Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hàn Liệt chết

Tiểu thuyết gốc · 3424 chữ

“Doanh Doanh, dừng tay”

Thiếu nữ lam y nghe thấy tiếng kêu gọi, không hiểu vì sao liền lập tức dừng lại, khí tức Luyện Hư Hậu kỳ thu lại, bởi vì âm thanh này không ai khác chính là vị chủ nhân của nàng.

Lão bà con mắt hơi dãn ra một chút, nhưng không hề buông lỏng cảnh giác, sau đó nhìn về hướng nơi âm thanh phát ra, con mắt mở lớn lấy bàn tay dụi con mắt điều trước mắt quả thật rất khó tin, tia cảnh giác về Quý Doanh Doanh cũng không còn, bởi vì cảnh tượng hai tiểu thư nhà mình đang ôm ấp cánh tay của thiếu niên vừa nói trông thân mật vô cùng

Bịch

Ngay cả lệnh bài trên tay cũng đã làm rơi

Mộc Điệp tiểu thư thì không nói, vì nàng tại gia tộc luôn được mọi người sủng ái vì tính cách thân thiện dễ gần, nhưng tại sao ngay cả Liên Châu tiểu thư cũng vậy a, bản thân nàng biết rất rõ Liên Châu tiểu thư rất kiêu ngạo như loài Khổng Tước không nhiễm bụi trần a, gương mặt nàng còn cười vui vẻ trông rất hạnh phúc.

Quá hoang đường, thiếu niên này nàng cũng nhận thức một hai, bởi vì nàng luôn âm thầm bảo vệ hai vị tiểu thư, mặc dù quan hệ lúc đầu không tệ nhưng phát triển tới mức độ này cũng không khỏi quá nhanh.

“Thất lão bà bà” Trong lúc mãi mê suy nghĩ thì Điệp Nhi vui mừng chạy đến nàng, cánh tay cũng buông ra cánh tay Vô Thiên

“Vất vả cho Thất lão rồi” Liên Châu cũng cúi người vấn an

Ở tại Diễm gia, thân phận của hai nàng chỉ thua mẫu thân nhưng các nàng lại luôn hiếu thảo với các trưởng bối trong tộc, chưa từng dùng thân phận mà bất kính với ai nên rất được gia tộc yêu mến.

Nếu như biết được hai nàng cùng yêu thích nam nhân khác, hẳn sẽ nổi giận một trận lôi đình a

“Ra mắt Thất tiền bối” Dù sao nàng tu vi cũng cao hơn hắn gọi một tiếng tiền bối cũng bình thường huống hồ nàng còn là trưởng bối của hai nữ, sau đó nói tiếp: “Doanh Doanh có chút không biết tiền bối, ta thay nàng hướng tiền bối xin lỗi”

Vô Thiên cúi đầu xin lỗi một cái, Quý Doanh Doanh một bên cũng cúi đầu nhận sai, nếu chủ nhân của nàng đã lên tiếng thì kiêu ngạo như nàng cũng phải cúi đầu.

“Không có gì, tuổi còn trẻ mà đã Luyện Hư Hậu kỳ a” Thất lão sau khi biết Quý Doanh Doanh là người của tiểu Thiên gương mặt chấn kinh một Luyện Hư kỳ lại chỉ bảo vệ người thiếu niên này.

“Đây là Thất trưởng lão của Diễm gia, cường giả Hoá Thần, còn đây là ‘bằng hữu’ của chúng ta Tiểu Thiên” Hồng Liên hơi đỏ mặt giới thiệu

“Còn nàng là Quý Doanh Doanh một trong các hộ vệ của ta, cũng là người sẽ bảo vệ hai nàng về Diễm gia” Vô Thiên cười tươi giới thiệu

“Doanh Doanh ra mắt hai vị tiểu thư” Quý Doanh Doanh mặc dù hơi mơ hồ nhưng cũng biết rõ quan hệ giữa Vô Thiên và nhị nữ không đơn giản, cúi người gật đầu.

