Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trảm Vương giả!

Phiên bản Dịch · 1573 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

----------------

Ở trong tửu lâu, Khương Tư Nam biết rõ chân tướng sự tình, liền định đi ra.

Hôm nay Đại La Thiên Tông bị Đệ Nhất Thánh cùng Đế Nhất chiếm cứ, hơn nữa mấy ngày sau, liền ở Ngũ Hành Thánh Tông cử hành đại hội thành lập Vạn Tiên Liên Minh, Khương Tư Nam quyết định về Đại La Thiên Tông, đi xem hôm nay tình hình như thế nào.

Tuy hắn biết rõ đám người Nhị sư huynh cùng Long Ngưng Tuyết, giờ phút này nhất định dữ nhiều lành ít, nhưng mà chỉ có trở lại Đại La Thiên Tông, mới có thể biết rõ ràng tình cảnh của bọn hắn hôm nay.

- Coi như là đầm rồng hang hổ, Khương Tư Nam ta cũng phải xông!

Con mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia phong mang sáng chói, quay người đi ra quán rượu.

Xuyên qua mấy đường đi rộng lớn, Khương Tư Nam đi tới Truyền Tống Trận trong Thanh Hà Thành, hắn chuẩn bị thông qua Truyền Tống Trận, trực tiếp tiến vào Đại La Thiên Tông.

- Theo ta lâu như vậy, có thể đi ra a!

Khương Tư Nam cũng không có sốt ruột ly khai, mà nhìn trong hư không nhàn nhạt nói.

Oanh!

Trong hư không vốn bình tĩnh, bỗng nhiên vặn vẹo, hào quang sáng chói chói mắt, xuất hiện một đám thân ảnh khí tức ngập trời, cả đám thần sắc lạnh thấu xương, trong nhãn quang tràn đầy sát cơ.

Người cầm đầu Khương Tư Nam nhận thức, đúng là Thanh Hà Thành thành chủ, Vương Hạc Vân, mà phía sau hắn thì là một đám hộ vệ Thông Thiên Cảnh đỉnh phong, khí tức khủng bố bao phủ khắp Truyền Tống Trận.

- Ha ha ha. . . Khương Tư Nam, không nghĩ tới ngươi lại có thể phát hiện ta? Bất quá phát hiện ta thì như thế nào? Nếu ngươi ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, quỳ xuống tự phế tu vi cầu xin tha thứ, có lẽ ta còn có thể tha ngươi một mạng!

Thần sắc của Vương Hạc Vân lạnh như băng, cao cao tại thượng, một bộ đoán chừng Khương Tư Nam.

- Ngươi vốn là tính toán đợi ta tiến vào Truyền Tống Trận, lại hủy hoại Truyền Tống Trận để cho ta chôn vùi ở trong hư không loạn lưu a? Không biết ngươi chừng nào thì cũng thành tay sai của Ngũ Hành Thánh Tông?

Khương Tư Nam nhàn nhạt nói, cũng không có tức giận, hắn chứng kiến Vương Hạc Vân mặc trên người Ngũ Hành Đạo bào của Ngũ Hành Thánh Tông, nói rõ hắn đã đổi cổng và sân, Khương Tư Nam lập tức hiểu rất nhiều chuyện.

Ở trung ương Thanh Hà Thành, Khương Tư Nam cùng thành chủ Vương Hạc Vân giằng co, lập tức liền đưa tới vô số người chú ý.

- Thanh Hà Thành thành chủ chúng ta nghe nói đã trở thành hộ pháp của Ngũ Hành Thánh Tông, hắn huy động nhân lực như thế chính là vì bắt thiếu niên này sao?

- Vừa rồi thành chủ nói thiếu niên này là Khương Tư Nam? Chẳng lẽ chính là Khương Tư Nam phong ấn Ma Tôn, hơn nữa ở ngoài Thanh Hà Thành chém giết nhi tử Vương Kiếm Nhân của thành chủ? Khương Tư Nam này thảm rồi. . .

- Chớ có lên tiếng! Ngươi không muốn sống nữa sao? Thành chủ đại nhân là một Vương giả, nếu bị hắn nghe được ngươi liền xong rồi...

Đám người nghị luận nhao nhao, nhìn xem Khương Tư Nam thần tình lạnh nhạt còn có Vương Hạc Vân đằng đằng sát khí, thần sắc khác nhau.

Vương Hạc Vân nhìn Khương Tư Nam biểu lộ càng ngày càng lạnh, hắn quát lạnh một tiếng nói:

- Khương Tư Nam, ngươi giết con của ta, còn đắc tội Ngũ Hành Thánh Tông, hôm nay ta muốn cho ngươi chết, ta xem ai còn có thể cứu được ngươi!

- Muốn đánh thì đánh! Ta không rãnh ở đây cùng ngươi mò mẫm chậm trễ công phu, lần trước hắc y Đại ca không có giết ngươi, thật đúng là coi như số ngươi gặp may!

Khương Tư Nam thần tình lạnh nhạt, nhưng mà ngữ khí cũng bắt đầu lạnh, hắn chuẩn bị thông qua Truyền Tống Trận về Đại La Thiên Tông, thật không ngờ sớm đã bị Thanh Hà Thành thành chủ Vương Hạc Vân theo dõi, để cho trong lòng của hắn cũng sinh ra một cỗ sát cơ.

Nếu như không phải mình cảnh giác, sớm đã nhận ra Vương Hạc Vân, một khi tiến vào Truyền Tống Trận, Truyền Tống Trận bị phá hư, hư không loạn lưu kia coi như là Vương giả cũng thập tử vô sinh.

