Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỉnh Lại Sau Tỷ Năm

Tiểu thuyết gốc · 2504 chữ

Hàng tỷ năm sau

Lúc này trên tinh cầu không rõ tên

Xuất hiện trước mắt là một cảnh hoang tàn tràn ngập bi ai, người chết nằm khắp nơi trên mặt đất, cảnh tượng diễn ra không khỏi khiến người khác rùng mình sợ hãi, vậy tại sao lại sảy ra chuyện này? Vì chuyện gì mà có thể đồ sát cả một gia tộc không còn ai sống sót, không đúng vẫn còn một người còn sống nhưng cũng không cách cái chết bao nhiêu.

“Haha, không ngờ cha ngươi lại đẻ ra sinh ra ngươi đẹp như vậy giết ngươi thì thật đáng tiếc. Không bằng để chúng ta hưởng dụng cơ thể ngươi một chút”

Chỉ thấy cuộc chiến có một thiếu nữ khuôn mặt xinh xắn, trên gương mặt có chút trắng bệch thậm chí còn có ít máu bám lên. Nhưng điều đó cũng không thể che dấu vẻ đẹp của nàng, lúc này một đám người đang vây quanh nàng, quần áo cũng đã rách tả tơi nhưng nàng vẫn không chịu khuất nhục khí thế nói:

“Hừ, ngươi mơ tưởng chiếm được ta, không ngờ Hạ gia lại nuôi một đám phản bội, chỉ vì lợi ích mà phản bội lại gia tộc”

Nàng nhìn từng người xung quanh nói với bọn hắn bằng giọng điệu đầy mỉa mai và coi thường.

Một kẻ không nhịn được quát:

“Hừ, ngươi biết ta đã nhịn bao lâu rồi không, 15 năm chờ đợi, ta hằng ngày cũng cố gắng vì cái gia tộc này, không có công lao thì cũng có khổ lao vậy mà đáng lẽ cái ghế gia chủ phải thuộc về ta, không ngờ cha ngươi hắn lại để lại cho ngươi không những thế ngay cả công pháp Địa Cấp Thượng Phẩm Băng Sương Quyết cũng truyền cho ngươi. Nào ngờ cha ngươi lại bị trúng độc mà chết, đúng là trời cũng giúp ta, ngươi yên tâm sau khi hưởng dụng ngươi xong ta sẽ giết ngươi rồi Hạ gia cũng sẽ thuộc về ta”

Nói xong, hắn điên cuồng nhìn về phía nàng với ánh mắt dâm dục.

“Hừ, dù có chết ta cũng không để cho ngươi được toại nguyện. Cha, Thanh Ngọc có lỗi với người có lỗi với gia tộc ta sẽ sớm gặp lại người dưới suối vàng. Hạ Thừa cho dù ta làm ma cũng không tha cho ngươi” Cô nương tên Thanh Ngọc hừ lạnh nói.

Cảm giác có gì đó không đúng, tên được gọi là Hạ Thừa nhanh chóng kêu đồng bọn ra tay:

“Nhanh cản nàng, nàng ta muốn tự bạo Băng Sương Quyết còn trong tay nàng”

“Ngươi không muốn báo thù sao?”

Một giọng nói tự nhiên xuất hiện trong não hải của Hạ Thanh Ngọc khiến cơ thể đang muốn tự bạo đang cuồn cuộn như sắp bùng nổ thì đột nhiên ngừng lại.

“Ai đang nói”

Hạ Thanh Ngọc nhanh chóng bình tĩnh đáp nhanh chóng quan sát xung quanh tìm kiếm người truyền âm, nhưng nàng tìm vẫn không nhìn thấy bất kỳ điều gì khác thường.

“Ngươi không cần tìm, ngươi nhìn xung quanh đi rồi trả lời ta: Ngươi có muốn báo thù không? Ngươi có 3 hơi thở để quyết định”

Giọng nói ấy vẫn vang lên trong đầu nàng, bất chợt nàng nghe theo lời của giọng nói xa lạ nhìn xung quanh thì ngạc nhiên cả đám người kia đột nhiên ngừng lại không hề di chuyển một chút nào cả khiến nàng khiếp sợ không thôi. Bất quá Hạ Thanh Ngọc không chậm trễ liền quyết định câu trả lời:

“Có, ta Hạ Thanh Ngọc muốn báo thù cho cha và gia tộc” Hạ Thanh Ngọc lớn tiếng đáp. Nàng dù sao cũng chỉ có Trúc Cơ sơ kỳ mà thôi còn Hạ Thừa đã là Nguyên Anh sơ kỳ nên Hạ Thanh Ngọc biết nàng đánh không lại hắn nên đưa ra quyết định, dù sao sống được thì tại sao phải chọn cái chết, nàng chết rồi thì còn ai mà báo thù cho Hạ gia a.

“Được, ta sẽ giúp ngươi nhưng thù của ngươi thì ngươi phải tự gánh vác, ta sẽ không xen vào” Giọng nói xa lạ lại vang lên,

“Cảm ơn ngài” Hạ Thanh Ngọc run rẩy nói sau đó ánh sáng loé lên một cái thân ảnh nàng biến mất ngay sau đó

Rất nhanh 3 hơi thở trôi qua mọi thứ đều đang trở lại đúng với quỹ đạo của nó.

“Đại ca không ổn Hạ Thanh Ngọc trốn mất rồi, không tìm thấy nàng nữa” Một tên thuộc hạ nhanh chóng chạy đến báo cái với Hạ Thừa trong lòng cảm giác kỳ quái.

“Đáng chết, nhanh tìm nàng cho ta, cho dù phải dốc toàn bộ lực lượng cũng phải tìm cho ra Băng Sương Quyết, còn Hạ Thanh Ngọc giết đi cũng được không được để chuyện này lọt ra bên ngoài, nghe rõ chưa?” Hạ Thừa gằn từng chữ tức giận nói.

“Vâng” cả đám thuộc hạ nói nhanh chóng tản ra xung quanh khắp nơi tìm kiếm.

……

Bên trong Vạn Mộc Sâm Lâm lúc này đang có 2 thân ảnh đang đứng cùng với nhau một nam một nữ nói chuyện. Nam thì gương mặt vô cùng anh tuấn, đôi mắt như tinh không như bị hút vào vũ trụ, nữ thì gương mặt có chút trắng bệch, đôi mắt hiện lên vẻ mất mát người khác nhìn vào không khỏi muốn an ủi nàng, hiển nhiên nàng đã trải qua một chuyện gì đó rất kinh khủng.

“Đa tạ công tử đã cứu ta, không biết công tử xưng hô thế nào?” Nữ tử là người lên tiếng trước, nàng hiển nhiên là Hạ Thanh Ngọc đã được người thần bí trước mặt cứu thoát khỏi tay Hạ Thừa.

“Tên ta sao? Đúng là rất lâu rồi chưa ai hỏi tên của ta, cũng đã hơn tỷ năm rồi” Nam tử hơi suy nghĩ thầm trong bụng ánh mắt có chút thất thần

“Công tử?” Hạ Thanh Ngọc có chút khó hiểu

“À, không có gì ta họ Bạch tên Vô Thiên cô nương cứ gọi ta là Vô Thiên là được” Nam tử này không ai khác chính là Bạch Vô Thiên.

“Vâng, Vô Thiên công tử, ta có một thắc mắc công tử vì sao lại không có tu vi?” Hạ Thanh Ngọc nhanh chóng quan sát người vừa cứu mình nhưng nhìn kỹ lại nàng mới cảm nhận được trên người nam nhân lại không hề có một chút tu vi ba động nào thậm chí Luyện Khí kỳ tu vi cũng không xuất hiện.

“Ngươi hỏi cái này sao?” Bạch Vô Thiên ngạc nhiên nói, hắn còn tưởng rằng Hạ Thanh Ngọc hỏi sẽ hỏi chuyện làm sao giúp nàng báo thù chứ khồng ngờ nàng lại hỏi như vậy a.

“Không sai, ta chính xác là không có tu vi, thậm chí là chưa từng tu luyện” Bạch Vô Thiên thản nhiên nói dù sao hắn cũng không có nói dối. Hắn trước đây tạo ra vũ trụ vô tận này sau đó đi vào luân hồi sau hàng tỷ năm lúc này mới được sinh ra được 18 năm chưa từng tu luyện cho nên hắn không hề có một chút tu vi nào.

“Ta không có tu luyện nhưng bây giờ thì sẽ a” Bạch Vô Thiên nhìn Hạ Thanh Ngọc điềm tĩnh nói tiếp.

