Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyền rủa chi lực

Phiên bản Dịch · 1514 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

----------------

- Hừ! Chúng ta nào dám trách móc, Tần đại sư thâm tàng bất lộ, bảo vật vô số, xem ra vì Huyền Thiên động phủ đã sớm có chuẩn bị đầy đủ, chỉ là hi vọng sau này nếu Tần đại sư biết có tình huống nguy hiểm, kính xin kịp thời nói cho chúng ta biết, nếu không nói không chừng chúng ta chết như thế nào cũng không biết!

Huyết Đầu Đà lạnh lùng nói, trong nội tâm cực kỳ nén giận, nếu ở bên ngoài, hắn đã sớm bóp chết Tần đại sư rồi, hôm nay vì bảo tàng của Huyền Thiên Chí Tôn, không thể không nén giận.

Tần đại sư khúm núm, liên tục đồng ý.

Khương Tư Nam một mực ở bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt, hắn sớm cảm giác được, tuy Tần đại sư biểu hiện ra rất hòa thuận, rất cung kính, nhưng thực chất đã có một loại lãnh ý.

Mà đám người Xà Cơ cũng lá mặt lá trái với Tần đại sư, những người này lục đục với nhau, đồng minh yếu ớt này chỉ sợ vừa được bảo vật của Huyền Thiên Chí Tôn, liền sẽ lập tức vạch mặt.

- Trước đừng cãi cọ! Quảng trường này giống như có chút không đúng!

Ánh mắt của Xà Cơ bỗng nhiên lóe lên, đôi mắt đẹp cảnh giác nhìn về bốn phía, chậm rãi nói.

Vù vù!

Mọi người cũng cả kinh, phảng phất như loáng thoáng nghe được tiếng gió gào thét, sau đó bọn hắn chứng kiến, bốn phía Thanh Ngọc quảng trường, có bốn trụ Thanh Ngọc điêu thành cây cột, phía trên khắc rất nhiều đẩu văn huyền ảo, giờ phút này bắt đầu sáng lên, sau đó có một mảnh hư ảnh, đánh úp về phía mọi người.

- Đây là đồ quỷ gì?

Huyết Đầu Đà oanh qua một quyền, quyền cương huyết sắc phá không, nhưng không có tác dụng gì, nó đánh về phía Huyết Đầu Đà như trước, trong lòng Huyết Đầu Đà có kiêng kỵ, vội vàng trốn tránh.

Vù vù!

Trên cây cột, dật tán hư ảnh càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng rậm rạp chằng chịt, tràn đầy cả quảng trường, những hư ảnh kia xem ra giống như bóng người, có mặt người ngốc trệ, còn có tứ chi kỳ dị, giờ phút này phiêu đãng trong gió, như U Linh, lao về phía mọi người.

- Tần đại sư, đây rốt cuộc là cái gì?

Sắc mặt Xà Cơ ngưng trọng hỏi, nàng từ trên những hư ảnh này cảm thấy một cỗ khí tức băng hàn khắc cốt, để cho nội tâm rung động không thôi.

- Những thứ này giống như oán linh? Hoặc là sinh linh tà ác gì đó, ta thật sự không biết!

Trong ánh mắt Tần đại sư cũng lộ ra một tia ngưng trọng, hắn lên tiếng nói:

- Nhưng loại hư ảnh này dựa vào pháp lực của chúng ta là giết không chết, nhất định phải dùng Nguyên Thần đi công kích, trực tiếp diệt một tia nguyên linh của chúng, bọn hắn liền chết rồi!

Ở mi tâm của những hư ảnh này, đều ẩn ẩn hiện ra từng sợi hào quang, như là hỏa diễm, những cái kia là nguyên linh mà Tần đại sư chỉ.

Oanh!

Huyết Đầu Đà phảng phất như không tin tà, thiền trượng trong tay đại phóng hào quang, phảng phất như có thanh âm Phật Quang thiện xướng truyền đến, thánh khiết mà to lớn, huyết quang xông lên trời, muốn diệt sát những hư ảnh kia, nhưng căn bản không có chút tác dụng nào.

- Mọi người nhanh dùng Nguyên Thần công kích!

Tần đại sư sốt ruột kinh hô một tiếng, dẫn đầu phát động công kích, chỉ thấy mi tâm của hắn bay ra một đạo Nguyên Thần tiểu kiếm, quét ngang mà đến, mi tâm của một sinh linh trước mặt bị chém vỡ, chỉ còn lại có một chút hào quang, sinh linh hư ảnh trở nên vô cùng hư nhược.

Chứng kiến Tần đại sư công kích hữu hiệu, đám người Huyết Đầu Đà, Xà Cơ tinh thần đại chấn, nhao nhao thi triển Nguyên Thần công kích, quét ngang mà đến, mi tâm của những hư ảnh kia lập tức tan vỡ, đều hóa thành hư vô.

- A. . .

