là bị đám người của ả hồ ly kia làm khó dễ thôi nên mới bị lạc vào rừng.
- Lại là bọn chúng , chỉ biết bắt nạt đệ đệ của ta , để ta cho chúng một bài học
Vương tiểu thúy vẻ mặt tức giận , toan dời đi tính sổ với lũ bắt nạt
- Tỷ tỷ , chả phải ta không sao rồi đó sao , bọn chúng để ngày sau ta sẽ tính sổ một lượt
- Chỉ bằng ngươi , có được không đó , ngươi còn yếu hơn ta
- Vương tỷ tỷ , ta không có yếu , ta , ta rất khỏe đó , không tin ngươi có thể thử
Sơn thấy bị chê yếu , bèn trưng ra bộ mặt tự tin, kéo lấy hai tay của tỷ tỷ tỏ vẻ giải thích, hắn là nam nhân , sĩ diện đương nhiên cũng rất cao .
- Thử , thử ... Thủ cái gì chứ , ta không thèm nói chuyện với ngươi nữa ....
Nói rồi cô nàng giật lấy cái mặt nạ , mặt có chút ửng hồng , vụt chạy đi , để lại Sơn một mình khó hiểu .
- Ta nói gì sai sao ?
- Tất nhiên là ngươi sai rồi , sao lại nói những lời lẽ nhạy cảm như vậy với một cô nương chứ , haha
Hóa ra là Chí dũng ,con trai của nhị trưởng lão, hắn cũng lo lắng cho huynh đệ của mình , bèn đến thăm , nào ngờ lại thấy một màn ....
- Cô nàng vì ngươi mà vất vả lo lắng mấy ngày hôm nay đó , ngươi lại còn chọc cô ấy
- Ta đâu có , đúng rồi , huynh đệ ngươi đêm hôm rình trộm ta à
- ha , tên nhóc này , ta chỉ là lo lắng cho ngươi , ngươi không phải bị lạc đường đúng không , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi
Từ ký ức của mình , Chí dũng là người đáng tin cậy , hắn đã luôn bảo vệ cậu trong những ngày tháng cậu tuyệt vọng vì không thể thăng cấp . Cũng không suy nghĩ nhiều , người tin tưởng được thì nên tin tưởng . Thế là nguyễn sơn kể hết toàn bộ về việc mình nghe lén kế hoạch . Chí dũng là người thông minh , chắc hăn sẽ có kế sách chu toàn.
Sau khi nghe xong câu chuyện , Chí dũng cũng giật mình , đại trưởng lão thường ngày vẫn luôn tỏ vẻ đạo mạo , luôn được người đời khen ngợi là một quân tử , lại có một bụng âm mưu đen tối như vậy .
- Có lẽ ta sẽ về thông báo với phụ thân , sắp xếp ứng phó với điều xấu nhất có thể xảy ra , một cuộc náo loạn thực sự . Kế hoạch này của hắn chắc cũng đã được lên từ lâu , chúng ta cũng khó lòng xoay chuyển , chỉ có thể đương đầu thôi.
Nói rồi hắn cũng vội và đạp không bay lên , biến mất vào màn đêm .
- Trúc cơ thật tốt , có thể phi kiếm , bay nhảy như chim vậy ....
Đăng bởi | ngocdiendaihiep |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |