Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Bạch Tinh Nguyệt

Tiểu thuyết gốc · 2171 chữ

Lúc này trên con đường ở Linh Nhân Thành

Gia Cát giật mình tỉnh lại, nhìn thấy vị công tử đang nhìn hắn chằm chằm hai mắt khác thường quỷ dị, rùng mình một cái, hắn cũng là người khôn ngoan, không hỏi nguyên nhân đột nhiên bị đánh ngất, vui vẻ cười ha hả nói:

“Công tử, mọi chuyện thuận lợi chứ?”

“Vô cùng thuận lợi, ngươi làm tốt lắm” Vô Thiên gật đầu, cũng hiểu tiểu tử Gia Cát là người hiểu chuyện, lanh lợi chỉ tiếc tu vi hắn quá thấp.

Thật ra nói như vậy cũng không đúng, chỉ bởi vì xuất phát điểm của mọi người khác nhau chưa kể từ lúc xuất hiện trên đại lục này hắn gặp người xuất thân toàn thế lực khủng thì dĩ nhiên đánh giá cũng cao hơn rất nhiều.

“Được rồi, đây là phần thưởng của ngươi, sẵn tiện giúp ta tìm một nơi để nghỉ chân” Vô Thiên vỗ vai Gia Cát một cái, đồng thời đưa cho hắn 1 viên linh thạch cực phẩm

Nhìn viên đá lấp lánh đang phát quang, linh khí toả ra dồi dào, Gia Cát run rẩy cánh tay, ngẩng đầu nhìn Vô Thiên không nói lên lời:

“Công tử…cho ta thật sao, tiểu nhân không dám..”

“Ngừng, coi như phẩn cho ngươi” Vô Thiên đưa tay ra hiệu ngừng lại, đá hắn một cái cười nói: “Còn không mau đi tìm nơi ở cho ta”

“Vâng vâng, tiểu nhân đi ngay” Gia Cát thu hồi viên linh thạch, đây là linh thạch cực phẩm nha, đây số tiền lớn nhất hắn từng có, vô ngực tự tin nói

Nói xong lập tức đi lên phía trước dẫn đường, lúc này trời cũng đã xế chiều

Vô Thiên ngay lập tức đi sau hắn, không lâu sau, một toà khách sạn xuất hiện trước mặt, toà khách sạn này được thiết kế theo nét cổ xưa, hàng rào được xây chắn mấy chục dặm, vô số căn phòng lớn nhỏ liên tiếp nhau, cửa đại môn to lớn vững chắc có treo hai lồng đèn màu đỏ, người người ra vào cũng rất tấp nập, chỉ thua kém Tụ Bảo Các một chút.

Vô Thiên ngước nhìn lên tấm biển lớn ghi mấy chữ lớn với khí thế ngút trời:

“Đế Vương Lâu”

“Cái tên khí phách thật, chủ khách sạn cũng không đơn giản” Vô Thiên cảm thán, Đế Vương cái chữ này ý muốn rằng mọi người bước vào đây đều được ví như đế vương.

“Hắc hắc, thế lực đằng sau của Đế Vương Lâu cũng không đơn giản đâu, công tử nghĩ việc đặt tên như vậy mà không bị cường giả khác quấy phá sao” Gia Cát một mặt biết hết tất cả cười gian nói

Vô Thiên gật đầu, hắn hiểu dám lấy bậc đế vương để làm tên cho khách sạn thì phải có bản lĩnh, thực lực nếu không sẽ tồn tại một khách sạn như vậy sao.

“Toà khách sạn này là dạng pháp bảo kiến trúc” Bên trong đầu Vô Thiên, Linh Nhi giải thích nói tiếp:

“Thứ này khá giống Giới Linh Châu, có thể chứa vật sống, tuỳ ý biến hoá, bất quá đẳng cấp của nó vượt qua Giới Linh Châu, là một kiện Thiên Cấp Cực Phẩm đã ra gần tiếp cận Linh Cấp pháp bảo.

Vô Thiên ngạc nhiên, thì ra toà khách sạn này một kiện pháp bảo, nhưng đều hắn kinh ngạc là ai lại dám bày ra một pháp bảo giữa đường như vậy hơn nữa còn là Thiên cấp cực phẩm, hẳn tu vi của chủ khách sạn phải cực kỳ cao.

Dần dần đi vào khách sạn

Vô Thiên cũng Gia Cát lần lượt tiến vào, cũng không có thị nữ đón khách như Tụ Bảo Các, càng tạo nên một loại cảm giác khá tự nhiên.

Xuyên qua của lớn, bước tới đại sảnh

Vừa bước vào, âm thanh nhộn nhịp văng vẳng bên tai, mà Vô Thiên cảm nhận rất nhiều ánh mắt đang nhìn hai người bọn hắn.

“Haha, có người mới đến kìa”

“Thú vị, haha”

“Hả! đó không phải là Gia Cát tiểu tử sao? Hắn tìm được người ăn ké rồi hay sao mà dám vào đây?”