“Vị tỷ tỷ này thật xinh đẹp nha, không biết Tiểu Thiên ca ca đã quen biết như thế nào a” Điệp Nhi ánh mắt tinh nghịch dò xét, rõ ràng đã nhận điều gì đó bất thường.

Khụ khụ

Vô Thiên ho khan vào tiếng lảng tránh vấn đề, hiển nhiên hắn không muốn tiết lộ chuyện này, Liên Châu thông minh sao lại không biết, nàng khẳng định Quý Doanh Doanh hẳn cũng là một trong các tỷ muội của mình nhưng chưa biết là khi nào mà thôi.

Thất trưởng lão lúc này ánh mắt dò xét ba người, chợt nàng hét lớn:

“Điệp Nhi đã đột phá Kim Đan rồi? Liên Châu tấn thăng Nguyên Anh trung kỳ? Làm sao có thể?”

Hiển nhiên Thất trưởng lão nhận ra sự tiến bộ trong tu vi của hai nữ, ánh mắt tràn ngập vui vẻ, bắt đầu đánh giá các nàng, bỏ qua sự tồn tại của Vô Thiên và Quý Doanh Doanh

Hai nữ đắc ý, được trưởng bối khen thưởng là cảm giác rất vui vẻ, hai đôi mắt đẹp nhu tình liếc nhìn Vô Thiên nói:

“Tất cả là nhờ có Tiểu Thiên ra tay giúp đỡ”

“Tốt, tốt quá rồi, không tệ chút nào, tiểu tử ngươi tên Tiểu Thiên sao?”

Thất trưởng lão vui mừng cười lớn, nói liên tục, lúc này mới nhìn sang Vô Thiên đang đứng nhìn phía sau lưng là Quý Doanh Doanh đang đứng.

Vô Thiên cười khổ, làm ơn đi ta cũng hiện diện tại đây đó, hắn vẫn kính trọng đáp:

“Vâng, Tiểu Thiên ra mắt tiền bối” Vô Thiên lại lần nữa giới thiệu, tu vi hơi nhẹ thả ra khí tức tu vi, hắn muốn người nhà nhị nữ phải biết nam nhân của hai nàng không phải tầm thường.

“Không tệ chút nào, tuổi còn nhỏ đã Kim Đan hậu kỳ, so với tên Hàn Liệt kia của Hàn gia ưu tú hơn rất nhiều”

Cả bốn người Vô Thiên không biết Hàn Liệt trong miệng Thất lão là ai, bất quá chỉ nhìn nhau cười hiểu ý

“Được rồi, hai vị tiểu thu mau cùng ta về gia tộc, thời gian rèn luyện đã hết, ta sợ gia chủ lo lắng tìm tới thân thể già này a”

Thất lão lúc này mới nhớ đến chuyện chính, hướng hai nữ nghiêm túc nói

Hai nàng vừa nghe, nhất thởi ủ rũ nhìn Vô Thiên, ánh mắt luyến tiếc

Vô Thiên hắn cũng không muốn, bất quá hắn vẫn còn rất nhiều chuyện muốn làm, ôn nhu hai nữ nói: “Không sao, có Doanh Doanh đi cùng các nàng, ta tin mẫu thân cũng không làm khó các nàng, hai năm sau Thiên Thánh Học Phủ chúng ta sẽ đoàn tụ a”

Hai nữ cũng hiểu chuyện, đè nén trong lòng luyến tiếc, hé môi thơm cười tươi như hoa, đẹp một cách quyến rũ

“Đây là đường ra khỏi Vạn Mộc Sâm Lâm, chàng cẩn thận một chút”

Liên Châu chợt bước đến Vô Thiên, một tia linh hồn của nàng truyền vào thức hải của hắn, Vô Thiên cũng không kháng cự thản nhiên tiếp nhận, ký ức của nàng từ từ tiến vào.

“Doanh Doanh thay ta bảo vệ tốt các nàng, mặc dù thời gian hai ta gặp nhau chưa lâu, nhưng ta hứa sau này gặp lại nhất định sẽ bồi tiếp nàng” Vô Thiên truyền âm với Quý Doanh Doanh áy náy nói.

