Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Các ngươi muốn chết sao?

Phiên bản Dịch · 1617 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

----------------

Ánh mắt của Khương Tư Nam càng ngày càng lạnh, khóe miệng lộ ra một tia trào phúng.

Hắn há có thể không biết, đám người kia từ cung điện thứ nhất mà đến, liên tục xông qua ngũ trọng cung điện, kết quả tất cả đều rỗng tuếch, tự nhiên vô cùng thất vọng phẫn nộ, tăng thêm ba người Khương Tư Nam dẫn đầu tiến nhập Thanh Long Điện, bọn hắn khẳng định đều cho rằng bảo tàng đều bị ba người Khương Tư Nam càn quét không còn.

Bọn hắn từ tham lam đến thất vọng, từ thất vọng đến phẫn nộ, từ phẫn nộ hiện lên sát cơ.

Có thể nói, những người này cũng đã gấp đỏ mắt.

Khương Tư Nam ngươi ăn thịt, nhưng mà ngay cả súp cũng không cho chúng ta một chút, tướng ăn như vậy không khỏi cũng quá khó nhìn a?

Ngươi đã muốn độc chiếm, vậy cũng đừng trách chúng ta động thủ giết ngươi, đoạt đồ đạc của ngươi!

Cái này là tâm lý của những người kia.

Ở trong đó ngoại trừ Kỷ Vân Thâm, Tinh Thần Tử, Huyết Ma Tông nhị thái tử, Hỏa Nguyên cùng Khương Tư Nam hoặc nhiều hoặc ít có chút ân oán, những người khác là đỏ mắt bảo tàng trên người Khương Tư Nam kia.

Hôm nay Khương Tư Nam đối với bọn họ mà nói, là thịt cá trên thớt gỗ, hơn nữa là thịt cá cực kỳ ngon, bọn hắn ở đâu còn quản cái gì Ma Tôn, nhất định phải trước giết Khương Tư Nam đoạt bảo bối nói sau.

Khương Tư Nam nhìn trời sao, Ma khí càng lúc càng nồng nặc, cũng không có để địch ý cùng sát cơ của mọi người chung quanh vào mắt, thản nhiên nói:

- Ma Tôn ở chỗ này, nói không chừng lập tức sẽ phá vỡ phong ấn, chẳng lẽ các ngươi vì những bảo tàng Tây Linh Thú Sơn kia, muốn lúc này đại chiến một hồi sao?

Đoan Mộc Hàn cũng cười lạnh một tiếng nói:

- Đao của các ngươi cho tới bây giờ cũng chỉ đánh với người một nhà, có bản lĩnh đi giết Ma Tôn a? Không nói chúng ta căn bản không có được bảo tàng gì, coi như đã nhận được, cùng các ngươi có quan hệ gì, các ngươi tính toán là cái gì?

Ánh mắt mọi người lập tức lạnh lẽo, tràn ra sát cơ càng nồng đậm.

- Cùng bọn họ nói nhiều như vậy làm gì? Chỉ là ba Anh Thiên Cảnh, cũng dám ở đây dõng dạc? Mọi người nhanh giết bọn chúng, sau đó lại đi đối phó Ma Tôn còn kịp!

- Đúng vậy, giết bọn chúng đi!

Kỷ Vân Thâm nhìn thoáng qua mọi người tình cảm quần chúng xúc động, nhìn Khương Tư Nam cười lạnh nói:

- Khương Tư Nam, ba người các ngươi rất hung hăng càn quấy! Nhưng mà không quản các ngươi có thủ đoạn gì, hiện tại phạm vào nhiều người tức giận, ai cũng cứu không được các ngươi, các ngươi đã muốn chết, ta sẽ thanh toàn các ngươi!

Kỷ Vân Thâm dáng người thon dài, mặt như quan ngọc, bao phủ ở trong một mảnh thần quang, khí tức mênh mông mà mờ ảo, ẩn ẩn tự cho mình là đứng đầu mọi người.

Khương Tư Nam nở nụ cười, cho tới nay bị đuổi giết, bị áp chế, cảm giác vô lực khi đối mặt cường giả vượt qua mình quá nhiều, cho tới bây giờ hoàn toàn hóa thành một tiếng cười dài, hơn nữa tiếng cười càng lúc càng lớn, càng ngày càng thoải mái.

Khương Tư Nam cảm thấy mình những ngày này hậm hực, toàn bộ đều ở trong tiếng cười dài tan thành mây khói, thậm chí đạo tâm cũng trở nên thanh tịnh.

Hắn ngẩng đầu, đối với mọi người chung quanh sắc mặt càng ngày càng âm trầm, rất nghiêm túc nói:

- Các ngươi đây là muốn chết sao?

Bọn người Kỷ Vân Thâm, Huyết Ma Tông nhị thái tử, Tinh Thần Tử cùng Hỏa Nguyên nhịn không được cười lên, cảm giác Khương Tư Nam chẳng lẽ là bị sợ choáng váng, điên rồi?

Chỉ là ba người, coi như có chuẩn bị ở sau, còn tưởng rằng đối kháng được nhiều người như vậy sao?

Kỷ Vân Thâm nhìn Khương Tư Nam vẻ mặt lạnh nhạt, không khỏi sinh ra cảm giác nôn nóng, còn có Ma khí tràn ngập trên trời, cũng làm cho hắn cảm giác được bất an.

Hắn cưỡng ép đè xuống loại cảm giác bất an nôn nóng, thanh âm trở nên lạnh như băng:

- Giết!