Nơi đại sảnh rộng lớn, tiếng nói ồn ào xen lẫn, mà nơi này bài trí bàn ghế vô số, người thì ăn thịt, uống rượu vô cùng nhộn nhịp.

“Công tử đã hiểu tại sao gọi là khách sạn nhưng tên là lâu rồi chứ” Gia Cát lên tiếng giải thích

Vô Thiên lúc này hiểu ra, đánh giá xung quanh, nơi đây ngoại trừ ăn uống bên dưới, còn có nhiều tầng cao quan sát toàn bộ đại sảnh, mà người trên cao rõ ràng đều là người có tu vi cao hơn đám người dưới đại sảnh.

Mà người ở bên trên hay bên dưới đều đang nhìn về phía Vô Thiên ngay cả Gia Cát cũng cười có phần hài hước, cười đùa, mong chờ…khiến hắn khó hiểu.

Vô Thiên không để ý tới, bước đi

“Khách quan, chào mừng ngài tới Đế Vương Lâu. Nơi này có đầy đủ thức ăn, phòng ngủ, nhìn dáng vẻ ngài tuấn lãng đã có phần mệt mỏi, khách sạn chúng ta có đầu bếp giỏi nhất Linh Nhân Thành, không biết ngài muốn dùng gì không?”

Một tên tiểu nhị nhanh chóng chạy đến cười haha giới thiệu, dẫn hai người Vô Thiên đến bàn ghế trống ngồi xuống

“Ở đây có món gì ngon không?”

Vô Thiên vừa hỏi, một bên mắt Phệ Hồn Nhãn di chuyển xoay nhẹ

Tầm nhìn lập tức mở rộng

Ánh mắt bất ngờ nhìn về một phòng sang trọng nằm ở trung tâm đại sảnh, ánh mắt lập tức phát hiện bóng lưng dựa vào cột lẻ loi.

Bóng lưng của nữ nhân, Vô Thiên cảm giác càng nhìn càng có mị hoặc, y phục màu tím, tấm lụa mỏng khoát trên vai, tấm lưng trắng nõn mềm mại hiện ra, đôi tai tinh xảo, màu tóc tử sắc, vô cùng mị hoặc

Chợt nhớ lại, đám người Gia Cát đều nhìn hắn cười đùa khác lạ, Vô Thiên gia tăng nhãn lực quan sát toàn bộ gương mặt nàng

!

“Khó trách” Vô Thiên âm thầm nghĩ

Dung mạo của giai nhân có bóng lưng phong hoa tuyệt đại kia lại khó coi vô cùng, bờ môi dày cộm, đôi mắt lệch, gương mặt lại xuất hiện tàn nhan, mũi to xẹp

“Thảo nào đám người kia luôn cười cợt như vậy” Vô Thiên lắc đầu

Đúng lúc này, cảm nhận được có người đang nhìn mình, bóng lưng ấy quay lại nhìn

Tất cả mọi người đang chờ mong nhìn Vô Thiên, mong chờ bộ dạng thất thố của hắn

~TĨNH LẶNG~

Không gian không một tiếng động

Mọi chuyện xảy ra không như mong đợi, cả đám người khó chịu bởi vì gia hoả này chỉ đứng yên nhìn vào nhan sắc khó coi kia, vài tên đã bắt đầu chán nản mà đi uống rượu

Nhìn thấy bộ dạng của bọn hắn, Vô Thiên thản nhiên hướng nữ nhân xấu xí đó chào hỏi một tiếng, ánh mắt của hắn xuất hiện một chút đồng cảm, hắn mặc dù không có bộ dạng xấu xí nhưng con mắt khác người của hắn luôn bị người xung quanh Linh Nhân Thành xa lánh, mặc dù nó chỉ một kiện pháp bảo.

“Ánh mắt này? Không khiến ta chán ghét, không khinh rẻ, không thương xót, chỉ có đồng cảm, chẳng lẽ là đôi mắt đó, người đó là ai?” Nữ nhân tính vốn nhạy cảm, chỉ cần dựa vào một chút ánh mắt đó mà đã nhìn ra mọi thứ

Nàng thường ngồi tại nơi này, hầu như mỗi một vị khách bước vào, nàng đều sẽ quay đầu liếc nhìn, quan sát ánh mắt của khách nhân chứng kiến phản ứng của đám nam nhân này như thế nào

Không ngoài mong đợi, những người thấy được gương mặt ấy, tiếc hận nhiều nhất, căm ghét đứng thứ hai, còn một số người thậm chí ghen ghét nàng. Trong lòng cũng đã sớm biết, chỉ là ngày hôm nay xảy ra trường hợp khác biệt.

Tia hiếu kỳ lập tức sinh ra trong lòng

“Nàng ta có thân phận gì?” Trong lòng Vô Thiên thắc mắc, dù đã vận dụng Phệ Hồn nhãn tăng mạnh nhãn lực quan sát nhưng vẫn không nhìn ra tu vi của nàng, thậm chí gương mặt không biết có phải là một lớp nguỵ trang hay không.

“Bà chủ của chúng ta tên Tần Mỹ Lệ, thế nào? Rất xấu phải không?” Tên tiểu nhị cười ha hả nói, trong lòng lại thân thuộc hiểu rõ.

