Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Song tu

Tiểu thuyết gốc · 2558 chữ

“Thật sự phải cần song tu sao” Bạch Vô Thiên sau khi biết là do Yêu Nhi dở trò lên cơ thể thì không khỏi cười khổ, hai tay vẫn ôm lấy cơ thể mềm mại, lúc này có nói gì thì cũng không giúp được gì nên đành thuận theo ý của Linh Nhi.

Ưmm ưm

Tiếng rên rỉ đầy đau đớn của nàng

“Chủ nhân cứ tự nhiên, ta xin phép đi ra ngoài kiểm tra” Cố Thanh Hàn nhận ra tình huống khá mất tự nhiên nên đành tránh mặt trước, với lại nàng cũng không thể hỗ trợ gì nhiều.

“Được rồi, có chuyện gì nhớ thông báo cho ta” Bạch Vô Thiên xấu hổ nói, loại chuyện này hắn cũng lần đầu gặp nên cũng không biết xử lý ra sao đành thuận theo nàng.

Bạch Vô Thiên vuốt nhẹ mái tóc đen tuyền, hơi thở nàng toả ra như mùi hương hoa lan ban mai khiến Bạch Vô Thiên hơi mất tập trung, hắn không muốn tiếp tục để nàng phải đau đớn, cũng chẳng thèm để ý tới bản thân có quân tử hay không nữa, dù sao nếu ai có nói gì thì ai có thể làm gì được hắn, cùng lắm là ban chữ “Chết” cho ai dám dị nghị.

“Thanh Ngọc, nàng sau này sẽ thành nữ nhân của ta, sau khi nàng tỉnh lại muốn đánh muốn giết tuỳ nàng xử trí, còn bây giờ ta đành phải thất lễ rồi”

Bạch Vô Thiên nhẹ nhàng hôn lên đôi môi hồng hào có chút phai nhạt, cảm nhận hương thơm trên cơ thể toả ra, sau đó Bạch Vô Thiên ghé sát vào tai nàng thì thầm nói mặc kệ nàng có đồng ý hay không.

“Công tử là lần đầu trải nghiệm chuyện này nên hệ thống đặc biệt ban phúc lợi a” Linh Nhi từ lúc nào đã hiện lên sao đó đôi môi nhỏ cười ngượng nói.

!!!

Một loạt các hành động đi vào tâm trí của Bạch Vô Thiên, khiến hắn có chút thất thần, sau đó hắn im lặng quan sát tất cả những kiến thức “quý giá” này.

Thời gian đã hết, vừa mới xem kinh nghiệm trước mặt, Bạch Vô Thiên không chần chờ nữa mà quyết định trải nghiệm, nụ hôn nhanh chóng đặt lên đôi môi hồng nhạt mê người kia.

Chụt

Đôi môi nàng hơi nóng nóng vì do năng lượng Hoả hệ bên trong Linh căn quả phát ra, không dừng lại tại đây Bạch Vô Thiên tách nhẹ hai cánh môi yếu ớt, cái lưỡi trơn trơn của hắn tiến vào quyết định khám phá bên trong, hàm răng nàng trắng như ngọc, cảm nhận vị ngọt của ngọc dịch bên trong, cuộn lấy cái lưỡi đang bất động ngọt ngào của mỹ nhân trước mặt.

Chụt chụt

Âm thanh mút lưỡi, một tay ôm lấy eo thon, theo như hệ thống nói thì làm như vậy sẽ khiến đối phương sung sướng cho nên Bạch Vô Thiên làm theo, một tay sờ vuốt ve gò má đầy yêu thương.

Hạ Thanh Ngọc vẫn còn hôn mê, nhưng cảm giác vẫn có thể cảm nhận được Bạch Vô Thiên đang xâm nhập trong miệng nàng, làn da dần ửng đỏ nàng cũng không chống cự hắn.

Hôn lâu như vậy, Bạch Vô Thiên cuối cùng rời khỏi, hắn bắt lấy đôi bàn tay nàng đặt lên gương mặt mình, bàn tay nóng ran như lửa, hắn nhẹ nhàng mút lấy từng ngón tay liếm láp như trẻ con đang thưởng thức que kem.

Ưm…

Giai nhân ưm nhẹ một tiếng

Cảm giác bàn tay nàng đang trở về nhiệt độ bình thường, Bạch Vô Thiên tiến sát gương mặt ngửi lấy hương thơm hoa lan toả, cúi đầu hôn xuống lần nữa, vẫn là cái lưỡi đầy tính xâm chiếm ấy.