Vương Hạc Vân này thật đúng là độc ác!

Trong ánh mắt Vương Hạc Vân sát cơ như thực chất, Khương Tư Nam nâng lên Hắc bào nhân kia, hắn lập tức cũng cảm giác được phẫn nộ vô tận, một nửa bước Vương Thiên cảnh, thủ đoạn lại thông thiên, thiếu chút nữa liền chém giết hắn, nếu không phải cường giả Ngũ Hành Thánh Tông xuất hiện, Vương Hạc Vân đã chết ở trong tay Hắc bào nhân rồi.

Hắn lập tức gào thét một tiếng nói:

- Khương Tư Nam, chết đi cho ta!

- Giết!

Một đám cường giả ở sau lưng Vương Hạc Vân cũng gào thét một tiếng, sát khí trùng thiên, đột nhiên đánh về phía Khương Tư Nam.

- Muốn chết!

Con mắt của Khương Tư Nam lóe lên, nhìn chằm chằm Vương Hạc Vân, lập tức tế ra Kiếm Vương Khôi Lỗi.

Toàn thân Kiếm Vương Khôi Lỗi tản mát ra Thanh Đồng tiên quang, trong tay Cửu Tuyệt kiếm phun trào kiếm quang vô tận, từ trên chín tầng trời một kiếm chém rụng, lập tức thì có mấy nửa bước Vương giả trực tiếp hóa thành huyết vụ.

Oanh!

Kiếm quang ngang trời mà đến, phốc phốc phốc, đâm xuyên qua thân hình vô số cường giả, tất cả mọi người ngăn ở trước mặt Kiếm Vương Khôi Lỗi, mi tâm đều là huyết quang văng tung tóe, trong ánh mắt mang theo vẻ sợ hãi khó có thể tin, lập tức bị kiếm khí cắt thành nát bấy.

Gần kề chỉ một lát, Kiếm Vương Khôi Lỗi liền giết sạch hộ vệ do Vương Hạc Vân mang đến, con ngươi lạnh lùng vô tình nhìn thẳng Vương Hạc Vân.

- Khôi Lỗi có thể phát huy ra chiến lực Vương giả? Điều này sao có thể, ngươi sao có thể có loại chí bảo này?

Vương Hạc Vân cơ hồ bị sợ choáng váng, trong ánh mắt mang theo thần sắc khó có thể tin, không còn có bất luận vẻ hung hăng càn quấy, thậm chí tràn đầy một tia sợ hãi.

Hắn không biết sự tình trong Tinh Tuyệt Cổ Thành, tự nhiên không biết trong tay Khương Tư Nam có một Kiếm Vương Khôi Lỗi, hôm nay trên người Kiếm Vương Khôi Lỗi bạo phát ra lực lượng, để cho hắn cũng cảm giác được kinh hồn táng đảm.

Vương Hạc Vân bất quá chỉ là Vương giả sơ kỳ bình thường nhất, nhưng mà Kiếm Vương Khôi Lỗi trước mắt, tuy chiến lực cũng chỉ là Vương giả sơ kỳ, nhưng so với hắn lại cường đại hơn nhiều lắm.

- Giết hắn đi!

Khương Tư Nam lạnh giọng quát, thân hình Kiếm Vương Khôi Lỗi bắn lên, kiếm khí khủng bố mang tất cả tứ phương, Thanh Đồng cổ kiếm trong tay như một đạo Thiên Hà, bao phủ về phía Vương Hạc Vân.

- Khương Tư Nam, ta sẽ không bỏ qua ngươi a a!

Vương Hạc Vân gào thét một tiếng, lập tức tế ra một tấm chắn, phía trên lượn lờ lấy bảo quang hoa mỹ, phù văn lập loè, là một kiện Linh khí Vương phẩm phòng ngự cường đại.

Vương Hạc Vân tế ra tấm chắn, chặn kiếm quang trước mắt, mình thì đột nhiên chạy thục mạng, trước khi đi vẫn không quên buông một câu ngoan thoại.

Trong lòng của hắn kinh sợ nảy ra, căn bản không nghĩ tới vốn cho là đoán chừng Khương Tư Nam, nhưng mà thật không ngờ trong nháy mắt mình lại thành chó nhà có tang.

- Lúc trước hắn không có Khôi Lỗi cường đại như thế, nhất định là ở trong Tinh Tuyệt Cổ Thành lấy được, chẳng lẽ là hắn đã nhận được Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa? Nếu ta báo cáo tin tức này cho Ngũ Hành Thánh Tông, nhất định có thể có được ban thưởng thật lớn!

Trong nội tâm Vương Hạc Vân không ngừng hiện lên các loại ý niệm, cấp tốc chạy thục mạng về phương xa.

Ngay cả mọi người phía dưới cũng sợ ngây người.

Thành chủ cao cao tại thượng, tựa như Thiên Nhân, một Vương giả thông thiên triệt địa hôm nay như chó nhà có tang chạy trốn? Đây quả thực là bất khả tư nghị!

Không có người coi trọng Khương Tư Nam, đều cho là hắn tất nhiên sẽ chết ở trong tay Vương Hạc Vân, nhưng trong nháy mắt Kiếm Vương Khôi Lỗi xuất thế, một kiếm kinh thiên.

Bạn đang đọc Tạo Hóa Tiên Đế (Bản Dịch) của Mộ Vũ Thần Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 813

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.