Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sinh Thuỷ Thần Thể - Luyện Hoá Dị Hoả

Tiểu thuyết gốc · 3479 chữ

Chương 21: Sinh Thuỷ Linh Thể

Cơ thể của Điệp Nhi dần dần xuất hiện biến hoá, Vô Thiên cũng từ cơn mê dần thanh tỉnh lại, đang quan sát tình thế của nàng hướng Linh Nhi hỏi thăm:

“Linh Nhi, cơ thể Điệp Nhi bị làm sao a”

Không làm mất thời gian, Linh Nhi hiện ra lơ lửng đôi môi nhỏ hé miệng giải thích:

“Nha đầu hiện đang thức tỉnh thể chất, lần này công tử được lợi lớn”

Vô Thiên khó hiểu tỏ vẻ không hiểu, sau đó Linh Nhi tiếp tục nói:

“Công tử nhìn vào bên trong đan điền là biết”

Vô Thiên ngay lập tức không nghi ngờ ý thức liền ngay lập tức tiến vào đan điền, ánh mắt vẫn nhìn thấy Nhị Đỉnh đang vận chuyển…khoan đã lúc này không phải Nhị Đỉnh mà là Tam Đỉnh, bất quá cái đỉnh thứ ba này có chút nhỏ vẫn chưa kịp hoàn thiện.

“Chuyện này là sao?” Vô Thiên thắc mắc hỏi, hắn nhớ rõ ràng vẫn chưa có thứ gì giúp hắn tạo đỉnh thứ ba này a.

“Trong lúc nàng ta cùng công tử giải trừ Loạn Tình Hương thì trong cơ thể bộc phát nguồn năng lượng từ cơ thể, ta đoán nàng ấy đang thức tỉnh thể chất [Sỉnh Thuỷ Thần Thể]”

“Sỉnh Thuỷ Thần Thể? Thể chất sao?” Vô Thiên kinh ngạc, không tin được chỉ cần làm chuyện đó mà thức tỉnh thể chất

“Đúng vậy người có [Sinh Thuỷ Thần Thể] có thể giúp tăng tốc độ tu luyện về Thuỷ linh lực gấp trăm lần, bản thân tự tạo nước dù có ở nơi khô cằn nhất, đặc biệt khi đối đầu với Sinh Thuỷ Thần Thể thì mọi vũ kỹ mang Thuỷ hệ đều bị mất khả năng chiến đấu thậm chí người mang Thuỷ hệ linh căn đều không thể sử dụng” Linh Nhi giải thích cho Vô Thiên biết, cũng kinh ngạc về tiểu nha đầu Điệp Nhi này

“Khủng bố như vậy a, vậy ta đang tạo đỉnh từ chính thể chất của ấy” Vô Thiên nhìn sang cơ thể của Điệp Nhi, chỉ thấy màn nước đang bao bọc lấy cơ thể nhỏ nhắn của nàng, nằm nhắm mắt hưởng thụ cảm giác sảng khoái khi được Vô Thiên chăm sóc.

“Hừ” Bên cạnh họ, Liên Châu đã không biết lúc nào ngồi dậy, đôi mắt vốn đang đầy dục hoả đã khôi phục một tia tỉnh táo, không hổ là Nguyên Anh kỳ, nhìn Vô Thiên đã hành sự cùng muội muội mình

Nàng hừ nhẹ một tiếng: “Tiện nghi cho đệ”

Sau đó quan sát lấy muội muội nhìn thấy cơ thể Điệp Nhi biến hoá lập tức nhìn sang Vô Thiên đôi mày liễu hơi cau lại:

“Tiểu Thiên muội ấy làm sao vậy”

“Điệp Nhi không sao, muội ấy đang có cơ duyên của mình” Vô Thiên lập tức giải thích sau đó nói tất cả về Sinh Thuỷ Thần Thể.

“Bá đạo như vậy” Liên Châu sau khi nghe Vô Thiên giải thích lập tức trợn mắt không thể tin được, sức mạnh của Sinh Thuỷ Thần Thể.