Miệng thì hôn, nhưng bàn tay hắn lúc này không chịu đứng yên lúc này hắn đã tìm lấy đôi đào đầy đặn căng tròn kia, hắn vừa hôn người nữ nhân này, tay vừa xoa xoa vòng một đầy đặn của Hạ Thanh Ngọc.

“Ưm, nữ..a, tiể..u…Thi..ên”

Mỹ nhân liên tục rên rỉ vì sảng khoái, Bạch Vô Thiên lần nữa chấm dứt hôn nàng.

Bạch Vô Thiên bây giờ cần phải nhanh chóng xâm nhập nàng, tránh để nàng vị thương tổn quá nặng.

Hắn nhẹ nhàng đặt nàng xuống đất, bởi vì xung quanh toàn là đại thụ, hơn nữa còn có một Cố Thanh Hàn Luyện Hư cường giả canh chừng nên Bạch Vô Thiên không ngần ngại mà cởi y phục của nàng.

Phạch

Cái áo rơi xuống, một kiệt tác của tạo hoá (thật ra là của hắn vào tỷ năm trước) hiện ra, khiến Bạch Vô Thiên có chút thất thần.

Làn da bạch ngọc, trơn nhẵn, mềm mại.

Đôi bông đào căn tròn, đầy đặn săn chắc, ở giữa điểm lấy 2 điểm nhô ra màu hồng nhạt đầy mỹ lệ.

Vòng eo nhỏ nhắn thướt tha uyển chuyển như nước, trước bụng là lỗ rốn nhỏ.

Hai chân dài khép chặt, chỉ để lộ một chút khu rừng nhỏ màu trắng phía trên.

Chụt chụt

Bạch Vô Thiên mút lấy nhũ hoa của Hạ Thanh Ngọc một cách thoải mái, thỉnh thoảng còn cắn nhẹ vài lần, bàn tay không ngừng xoa nắn bên còn lại khiến mỹ nhân thân thể run run.

Lúc này, tay phải của hắn tiến tới tìm lấy vị trí phía dưới khu rừng nhỏ kia, tách lấy hai chân đang khép lại, Bạch Vô Thiên nhìn lấy cảnh đẹp của Hạ Thanh Ngọc.

“Lần ra tay cứu nàng ở Hạ gia có lẽ là quyết định đúng đắn nhất của ta” Bạch Vô Thiên thì thào nói nhỏ.

Trước mắt Bạch Vô Thiên là khe háng nhỏ, ở giữa là nơi có thể nói đặc biệt nhất, hắn đã chứng kiến cảnh tượng này trong hệ thống a, chỉ thấy nơi đó trắng hồng, hai mép đỏ dọc mê người khép chặt, khe nhỏ quyến rũ, hột đỏ nhỏ xinh xắn như chào mới, phía dưới một chút có thêm một cái lỗ to hơn một chút kết hợp với hai mép đỏ đều đặn.

Bạch Vô Thiên không chịu nổi nữa, lập tức vươn cái lưỡi của mình tiến tới u cốc bí ẩn kia.

Ưm Hừ hừ

Âm thanh mê người lại xuất hiện.

Bạch Vô Thiên cảm giác được u cốc đó đã có dấu hiệu rỉ nước, thứ nước thần thánh kia xuất hiện như không có điểm dừng, miệng hắn đã ướt át thứ nước thần bí kia.

Bạch Vô Thiên nhẹ nhàng ghé vào tai nàng thủ thỉ:

“Của nàng có chút lạnh thật đấy”

Hẳn là do Băng Linh căn của nàng a.

Bạch Vô Thiên lúc này ánh mắt nghiêm túc, tiếp tục nói: “Bây giờ ta sẽ giúp nàng luyện hoá Linh căn quả kia, đồng thời giúp nàng trị thương”

Chứng kiến Hạ Thanh Ngọc không có dấu hiệu chống cự, làn da ngày càng đỏ ửng.

Cởi xuống y phục của mình, nhìn cái thứ mà trước đây Yêu Nhi đã ban cho hắn không khỏi ngạo nghễ vươn mình.

“Coi như nàng ta đã làm một việc tốt” Bạch Vô Thiên nhìn xuống căn mệnh của mình không khỏi đắc ý, thậm chí nó còn dài hơn thanh niên trong phúc lợi hệ thống kia…

Không chờ lâu nữa, hôn nhẹ lên môi nàng một cái, nhẹ nhàng tách hai đùi nàng ra, mở nhẹ hai mép môi đỏ, nhắm chuẩn xác vào cái lỗ ẩm ướt kia, cọ nhẹ vào hang động sâu thẳm đó, dần dần tiến vào.