Hạ Thanh Ngọc kinh dị nhìn Bạch Vô Thiên cảm giác nàng càng hứng thú với hắn, phải biết tu sĩ bình thường khi sinh ra thì sau 5 tuổi đã bắt đầu tu luyện 10 tuổi Luyện Khí, 20 Trúc Cơ, 40 Kim Đan, 70 Nguyên Anh, 120 tuổi Hoá Thần và 200 tuổi bước vào cấp độ Luyện Hư, thậm chí trên Luyện Hư là tồn tại trong truyền thuyết. Nhưng Bạch Vô Thiên lúc này Hạ Thanh Ngọc đoán hắn khoản 17 18 tuổi hắn phải là Luyện Khí đỉnh phong không ngờ hắn lại không có một chút tu vi nào.

“Ngươi đang thất vọng sao?” Bạch Vô Thiên nhìn sắc mặt có chút ngây thơ của Hạ Thanh Ngọc không khỏi mỉm cười nói:

“Mặc dù ta không có tu vi nhưng vẫn giúp ngươi báo thù được ngươi yên tâm, trong vòng 3 năm ta sẽ giúp ngươi từ Trúc Cơ sơ kỳ lên Hoá Thần sơ kỳ”

“3 năm từ Trúc Cơ sơ kỳ lên Hoá Thần sơ kỳ?” Hạ Thanh Ngọc há miệng cười một tiếng trong ánh mắt hiện lên vẻ không tin tưởng, thầm nghĩ: “Xem ra chuyện thù của ta vô vọng rồi”

“Ngươi không tin ta? Thôi được rồi cho ngươi bắt lấy” Bạch Vô Thiên liền ném ra tới tay của Hạ Thanh Ngọc một quyển sách.

Chộp!!

Quyển sách ghi “Băng Hoả Sinh Diễn Quyết”

“Đây là công pháp?” Ánh mắt Hạ Thanh Ngọc nhìn quyển sách trên tay, nàng không lạ gì công pháp như thế này, phải biết trên người nàng cũng đang có một quyển Băng Sương Quyết Địa cấp Thượng Phẩm công pháp a.

“Đúng vậy, đây là công pháp dùng Băng và Hoả linh căn kết hợp tạo thành nên ngươi phải cố gắng tu luyện cho tốt” Bạch Vô Thiên cười nói

“Nhưng ta chỉ có Băng Linh căn làm gì có Hoả Linh căn mà tu luyện?”

Hạ Thanh Ngọc buồn bã nói mặc dù nàng đã là thiên tài Hạ gia chưa tới 18 tuổi vào Trúc cơ nhưng nàng chỉ có một Linh căn mà thôi.

“Không sao, ta sẽ giúp ngươi một Hoả Linh căn mà thôi?” Bạch Vô Thiên cười cười, chuyện này đối với hắn không hề khó một tý nào.

“Ngươi cứ tham khảo quyển công pháp đó đi, ta đi một chút rồi quay lại. À đúng rồi theo như ta biết thì công pháp đó hình như là Thiên cấp Cực phẩm Công pháp đấy” Bạch Vô Thiên vô tư nói sau đó biến mất để lại thân ảnh Hạ Thanh Ngọc.

“Tưởng gì Thiên cấp thôi mà…hử Thiên cấp…khoan đã nào,…công pháp chia thành Hoàng, Huyền, Địa, Thiên trên Thiên là Linh vậy chẳng phải là …” Hạ Thanh Ngọc lắp bắp hoảng sợ không ngờ trên tay nàng lại là Công Pháp Thiên cấp, thứ mà cả Độ Kiếp kỳ cũng phải tranh giành…

“Hắn làm sao lại có được chứ…thôi kệ đi dù sao nhìn kỹ lại hắn cũng đẹp trai đấy chứ phì phì…nghĩ gì thế không biết” Hạ Thanh Ngọc đỏ mặt sau đó lật xem quyển công pháp trên tay chắm chú.

“Linh Nhi ra đây nào” Bạch Vô Thiên thấy đã cách xa Hạ Thanh Ngọc sau đó kêu lên một tiếng.

Từ trong cơ thể Bạch Vô Thiên xuất hiện một cô nương với mái tóc màu trắng nhạt thân thể uyển chuyển, sà vào lòng Bạch Vô Thiên hít lấy mùi cơ thể của hắn. Nàng không ai khác chính là “Con” của hắn, được hắn tạo ra mới nhiệm vụ tỷ năm trước.

