Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiển lộ tài năng

Tiểu thuyết gốc · 915 chữ

Thỉnh thoảng, 3 người đã kết bạn đi tới Bạch Mã sơn.

Quang Trung chỉ vào trước mắt nhà tranh, quay đầu hướng Nguyễn Quang Toản hỏi: “Nơi đây chính là cái kia Phạm Thiên Chính chỗ tu hành ? Chẳng lẽ lại đơn sơ như vậy?”

Nguyễn Quang Toản hạ thấp người nói: “Hồi bẩm phụ hoàng, đúng vậy, Phạm Thiên Chính tiên sư chính là cao nhân đắc đạo, tu hành không biết mấy trăm năm, kế tục tiên đạo thanh tĩnh vô vi, bởi vậy mới ẩn cư nơi vắng vẻ!”

“Tu hành có mấy trăm năm ? Người này chẳng lẽ có thể trường sinh?”

Quang Trung trong mắt tinh quang lóe lên, hỏi vội.

Nguyễn Quang Toản gật đầu: “Mặc dù tiên sư chưa từng nói rõ, nhưng tiên sư từng nói qua, hắn tu hành không biết bao nhiêu năm, thậm chí cũng đã quên mất bản thân bao nhiêu tuổi!”

Nguyễn Thiếp âm thầm lắc đầu: “Vẻn vẹn là ăn nói hàm hồ thôi, Thái tử lại thật tin tưởng? Thân là đương triều Thái Tử, làm sao lại ngu muội như thế?”

Rất nhanh, đám người đi vào, đi đầu trông thấy Tiểu Lân bên ngoài nhà tranh.

Quang Trung dẫn đầu, chấn động: “Quả thật là Thần thú? Nhìn thật uy vũ bất phàm!”

“Cái này ······.”

Nguyễn Thiếp há to miệng, cũng là yên lặng.

Hắn cũng là bị Tiểu Lân gây kinh hãi, khó có thể tin, trên đời này vậy mà thật có như thế Thần thú?

Dụi mắt một cái, nhưng thấy rõ ràng, đích thật là vật thật không giả, thần thú nằm phục tại sân, đang lim dim đôi mắt, nhưng nhìn lông mao đỏ rực liền xác định được ngay.

Xoay chuyển ánh mắt, 3 người thấy được bên trong nhà tranh, một người trẻ tuổi gương mặt anh tuấn lúc này ngồi trên mặt đất, dường như đang thổ nạp thiên địa nguyên khí.

Thở ra hít vào ~, trong miệng mũi, lại có hoả tinh phun ra!

Chợt, hắn thở dài ra một hơi, một đạo ngọn lửa từ khoang miệng hắn phun ra ngoài, thiêu đốt trên mặt đất, đem mặt đất đều đốt tối đen!

Dù chưa từng mở mắt, lại cất cao giọng nói: “ có khách quý quang lâm, không có từ xa tiếp đón, mong thứ tội!”

Phạm Thiên Chính tại sửa đổi tự thân gen sau đó, không chỉ là lấy được hỏa diễm cường hóa năng lực, đồng dạng cũng được cường hoá thân thể cơ năng.

Cách mấy chục mét nghe người khác nói nhỏ, vẻn vẹn chỉ là trò trẻ con mà thôi.

Bởi vậy, 3 người vừa mới trò chuyện, liền để Phạm Thiên Chính biết được 3 người đi vào, đồng thời cũng từ 3 người trong lúc nói chuyện với nhau biết được 3 người thân phận!

Quang Trung trong lòng không khỏi sợ hãi thán phục, liên tục gật đầu: “Chúng ta cách người này hơn mười trượng, người này lại có thể biết được ta tới, quả đúng không phải người thường!”

Nguyễn Thiếp ở bên nói: “Hoàng Thượng, mặc dù người này quả thật thần kỳ, cái kia thú nhìn cũng giống Kỳ Lân, nhưng còn cần kiểm tra hắn một chút!”

Từ nãy tới giờ, Phạm Thiên Chính biểu hiện, đích thật là rất dọa người , hắn bây giờ đã có chút hoài nghi chính mình suy đoán phải chăng có sai?

Nhưng hắn vẫn như cũ không thể tin được, trên đời này còn có thần tiên!

Quang Trung lên tiếng, tiến vào cửa nhà tranh cười nói: “Ngươi nói là “khách quý”, có thể đoán ra trẫm ······ Ta thân phận thật sự?”

Phạm Thiên Chính suýt chút nữa cười phun, ngươi cũng suýt chút nữa đem thân phận của mình nói ra, còn cần đến ta tới đoán!.

Hắn sắc mặt không chút nào đổi, chậm rãi mở mắt ra, nhếch miệng lên cười thâm mạt trắc ,tới: “Bệ hạ quý khí bức người, kèm theo Long khí, làm gì cần đoán? Bần đạo vọng khí chi pháp sớm đã nhìn thấy.”

vọng khí chi pháp? Hắn đương nhiên sẽ không, khoác lác mà thôi.

Một tiếng bệ hạ, đã nói ra Quang Trung thân phận!

Quang Trung ai nha một tiếng: “Quả thật là tiên sư, còn biết vọng khí chi thuật!”

Nguyễn Thiếp vội nói: “Bệ hạ!”

“Ai, Phu tử, ngươi để cho trẫm kiểm tra hắn, trẫm cũng đã làm, tiên sư thần kỳ như thế, còn có thể làm bộ?” Quang Trung gặp Nguyễn Thiếp lần nữa lên tiếng, tự hiểu hắn vẫn như cũ không tin, không khỏi long nhan không vui.

Nguyễn Thiếp lắc đầu, lại quay đầu đối với Phạm Thiên Chính nói: “Ta nghe Thái tử nói đạo trưởng pháp lực thông thần, có thông thiên vĩ địa chi năng, có thể hay không thi triển pháp thuật, để cho chúng ta mở mang tầm mắt?”

Mặc dù trong lòng Nguyễn Thiếp đã tin sáu bảy thành, nhưng vẫn còn bán tín bán nghi .

Để cho một người có định kiến, lập tức thay đổi quan niệm, vẫn là rất khó khăn.

Cho nên hắn bây giờ cần một cái chứng cứ càng đáng tin!

“Ta mặc dù chưa tu thành tiên, nhưng cũng có một chút môn đạo, muốn cho các vị xem không phải là không thể”.

Bạn đang đọc Tây Sơn Tiên Thần Thời Đại sáng tác bởi ThiênChínhLãoMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênChínhLãoMa
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.