“Bảo bối nàng không cần ganh tị, chẳng phải nàng vẫn còn thứ đó sao” Vô Thiên mỉm cười nói sau đó chỉ về phía Hoá Tâm Không Viêm vẫn đang lơ lửng trên trần động.

“Ai ganh tị chứ, đệ đó làm Điệp Nhi thành ra như vậy còn bảo ta ganh tị, muội ấy còn nhỏ a” Liên Châu đỏ mặt nhưng trong lòng vẫn ngọt ngào khi gọi nàng một cách thân mật, khoé miệng cười vui vẻ nhưng vẫn lên tiếng trách cứ.

“Bảo bối, cùng nhau luyện hoá nó đi!” Vô Thiên ôm chặt thân thể mềm mại kiều mị Liên Châu, cơ thể nàng cao khoản 1m70, hắn xoay người nàng lại đặt lên đùi hắn ôn nhu nói.

Liên Châu trừng mắt, không tin Vô Thiên nói như thế, nàng dù là Nguyên Anh Kỳ cũng không dám mạo hiểm luyện hoá Dị Hoả, vậy mà một Kim Đan như Vô Thiên lại thản nhiên nói cùng nàng luyện hoá, nàng sao có thể tin tưởng?

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của nàng, Vô Thiên hai tay nhéo má nàng, khẳng định cười nói:

“Yên tâm, dù hơi vất vả nhưng chắc chắn thành công”

Nhìn sắc mặt tự tin của Vô Thiên, Liên Châu bất tri bất giác tin tưởng hắn một cách tuyệt đối, gật đầu, Dị Hoả đối với nàng công dụng rất lớn, có thể giúp nàng gia tăng chiến lực trên diện rộng mà tu vi cũng có sự tăng trưởng

Linh lực bao bộc lòng bàn tay, muốn đưa tay bắt lấy Hoá Tâm Không Viêm đang lơ lửng

“A”

Một sức nóng khủng khiếp khi nàng vừa tiếp cận ngọn lửa màu tím này, Liên Châu lập tức rút tay về, lớp da mỏng trên tay đã bị bỏng vì bỏng

“Ngốc cô nương à!” Vô Thiên đau lòng mắng yêu nàng một tiếng, vuốt ve thổi nhẹ vào lòng bàn tay trơn nhãn đã bị thương của nàng.

Nhìn thái độ ân cần của Vô Thiên, Liên Châu cười tươi, cảm giác tỷ muội nàng đã tin tưởng đúng người nam nhân của mình.

Chợt Vô Thiên bế nàng lên, tìm ngay vị trí cửa động mê người ửng đỏ giữa hai chân nàng, côn thịt cứng cáp đầy mạnh mẽ ót một cái, đã lấp đầy bên trong.

“ƯM! Đệ lưu manh, chàng sao đột ngột vậy?” Liên Châu run rẩy bần bật, bị thúc đẩy một cách bất ngờ nàng vừa sướng vừa thốn.

“Kết hợp cùng nhau luyện hoá nó” Vô Thiên giải thích, cúi đầu hôn khoá chặt bờ môi đỏ mọng

Chụt chụt

Vừa mút lưỡi nàng để đánh lạc hướng, Vô Thiên vận chuyển cả hai loại linh lực à không đúng phải nói là ba loại linh lực bao gồm Băng hệ, Hoả hệ và Thuỷ hệ đang dần hình thành bao phủ cả cánh tay hắn, không do dự chút nào chộp lấy Hoá Tâm Không Viêm.