“Chủ nhân, ta đã đợi ngài rất rất rất lâu rồi” Linh Nhi nhanh chóng lên tiếng nói.

“Ta biết, nhưng đầu tiên ta muốn ngươi sau này gọi ta công tử, dù sao ta đã là người của tỷ năm sau không còn là chủ nhân của ngươi nữa a” Bạch Vô Thiên xoa xoa nhẹ đầu của Linh Nhi nói

“Chủ nhân mãi là chủ nhân của ta, nhưng gọi ngài là công tử thì miễn cưỡng được” Linh Nhi cười hì hì trong lòng không khỏi vui vẻ nếu như vậy thì nàng và công tử có thể….

“Được rồi, trước đây nàng đã làm theo nhiệm vụ mà ta giao chưa?” Đây là điều mà Bạch Vô Thiên muốn nói, dù sao bây giờ hắn muốn tu luyện thì cái này Hệ Thống là điều kiện phải hoàn thành xong nhiệm vụ mới có thể giúp hắn a. Sáng Thế Thần thì Sáng Thế Thần luân hồi thì cái nịt cũng mất hết.

“Đương nhiên nhiệm vụ mà công tử giao cho Linh Nhi đã hoàn thành. Hàng tỷ năm nay Linh Nhi đã đi đến rất nhiều nơi trong vũ trụ tìm kiếm thu thập tất cả công pháp, vũ kỹ, thiên tài địa bảo, vũ khí, thậm chí có cả người đến từ Nhị Thứ Nguyên và tất cả đều được Linh Nhi đem vào trong Hệ Thống Gacha này nè”

Linh Nhi một tràng nói giới thiệu không khỏi tự hào đã hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc được công tử của nàng giao cho.

“Có thế giới Nhị Thứ Nguyên luôn hả, ta nhớ rõ ràng ta chỉ tạo ra Tam Giới thôi mà? Ở đâu ra thế?” Bạch Vô Thiên kinh ngạc nhìn Linh Nhi hỏi.

“Chuyện này cũng là do công tử, sức mạnh của công tử lúc đó là mạnh nhất tồn tại cho nên khi tạo ra Tam Giới cũng đồng thời tạo ra rất nhiều Vị Diện có đến hàng triệu Vị Diện khác nhau cho nên Nhị Thứ Nguyên cũng là một trong các Vị Diện thuộc Tam Giới. Tất nhiên mọi sinh linh trong Tam Giới đều có thể tu luyện a. Linh Nhi giải thích nói.

“Là vậy sao, ta cũng từng có một kiếp người bình thường ở nơi gọi là Trái Đất, cảm giác như Nhị Thứ Nguyên mà ngươi nói tới rất có thể là xuất phát từ nơi đó.” Bạch Vô Thiên trầm ngâm nói.

“Chính xác, mặc dù công tử mới thức tỉnh gần đây như lúc kiếp người ở Trái Đất công tử không hề có ký úc của hàng tỷ năm trước cho nên công tử không biết cũng là tất nhiên”

“Được rồi, chi tiết nói sau đi, bây giờ ta muốn biết Hệ Thống Gacha mà ngươi thiết kế có thứ gì giúp ta tu luyện không? Còn phải nha đầu Hạ Thanh Ngọc kia sinh ra Hoả Linh Căn nữa?” Bạch Vô Thiên trong lòng ngập tràn chờ mong.

Bây giờ đối với hắn mà nói tu luyện là điều hắn mong mỏi nhất dù sao trải nghiệm một chút nhân sinh coi như không tệ.

“Bây giờ ta chỉ có thể cho công tử một chút quà nhỏ mà thôi, dù sao thì chỉ có công tử là người xứng đáng có được Hệ Thống mà thôi. Không làm mà có ăn thì chắc công tử cũng biết mà.” Linh Nhi nhỏ giọng có chút hướng Bạch Vô Thiên áy náy nói ra.

“Cũng đúng, thôi kệ đi, được rồi dù sao cũng không làm khó ngươi, ta muốn trải nghiệm đủ mọi nhân sinh trong cuộc sống hiện tại mà”

-Keng, chúc mừng công tử nhận được một Gói Bao Tân Thủ

Bạn đang đọc Tạo Hoá Nhân Sinh sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 224

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.