“Không có gì, lệnh của chủ nhân là tuyệt đối, lần sau gặp chủ nhân chỉ cần thực hiện lời hứa là được” Quý Doanh Doanh cười mỉm truyền âm lại

“Được rồi, thời gian không còn nhiều, chúng ta đi”

Thất trưởng lão phá vỡ không khí hướng Vô Thiên hoà ái nói, nắm tay hai nữ, nhiệt độ nóng lên đột ngột, thân ảnh lập tức phá không bay đi, ngay cả Quý Doanh Doanh cũng đã biến mất, trong chớp mắt chỉ còn duy nhất một mình Vô Thiên.

Một bên là Ngự không phi hành, một cái là Phá không mà đi

“Tiểu tử, mặc dù ngươi có Luyện Hư kỳ như nàng ấy bảo vệ nhưng bảo vệ nhất thời không thể bảo vệ cả đời, muốn cùng tiểu thư Diễm gia của chúng ta không dễ như vậy, ngươi phải chứng minh được thực lực của ngươi, “hắn” sẽ là khảo nghiệm đầu tiên của ngươi”

Mặc dù bốn người đã đi xa, nhưng thanh âm của Thất trưởng lão vẫn vang vọng truyền đến tai Vô Thiên.

“Biết rồi sao”

Vô Thiên cười khổ một tiếng, với một người sống lâu thành tinh như Thất lão, làm sao có thể không nhận ra quan hệ nam nữ giữa ba người họ, ngay cả Doanh Doanh cũng bị hiềm nghi. Chẳng qua nàng không muốn cho tất cả khó xử nên mới giả vờ không biết, còn hắn trong lời nói của nàng Vô Thiên cũng biết được.

Vô Thiên hướng về vị trí cổ thụ to lớn, âm thanh không nhanh không chậm lên tiếng:

“Còn núp đến bao giờ, đợi ta mời ngươi đi ra hay sao?”

Phía sau cổ thụ to lớn đó, một thanh niên có phần sáng sủa anh tuốn mặc lam y, hắn chính là Hàn Liệt, chỉ là bộ dáng thong dong đã biến mất thay vào đó sắc mặt nhăn lại, hai mắt tơ máu nổi lên trần ngập căm giận pha lẫn đố kỵ nhìn lấy Vô Thiên.

Lúc đầu hắn đã sơ bộ đoán được động phủ sẽ có vị tiểu thư nào đó Diễm gia, dù đã bị Thất trưởng lão đuổi đi nhưng vẫn không hề từ bỏ mà ẩn núp phía xa, sau đó đợi chờ nữ thần trong lòng đi ra sẽ tiến tới giả vờ làm quen, đúng như dự đoán bên trong không những có tiểu thư Diễm gia mà lại có tận hai người

Chỉ là khi đó tự nhiên xuất hiện một thiếu niên tuổi tác có chút nhỏ hơn hắn bước ra, lại thấy hai nữ thần thân mật cùng với kẻ đó, cảnh tượng như vậy khiến Hàn Liệt ánh mắt trở nên thâm độc.

Vì sao? Một thiên tài từ Thất cấp thế lực như hắn ngay cả cơ hội gặp mặt cũng không có mà phải giả vờ ẩn núp trong khi Vô Thiên một thằng vô danh không có thế lực lại đươc cùng hai nàng thân mật.

Ghen ghét? Phẫn nộ? Căm giận? tất cả cảm xúc tiêu cực đều xuất hiện khiến Hàn Liệt hận không thể trước mặt hai nàng hành hạ Vô Thiên, để các nàng biết rằng Vô Thiên không xứng cùng các nàng

Vô Thiên hơi khó hiểu, thằng hề này đang bị cái gì a, với sự thông minh của hắn thì chỉ vài ba câu nói của Thất trưởng lão thì không khó nhận ra kẻ trước mặt này chính là Hàn Liệt, bất quá kẻ này lại không cùng hắn quen biết lại vì hai nữ nhân của Vô Thiên, nổi sát ý.