Nóng

Rất nóng

Khi vừa chạm đến Dị Hoả, cánh tay Vô Thiên lập tức cháy phừng phừng, cả ba lớp linh lực bảo vệ lập tức bị vỡ tan, da thịt bị thiêu rụi, xương cốt lộ ra một mảng

Hừ

Cơn đau lập tức tiến đến đầu não, Vô Thiên rời môi đỏ, hé miệng mở rộng một hơi cắn nuốt toàn bộ Dị Hoả

AAA

Liên Châu cảm giác không đúng mở mắt tinh thần tập trung lại, thì Vô Thiên đã nhanh chóng làm xong mọi việc, nhìn thấy hắn cắn nuốt Dị Hoả vào bụng, nàng hét lớn, nước mắt chảy thành dòng:

“Tiểu Thiên, ai cho phép chàng làm vậy? Chàng điên rồi”

Vô Thiên không để ý lời nói của nàng, thân thể Vô Thiên đỏ lên, như sắp phát nổ, hoả diễm tàn phá toàn bộ thân thể hắn, rất nhanh hoả diễm đã xâm chiếm toàn bộ cơ thể ngay cả từng lỗ chân lông.

Liên Châu biết việc hắn làm là hoàn toàn vì mình, luyện hoá Dị Hoả đau đớn hơn việc thức tỉnh thể chất của Điệp Nhi, vì thế nhanh một bước hắn nuốt lấy Dị Hoả

Bên dưới nơi tư mật vẫn đang kết hợp cùng Vô Thiên, trái tim nàng cảm động, nàng cũng bắt đầu bị Dị Hoả ảnh hưởng, ôm lấy thân thể đầy lửa nóng, muốn cùng nhau chia sẻ sự đau đớn Dị Hoả mang lại.

Bên trong đan điền, Ngọc Băng đang ra sức chuyển động linh lực làm diệu sức nóng của Dị Hoả, Thanh Hoả Đỉnh thì đang muốn hoà nhập vào Dị Hoả, ngay cả Thuỷ Đỉnh đang hình thành cũng ra sức giúp chủ nhân của nó.

Hoá Tâm Không Viêm bị ba loại linh ngăn cản như bị chọc giận, nó cấp tốc tăng nhiệt độ vô số hoả linh lực màu tím được sinh ra, nhiệt độ khiến cho không gian xung quanh run rẩy kịch liệt

Vô Thiên toàn thân bị thiêu cháy, hoả diễm vẫn điên cuồng nhưng hắn ý thức vẫn hoàn toàn tỉnh táo, nhìn thân thể yêu kiều ôm chặt lấy mình, hoả diễm cũng đã lấn sang thân thể trần truồng ấy của nàng, da thịt trắng ngọc đã không còn, dần dần chuyển sang đỏ sưng, khắp nơi bị bỏng, Vô Thiên mở miệng cố gắng nói:

“Vận chuyển công pháp của nàng, luyện hoá nó”

Như nghe được lời nói của hắn Liên Châu gật đầu, nàng lúc này cơn đau đã lên đến đỉnh điểm, cảm giác muốn chết đi cho thoải mái, nhiệt độ lúc này muốn thôn phệ này dễ như trở bàn tay, lúc này Liên Châu đã biết muốn luyện hoá Dị Hoả là ý nghĩ ngây thơ như thế nào, nếu không có người nam này thì chỉ sợ chưa kịp nuốt vào thì ngay lập tức bị nó thiêu rụi.

Giờ phút này, hai gương mặt cháy hết, đầu tóc đã bị thiêu rụi nhìn rất buồn cười kề sát vào nhau, như nhìn gương mặt nhau cả hai tình cảm hoà tan cùng nhau

Khuôn mặt Vô Thiên cười có chút không giống ngày thường, dữ tợn hơn, cái miệng tìm đến môi nàng, rất nhanh đã bắt đầu quấn quít, côn thịt vẫn như lúc ban đầu vẫn cứ cắm vào nơi tư mật của nàng (vô lý cháy hết mà dương vật còn hoạt động được mới ghê)

Cảm giác bị thiêu đốt nhưng vẫn sung sướng hẳn đây là loại trải nghiệm không thể nào quên được của cả đời Liên Châu nàng

“Ư, Hừ hừ” Nàng rên rỉ đau đớn nhưng sung sướng, ngọn lửa không ngừng lớn mạnh, bất quá có nam nhân của nàng kế bên vẫn ôm chặt nàng, nàng không hề run sợ

Da thịt đã không còn, chỉ lộ ra hai bộ xương đang ôm lấy nhau.