Mọi người lập tức nhịn không được nữa, pháp lực toàn thân vô cùng cuồng bạo, đánh về phía ba người Khương Tư Nam.

Oanh!

Thần quang chói mắt, vô số Linh khí cường đại xông lên trời, thần thông tung hoành như Thần Long, ở trong nháy mắt bao phủ ba người Khương Tư Nam.

Loong coong!

Một tiếng kiếm minh giống như rồng ngâm vang lên, hai đạo kiếm khí một tím một kim lập tức phá tan tất cả trói buộc, như Long ngạo Cửu Thiên, để cho phiến thiên địa này hóa thành một mảnh kiếm khí hải dương.

Khương Tư Nam bao phủ ở trong kim hà, tung thiên mà lên, sắc mặt lạnh nhạt, con mắt quang mang như điện, tóc dài màu đen không gió tự dương, một thân áo trắng bay phất phới, hắn cầm Tử sắc Phong Lôi Kiếm cùng kim sắc Thái Sơ kiếm trong tay, cả người mang theo một loại ý vị vô địch.

Phốc!

Vài món Linh khí cường đại bảo quang óng ánh, lập tức như đậu hủ bị kiếm quang chém nát, sau đó Khương Tư Nam song kiếm đều xuất hiện, mười mấy cường giả lập tức bị chặt đứt, huyết rơi vãi trời cao.

Ông!

Sáu đạo thần quang tản ra khí tức giết chóc, tuyệt diệt cùng tĩnh mịch xoắn tới, Đoan Mộc Hàn cầm trong tay Tịch Diệt Ma Luân, lập tức càn quét một mảnh thần thông, hàn khí từ trong lòng bàn tay của hắn đánh ra, mấy đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông bảo trì tư thế công kích, bị đông cứng thành băng điêu, sau đó bị sáu đạo thần quang quét qua, liền hóa thành tro bụi.

Phanh! Phanh! Phanh!

Tiểu hòa thượng như một tia chớp kim sắc, ở trong mọi người ghé qua, tay trái là mộc chùy, tay phải là Mộc Ngư cực lớn, mộc chùy đập vào Mộc Ngư, phát ra Phật Quang thần bí mà mênh mông, lại để cho người công kích hắn đều không hẹn mà cùng trở nên cực kỳ chậm chạp, Mộc Ngư đập vào trên đầu người khác, huyết nhục bay tứ tung, thân thể nổ thành một mảnh thịt nát, cực kỳ bạo lực.

Ba huynh đệ như Mãnh Hổ ra lồng, Thanh Long nhập biển, thế không thể đỡ, lập tức đã bị bọn hắn chém giết mấy chục người, trước đại điện một mảnh huyết quang.

- Muốn chết!

Những đại năng Thông Thiên Cảnh còn không kia ra tay kia đột nhiên biến sắc, vốn cho là nhiều người như vậy đồng thời ra tay, ba người Khương Tư Nam khẳng định lập tức bị đuổi giết thành cặn bã, nhưng mà thật không ngờ ba người bọn hắn lợi hại như vậy, những cường giả Anh Thiên Cảnh kia căn bản không phải đối thủ.

Ầm ầm!

Thần quang hạo hạo đãng đãng trải ra, khí thế tựa như núi thở hải khiếu mãnh liệt bốc lên, hơn mười đại năng tung nhảy, chém giết về phía ba người Khương Tư Nam.

- Thật không biết xấu hổ, vậy mà lấy lớn hiếp nhỏ!

Tiểu hòa thượng quát to một tiếng, lập tức ném ba tượng đá ra, đánh về phía những đại năng kia.

Ầm ầm!

Khôi Lỗi Thạch dùng Thuần Dương Đan làm hạch tâm, thực lực lập tức đến được Thông Thiên Cảnh cực hạn, chiến đao màu đen trong tay tản mát ra sát khí ngập trời, như Thiên Hà đảo ngược, chém về phía những đại năng kia.

- Cái gì? Các ngươi làm sao có thể chữa trị được Khôi Lỗi Thạch?

Những đại năng kia đều sắc mặt đại biến, lên tiếng kinh hô.

Nhưng mà, Đao Hà mênh mông, phong mang vô tận, Khôi Lỗi Thạch một đao trút xuống, lập tức liền chém một đại năng thành tro bụi.

Ngay sau đó, hai Khôi Lỗi Thạch khác giết đến, trong tay dẫn theo sát cơ tràn ngập, đại năng còn lại cũng không dám có bất kỳ phân tâm, toàn bộ dốc sức liều mạng rồi!

Phải biết rằng, ba tượng đá này đều có chiến lực Thông Thiên Cảnh cực hạn, hơn nữa toàn thân đao thương bất nhập, hung hãn không sợ chết, có thể nói là Linh khí giết chóc hình người.

Mà những đại năng Thông Thiên Cảnh này, tu vi cao thấp không đều, phần lớn là Thông Thiên Cảnh sơ kỳ cùng trung kỳ, làm sao có thể ngăn cản được Khôi Lỗi Thạch công giết? Nếu không liều mạng, chỉ sợ mạng nhỏ đều bàn giao ở chỗ này rồi.

bọn người Mà Kỷ Vân Thâm cùng Tinh Thần Tử, thời điểm nhìn đến Khôi Lỗi Thạch, cũng sắc mặt đại biến.

Những cái này là át chủ bài của đám người Khương Tư Nam sao?

Bạn đang đọc Tạo Hóa Tiên Đế (Bản Dịch) của Mộ Vũ Thần Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 721

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.