Vô Thiên cười khổ, xem ra sau này phải cần thanh lọc mấy con ruồi cứ thích ve vẻn rồi.

“Hừ, Ngươi hôm nay nhất định phải chết, con kiến mà dám mơ tưởng đến loài long phượng, đi chết cho ta!”

Hàn Liệt hướng Vô Thiên khinh thường hét lớn, khí tức Kim Đan hậu kỳ bộc phát điên cuồng, hai tay thủ pháp kết ấn, miệng niệm khẩu quyết, một thanh kiếm được cấu tạo từ Băng linh lực vây quanh thân, mang theo sát ý mãnh liệt hướng Vô Thiên đâm tới

“Hàn Băng Kiếm Khí” Một vũ kỹ Huyền cấp trung phẩm khá mạnh ở Hàn gia

“Ngươi có Băng linh căn sao, ta cũng có” Đối diện công kích sắc bén của Hàn Liệt, Vô Thiên bình tĩnh, phía sau lưng, Băng Long hiện ra

GRÀO

Băng Long gào thét, hai long thủ giơ cao, bất ngờ kẹp lại thanh Hàn Băng Kiếm đang phóng tới

“Cái gì?” Chứng kiến Băng Long của Vô Thiên, Hàn Liệt mặt ngạc nhiên, bất quá nhìn thấy Vô Thiên vậy mà dám dùng tay kẹp lấy, cười lạnh nói:

“Ngu xuẩn, Hàn Băng Kiếm nổ”

Chỉ thấy Hàn Băng Kiếm đang bị kẹp chặt liền lập tức nổ lớn, lực sát thương to lớn khiến hai cánh tay Băng Long có xuất hiện vết nứt, Vô Thiên nhanh chóng tránh né các mảnh băng vụn vỡ.

Hàn Liệt ánh mắt thâm độc cười lớn, ba thanh kiếm Hàn Băng hình thành, xoay vòng quanh thân hắn với tốc độ nhanh chóng

Ngọc Băng Đỉnh trong đan điền run nhẹ, Băng linh lực tiến hành thu thập cung cấp cho Băng Long, chỉ thoáng chốc Băng Long lại hiện ra hoàn mỹ trước ánh mắt khó tin của Hàn Liệt

“Hừ, ta không tin ngươi có thể duy trì mãi mãi” Hàn Liệt căn răng nói, Hàn Băng Kiếm tốn quá nhiều linh lực của hắn không hề ít, hắn không tin Vô Thiên không giống hắn.

“Đi cho ta” Ba thanh Hàn Băng Kiếm công tới, mục tiêu của chúng là thân ảnh Vô Thiên chứ không phải Băng Long

Vô Thiên cười lạnh, cảm giác hưng phấn trong cơ thể xuất hiện, hắn kiếp trước là vô địch nên rất khó có kẻ địch bây giờ hắn đã không như lúc trước, cảm giác được chiến đấu khiến hắn rất hưng phấn, mở miệng trầm thấp, trên tay bao phủ Băng linh lực:

“Băng Quyền”

Vô Thiên tận dụng quyền pháp, liên tục tu ra vô số nắm đấm bằng băng kịch liệt va chạm vào ba thanh Hàn Băng kiếm, Băng Long cũng làm giống như hắn, móng vuốt sắc bén nắm chặt vô số băng quyền va chạm băng kiếm

RẮC

Băng kiếm vỡ nát, chỉ là vũ kỹ Hoàng cấp được Vô Thiên cải tiến từ Hoàng Quyền thành Băng Quyền nhưng khi cùng Băng Long kết hợp uy lực lại rất lớn

“Sao có thể, ta không tin” Hàn Liệt gương mặt khó coi, với kiến thức của hắn đương nhiên biết vũ kỹ của Vô Thiên vừa sử dụng là Hoàng cấp rác rưỡi mà thôi, nhưng lại phá vỡ công kích của hắn