“Vạn Đạo Tạo Hoá Kinh – Dung nhập Dị Hoả vào Thanh Hoả Đỉnh” Vô Thiên hét lớn một tiếng

Mà Liên Châu cũng theo bản năng vận chuyển công pháp của mình

RẦM

Cổ ngữ ầm ầm vang vọng bên trong, đối diện của bậc công pháp vượt qua thiên địa, Hoá Tâm Không Viêm như gặp phải khắc tinh run rẩy sợ hãi, như muốn tự bảo vệ mình, nhiệt độ tăng cao một cách khủng bố

Bên ngoài, Mộc Điệp đã từ lúc nào đã tỉnh lại, chứng tỏ nàng đã hoàn toàn thức tỉnh thể chất của nàng, nhìn tỷ tỷ cùng nam nhân ấy đang chống lại Dị Hoả, thân thể cả hai đã bị thiêu đốt gần như toàn bộ cơ thể, nhiệt độ ảnh hưởng đến cơ thể nhỏ nhắn của nàng, bất quá nàng vận chuyển Thuỷ hệ linh lực bao bộc lấy nhưng mồ hôi vẫn tuôn ra đủ thấy sức nóng của nó mang lại.

Điệp Nhi căn môi, máu từ môi nàng chảy ra, mỗi lần hai người ấy rên rỉ bên trong là nàng đau đớn thêm một lần, khiến nàng hô hấp có chút khó khăn.

“Dung nhập cho ta – Luyện hoá cho ta”

Từ bên trong, Điệp Nhi nghe thấy hai tiếng hét của hai người, nước mắt chảy dài trên má.

Điệp Nhi lúc này chỉ biết bản thân phải tự bảo vệ chình mình, không thể giúp được gì, bản thân đã có một loại sức nào đó nhưng vẫn còn quá yếu nên không thể giúp gì đành cách ra xa chỗ này.

Thời gian trôi qua nhanh chóng hoả diễm vẫn đang cháy lớn như muốn thôn phệ toàn bộ khu vực hang động, căn phòng dù có trận pháp bảo vệ cũng có dấu hiện nứt vỡ.

Bên trong hoả cầu đang tràn ngập hoả diễm có thể mơ hồ nhìn thấy hai bóng người quấn chặt lấy nhau. Hai cỗ khí tức đang tăng trưởng từng chút từng chút một

Sau thời gian dài chờ đợi, Vô Thiên và Liên Châu không đau đớn như trước thậm chí có chút thích nghi với cơn đau này, dưới linh lực hỗ trợ da thịt đã dần trở lại như lại được sinh ra, cường độ thân thể tăng trưởng thêm một chút, sau đó lại bị đốt cháy, lại một lẫn nữa sinh ra. Một vòng tuần hoàn liên tục lập lại, mà thân thể dưới sự lặp lại đó từ từ tăng lên

Hai người cứ như vậy trở thành Thể Tu

Lúc này đan điền của Vô Thiên, Thanh Hoả Đỉnh đã lớn mạnh hơn, mà một đại Đỉnh khác cũng đã hình thành mang đến vô tận thuỷ linh lực.

Viêm Hoả của Liên Châu cũng dần thay đổi không còn màu đỏ rực như trước thay vào đó trở thành màu tím

Thân thể và Linh lực cả hai không ngừng gia tăng bên trong hoả diễm

Điệp Nhi không rãnh rỗi, trước sức nóng khủng bố mang lại, dù chỉ ở mép cửa, nhưng nàng nhanh chóng tìm hiểu loại sức mạnh mới linh lực vận dụng tiến hành đối kháng với nó, nhờ đó mà linh lực của nàng trở nên tinh thuần hơn, đan điền vận chuyển, trong quá trình đó hình thành một viên đan màu hoàng kim, nàng muốn lập Kim Đan.

