Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuyệt thế đại ma kinh

Tiểu thuyết gốc · 2473 chữ

"Này phiền mày bỏ tay ra khỏi người bạn gái tương lai của tao ra" Võ Nguyên hét lên, chặn đường Long và Hoa, Hoa mặt khó chịu nhìn hắn, nàng luôn không thích mấy tên tỏ vẻ ta đây như Võ Nguyên.

Hắn luôn ỷ lại mình học trước có tu vi cao hơn, mà bắt nạt những học sinh mới, hoặc những học sinh yếu hơn mình, nàng vô cùng khó chịu nói lại:

"Tôi sẽ không bao giờ làm bạn gái của anh đâu, phiền anh tránh đường" nghe Hoa nói vậy Võ Nguyên liền sôi máu tức giận vô cùng.

Long chằm chậm dùng linh nhãn xem bản thông tin của tên trước mặt.

"Tên: Trung Võ Nguyên.

Tuổi: 19.

Sở thích: sức mạnh.

Tu vi: nhất cấp trung kì.

Đan điền: trung phẩm.

Chiến lược tổng thể: 14,55555557.

Hảo cảm: -20(ghét)".

"Này thằng kia, tao cho mày 3 giây cút xa khỏi Hoa, nếu không mày sẽ phải trả giá đắt" Võ Nguyên chỉ thẳng vào Long nói, Hoa mặt tức giận dẫn Long đi qua tránh Võ Nguyên.

"Kệ nó đi anh, chúng ta về thôi" Hoa dẫn Long đi, nàng kẹp chặt tay hắn vào người mình, Võ Nguyên nhìn vậy lòng nổi lên đố kị tột cùng.

Kẻ kia vì cái gì có được nàng ta, hắn bỏ ra cái giá đắt, theo đuổi nàng không ngại liêm sỉ, bỏ ra không biết bao nhiêu thời gian, tại sao nàng ta không thuộc về hắn.

Hắn càng nghĩ càng tức giận, Võ Nguyên phóng lên, linh lực dồn vào tay chuẩn bị đánh Long, Hoa cảm nhận nguy hiểm, liền quay người lại, nhưng muộn rồi.

Nàng không phản ứng kịp, khi mà Võ Nguyên đã gần sát người Long, lúc này bên trong cơ thể Long, dạ chi mạch đạo bỗng nhiên trở nên sôi sục.

Dạ chi mạch đạo là mạch đạo đại diện cho sự phản xạ tự nhiên của cơ thể, trong một số trường hợp khi mà não không kịp phản ứng, thì dạ chi mạch đạo sẽ tự động điều khiển cơ thể để phản ứng.

Long không hiểu chuyện gì, cơ thể đã tự di chuyển, tâm chi mạch đạo của Long sôi sục dồn linh lực vào tay, người Long xoay lại, ngay khi Võ Nguyên đánh gần trúng Long.

Đùngggggg.

Ăn chọn một quyền, lực lượng sánh ngang với nhất cấp hậu kì trung đỉnh, Võ Nguyên bay thẳng qua vào hàng rào của trường, ngất xỉu ngay tại chỗ.

"Ực" Long không hiểu chuyện gì, không ngờ cơ thể lại tự động phản ứng, hắn không ngờ chỉ xoay người một cái đã gây ra tai hoạ rồi, nhìn người và vật bị hắn phá.

Hàng rào của trường thì bị hư, người thì bị đánh không rõ sống chết, lấy tiền đâu mà hắn đền đống đồ này, còn tiền thuốc men nữa, Long lặp tức bế Hoa chạy khỏi hiện trường, bỏ lại đống đổ nát, và những học sinh sợ hãi.

Sau một lúc chạy, Long cũng để Hoa xuống, hắn thở không ra hơi, Hoa dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn ông anh trai của mình.

"Anh trở nên mạnh mẽ như vậy từ bao giờ vậy" Long lãng tránh câu hỏi có Hoa, vì hắn không biết giải thích với nàng ra sao.

Nói rằng anh có một thứ gọi là hệ thống, còn có một con linh vật của cái hệ thống đó giúp anh tu luyện tên là Chiến Nhi, nói xong chắc Hoa cho Long đi trại tâm thần luôn quá.