“Tới lượt của ta” Vô Thiên lúc này công tới, vận sức nhảy tới Hàn Liệt, một đấm hướng thẳng đến bụng hắn, Băng Long cũng thực hiện y hệt, một đấm vung ra

“Ngu xuẩn mất khôn, Băng Khải Giáp” Hàn Liệt cắn răng, một lớp băng dày bao phủ xung quanh, bên trên hiện ra các gai nhọn sắc bén, một loại phòng ngự Huyền cấp của Hàn gia

Chỉ là rất nhanh Hàn Liệt không còn cười được, chỉ thấy Vô Thiên đột ngột dừng lại động tác, Băng Long tiến tới ôm chặt thân ảnh Hàn Liệt, mặc cho gai nhọn liên tục đâm vào.

“Chết tiệt, ngươi muốn làm gì? Mau thả ta ra?” Hàn Liệt vùng vậy lớn tiếng hét lên, bị Băng Long khoá lại khiến hắn cảm thấy bất an vô cùng

“Hàn Băng Chưởng”

Hai tay ngưng tụ băng chưởng, đánh vào thân rồng to lớn của Băng Long, thân thể Băng Long vẫn như cũ không chút tổn hại.

Vô Thiên nhìn thấy Hàn Liệt bị khoá chặt không thể làm gì, con mắt màu đỏ loé sáng, sát ý hiện ra, hai lòng bàn tay nhanh chóng kết ấn.

Chứng kiến lấy Vô Thiên thực hiện thủ ấn, cảm giác bất an ngày càng mãnh liệt, càng nhanh chóng vùng vẫy, nhưng đối với Băng Long vẫn bình yên, Ngọc Băng liên tục cung cấp Băng linh lực cho Băng Long, lúc này Hàn Liệt chỉ còn cách cái chết không xa.

Mà lúc này Vô Thiên đã xong thủ kết ấn, Băng linh lực cuồn cuộn hiện ra, hướng về Hàn Liệt thâm nhập.

“Hầm Mộ Băng Giá – Băng Ngục Tù”

KỊCH

Trong chớp mắt, vô số hàn khí cấp tốc hoá thành bằng bao phủ thấy cơ thể Hàn Liệt, chúng nó hình thành một nhà tù lãnh lẽo, đem Hàn Liệt cùng Băng Long giam cầm, mà Băng Long lại biến mất hoá thành hàn băng gia cố vào nhà ngục một cách kiên cố, trực tiếp khoá chặt Hàn Liệt,

“Nghiền nát đi”

Vô Thiên nhẹ nhàng lẩm bẩm, các bức tường băng của nhà tù càng thu nhỏ lại, sao đó ép nát cơ thể Hàn Liệt thành thịt vụn

Đùng

Một tiếng nổ vang lớn, nhà tù băng giá nứt vỡ, thân ảnh máu tươi hiện ra, toàn thân đang run rẩy, vết thương cùng vết bỏng lạnh xuất hiện, Băng Khải Giáp cũng không thể bảo vệ hắn

Phụt

Hàn Liệt phun ra ngụm máu lớn, hai mắt tơ máu chằng chịt, giọng điệu như ma quỷ hướng Vô Thiên khàn giọng mở miệng:

“Giỏi cho một con kiến, không ngờ đến cả vũ kỹ Địa cấp cũng thi triển, không cần biết ngươi là ai, Hàn Liệt ta nhất định phải giết ngươi”

Vô Thiên cũng không rảnh để ý lời nói của hắn, lúc này hắn chỉ nhìn vào thanh kiếm mà Hàn Liệt đang cầm trên tay, lý do Hầm Mộ Băng Giá không giết được hắn hẳn là do thanh kiếm này

Thân kiếm mỏng manh, hàn khí bao phủ xung quanh, lưỡi kiếm sắc bén đã cắt đứt một lớp tường băng của Ngục Tù.