Với trí thông minh của nàng, Điệp Nhi đã tận dụng sức nóng của Dị Hoả để rèn luyện bản thân.

Thời gian trôi qua một cách chậm rãi, ba người như chìm vào giấc mộng dài, không có động tĩnh gì, tuy nhiên ba khí tức ngày càng dào dạt, trạng thái của ba người không ngừng được cải thiện

Bên ngoài động phủ, tin tức của động phủ không biết từ đâu lọt ra ngoài, khiến tu sĩ từ khắp nơi có tham vọng tìm đến muốn chiếm lấy.

Chỉ là tình huống có chút không được suông sẻ cho lắm, một người toàn thân áo đen mặt mũi có chút nhăn nheo, đang an tĩnh ngồi trước cửa động. Tu sĩ đều bị bà già trước mắt chặn lại, một mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm không dám nói gì.

Lão bà bình thường không gợn sóng, cứ như phàm nhân ngồi đó, lại khiến mọi tu sĩ đổ mồ hôi

“Vị tiền bối này, động phủ là vô chủ do người hữu duyên đạt được, ngươi cũng không nên độc chiếm như vậy, khác nào không xem tu sĩ nơi đây vào mắt a”

Cuối cùng, một nam tử trung niên mặc áo trắng lên tiếng, tu vi Kim Đan hậu kỳ bộc phát, hắn lúc này khôn khéo vô cùng, kéo toàn bộ tu sĩ về phe mình, về tình về lý đều có lợi cho hắn, cho dù tu vi lão bà này bất phàm cũng không dám đắc tội với tất cả tu sĩ ở đây, phải biết nơi này ngư long hỗn tạp, thế lực xuất hiện rất nhiều, gộp lại cũng thành một đội rất ghê gớm

“Đúng vậy, làm người không nên bá đạo như vậy”

“Phải đó, bà bà về nhà dưỡng già đi, chúng ta không muốn làm khó dễ ngươi”

“Tiền bối có thể rời đi, động phủ là người có duyên đạt được”

Vô số âm thanh ủng hộ nam tử áo trắng vang lên, hiển nhiên muốn hợp tác bức lùi lão bà

“Lão bà ta không thích giết người, động phủ đã được tiểu thư nhà ta đi vào, các vị chỉ có thể rời đi” Lão bà bà điềm tĩnh nói quan sát xung quanh

“Hừ, rượu mời không uống lại muốn rượu nho à, chúng ta nể ngươi là tiền bối mới khách sáo thôi” Nam tử áo trắng thấy lão bà không xem lời nói của mình ra gì, tức giận la hét, một tay linh lực cấp tốc ngưng tụ, Kim linh lực hình thành chưởng pháp đánh về phía lão bà.

“Kim Lực Chưởng”

Huyền cấp hạ phẩm vũ kỹ, do Kim Đan hậu kỳ phát ra, uy lực không thể xem thường, vô số tu sĩ xung quanh nhanh chóng lùi ra

Trước chưởng pháp mạnh mẽ, lão bà vẫn ung dung bình thản, đôi mắt loé lên nhìn về chưởng ấn hoả diễm từ trong đôi mắt đó mập mờ

Xèo xèo

Chưởng pháp bị hoà tan, âm thanh cháy xèo xèo khiến tất cả nín thở, Kim Lực Chưởng chưa kịp chạm tới lão bà liền biến mất trong thiên địa

Tĩnh ~ lặng

Vô số tu sĩ hít sâu một hơi, chỉ với một ánh mắt mà đã hoá giải công kích của Kim Đan hậu kỳ, khiến bọn hắn khiếp sợ không dám hó hé

Một số tu sĩ có đầu óc lập tức rời đi, hiểu rõ bản thân đã vô duyên với động phủ

Lão bà đã nói tiểu thư của nàng đã tiến vào, đó là nhân vật nào? Có thể khiến cường giả như lão bà bảo vệ? Bọn họ chọc được ngươi như vậy sao?

