Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam Cung Cầm

Phiên bản Dịch · 1584 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

----------------

Vừa lúc đó, trong hư không có vô số hư không thông đạo bị mở ra, từ bên trong bước ra vô số Vương giả khí tức cường đại, cộng lại khoảng chừng hơn trăm người.

Cơ hồ Vương giả cường đại nhất của Chân Cương giới đều đến nơi này.

Chỉ là bên Đại La Thiên Tông, Khương Tư Nam liền thấy được chưởng giáo Chân Nhân Phong Thiên Quân, đệ nhất Thái Thượng trưởng lão...

Quan trọng nhất là, hắn vậy mà thấy được Long Ngưng Tuyết.

Long Ngưng Tuyết giờ phút này đang ở bốn phía trông xem thế nào, giống như đang tìm kiếm cái gì, trong giây lát thấy được Khương Tư Nam, toàn thân nàng đều run rẩy lên, ánh mắt đỏ bừng.

Nàng từ trên hư không rơi xuống, như một Nguyệt Cung Tiên Tử không ăn nhân gian khói lửa, phong hoa tuyệt đại, chậm rãi đi về phía Khương Tư Nam.

- Khương sư đệ, ngươi không có việc gì! Thật tốt, ngươi thật sự không có việc gì!

Trên khuôn mặt lạnh lùng như băng của Long Ngưng Tuyết, giờ phút này như Thiên Sơn Tuyết Liên thịnh phóng, lộ ra nụ cười sáng lạn, trong ánh mắt của nàng phảng phất như giờ phút này chỉ có Khương Tư Nam, cười cười liền chảy ra nước mắt.

Từ khi Khương Tư Nam không để ý tánh mạng, tiễn đưa nàng ly khai Tam Tiên Đảo, mấy tháng này, nàng mỗi một ngày đều nghĩ ngợi lung tung, vốn là bình tĩnh như nước hồ thu, vậy mà khắc một khuôn mặt thanh tú thật sâu, hơn nữa theo thời gian càng ngày càng dài, liền càng ngày càng rõ ràng.

Nàng không biết tại sao lại xuất hiện loại tình huống này, nàng không biết mình tu luyện Thái Thượng Vong Tình Đạo, nội tâm vốn đã đóng băng, sao sẽ bởi vì một nam tử mà hòa tan.

Nàng chỉ biết rõ, một khắc này trái tim của nàng run rẩy kịch liệt, nàng không muốn làm cho hắn chết, nàng thầm nghĩ lại một lần nữa một lần nữa nhìn thấy hắn.

Mấy tháng sau lần thứ nhất gặp mặt, làm cho nàng lập tức liền khống chế không nổi mình, lệ rơi đầy mặt.

- Ơ a, tiểu tử, không tệ a, vậy mà để Băng Tuyết Tiên Tử của chúng ta rơi lệ!

Dịch Thiên Cơ thấy một màn như vậy, lập tức nháy mắt ra hiệu về phía Khương Tư Nam nói, thoạt nhìn cực kỳ hèn mọn bỉ ổi, ở đâu còn có tuyệt thế phong thái như vừa rồi.

- Khục khục... Sư tôn ngươi không nên nói mò!

Khương Tư Nam tức giận nhìn hắn một cái, giờ phút này Long Ngưng Tuyết ở đối diện cũng đỏ mặt lên, trên cổ lộ ra một tia đỏ ửng, bộ dạng thẹn thùng này, làm cho nàng càng thêm chói lọi, cơ hồ khiến người ở một bên đều xem ngây người.

- Ngưng Tuyết, cái này là tiểu tử cứu ngươi kia, thoạt nhìn mạnh hơn so sư phó của hắn nhiều a!

Một mỹ phụ đi tới, thoạt nhìn tuy ba bốn mươi tuổi, nhưng mà da thịt trong suốt như ngọc, dung nhan tuyệt lệ, nhất là đôi con ngươi câu hồn đoạt phách, tản mát ra một cỗ mị hoặc làm cho lòng người say mê.

Hơn nữa nhìn tu vi của nàng, vậy mà cũng là Vương giả!

Dịch Thiên Cơ chứng kiến mỹ phụ này, lập tức có chút chân tay luống cuống, đối với Khương Tư Nam cười giới thiệu nói:

- Vị này là Thái Thượng trưởng lão của tông môn, Nam Cung Cầm, cũng là sư tôn của Long Ngưng Tuyết!

- Bái kiến Nam Cung Thái Thượng trưởng lão!

Trong lòng Khương Tư Nam có chỗ suy đoán, giờ phút này chứng minh là đúng lập tức cung kính thi lễ một cái.

- Không cần đa lễ, ngươi có thể ở dưới tình huống đó cứu Ngưng Tuyết, quả thật là không tệ, so với chút bọn chuột nhắt nhát gan thì mạnh hơn nhiều!

Mỹ phụ thoả mãn nhẹ gật đầu, còn không quên trào phúng nhìn Dịch Thiên Cơ liếc.

- Đã là lần đầu tiên gặp mặt, ta cũng không thể quá keo kiệt, tấm Đại Na Di đạo phù cùng Thuần Dương Sinh Cơ Phù này coi như là lễ gặp mặt, sư tôn nhà của ngươi tuy bảo bối rất nhiều, nhưng ta biết đức hạnh của hắn, sợ là không có cái gì cho ngươi a?

Trong tay mỹ phụ lóe lên hào quang, xuất hiện một tấm kim sắc phù lục cùng một phù lục màu trắng, tản ra bảo huy thần bí, đưa cho Khương Tư Nam.