ƯM..HA

Chặt thật

Mỹ nhân rên rỉ trong cơn mê, không hiểu vì sao nàng cảm giác rất hạnh phúc 2 giọt nước mắt cũng đã rơi xuống

Bạch Vô Thiên không cảm giác được Hạ Thanh Ngọc rơi lệ, hắn chờ cho cơ thể nàng thích nghi với hắn sao đó đẩy mạnh.

!!!

A

Một âm thanh bất ngờ đau đớn xuất phát từ đôi môi ấy, thân thể mỹ nhân run rẩy..

“Tiểu Thiên” này đã phá tan lớp màng mong manh đó, một màu đỏ chảy dài trên mặt đất.

Bạch Vô Thiên lúc này cảm nhận được hơi thở của nàng có chút bình ổn sau đó tiếp tục hành sự.

Một lúc sau…

“Thật thoải mái a” Bạch Vô Thiên chịu không được rên một tiếng, hoàn toàn bị Hạ Thanh Ngọc mê hoặc

Cần phải nhanh chóng giúp nàng

Năng lượng Linh lực và Hồn lực trong cơ thể Bạch Vô Thiên cấp tốc truyền vào cơ thể nàng, Linh lực nhiệm vụ giúp nàng tiêu hao năng lượng của Linh căn quả, còn Hồn lực giúp nàng nhanh chóng điều ổn lại linh hồn của nàng.

“Ta đây là làm sao” Hạ Thanh Ngọc trong tìm thức mơ hồ nói.

Bản thân nàng đã quá gấp gáp trong việc luyện hoá Linh căn quả dẫn đến cơ thể phản phệ, cũng bởi vì nàng khao khác sức mạnh đến nỗi bất chấp hậu quả xảy ra, Hạ Thanh Ngọc trong lòng có chút tuyệt vọng, sẵn sàng đón nhận lấy cái chết của bản thân.

“Thanh Ngọc, tỉnh lại Thanh Ngọc, nàng chết rồi thì mối thù của nàng tính sao? Thanh Ngọc nàng nghe ta chứ?”

Âm thanh quen thuộc tràn ngập lo lắng, có chút quan tâm trực tiếp đả động vào linh hồn vốn đang chuẩn bị nhắm lại.

“Giọng nói này có chút quen”

Thanh âm nam nhân, đúng rồi là hắn, tại sao hắn quan tâm ta như vậy, vào những lúc nguy hiểm nhất đều là hắn tới cứu mình, lần này cũng thế, bản thân nàng quá nhỏ yếu và vô dụng toàn mang lại tai hoạ cho người khác, vì sao nam nhân lại cách xa nàng mà ngược lại muốn giúp nàng hết lần này đến lần khác.

“Thanh Ngọc, tỉnh lại, phu quân nàng gọi mau trả lời”

Âm thanh Bạch Vô Thiên lại tiếp tục vang vọng, Hạ Thanh Ngọc vốn da mặt mỏng làm sao có thể chịu được liền nhanh chóng đỏ mặt a

“Cái gì mà phu quân của ta chứ, không biết xấu hổ”

“Ta muốn trị thương cho nàng, toàn thân hãy thả lỏng tinh thần, đừng chống cự”

“Ta đã nợ hắn quá nhiều rồi, xem như làm vợ hắn coi như trả nợ vậy” Trong đầu hiện lên lý do phù hợp nàng buông lỏng tâm trí, để linh hồn Bạch Vô Thiên xác nhập vào cơ thể nàng.

Bạch Vô Thiên cuối cùng cũng kết nối được với linh hồn Hạ Thanh Ngọc, cảm ứng linh hồn nàng có dấu hiệu buông lỏng, lúc này hắn để Linh lực và Hồn lực thông qua nơi bí ẩn đó mà tiến vào cơ thể nàng

“Hi vọng là có tác dụng - Đạo Hồn” Bạch Vô Thiên trong lòng niệm khẩu quyết

Lúc này linh hồn của Bạch Vô Thiên xuất hiện ra những cổ ngữ thần bí ấy, hồn lực cấp tốc truyền vào cơ thể. Mà linh hồn của Hạ Thanh Ngọc lúc này cũng đã bắt đầu có dấu hiệu được chữa trị, tẩm bổ

Ưm

Hạ Thanh Ngọc chỉ cảm thấy toàn bộ linh hồn thoải mái dễ chịu không khỏi rên một tiếng, đau đớn từ việc phản phệ cũng đã dịu bớt.