“Là ta hồ đồ, đắc tội tiền bối, xin phép rời khỏi không tranh giành nữa” Nam tử áo trắng lúc này sắc mặt tái nhợt, mồ hôi đầm đìa cầu xin nói

Lão bà liếc nhìn nói, không nhanh không chậm mở miệng: “Tu vi không bằng người, nếu tu vi của ta không bằng ngươi sợ là đã trở thành người chết, muốn giết ta thì cũng phải đến lúc trả giá”

Nói xong, lão bà nâng lên cánh tay gầy gò, hoả diễm cấp tốc phóng ra

Nam tử áo trắng sắc mặt đại biến, hai chân phát ra kim quang, sử dụng thân pháp chạy trốn

“Viêm Hoả Chưởng”

Âm thanh hoả diễm điên cuồng khoá chặt vào thân ảnh nam tử áo trắng, dù có trốn ở nơi nào vẫn liên tục tìm ra.

Phừng

Thân thể nam tử áo trắng bị hoả chưởng nuốt chửng, mùi thịt nướng toả ra lan toả xung quanh

Ực Ực

Tiếng nuốt nước bọt không ngừng vang vọng, bọn bọ một mặt cứng lại, miệng há to

“Viêm Hoả, là Viêm Hoả” Một tu sĩ có kiến thức lên tiếng, ánh mắt nhìn về lão ẩu tràn ngập hoảng sợ

“Cái gì? Viêm Hoả? Là Diễm gia?”

“Đúng vậy a, chỉ có Diễm gia mới có thể sử dụng Viêm Hoả”

Đám người nghị luận ầm ĩ, thân thể không ngừng lùi lại, một số người nhát gan chạy trốn khỏi nơi này

Lúc này vị cộng tử tầm 18 tuổi diện mạo bất phàm, y phục lam y mái tóc màu xanh búi lên, hắn không như mọi người sợ hãi trái lại còn tiến lại gần hỏi thăm lão bà:

“Không biết là vị nào Diễm gia tiền bối, tiểu tử Hàn Liệt xin ra mắt tiền bối”

“Họ Hàn? Là người Hàn gia à, không tệ Kim Đan hậu kỳ 18 tuổi” Lão bà gật đầu, Hàn gia lãnh thổ gần với Diễm gia, một cái Thất cấp thế lực

“Không biết lần này là vị nào của thiên tài của Diễm gia ra ngoài rèn luyện” Hàn Liệt trong lòng đã có phát đoán, có thể khiến tiền bối đi theo bảo vệ như vậy chỉ có thể là một trong hai vị tiểu thư mà thôi

“Không liên quan đến ngươi, ngươi có thể cút” Lão bà bình thản nói, dù là người Thất cấp thế lực nàng cũng không ngại

“Vâng, tiểu tử cáo từ” Hàn Liệt ánh mắt hiện ra vẻ ái mộ, thong dong rời đi, chỉ là thỉ thoảng ánh mắt hiện lên vẻ điên cuồng.

Tiểu thư Diễm gia dù là ai, thì cũng là tình nhân trong mộng của vô số người, đương nhiên bản thân hắn không ngoại lệ.

“Nếu có thể …”Hàn Liệt nghĩ đến đây, toàn thân kích động hưng phấn.

“Hàn gia cũng bị đuổi?”Một tu sĩ ngơ ngác hỏi

“Ngu xuẩn, vị tiền bối kia là người Diễm gia, Bát cấp tu chân thế lực ngại gì một Hàn gia, chúng ta mau cút đi, nếu không mạng nhỏ không bảo vệ được đâu” Đồng bạn bên cạnh la mắng, vừa nắm cánh tay hắn kéo đi

“Mau chạy”

Chỉ thoáng chốc, trước cửa động phủ không còn một ai

Nhìn tất cả biến mất lão bà áo đen hiện lên một tia lo lắng, trong miệng lẩm bẩm:

“Thiên phú của hai vị tiểu thư như vậy không thể nào lâu như vậy được?”

….

p/s: (><)

Bạn đang đọc Tạo Hoá Nhân Sinh sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.