Bỗng nhiên, Huyết Đầu Đà kêu thảm thiết một tiếng, nguyên lai thời điểm hắn không chú ý, một sinh linh xuất hiện ở phía sau, lập tức bám vào lưng hắn, phía sau lưng Huyết Đầu Đà lập tức đen kịt, huyết nhục héo rũ, hơn nữa tản mát ra sát khí màu đen.

Oanh!

Huyết Đầu Đà quả thực như nổi giận, Nguyên Thần mênh mông như biển, ở trên đỉnh đầu của hắn hóa thành một Kim Cương huyết sắc, thần quang vô tận càn quét tứ phương, những hư ảnh kia như băng tuyết tan rã.

- Những hư ảnh này lại có thể thôn phệ huyết nhục?

Trong thanh âm của Huyết Đầu Đà mang theo một tia run rẩy, vừa rồi hắn khinh địch, bị hư ảnh cận thân, tinh huyết cơ hồ bốc hơi một phần mười, hắn căn bản không nghĩ đến sinh linh hư ảnh khủng bố như thế.

Chứng kiến hình dáng thê thảm của Huyết Đầu Đà, đám người Xà Cơ cũng lộ ra thần sắc kiêng kị, Nguyên Thần lực hóa thành các loại vũ khí công kích, càn quét hư không, không cho những hư ảnh kia cận thân.

Khương Tư Nam ra tay rất cẩn thận, hắn cũng không tin tưởng Tần đại sư, mà dựa vào cực tốc, không ngừng trốn tránh, tuy những hư ảnh kia xuất quỷ nhập thần, nhưng căn bản không cách nào tới gần được hắn.

- Ân?

Ánh mắt của Khương Tư Nam bỗng nhiên lóe lên, hắn cảm giác được thời điểm Huyết Đầu Đà giết chết những hư ảnh kia, trong linh thể của hư ảnh có một tia khí lưu màu xám, lập tức sáp nhập vào trên thân đám người Huyết Đầu Đà, chỉ là tia khí lưu kia cực kỳ nhỏ yếu, hơn nữa tối nghĩa, đám người Huyết Đầu Đà căn bản không có phát hiện.

- Đây là. . . Nguyền rủa chi lực?

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia ngưng trọng, hắn không xa lạ gì những khí lưu màu xám kia, năm đó thời điểm đại chiến với Đế Nhất, Đế Nhất thi triển Đại La Tru Tâm Chú, quỷ dị khó lường, là dẫn động Thiên Đạo nguyền rủa chi lực, lúc ấy hắn cũng cảm giác được có năng lượng tương tự khí lưu dung nhập đến trên người mình.

Lúc này hắn mới phát hiện, những hư ảnh này ở đâu là oán linh gì, rõ ràng là nguyền rủa chi lực biến thành.

Trên người Huyết Đầu Đà, Xà Cơ, Kiều Khôn cùng Kiều Phi tản mát ra sát khí nồng đậm, mắt thường khó có thể thấy, nhưng Khương Tư Nam lại có thể cảm nhận được nguyền rủa chi lực trên người bọn họ càng ngày càng đậm.

Khương Tư Nam đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt lập tức co rụt lại.

Hắn chứng kiến, tuy Tần đại sư cũng bị những sinh linh hư ảnh kia bức bách luống cuống tay chân, nhưng mỗi lần Tần đại sư ra tay, cũng chỉ chém vỡ mi tâm của sinh linh hư ảnh, mà không có triệt để chôn vùi, cho nên tự nhiên không có nhiễm đến nguyền rủa chi lực.

- Tần đại sư này, tâm cơ thật sâu, hắn đến cùng mưu đồ cái gì?

Ánh mắt của Khương Tư Nam lập loè, càng cảm giác được Tần đại sư toan tính rất lớn.

Mọi người vừa đánh chết sinh linh hư ảnh, vừa đi về phía cung điện, sinh linh hư ảnh cuồn cuộn không dứt, cũng không biết giết bao lâu, cuối cùng nhất, thời điểm mọi người bước vào cửa cung điện, một mảnh hào quang lập loè, tất cả sinh linh hư ảnh lập tức thối lui.

Đứng ở trước cửa cung điện nhìn xuống, tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh, giờ phút này mới cảm giác được vừa rồi hung hiểm căn bản không tính toán được cái gì.

Ở khu vực bên ngoài quảng trường, vậy mà du đãng mấy ngàn hung thú khí tức bàng bạc, sát khí xông lên trời, phảng phất như tạo thành hung thú đại trận cường đại.

Mà thông đạo mọi người vừa đi, đúng là sinh môn của đại trận, cho nên mới chỉ gặp hơn mười hung thú tương đối nhỏ yếu.

Nếu không lâm vào tử môn, chỉ sợ trong lúc nhất thời phải đối mặt mấy ngàn hung thú đồng thời công kích, khi đó coi như là cường giả Chí Tôn cũng chỉ có thể nuốt hận.

Bạn đang đọc Tạo Hóa Tiên Đế (Bản Dịch) của Mộ Vũ Thần Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 605

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.