“Không ngờ ngươi làm thật” Hạ Thanh Ngọc hốt hoảng một tiếng đỏ mặt.

Bạch Vô Thiên nhìn nàng trêu chọc nói: “Nàng không ngờ chuyện gì?”

“Thì chuyện…” Nàng rất muốn nói chuyện nhưng nhìn ánh mắt của hắn nàng lại xấu hổ không nói lên lời.

“Làm chuyện phu quân với nương tử a” Bạch Vô Thiên tinh nghịch nói ra.

“Hừ, hạ lưu” Hạ Thanh Ngọc đôi gò má phồng lên, trong lòng không khỏi ngọt ngào nói a.

“Vậy ta tiếp tục làm việc hạ lưu” Bạch Vô Thiên cười cười phía dưới liên tục tặng cường hoạt động.

“Á Ưm a…” Hạ Thanh Ngọc run rẩy, thân thể nằm im chịu đựng, vô lực nhìn người thanh niên này rong đuổi trên cơ thể nàng.

“Nàng muốn đột phá không?” Bạch Vô Thiên nhìn nàng ân cần nói, hắn biết Hạ Thanh Ngọc luôn muốn đạt được sức mạnh để trả thù nhưng điều này đã làm hại nàng bị phản phệ nghiêm trọng cho nên mới hỏi một câu.

“Đương nhiên là muốn, bất quá ta không muốn làm liên luỵ đến ngươi” Hạ Thanh Ngọc áy náy nói.

“Nàng bây giờ là nữ nhân của ta nên chuyện của nàng cũng là chuyện của ta”

“Ừm, thiếp biết rồi, mạnh lên chút a” Hạ Thanh Ngọc rên rỉ, có lẽ đây là cảm giác có được một nam nhân bảo vệ sao.

“Linh hồn đã được chữa khỏi, bây giờ việc còn lại là giúp nàng có được Hoả Linh căn, bây giờ Linh lực của nàng cần được bổ sung”

Bạch Vô Thiên nói xong, thì linh lực trước đó của hắn đã tồn tại trong cơ thể không cách nào tu luyện lúc này lại có tác dụng vô cùng.

“Ừm, thiếp tin chàng” Hạ Thanh Ngọc vui mừng: “Vậy là ta đã có song hệ linh căn rồi”

Sự khác biệt giữa 1 linh căn và đa linh căn, một linh căn thường thì sẽ tu luyện nhanh hơn người có đa linh căn và tất nhiên người có đa linh căn sẽ mạnh hơn người có 1 linh căn, chẳng qua là bù trừ cho nhau mà thôi.

“Được rồi hôn ta một cái, sau đó chúng ta cùng tạo linh căn” Bạch Vô Thiên cúi xuống không để nàng đồng ý trực tiếp hôn xuống.

“Ưm” Hạ Thanh Ngọc rên rỉ như đáp lại hắn

“Chúng ta song tu luyện hoá thôi” Bạch Vô Thiên chiều chuộng nhìn nàng, hiện tại bản thân hắn đang kết hợp cùng với nàng luyện hoá linh căn quả hiển nhiên hiệu quả cả hai cùng có lợi.

“Ưm, sướng…đúng là phu quân của thiếp” Hạ Thanh Ngọc yêu kiều đáp.

Linh lực cuồn cuộn tuôn ra sau đó hướng về nơi tư mật kết hợp của hai người không ngừng luyện hoá từng chút từng chút một, hoả hệ linh lực từ linh căn quả cũng được luyện hoá dần. Mà trong đan điền của Hạ Thanh Ngọc xuất hiện một cổ khí tức hoả hệ nóng rực, hiển nhiên hoả linh căn trong cơ thể nàng bắt đầu hình thành.

Mà Bạch Vô Thiên lúc này trong miệng thầm hô khẩu quyết:

“Vạn Đạo Tạo Hoá Kinh - Tạo Đỉnh cho ta”

Bạch Vô Thiên xoay người Hạ Thanh Ngọc, để nàng ngồi cùng hướng với hắn trong tư thế kết hợp, bên dưới vẫn không ngừng chuyển động.

Khoảnh khắc này, vô số Băng thuộc tính cùng Hoả thuộc tính trong thiên địa lần lượt kéo về khu rừng già, cường độ ở bên trong nhiều hơn vô số lần bao phủ lấy 2 thân ảnh trần truồng…

p/s: (><)

Bạn đang đọc Tạo Hoá Nhân Sinh sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 350

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.