"Chúng ta mau đi thôi, trễ xe là phải đợi thêm mười mấy phút đó" thấy anh mình không trả lời câu hỏi của mình, mà lãng tránh nói sang câu khác, Hoa tức giận trên đường đi không nói gì thêm với Long.

Sau khi về nhà, ăn cơm xong, hắn muốn tu luyện nhưng Chiến Nhi nói vừa đột phá 3 tiểu cảnh giới, nên cơ thể cần phải thích nghi.

Từng tế bào trên cơ thể của Long cần thích nghi với sức mạnh mới này, nếu cưỡng ép đột phá tiếp, cơ thể không chịu nổi sẽ trở thành phế nhân, nên Long quyết định đi ngủ, chuẩn bị cho cuộc đi săn ngày mai.

10h tối.

Hoa sau khi làm xong bài tập về nhà, thì cũng chuẩn bị đi ngủ, quay sang bên giường của Long, nàng thấy hắn đang nằm ngủ say mê.

Càng nhìn càng thấy Long đẹp trai, nàng đi lại gần chỗ hắn đang ngủ mê mang không biết chuyện gì, hôn lên môi của Long, Hoa biết đây là điều cấm kỵ.

Nàng luôn cất giữ tình cảm này sâu trong lòng mình, Hoa không biết từ khi nào, mình đã yêu chính người anh trai của mình, một thứ tình yêu cấm đã hình thành trong tim Hoa.

Lúc nàng nhận ra thì đã quá muộn, thứ tình cảm đó nó đã cắm rễ sâu vào trong tim nàng, vĩnh viễn không thể nào nhổ ra được nữa.

Hoa nhiều lần nhân lúc Long ngủ say mà ôm hắn, hôn hắn, nhưng mãi thế nàng đã đến lúc muốn tiến xa hơn, nhưng nàng không dám nói ra, tỏ tình hắn.

Nếu nói ra, Long sẽ nghĩ gì về Hoa, ghê tởm Hoa, khi yêu chính người anh ruột của mình, nàng sợ hãi khi nghĩ về những khung cảnh đó, nên chỉ có thể thầm lặng thích hắn.

Hoa hôn Long xong liền trở về giường ngủ, nhưng lần hôn môi này với Long đã đánh thức thứ gì đó đang ngủ sâu bên trong cơ thể của Hoa, những ký ức từ kiếp trước trước trước của nàng đã thức tỉnh.

"Tiên Nhi" Hoa vô thức nói ra trong lúc ngủ mơ, sắc mặt Hoa trở nên tối đen, trong vô cùng tức giận, tay nàng nắm chặt lại.

...

Bên trong căn phòng của một cung điện sa hoa tráng lệ, một chàng trai, gương mặt khôi ngô tuấn tú, nhưng lại lạnh lùng đến đáng sợ, hắn đang vuốt ve một cái cục nước đá lớn.

À không một cái quan tài băng mới đúng, mặt hắn tỏ vẻ nhớ nhưng khi nhìn kẻ đang nằm trong quần tài, bên trong quan tài băng là một nữ tử, xinh đẹp, gương mặt thuần khiết không gì sánh được với nàng.

Đôi mắt nàng nhắm chặt, đôi môi đỏ hơi nhạt, nhìn nàng giống như đang ngủ vậy, đáng tiếc không phải, nàng đã chết, thật sự đã chết.

"Tiên Nhi, nàng đợi trẫm, sau khi giết hết những kẻ hại nàng, thì hai ta sẽ vĩnh viễn bên nhau, Tiên Nhi ạ" nam tử đó nhớ nhung, vuốt ve cái quan tài băng.

"Đại ma đầu, mau ra đây chịu chết"

"Đại ma đầu...chịu chết".

"Ngươi mau ra đây, đại ma đầu".

Hàng trăm, hàng nghìn tiếng ồn bên ngoài cung điện cất lên, nam tử mặt tối sầm lại, thu quần tài băng vào nhẫn không gian của mình.

"Trẫm chưa tìm các ngươi, các ngươi đã tìm trẫm" mam tử hét to, rồi lao ra bên ngoài, nhìn những kẻ giết hại người hắn yêu, mục đích để bắt hắn, vì tham lam muốn lấy công pháp của hắn, lòng hắn sôi sục lửa hận.