“Để ta sử dụng Băng Diệt Kiếm, ngươi chết cũng cảm thấy tự hào” Hàn Liệt lấy ra viên đan dược bỏ vào miệng, linh lực khôi phục được hai phần, giơ lên thanh kiếm đang khát máu nói lớn

“Hàng Địa cấp mà thôi, tự hào như vậy sao?” Vô Thiên được Linh Nhi tiết lộ phẩm cấp của thanh kiếm, ung dung nói.

“Vậy ngươi chết được rồi, Ngự Kiếm Băng Quyết” Hai chân ánh sáng xanh loé lên, thân ảnh Hàn Liệt như được hàn băng che dấu, biến mất quỷ dị

“Thân pháp sao?” Vô Thiên ánh mắt bình thản, không hổ là thiên tài của Thất cấp thế lực, lá bài tẩy rất nhiều

Phệ Hồn Nhãn phát sáng, bán kính trăm dặm hiện ra trong tầm mắt, linh hồn của Hàn Liệt hiện ra, công kích của Hàn Liệt cũng xuất hiện trong mắt hắn.

Phệ Hồn Nhãn còn có tác dụng nhìn thấy linh hồn, hiển nhiên công dụng này rất có đất diễn.

“Tìm ra ngươi rồi” Nhìn thân ảnh mang theo kiếm khí sắc bén đang tiếp cận, Vô Thiên cười một tiếng, trong lòng bàn tay hiện ra luồng khí màu tím đang được bí mật hình thành

“Hoàng Chỉ” vũ kỹ học trộm của Tứ thúc

“Chết đi”

Hàn Liệt gương mặt điên cuồng nhìn Vô Thiên vẫn bất động như không hề phát hiện ra hắn, hai tay nâng lấy Băng Diệt Kiếm chém tới

Cứ tưởng rằng sẽ thành công, vẻ mặt vặn vẹo đắc ý của Hàn Liệt cứng lại, hắn cảm thấy cơ thể mình hơi lạnh, cúi đầu nhìn xuống một hơi gió thổi vào nơi trái tim hắn, một khoảng không hiện ra.

Không nhanh không chậm

Máu cũng không chảy ra

Cảm nhận cơ thể ngày càng vô lực, sức nóng xuất hiện, hai mắt hoảng sợ, miệng mở lớn:

“Dị hoả? Từ lúc nào mà ng…”

Phừng

Không cho hắn để lại lời di chúc, âm thanh hoả diễm bùng lên, mùi thịt nướng toả ra. Hàn Liệt chính thức hoá thành hư vô

Mảnh không gian vẫn còn run động

“Dị hoả mạnh thật nha” Vô Thiên mỉm cười xem lòng bàn tay mình, một đóm lửa màu tím xoay chậm…

“Hoàng Chỉ được hình thành từ Dị Hoả cũng không khiến ta thất vọng”

Vô Thiên đánh giá nói, chỉ mới Hoàng cấp vũ kỹ đã có thể kết hợp với Dị Hoả mạnh như vậy.

“Xem như cái này phần thưởng cho người chiến thắng đi” Nhặt lên Băng Diệt Kiếm trên đất, không để ý chút này nhét vào Hắc nhẫn.

“Không biết tiểu bạch Xà kia ra sao rồi” Vô Thiên đột nhiên nhớ ra, ý niệm dò xét bên trong, thân ảnh của Thôn Tinh Xà lúc này đã ẩn sau lớp vỏ trắng tinh, giống như vỏ trứng đang phát quang, hiển nhiên là giai đoạn quan trọng

Không tiếp tục làm phiền, Vô Thiên lập tức đi ra, nhờ ký ức của Liên Châu, lộ tuyến ra khỏi Vạn Mộc Sâm Lâm, xoay người rời đi

!!!

“Ý, hình như là Thất trưởng lão làm rớt” Vô Thiên nhìn thứ tròn tròn nằm trên mặt đất nhặt lên

Suy nghĩ một chút vẫn là quyết định bỏ vào Hắc nhẫn

Bên trên lệnh bài một chữ DIỄM đỏ rực hiện ra…

p/s: (>-<)

Bạn đang đọc Tạo Hoá Nhân Sinh sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.