- Nhận lấy a! Hắc hắc, Nam Cung sư thúc ngươi là Phù Đạo Vương giả, hai tấm linh phù kia đều là Vương phẩm, giá trị kinh người, tiểu tử ngươi là kiếm lợi lớn!

Dịch Thiên Cơ cũng mặc kệ vẻ châm chọc trong lời nói Nam Cung Cầm, đối với Khương Tư Nam cười nói.

- Đa tạ Nam Cung sư thúc!

Khương Tư Nam cung kính nhận lấy.

Bất quá trong lòng hắn lại đối với Nam Cung Cầm sâu sắc chấp nhận, so sánh với vị Thái Thượng trưởng lão này mà nói, tiện nghi sư tôn của mình thật đúng là không phóng khoáng.

Giờ phút này, Phong Thiên Quân cùng Đệ Nhất Thánh… đều đã đi tới.

Đệ Nhất Thánh liếc nhìn Nam Cung Cầm cùng Dịch Thiên Cơ, thần sắc có chút lúng túng, đối với Khương Tư Nam quát lạnh một tiếng nói:

- Vừa rồi tất cả mọi người nói ngươi phong ấn Ma Tôn, ngươi bất quá là Anh Thiên Cảnh, làm sao có thể phong ấn được Ma Tôn? Còn có Càn Khôn Sơn Hà Đồ kia là từ đâu đến, thành thật khai báo cho ta!

Thanh âm của Đệ Nhất Thánh rất cao, mang theo nghi vấn nào đó, như thẩm vấn phạm nhân.

Khương Tư Nam chẳng muốn phản ứng đến hắn, trực tiếp thi lễ với Phong Thiên Quân nói:

- Chưởng giáo Chân Nhân, tình huống là như thế này...

Khương Tư Nam từ đầu chí cuối nói sự tình mình đạt được phù văn cổ tự cùng Càn Khôn Sơn Hà Đồ, thế cho nên về sau tiến vào cung điện thần bí chứng kiến những tràng cảnh kia nói một lần.

Những chuyện này cũng không có gì phải giấu diếm, hơn nữa đoạn tuế nguyệt một vạn năm trước kia, nên để cho tất cả mọi người biết rõ cùng ghi khắc.

- Thì ra là thế, may mắn ngươi đã nhận được Càn Khôn Sơn Hà Đồ, bằng không mà nói coi như là chúng ta tới, cũng không nhất định có thể trấn áp được Ma Tôn, cường giả Chí Tôn trong truyền thuyết, xa xa không phải Trung Thiên Thế Giới nho nhỏ như chúng ta có khả năng chống cự!

Sắc mặt của Phong Thiên Quân cũng có chút ngưng trọng, chậm rãi nói.

- Bất quá trăm năm thời gian vẫn quá ngắn, Ma Tôn chưa trừ diệt cuối cùng là một đại họa!

Khương Tư Nam gật đầu nói:

- Trăm năm thời gian xác thực có chút ngắn, bất quá trước kia Ma Tôn đã bị trọng thương, tối đa là Hoàng Thiên Cảnh, hơn nữa ở trong Càn Khôn Sơn Hà Đồ cũng không chiếm được bất luận năng lượng gì bổ sung, nếu trăm năm sau có người trở thành cường giả Hoàng đạo, liền nhất định có thể chém giết hắn!

- Cường giả Hoàng đạo sao? Hắc hắc, tại Chân Cương giới không phải dễ dàng như vậy!

Dịch Thiên Cơ cười hắc hắc, lắc đầu nói.

Nói xong hắn nhìn Vương Vũ Thần cùng Tiểu Đinh Đương, hỏi:

- Thiếu niên gọi Vương Vũ Thần này, thoạt nhìn trẻ tuổi như vậy thì đến được Vương Thiên Cảnh, có thể nói là kỳ tài ngút trời, hắn đến cùng là lai lịch gì ngươi biết không? Ta xem rất có thể là thiên tài của Đại Thiên Thế Giới!

- Đại Thiên Thế Giới sao?

Tất cả mọi người trong nội tâm cả kinh, trong ánh mắt lộ ra một tia kích động.

- Từ vạn năm trước thông đạo giữa Chân Cương giới ta cùng Thái Sơ Đại Thế Giới bị đánh phá, những năm này có rất ít người có thể đi Thái Sơ Đại Thế Giới, bất quá chỉ sợ cũng chỉ có Thái Sơ Đại Thế Giới mới có thể nuôi dưỡng được thiên tài như thế!

Phong Thiên Quân thở dài một hơi nói.

Đệ Nhất Thánh chứng kiến Khương Tư Nam căn bản không để ý mình, trong ánh mắt không khỏi lóe ra một tia sát cơ, hắn lạnh lùng cười nói:

- Thiên Sơn Ấn kia là Linh khí Chí Tôn trong truyền thuyết, nếu Đại La Thiên Tông ta đạt được, tuyệt đối có thể một lần hành động vượt qua Ngũ Hành Thánh Tông, trở thành đệ nhất thiên hạ tông, ta xem không bằng chúng ta đem tiểu tử này...

Đệ Nhất Thánh làm ra một động tác cắt cổ, ý của hắn không cần nói cũng biết, chỉ cần giết Vương Vũ Thần, Linh khí Chí Tôn kia là vật vô chủ.

Bạn đang đọc Tạo Hóa Tiên Đế (Bản Dịch) của Mộ Vũ Thần Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 746

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.