Những kẻ tự hào mình là danh môn, là chính phái, vậy mà lại đi giết một nữ tử yếu ớt, để bức hắn cướp đoạt công pháp, nhưng lại không có bất kỳ ai ngăn cản bọn chúng, vì ai cũng muốn có quyển công pháp vô thượng của hắn, trước khi bị bọn chúng làm nhục, nàng đã tự sát, để giữ mình trong sạch, cũng là lúc vừa hay hắn đến.

Chứng kiến người mình yêu chết trước mặt mình, hắn nổi cơn phẫn nộ tột cùng, giết hết tất cả những kẻ có mặt ở đó, nhớ lại tất cả hắn, một mình xông vào đám người, cảm xúc phẫn nộ chiếm lấy hắn.

Nhưng đáng tiếc dù hắn có mạnh mẽ đến đâu, hắn cũng chỉ là thân cô thế cô, lấy lực lượng của một người diệt sát hơn 2000 người, đến cuối cùng hắn cũng kiệt sức, người đầy vết thương.

"Hahaha, ma đầu đón nhận cái chết đi" những kẻ còn sống lao về phía của hắn, hắn nở ra một nụ cười lạnh lẽo đến lạ.

"Tiên Nhi, tiếc Trẫm không thể tự tay giết hết chúng, vậy trẫm sẽ để cả cái thần giới này bồi táng cùng nàng và Trẫm đi" nói xong hắn tự bạo quyển công pháp bên trong cơ thể của hắn.

Quyển công pháp vô thượng kia, phóng xuất ra bên ngoài, tất cả không ai kịp phản ứng, nó đã phùn nổ.

Một kẻ chẳng còn gì như hắn thì sợ gì nữa cơ chứ, hắn nhìn thấy khuôn mặt sợ hãi của những kẻ đó, thần giới nhỏ bé này đã bồi táng cùng hắn và nàng.

Quyển công pháp vô thượng kia không làm hắn thất vọng, khi mà đã thành công hủy diệt cả cái thần giới này, giúp hắn báo thù.

Cũng may nó còn giúp linh hồn hắn và nàng không tiêu tan theo cái thần giới, mà rơi vào bánh xe luân hồi, đã không biết bao nhiêu vòng luân hồi, nhưng tại sao ta vẫn chưa tìm thấy nàng Tiên Nhi.

Hắn không ai khác là Tuyệt Thế Đại Ma Đế, kẻ sinh ra sở hữu công pháp cấp độ tối cao, cấp độ của đấng chí cao vô thượng.

Hắn lấy tên của quyển công pháp đó, làm tên của mình, Tuyệt Thế Đại Ma Kinh, Tuyệt Thế Đại Ma Đế, lấy sức một người gầy dựng lên tất cả.

Thời khắc kiếp này của hắn và kiếp này của nàng, va chạm ánh mắt vào nhau, thì.

"Trẫm là Tuyệt Thế Đại Ma Đế".

Kinh pháp tận sâu bên trong linh hồn của hắn đã thức tỉnh, một phần ký ức của Tuyệt Thế Đại Ma Đế đã trở lại, Tuyết Anh là Đại Ma Đế, Đại Ma Đế là Tuyết Anh.

Tuyết Anh mở mắt ra, toàn bộ ký ức nàng đã tiếp thu hết, lúc trước nàng chỉ thức tỉnh chút ít ký ức mà thôi, cũng như linh hồn của đại ma đế chưa hoàn toàn thức tỉnh, chỉ thức tỉnh một phần mà thôi.

Sau khi mất thời gian tu luyện để thức tỉnh ký ức và linh hồn hoàn toàn, Tuyết Anh đã nhớ lại mọi chuyện, nàng nhớ về Long nghĩ, Tiên Nhi của nàng lại đầu thai thành một anh chàng cao to, nhưng ít nhất nàng cũng đầu thai thành một cô gái, vậy cả hai có thể tiếp tục xứng đôi bên nhau rồi.

Nhưng muốn vậy, thì trước đó Tuyết Anh cần mạnh hơn, để những sai lầm trong quá khứ không tiếp diễn, không lập lại.