“Mỹ Lệ sao? Đối với ta nàng cũng rất mỹ lệ” Vô Thiên cảm thán nói, bóng lưng nàng rất kinh diễm nhưng không ngờ nàng là chủ nhân của Đế Vương Lâu, không nhìn ra tu vi nàng cũng là điều hiển nhiên.

“Luyện Hư trung kỳ” Linh Nhi thản nhiên giải thích khiến Vô Thiên kinh ngạc.

!!!

“Gia Cát ngươi cứ gọi món tự nhiên, tính tiền vào ta, tiểu nhị lập tức chuẩn bị cho ta một căn phòng, loại tốt nhất ở đây” Vô Thiên cảm nhận được “nàng ấy” có động tĩnh dứt khoác nói

“Không thành vấn đề” Tiểu nhị không hiểu Vô Thiên có chuyện gì, bất quá vẫn làm theo bổn phận tuân lệnh dẫn đường

“Vô Thiên đang nhịn đại sự sao?” Gia Cát nhìn Vô Thiên vội vã rời đi, lẩm bẩm nói

Không có thời gian quan sát căn phòng xa hoa, thân hình Vô Thiên lập tức tiến vào Giới Linh Châu, hạt bụi trong túi áo loé lên, ẩn mình trên giường…

Bên trong Giới Linh Châu

Nhìn thấy lớp vỏ bọc da rắn ngày càng động đậy, vỏ trứng có dấu hiệu sắp nứt vỡ, Vô Thiên một mặt mong đợi, mang trong lòng sự mong đợi

Thôn Tinh Xà sắp có thể xuất thế sau thời gian dài luyện hoá linh dược Hoá Hình Thảo

Từng giây phút trôi qua, vỏ trứng run rẩy kịch liệt

Rắc Rắc

Âm thanh nứt vỡ cuối cùng, ánh mắt Vô Thiên kinh ngạc, hơi thở hơi dồn dập, nhìn thân ảnh xuất hiện sau lớp vỏ

Một nữ tử tầm 20, làn da căn mịn trơn bóng, mái tóc dài đến bờ mông mượt mà trắng như tuyết, mày liễu mi cong, mắt to tròn chớp động, mũi quỳnh, tròng mắt xanh như bầu trời, bộ ngực đầy đặn căng tròn, hạt đỏ trước ngực nhô ra tô lên vẻ đẹp của nó, đôi chân dài thon thả, bắp đùi trắng mịn màng như ra em bé, tới gần hơn chút nữa là u động quen mắt nhưng bí ẩn mang theo vẻ mê hoặc, hai mép thịt trắng hồng khép chặt, phía trên thảm cỏ tuyết trắng bao phủ…

Vô Thiên chăm chú nhìn nàng

Nàng động đậy, hai cánh tay thon dài vòng qua cổ, cái đầu nhỏ dáng chặt vào mặt hắn, sau đó trượt xuống nhắm mắt ngửi lấy mùi cơ thể của nam nhân này.

Vô Thiên không kịp phản ứng, cơ thể bạch ngọc đó bất ngờ nắm tay hắn đưa lên ngôi, hàm răng bạch ngọc cắn xuống, một giọt máu nhỏ xuống vào miệng nàng…

“Khế ước của yêu thú có huyết mạch Thần Thú”

Một liên kết vô hình xuất hiện giữa hai cơ thể, bọn họ toàn thâm lâm vào trạng thái kỳ diệu, Vô Thiên cảm giác có một linh hồn mới đang tồn tại bên trong người, cảm giác giống như lần đầu tạo ra Vận Mệnh, Huỷ Diệt…bọn họ, chỉ khác là nếu hắn muốn giết nàng thì chỉ cần 1 ý niệm là hương tiêu ngọc vẫn…

“Chủ nhân đã cứu thiếp, sinh mệnh của thiếp bây giờ là của chàng, Chủ nhân!” Nàng ngẩng đầu, miệng nhỏ hé mở hương thơm từ trong miệng toả ra, đôi môi đỏ run run.

Vô Thiên nhìn ngắm nàng, cảm giác thân tình bất ngờ trở về, cánh tay nhẹ nàng vuốt lấy gương mặt trắng nõn, trầm thấp nói:

“Nàng có tên không?”

“Thiếp không có, chủ nhân có thể ban tên cho thiếp không?” Vẻ mặt mong đợi nhìn, trái tim đập thình thịch.

“Ta gọi Bạch Vô Thiên, sau này tên nàng sẽ là Bạch Tinh Nguyệt, một Tinh Nguyệt của Vô Thiên ta!

Vô Thiên hai tay ôm lấy vòng eo nhỏ trơn tuột, thân thể trần truồng ôm gọn vào lòng, miệng sát vành tai nhỏ nói

“Vâng, một Tinh Nguyệt của chàng” Bạch Tinh Nguyệt gương mặt cười hạnh phúc, bởi vì nàng được theo họ của chủ nhân mình…

p/s: (><)

Bạn đang đọc Tạo Hoá Nhân Sinh sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.