"Linh khí sao lại dơ bẩn đến vậy, có lẽ đẳng cấp của thế giới quá thấp rồi" Tuyết Anh muốn tu tuyệt thế đại ma kinh, đáng tiếc linh khí thế giới này thấp đến đáng thương, đẳng cấp không đủ yêu cầu để tu tuyệt thế đại ma kinh.

Tuyết Anh mặc đồ bình thường lại, rồi đi ra khỏi phòng của mình vì nhớ ra chuyện gì đó, có thể giúp nàng tu luyện tuyệt thế đại ma kinh.

Ngoài thân phận là chủ tịch công ty hội thợ săn thành phố này, Tuyết Anh còn là đại tiểu thư của huyền gia.

Một gia tộc lớn thất đẳng, Tuyết Anh đi ra khỏi nhà của mình, nàng lên xe, đi đến trại trẻ mồ côi của Huyền gia.

Trại trẻ này là do Tuyết Anh mở, những đứa trẻ bên trong mất cha, mẹ do những con quái vật ngoại vực, tiền cũng là của Tuyết Anh bỏ ra, nhưng danh tiếng là của thuộc về Huyền gia, vì bọn chúng bỏ sức ra, dù sao Tuyết Anh cũng không để ý, nàng để xe vào chỗ để xe xong, thì đi vào cổng trại trẻ mồ côi.

"Tiểu thư" hai người bảo vệ trại trẻ chào Tuyết Anh, nàng gật đầu, rồi ra hiệu chặn cổng, cả hai không biết nàng muốn làm gì, nhưng cũng làm theo.

Khi nàng đi vào trại trẻ mồ côi, Tuyết Anh đã kêu những người chăm sóc tập hợp những đứa trẻ tuổi từ 6-12 tuổi lại một phòng.

Sau đó đuổi ra toàn bộ người chăm sóc bọn trẻ ra khỏi căn phòng này, dù không hiểu chuyện gì, nhưng tất cả đều đi ra.

"Chị đến rồi, em nhớ chị quá" khi thấy Tuyết Anh đi vào, mộ bé gái 6 tuổi dễ thương vô cùng chạy lại ôm chân nàng,Tuyết Anh mặt lạnh lùng.

Nàng thầm cảm ơn mình trước kia, vì đã nuôi dưỡng một trang trại gia súc như này, tu luyện tuyệt thế đại ma kinh có hai cách.

Một là hấp thụ linh khí để tu luyện, hai là hấp thu máu thịt và linh hồn thuần khiết, mà linh khí không đáp ứng đủ điều kiện vì đẳng cấp quá thấp.

Vậy nàng chỉ có thể hấp thu linh hồn thuần khiết và máu thịt mà thôi, mà linh hồn và máu thịt thuần khiết chỉ có linh hồn của những đứa trẻ mà thôi.

Những đứa trẻ từ 6-12 tuổi có độ thuần khiết vô cùng cao, đủ điều kiện giúp nàng tu luyện, mà trong trại trẻ này có hơn 300 đứa trẻ đủ các lứa tuổi từ 0-12 tuổi.

Mà có hơn 76 đứa trẻ bên trong trại trẻ mồ côi đạt đủ điều kiện này, Tuyết Anh nhớ lại tên đứa trẻ đang ôm chân của mình.

Nó tên là..., à mà chỉ là con gia súc thôi nhớ làm gì, Tuyết Anh mặt lạnh lùng bế nó lên, bé gái kia cảm nhận đây không phải người chị thân yêu của mình, muốn trốn thoát khỏi vòng tay của Tuyết Anh.

"Bỏ em ra, em đau quá, chị ơi" bé gái kia cảm nhận Tuyết Anh đang bóp mạnh người mình, nó đau đớn kia lên, Tuyết Anh liếm môi một cái.

Tuyệt thế đại ma kinh, bên trong cảm nhận được thức ăn của mình, nó phóng ra bên ngoài với hình dạng của một con quái vật.

"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa" bên trong căn phòng chỉ còn lại những tiếng hét của những đứa trẻ vô tội, những linh hồn và máu thịt thuần khiết chảy vào người Tuyết Anh để nuôi dưỡng tuyệt thế đại ma kinh....

Bạn đang đọc Tao là Chiến Thần sáng tác bởi khang1234

Truyện Tao là Chiến Thần tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khang1234
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.